Trước giờ ra chơi, sân trường em rất yên tĩnh. Chỉ nghe thấy tiếng thầy, cô giáo đang giảng bài sang sảng, tiếng truy bài của các lớp, tiếng gió thổi vi vu, thổi xào xạc trên tán lá bàng. “Reng…reng…reng” Bỗng một tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên lanh lảnh.
Bạn lớp trưởng lớp em hô: “Học sinh…, nghiêm” “Chúng em kính chào cô ạ". Được phép cô cho ra chơi, chúng em chạy ùa ra sân như đàn ong vỡ tổ. Trước là không khí yên tĩnh, nhưng bây giờ lại được thế những tiếng cười, tiếng nói ríu rít, tiếng thúc giục nhau xếp hàng để tập thể dục giữa giờ. Khi nhạc vừa bật lên là chúng em bắt đầu tập các động tác như: Chân, tay, vươn thở,… chúng em tập rất đều. Từ trên nhìn xuống, chúng em như một rừng búp măng biết cử động. tập xong, chúng em đông thanh la lớn: “khỏe, khỏe, khỏe.” rổi giải tán hàng ngũ để đi chơi. Lúc này, sân trường trở nên náo nhiệt hẳn lên. Các bạn nhanh chóng tổ chức các cuộc chơi. Bạn thì chơi bắn bi, bạn thì chơi đá cầu,… giữa sân, bạn Thắng “còi” và Lâm “voi” đang chơi đá cầu. Thắng “còi” tung cầu lên rồi đá trái cầu bay sang Lâm “voi”. Quả cầu bay vun vút rồi hạ xuống chân Lâm “voi” . Hai bạn đá qua đá lại trông thật là điêu luyện. Các bạn gái thì nhanh chân nhanh tay chọn nhưng nơi có bóng mát để đọc sách hay chơi nhảy dây. Ở dưới căn-tin, các bác bán hàng rất mệt vì có quá nhiều người mua đồ. Dù mệt nhưng mặt bác nào bác ấy cười tươi như nụ hoa hồng mới nở.
Lúc các bạn đang say mê chơi các trò chơi của mình thì bỗng một tiếng chuông báo hiệu đã kết thúc giờ ra chơi. Bạn nào cũng phải bỏ dở cuộc chơi của mình để nhanh chóng xếp hàng lên lớp, có bạn còn nói “Mai chơi tiếp nha.”. Dù đã hết giờ chơi nhưng mặt bạn nào cũng mồ hôi nhễ nhại, mặt đỏ bừng, theo sự điều động của thầy Đức, chúng em lên trên lớp để học ba tiết cuối.
Em mong hôm nào cũng có một lần ra chơi như thế. Nhờ có giờ ra chơi mà em có thể giải tỏa căng thẳng trong học tập.