Biển Vũng Tàu dần xuất hiện trước mắt em một lần nữa với vẻ đẹp hoàn toàn khác...
Về đây, ngồi dưới mép con đê sát biển, em luôn thích cái không khí trong lành, mát mẻ của biển. Em và cậu em út cứ híp mắt lại nhìn những con sóng gợn nhẹ, nhìn mãi mà không biết chán.
Tiếng rào rào của sóng, tiếng vù vù của gió thổi đập vào vai em như lời hát ra, thấm vào tâm hồn ta... Xa xa, những con thuyền đánh cá trôi bồng bềnh, nhảy qua những đợt sóng của thủy triều. Chẳng cần tô điểm, chẳng cần sầm uất mà biển vẫn xanh biêng biếc, mây, trời vẫn rộng mênh mông, biển vẫn bao la, đẹp giản dị trong mắt mỗi người. tạo hóa đã ban cho Vũng Tàu sự an toàn của bãi sau để mọi người được tắm biển thỏa thích, nét thơ mộng của bãi Dâu, dãy núi đá hòa cùng biển cả, sự đông vui nhộn nhịp của bãi Trước biển Vũng Tàu có một sức truyền cảm đặc biệt, luôn mang cho mọi người cảm giác dễ chịu mà thân quen. Đàn hải âu chợt bay vút ra ngoài khơi xa. Đẹp quá! Biển không nói thành lời nhưng biểu hiện cảm nghĩ qua những cơn sóng liên tiếp nhau đi vào bờ, đi vào lòng người.
Biển chẳng bao giờ quên mất cội nguồn. Thế nhưng lại có những người không thể hiểu và cảm nhận được điều ấy. Em tin chắc rằng nếu chúng ta có tình yêu thiên nhiên và sông nước, khi đó ta mới hiểu được những điều sâu sắc nhất mà biển đã gửi gấm cho chúng ta.