Vĩnh Sinh

Chương 1049: Vô Thường cản trở

"Cái này, cái này... Quả thực là quá đại thủ bút rồi."

Trong một mảnh hư không rất nhỏ, cơ hồ là một điểm nhỏ hơn tất cả các không gian bụi bặm, Hư Mộ Vân nhìn Phương Hàn thi triển ra pháp lực ngâp trời lôi kéo, rất nhiều đạo linh mạch, pháp bảo đều tiến tới, nguyên một đám đều trợn mắt há hốc mồm.

Các nàng chẳng qua chỉ cho rằng Phương Hàn chỉ có thể thu được một chút trong bảo khố, lại không ngờ rằng Phương Hàn hung hãn như thế, lại muốn một mẻ hốt gọn tất cả bảo khố bỏ vào trong túi.

Vừa rồi Phương Hàn mãnh liệt thúc dục nguyên khí bạo phát lực lượng khiến tất cả mọi người cảm thấy bị uy hiếp đồng thời dừng lại, sau đó hắn lập tức thi triển ra một môn thần thông huyền ảo, ẩn tàng thân hình trong hư không, sau đó không biết thi triển ra pháp môn huyền diệu gì, cư nhiên dẫn động tất cả bảo vật cùng linh mạch, toàn bộ đều thu nhỏ lại, chui vào trong hư không, bay về phía hắn.

Thủ đoạn này lại không có người nào có thể phát hiện.

"Kẻ nào cường đại vậy, lại muốn thu tất cả linh mạch, bảo vật tiến vào trong hư không, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, chôn vùi hư không!"

Sắc mặt của Tử Vi thái tử trở nên lạnh lẽo, lần này hắn liều mạng đối đầu với Mục Dã gia tộc trùng phá tiến vào bên trong, thế nhưng lại chưa thu được kiện pháp bảo nào, hiện tại toàn bộ bị người thu lấy, quả thực là thiệt thòi lớn, không thể nhẫn nhịn.

Thân hình chấn động, hai tay kết ấn, hắn đánh ra một môn bí thuật của Thiên Đình, Tử Sát Hoàng Quyền.

Lập tức liền phá toái hư không.

Thế nhưng, bên trong phiến hư không kia đột nhiên bay ra một đạo thủ chưởng cự đại, tinh khiết như lưu ly, vô số thần quốc xuất hiện bên trong, một trảo vung ra, nguyên khí đều được ổn định lại.

Tử Sát Hoàng Quyền lập tức tan rã.

Bịch bịch bịch!

Tử Vi thái tử liên tiếp lui về phía sau ba bước, toàn thân dường như trúng trọng kích, phun ra một ngụm máu tươi.

"Lực lượng thật lợi hại, rốt cuộc là ai? " Rất nhiều cao thủ đều chấn kinh, mọi người đều bắn phá hư không, thể nhưng lại không có phát hiện ra bất kỳ dấu vết gì.

Nói cách khác hiện tại với lực lượng của Phương Hàn, cho dù rõ ràng ẩn tàng trong không trung cũng không ai có thể phát hiện ra. Bởi vì hắn hóa thân thành tiểu viên bi còn nhỏ hơn rất nhiều so với không gian vi bụi.

Lực lượng của Kim Tiên chỉ có thể bắn phá vi bụi không gian, nếu nhỏ hơn nữa thì không thể.

"Tốt, trong đám cao thủ này mặc dù có kẻ cường hoành, thế nhưng cũng không đáng sợ." Phương Hàn nhìn hai mươi bảy đạo linh mạch, còn có những pháp bảo đang bay về phía mình, chuẩn bị nằm gọn trong túi, trong lòng cũng có chút hưng phấn.

Những linh mạch kia không nói, đều là đại tài phú, ngược lại bảo vật trong đó có hơn mười kiện trung phẩm tiên khí, còn có bốn năm kiện thượng phẩm tiên khí cường đại. Mỗi một kiện thượng phẩm tiên khí đều có thể đè chết Kim Tiên.

