Nhưng tất cả những nguyên tố chi lực này cũng không tản ra, ngược lại đã bị ý thức Ngạc Ngư khống chế, hóa thành vô số vòi rồng thật nhỏ, phô thiên cái địa rơi vào trne vòng bảo hộ ma khí, trùng kích lấy lực phòng ngự kia, hơn nữa không ngừng dung hợp lẫn nhau, càng lúc càng lớn!
Sắc mặt Đại Ma rốt cục thay đổi, Ma Tướng chi thể này chính là lực lượng cường đại nhất mà giờ hắn có thể thi triển ra, nhưng dưới lực công kích của Ngạc Ngư có thực lực Cửu Thiên cảnh vẫn không cách nào chèo chống nổi, rốt cục "Oanh" một tiếng vỡ vụn ra.
Đại lượng hắc khí nổ bung, trên toàn bộ phế tích tràn ngập một mảnh màu đen mịt mờ, không ngừng khuếch tán.
Cương phong sau khi phá tan vòng bảo hộ liền rơi trên mặt đất, hóa thành bộ dáng Ngạc Ngư, không có một tia biểu lộ thư giãn, mà ngược lại càng thêm ngưng trọng cảnh giác, nhìn khắp mọi nơi.
Trong hoàn cảnh tối om này cũng không ảnh hưởng đến tầm mắt của nó, đôi mắt như dò xét nhìn quanh mọi nơi, một chiêu vừa rồi tuy nó toàn thắng đối phương, nhưng kết quả lại là ma khí ngập trời khốn ngược nó vào trong.
Từng vòng cương phong lực rất nhỏ xoay tròn quanh thân Ngạc Ngư, chấn khai ma khí, bảo hộ thân thể không bị ăn mòn.
Ở trên không, khuôn mặt Đại Ma chậm rãi hiện ra ra, ngưng tụ thành một cái đầu lâu, nhìn vê trong tinh không, thấy được hai đạo quang mang do Lý Vân Tiêu và Viên Cao Hàn chạy trốn lưu lại chợt nhướng mày, nhưng cũng không có thời gian rãnh đi bận tâm, mà nhìn về phía Ngạc Ngư đang bị vây trong ma khí ngập trời kia, trong mắt lập loè hung quang.
- Rống!
Ngạc Ngư ngửa đầu hét lớn một tiếng, thân thể lần nữa nổ bung thành cương phong, lập tức giải khai ma khí ngập trời, ở trên không ngưng tụ thành một đầu lâu Ngạc Ngư cực lớn táp tới đầu Đại Ma kia.
Trên phế tích là hai cổ lực lượng giao thoa lại với nhau, không ngừng tàn sát bừa bãi ăn mòn đối phương.
Đại Ma biến sắc, ma khí của hắn vốn là không gì không sâm, cho dù là nguyên tố phong hệ bình thường, cũng có thể trực tiếp cắn nuốt hấp thu, nhưng loại lực lượng tiếp cận với nguyên tố bổn nguyên này đừng nói thôn phệ, mà còn cảm thấy nó đang không ngừng ăn mòn ngược lại ma khí của mình nữa.
- Thời gian quá lâu, ta chỉ còn lại một chút sức mạnh như vậy sao...
Đại Ma vẻ mặt buồn rầu, hắn bỗng nhiên cô đọng hai tay, không ngừng biến hóa kết lấy thủ ấn, hình thành một ký hiệu cổ quái trên lòng bàn tay, lần nữa ngưng ra pháp tướng ba đầu sáu tay, hơn nữa không biết từ nơi đâu rút ra đại lượng ma khí, càng ngày càng mạnh.
Ngạc Ngư cũng đã nhận ra, trong mắt nổ bắn ra hai đạo tàn khốc, một cổ vòi rồng đột nhiên phân liệt ra, nhất sanh nhị, nhị sanh tam, phân thành vô số đạo cương phong thật nhỏ, thổi tan toàn bộ hắc sắc ma khí trên phế tích, ngay cả pháp tướng ba đầu sáu tay kia cũng lập tức sụp đổ mất!
Đại Ma cuồng bạo không thôi, liên tục gào thét, trên người Ma ảnh duỗi ra một cánh tay, trên đó dần dần ngưng ra một phương Cổ Tháp, trở nên thật thể, đúng là tòa Cổ Tháp lúc trước đã trấn áp hắn.
- Các ngươi vậy mà lại phá Cổ Thần Chiến Tràng thành các mảnh nhỏ, còn dùng hạch tâm chi tháp để trấn áp ta, nhưng không biết làm thế lại mang đến cho ta một tia cơ hội khôi phụ cực lớn.
