Trong đó một gã võ giả mau chóng chạy vào bên trong, trong mơ hồ còn thấy được thân ảnh Lý Vân Tiêu và Mạc Tiểu Xuyên ở đằng trước bọn hắn, dốc sức liều mạng hô lớn:
- Đứng lại.
Nhưng hai người nào để ý đến hắn, thoáng cái đã biến mất trong cấm địa do thương hội Thiên Nguyên vẽ ra.
Trong đại điện nơi đóng quân thương hội Thiên Nguyên, một mảnh lành lạnh.
Đinh Linh Nhi ngồi trên chủ vị, sau lưng bên trái đứng thẳng một người, còn có bốn gã võ giả phân biệt gạt ra, đứng ở sau lưng nàng, thực lực cũng không được, tất cả đều chỉ có tu vị Võ Hoàng.
Trên hàng ghế khách là một gã t thanh niên nam tử hần thái phiêu dật đang chậm rãi nhấm nháp trà thơm trong tay, thỉnh thoảng dùng nắp trà nhẹ nhàng gạt lá trà qua. Bên thân nam tử cũng đứng thẳng bốn gã võ giả, tất cả đều thần sắc lạnh lùng, tràn ngập một cổ sát khí.
Một gã thiếu niên tuổi trẻ đi đến chủ vị, có chút không dám nhìn thẳng vào ha mắt Đinh Linh Nhi, cúi đầu nói:
- Tỷ, ta đây cũng là vì trợ giúp thương hội Thiên Nguyên. Thương hội này là giang sơn một tay cha đánh ra, ta cũng không thể trơ mắt ếch ra nhìn nó bị hủy được.
Đinh Linh Nhi ánh mắt lạnh lùng dời khỏi người hắn, nhìn chằm chằm vào tên nam tử thanh niên ở bên dưới, lạnh lùng nói:
- Ngô công tử có chuyện gì cứ việc nói thẳng là được, Đinh Linh Nhi rửa tai lắng nghe.
Nam tử Ngô Vũ kia đặt chén trà xuống, cười nói:
- Ha ha, Linh nhi muội muội nói chuyện làm việc vẫn lưu loát như vậy, ta vẫn rất kính ngưỡng. Từ lúc gặp mặt Linh nhi muội muội trong lần tranh đoạt mạch khoáng ở Đông Vực lần trước...
Đinh Linh Nhi phất tay ngắt lời nói:
- Chuyện lúc trước đừng nói tới nữa, Ngô công tử nếu không còn chuyện gì khác thì xin tiễn khách.
Ngô Vũ cũng không tức giận, ha ha cười nói:
- Tính tình Linh nhi muội muội sao càng ngày càng vội vàng xao động rồi, chẳng có quan hệ đến tình cảnh hiện giờ của thương hội Thiên Nguyên sao? Khiến Linh nhi muội muội cả ngày vất vả, tính tình cũng trở nên táo bạo hơn?
Đinh Linh Nhi hừ lạnh nói:
- Tình cảnh thương hội Thiên Nguyên có gì không đúng sao? Ta cảm giác tất cả vẫn rất tốt a.
Đinh Bằng nhịn không được trách nói:
- Tỷ Ngô công tử là tới trợ giúp chúng ta, thái độ của ngươi sao lại lãnh đạm như thế, ngươ cự bằng hữu ở ngoài ngàn dặm như vậy, quả thực là đang đẩy thương hội vào trong hố lửa đấy. Khó trách phụ thân từ sau khi giao mọi chuyện lớn nhỏ của thương hội cho ngươi, một năm không bằng một năm.
- Đinh Bằng.
Đinh Linh Nhi nổi giận nói:
- Ngươi lui qua một bên cho ta, thương hội La Khúc bọn hắn luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta, những năm này khắp nơi âm thầm đối phó chúng ta, chính là đại địch số một của chúng ta, ngươi vậy mà nói tới giúp chúng ta, ngươi từ lúc nào hỗn cũng một chỗ với bọn hắn thế hả?
Đinh Bằng sau khi bị chửi, trên mặt đỏ bừng, bộ dạng bất cứ giá nào nữa, rít gào nói:
- Cái gì gọi là hỗn cùng một chỗ? Ta đây là lấy thân phận thiếu chủ thương hội Thiên Nguyên nói chuyện làm ăn với Ngô công tử. Ngươi chỉ không ngừng gây thù cho thương hội, mà ta thì sao, lại có thể hóa thù thành bạn, không chỉ có không hề tranh giành đối với chúng ta, ngược lại còn tới giúp chúng ta nữa, tốt xấu vừa nhìn đã hiểu ngay.
Đinh Linh Nhi khí toàn thân phát run, cả giận nói:
- Ngươi cút sang một bên cho ta, thương hội Thiên Nguyên do ta làm chủ.