Nhưng mà những thượng phẩm tiên khí này hiện tại liên hợp lại cũng không phải là đối thủ của hắn. Chỉ có thể ngoan ngoãn bị hắn bắt.


Trong đám pháp bảo này, có cờ, phiên, tràng, võng, kiếm, đao, thương, kích, tháp, đỉnh, chuông, lô... Thậm chí còn có một bộ cung tên rất lớn, pháp tắc Kim Tiên trên mặt mỗi một kiện pháp bảo đều đủ có thể khiến đám Kim Tiên tu vi thấp cảm thấy xấu hổ.

Nhất là pháp tắc Kim Tiên ẩn chứa trên mặt vài món thượng phẩm tiên khí, mỗi một đạo đều to cỡ cánh tay, dày đặc đan vào tạo thành đại đạo hoa văn, đồ án thần bí, chỉ một vài cỗ khí thế đã khiến rất nhiều người không thể ngăn cản được.

"Nếu như toàn bộ những kiện tiên khí này dung nhập vào trong Chí Thiên Môn, không biết nó có thể biến thành trung phẩm tiên khí, một bước lên trời hay không?" Phương Hàn đã chuẩn bị xong mấy đạo linh mạch, chỉ cần vừa thu mấy kiện tiên khí vào tay sẽ lập tức đánh nát, hòa tan, để Chí Thiên Môn tấn chức.

Thậm chí hắn khi Chí Thiên Môn tấn chức, chữ "chí" thần bí trong đó đại biểu cho "Chí Thiên Chí Thánh Cao Hoàng Thượng Đế Thống Ngự Chân" môn Đạo thuật tổng cương tổng cương Thiên Đình này sẽ một lần nữa biến hóa, được bổ sung lớn, khiến cho bản thân học được võ học tổng cương cuối cùng.

Ầm ầm!

Từng đạo từng đạo linh mạch bay vào trong tinh thể thần quốc của Phương Hàn.

"Linh mạch thật cường đại, thật sự là thoải mái. Hai mươi bốn đạo, hai mươi lăm đạo... 30 đạo... Ba mươi lăm.... Bốn mươi đạo...." Trong một sát na linh mạch cấp một trong cơ thể Phương Hàn đã tăng lên tới bốn mươi đạo, mà pháp bảo đang tiếp tục tiến vào thân thể, đôt nhiên dị biến phát sinh.

Một đạo kiếm quang từ một nơi tối tăm chém tới.

Kiếm quang này vô cùng sắc bén, như hắc ám trong vũ trụ, một đạo Sáng Thế chi thiểm điện bổ phá thương khung, sinh ra ánh sáng đệ nhất.

Kiếm quanng này thập phần huyền ảo mang theo một cỗ ý niệm phân cắt, phân đoạn ý niệm, trực tiếp cắt vào giữa con đường luân chuyển từ tiên khí tới cơ thể Phương Hàn. Khiến cho nguyên khí tán loạn.

"Đây là kiếm ý gì vậy!"

Phương Hàn giật mình hoảng sợ, sắc mặt liên tục biến hóa, hướng về nơi xuất kiếm nhìn tới, toàn lực vận chuyển Động Thiên Thần Nhãn, liền thấy được một người trẻ tuổi thân như tiêu thương.

"Vô Thường!"

Hắn lập tức nhìn ra, đạo kiếm quang này đúng là từ tay Vô Thường, tội phạm truy nã lớn nhất của Thiên Đình, không biết đối phương làm sao tìm được chính mình, trực tiếp chém ra một kiếm. Một kiếm này là kiếm ý siêu việt Kim Tiên, nhẹ nhàng thoải mái, thế như có thể trực tiếp chém đứt tất cả liên lạc với nguyên khí, dường như loáng thoáng khiến cho Phương Hàn bị thiên địa cô lập vậy.

Nếu không phải Phương Hàn lĩnh ngộ cảnh giới thiên địa nhất thể. Chỉ với một kiếm vô cùng đơn giản này cũng có thể đem người hoàn toàn trục xuất người ta vào trong hư vô vĩnh hằng, không thể nào thoát thân.

