Vâng. Đúng là như vậy đó. Cô và mẹ chính là cuộc sống của chúng ta, là ngọn nến soi bước đường chúng ta đi. người luôn dạy bảo chúng ta, ân cần dạy dỗ, chỉ bảo. đối với mỗi người mẹ thật thiêng liêng và cao cả cũng là niềm tin giúp ta vững bước trong cuộc đời thơ ngây. đối với mỗi người thầy cô luôn là ngọn nến kì diệu thắp lên 1 tia sáng lung linh giữa bóng tối mịt mù.
Tôi yêu mẹ và cô nhìu lắm. nhưng giờ có ai nhớ mẹ, nhớ thầy cô cũ của mình không. có ai sang đò mà không ngoảnh lại nhìn lại thời gian thơ ấu chưa? Ôi! Đến giờ tôi vẫn nhớ những bài thơ chữ Hiếu, những câu hát dân gian của mẹ và cô dạy cho. Những lời câu hát đó cứ văng vẳng trong đầu tôi đến giờ mà tôi không thể nào quên được. Than ôi!! Là người mẹ, người cô thật vất vả biết bao. Mẹ cả cuộc đời vất vả, khó nhọc, chân nấm tay bùn nuôi dưỡng chúng ta nên người. nhưng đâu fai ng mẹ nào cũng thế, bây giờ trên xã hội hiện nay ng mẹ còn gánh chịu bao nhiêu hậu quả về đứa con không có giáo dục sa vào tệ nạn của xã hội. Người mẹ đó đã rất đau đớn, khóc suốt ngày đêm. Và có cả những cô giáo đã khóc rất nhìu lần cũng chỉ vì sự ngốc ngếch, vô lẽ của học trò. Tất cả những con người đó thật đáng chê trách.
Trong ca dao hay văn thơ hình ảnh của người mẹ lúc nào cũng âu yếm, che chở gió mưa cho con, hi sinh tính mạng để cho con hạnh phúc. Hình ảnh cô thầy luôn đứng trên bục giảng quen thuộc, nơi đây thầy cô đã chắp dồi bao nhiêu kiến thức để cho những bông hoa nhỏ bé kia bước vào đời
Có lẽ cả cuộc đời mẹ và cô luôn luôn dạy dỗ chúng ta, che chở chúng ta và chỉ có thế đối với họ thật là hạnh phúc biết nhường nào. Qua đâuy tôi muốn gửi thông điệp đến tất cả mọi ng rằng: mẹ và cô luôn là bước đường vinh quang dãn dắt chúng ta đến 1 thiên đường của niềm vui và hòa bình. Luôn bên cạnh chúng ta mọi lúc mọi nơi. Hãy cố gắng lên bởi vì những hình bóng đó luôn ở bên cạnh ta, che chở động viên ta. Và mỗi người ai cũng vậy xin hãy nhớ đừng để mẹ buồn, mẹ khóc, đừng để cô già đi theo năm tháng.