Đinh Bằng lạnh lùng nói:
- Dựa vào cái gì? Chỉ bằng một cái quyết định hồ đồ của phụ thân sao? Phụ thân đã già, căn bản không phân rõ tốt xấu. Đại hội trọng yếu như thế, phụ thân vậy mà cũng không tới tham gia, hắn đã bất lực với chuyện thương hội rồi. Mà ta, thân là nhi tử duy nhất của phụ thân, quyết không thể trơ mắt ếch ra nhìn thương hội bị hủy trong tay ngươi được.
- Ngươi, ngươi tức chết ta rồi, bắt lấy hắn, giam lại.
Đinh Linh Nhi vỗ án, tức giận đến không nhẹ.
Ngô Vũ ở một bên cười lạnh đã lâu, lúc này mới chậm rãi nói:
- Linh nhi muội muội, không cần tức giận. Lệnh đệ tuy rằng tuổi nhỏ, nhưng các phương diện quả thật không dưới ngươi. Chuyện hắn nói cũng không sai, nếu hôm nay có thể đàm thành vậy thì hai thương hội chúng ta sẽ thân như một nhà, cũng không phân biệt lẫn nhau và đối địch với nhau nữa, đây không phải đại hảo sự sao? Thử hỏi ngươi cầm quyền lâu như thế, có thể làm được một bước này không?
Đinh Linh Nhi nhịn lấy lửa giận trong lòng, lạnh lùng nói:
- Ah, ta ngược lại rất muốn nghe xem, tên đệ đệ không nên thân này nói với các ngươi làm sao để thân như một nhà, tuy hai mà một?
Ngô Vũ cười cười:
- Kỳ thật chuyện cũng rất đơn giản. Thương hội Thiên Nguyên phát triển đến nay, quả thật từng có thời điểm phi thường huy hoàng, nhưng hiện giờ đã không được nữa. Thực lực chỉnh thể kém thương hội La Khúc chúng ta quá xa. Nhưng nếu có thể được sự ủng hộ từ thương hội La Khúc, tất nhiên có thể trở lại đỉnh phong.
Đinh Linh Nhi lạnh lùng nói:
- Ngô Vũ, thương hội La Khúc các ngươi chẳng lẽ biến thành thiện đường rồi, lại làm ra chuyện không chút nào lợi mình, chuyên môn lợi người như thế?
Ngô Vũ cười nói:
- Ha ha, thiên hạ tự nhiên không có cơm trưa miễn phí. Linh nhi muội muội tự nhiên cũng phải trả giá. Kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần Linh nhi muội muội gả cho ta, hai vợ chồng chúng ta cùng chấp chưởng lưỡng đại thương hội, sau đó hợp hai thành một, thử hỏi đối với tương lai sau này còn không phải nắm chắc sao?
Đinh Bằng nói:
- Đúng vậy a, tỷ đến lúc đó Ngô công tử trở thành tỷ phu của ta, hai thương hội chúng ta liền thân mật khăng khít rồi, tỷ phu với tư cách là hội trưởng, mà ta chính là phó hội trưởng. Đến lúc đó coi như lọt vào hạch tâm tứ minh cũng rất dễ dàng a.
Đinh Linh Nhi một hồi đầu cháng váng, tức đến thiếu chút nữa đã ngất tại chỗ, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy..., một hơi buồn bực nghẹn tại ngực nói không nên lời.
Vu Dung cả giận nói:
- Bằng thiếu gia, ngươi thật hồ đồ ah như vậy chẳng lẽ không phải là chắp tay tặng thương hội cho họ Ngô này sao?
Đinh Bằng chỉ vào Vu Dung khiển trách quát mắng:
- Ngươi là thứ gì, cũng dám chỉ ta giáo huấn? Lão nô mà thôi, mau cút cho bản thiếu gia.
Hắn nói:
- Tỷ, ngươi ngàn vạn đừng nghe lão nô này nói nhả, đến lúc đó thương hội hai nhà chúng ta cùng sở hữu, tỷ phu không phải là ngươi sao. Bằng không thì dùng thế cục hiện giờ, căn bản không cách nào có thể chống thêm nữa, một khi mất đi tư cách thanh viên ban trị sự, lập tức sẽ gặp phải kết cục bị cắn nuốt ngay, ta đây cũng là vì tốt cho cơ nghiệp của cha thôi.
- Tốt, tốt, tốt, quả nhiên là tốt cho cơ nghiệp của cha
Đinh Linh Nhi khóc không ra nước mắt, có chút nức nở nói:
- Ta hiện giờ rốt cục hiểu rõ sự bất đắc dĩ của cha lúc trước rồi, hắn nói ngươi khó thành châu báu, bởi vậy mới để một nữ hài tử như ta tiếp quản thương hội. Tỷ một mực vẫn hi vọng ngươi có thể mau chóng lớn lên, ta sẽ giao trả thương hội này lại cho ngươi, ngươi có biết tỷ tỷ những năm này có bao nhiêu khổ cực không?