"Đại Tàng Phong Ấn Kiếm!"

Cảm giác được kiếm quang vừa tới, bản thân Hư Mộ Vân không thể động đậy, hoàn toàn mất đi cảm giác với bên ngoài, nàng không khỏi cả kinh kêu lên: "Phong Duyên, đây là Đại Tàng Phong Ấn Kiếm mà Vô Thường dựa vào để thành danh đó."

"Hừ! Cái gì mà Đại Tàng Phong Ấn Kiếm, muốn phong ấn ta?" Phương Hàn rống một tiếng: "Thiên địa nhất thể!" Hàng tỉ tinh thể thần quốc quanh thân đều phát ra ý niệm giống với tần xuất của thiên địa, tất cả trói buộc bị tiêu trừ, thiên địa chính là thiên địa.

Đạo kiếm khí kia đã chém tới trước mặt, khiến cho Phương Hàn tách ra khỏi không gian bụi bặm.


Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, Kỷ Nguyên Thần Quyền xuất ra, đại thủ bổ vào hư không, luân phiên biến hóa, muốn bắt lấy đạo kiếm khí này. Thế nhưng kiếm khí giống như quỷ giống như xà, mũi nhọn hơn biến đổi đã tránh thoát các loại biến ảo của Phương Hàn, ngược lại ám sát tới Hư Mộ Vân cùng Bích Ngư Nhi bên người hắn.

"Không tốt." Hai nàng đều có cảm giác không thể ngăn cản.

Đây chính là siêu việt Kim Tiên, chính là kiếm khí của tổ linh, với cảnh giới Kim Tiên căn bản không cách nào giải thích.

"Không nên bối rối!" Phương Hàn bình tĩnh tỉnh táo, thận trọng, tinh thể thần quốc toàn thân một lần nữa tản ra, rồi tổ hợp lại, tản mát ra một số khí tức tổ linh, hắn lập tức thi triển ra võ học trong Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, liên tục phát ra ngàn vạn lần bắt chụp, một chiêu cuối cùng Thâu Thiên Trảo liền bắt được đạo kiếm khí kia, sau đó quăng vào trong Chí Thiên Môn, thúc dục rất nhiều loại bí thuật.

"Tốt..."

Kiếm khí vừa bị trấn áp, ở chỗ sâu trong hư không truyền tới thanh âm lãnh khốc của Vô Thường: " Không thể tưởng được, trong đám Kim Tiên cũng có một nhân vật bực này, tu vi của ngươi cũng có thể lấy được chút địa vị nhỏ nhoi trong đám đội ngũ Chấp Pháp thần ngục đó, bây giờ ta đang đi thu Vương cấp linh mạch, chỉ cho ngươi môt kiếm, nếu như ngươi muốn trả thù, vậy tới chỗ sâu trong mộ huyệt tìm ta. Đương nhiên, muốn đồ Quỷ Vũ Thánh Quân mà nói, nhất định phải vượt qua ta, hắc hắc hắc hắc hắc hắc..."

"Không biết trời cao đất rộng." Phương Hàn mắng thầm: "Lão tử còn chưa thu triển ra ba mươi ba lần chiến lực đâu." Tuy là mắng như vậy, thế nhưng trong lòng hắn lại rất kiêng kị, quyết định phải che dấu thêm sâu một chút: "Chờ luyện chế Chí Thiên Môn thành trung phẩm tiên khí, ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới là lợi hại. Nhất định cùng với ngươi quyết một trận tử chiến, tôi luyện Kỷ Nguyên Thần Quyền của ta."

Chống lại một đạo kiếm khí này, Phương Hàn đã dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật điều tra ngọn nguồn của kiếm khí, lại phát hiện chỉ có thời không phiêu đãng, mà ở sâu trong hư không đã mất đi bóng dáng của Vô Thường.

Mà những linh mạch, bảo bối được mình bắt kia lúc này đều tản ra.

"Đó là đạo kiếm quang gì vậy? Cư nhiên chém sạch nguyên khí a! Những pháp bảo kia một lần nữa tán loạn rồi!"

"Đạo kiếm quang kia... Nếu như không có nhìn lầm mà nói, đó là của đệ nhất tội phạm truy nã của Thiên Đình, Vô Thường. Người này cũng tiến vào trong mộ huyệt rồi."

"Vô Thường xuất thủ, đối phó với cao thủ che dấu trong hư không, mà nhân vật che dấu kia rốt cuộc là ai?"

"Mặc kệ đi. Nói không chừng đã bị Vô Thường chém chết. Phải biết rằng Vô Thường xuất thủ, không người nào còn sống. Chúng ta nhanh chóng cướp đoạt bảo bối cùng linh mạch đi thôi!"...

Phương Hàn vừa bắt được những bảo bối kia, thế nhưng lại bị một kiếm của Vô Thường chém tới, khiến pháp bảo tán loạn, đây chỉ là chuyện tình xảy ra trong tích tắc, đám người ở phía ngoài đều thấy những kiện pháp bảo, linh mạch kia chuẩn bị chui vào hư không, thế nhưng đột nhiên lại thoáng cái tản ra, bay loạn khắp nơi. Đám người không khỏi nhảy lên, cướp đoạt khắp nơi.

Ngay cả Tử Vi thái tử, Diêu La thái thử, Thần Tiêu thái tử, Ất Chân thái tử... Một số cao thủ của Thiên Đình đều bay lên cướp đoạt vài món bảo khố cùng linh mạch.

"Đáng giận!" Thoáng cái biến hóa, Phương Hàn căn bản không khống chế được, bởi vì thời điểm những bảo vật kia bay loại, hắn còn đang phong ấn đạo kiếm khí kia.

Mắt thấy bảo bối bị rất nhiều người tranh đoạt, hắn lập tức có một loại cảm xúc muốn nuốt chửng Vô Thường.

Hắn còn chưa kịp lao ra, những pháp bảo, linh mạch kia đã bị đám thái tử của Thiên Đình, còn có vài người trong Mục Dã gia tộc thu sạch.

"Lần này tính sai rồi, bị Vô Thường tính kế a! Nhưng mà khoản nợ này ta sớm muộn cũng sẽ đòi lại. Hắn không phải là được Thiên Đình trả giá rất lớn sao? Ta liền chặt lấy đầu hắn, đi Thiên Đình lĩnh thưởng." Thân hình Phương Hàn khẽ động, nói: "Chúng ta đi!"

"Phong Duyên, tại sao phải đi? Không giết những người đó cướp đoạt pháp bảo linh mạch hay sao?" Hư Mộ Vân trái lại cảm thấy hiện tại Phương Hàn giết ra ngoài, hoàn toàn giống như hổ vào bầy dê.

"Không ổn, trong Mục Dã gia tộc cũng có cao thủ, hơn nữa còn có rất nhiều thái tử Thiên Đình ở trong đó, khẳng định không thể giết sạch toàn bộ, trái lại sẽ để lại dấu vết, sẽ bị lộ tẩy. Ta lập tức trở thành cái đích để mọi người chỉ trích, kết cục cũng thảm giống như Vô Thường, bị truy nã khắp nơi, huống chi gia hỏa Vô Thường đang đi thu Vương cấp linh mạch, chúng ta tuyệt đối không thể để hắn thành công."

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Phương Hàn lóe lên, lỗ tai giật giật: "Đại quân Thần tộc đã tiến vào, chúng ta nhanh chóng tiến vào sâu hơn thôi."

Thân hình hắn khẽ động liền tan biến. Mà ở cửa thông đạo, rất nhiều tu sĩ Kim Tiên điên cuồng phi hành: "Chư vị đại quân Thần tộc đã bức bách tới, mau tiến vào sâu hơn thôi!"

Trong phần mộ này lại xuất hiện thêm rất nhiều thế lực, hiển nhiên là vừa mới tiến vào.

Tình huống càng ngày càng phức tạp.