Trong miệng hắn nhanh chóng lẩm bẩm, phương Cổ Tháp kia bắn ra khỏi tay hắn, bay lên trời sao, ngưng tụ dưới vạn đạo quang mang chiếu xuống kia.
Vào thời khắc này, đại địa thành phiến lơ lửng trong tinh không tựa hồ đã bị lực lượng nào đó dẫn dắt, trở nên xao động dị thường.
Ngạc Ngư hoảng sợ nhìn qua phương Cổ Tháp kia, cảm nhận được mặt đất nó đang đứng tản mát ra lực lượng cường đại bài xích nó ra ngoài.
Mà ngay cả Lý Vân Tiêu và Viên Cao Hàn đang chạy trốn cũng tựa như nhận thấy gì đó, quay đầu ngưng mắt nhìn lại, lập tức khiến hai người trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa đã quên cả chạy trốn!
Từng khối đại địa kia, dưới sự dẫn dắt của Cổ Tháp lập tức từ bốn phía tinh không lao tới, vậy mà hội tụ cùng một chỗ, giống như bắt đầu dung hợp lại với nhau vậy.
Ngạc Ngư hoảng sợ hóa thành cương phong phóng lên trời, muốn phong hoá Cổ Tháp kia.
Đại Ma hừ lạnh một tiếng, pháp tướng ba đầu sáu tay ngưng hiện ra, vọt vào trong cương phong, hai loại lực lượng nhan sắc bất đồng lập tức va chạm vào nhau, lần nữa quấn lấy ăn mòn lẫn nhau, ma khí tuy rằng nhiều lần hạ phong, nhưng lại liên tục không dứt, tựa hồ vĩnh viễn không chừng mực!
Ngạc Ngư bị hắn quấn lấy không có cách nào, căn bản không cách nào tới gần Cổ Tháp, chỉ có thể không ngừng liên tục gào thét.
Mà đại địa bốn phía không ngừng kết nối với nhau, một cổ không gian chi lực kỳ dị bắt đầu mở ra, giống như muốn tự thành một vực, càng tản mát ra Vực Giới chi lực trấn áp Ngạc Ngư.
Trong mắt Đại Ma bắn ra vẻ mừng như điên, cười ha hả, nói:
- Ha ha, Cổ Thần Chiến Tràng, Cổ Thần Chiến Tràng của ta cũng không phải thánh khí bình thường ah! Qua năm tháng dài dòng buồn chán, coi như có nát bấy thành ra thế nào cũng có thể tự mình chữa trị được!
Ánh mắt của hắn quăng về hướng Ngân Hà Bỉ Ngạn mà hai người Lý Vân Tiêu chạy trốn, lạnh lùng lạnh giọng nói:
- Thiên Võ Giới, Đế Già ta đã quay về rồi!
Xa xa Lý Vân Tiêu đột nhiên chấn động toàn thân, tựa hồ nghe được câu nói đó, trên mặt lộ vẻ bất định, càng đẩy nhanh tốc độ phi hành, trong nháy mắt đã đến biên giới Ngân Hà.
- Làm sao bây giờ? Các loại lực lượng khủng bố trong Ngân Hà này, đừng nói là chúng ta, coi như là Cửu Thiên Đế Khí cũng không cách nào ngăn trở nổi, ngươi rốt cuộc đi lên kiểu gì hả?
Viên Cao Hàn dẫm chân, xa xa khí tức cường đại do ma khí và cương phong không ngừng chiến đấu phát ra khiến lòng hắn cực kỳ kinh sợ.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu cũng trắng bệch, nói:
- Được người dùng Nặc Á chi chu đưa tới, ai biết Vực Ngoại Tinh Không này lại nguy hiểm như vậy, sớm biết như vậy ta đã bảo hắn chờ ta một chút rồi!
- Di, Nặc Á chi chu?
Viên Cao Hàn trong nội tâm chấn động, hoảng sợ thất thanh nói:
- Nặc Á chi chu xuất hiện? Bây giờ đang ở trong tay người nào?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn hắn nói:
- Ở trong tay người nào, là vấn đề ngươi cần cân nhắc sao? Nếu không nghĩ ra cách vượt Bỉ Ngạn, vậythì cứ đợi Đại Ma kia đuổi theo nuốt ngươi đi.
Sắc mặt Viên Cao Hàn lúc trắng lúc xanh, âm thầm có chút hối hận đã tham lam Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết, không thể tưởng được lại thả ra một tên sát tinh lợi hại như vậy, xem ra ngay cả Ngạc Ngư có nguyên tố chi thân cũng sắp không địch nổi hắn rồi.
Lý Vân Tiêu cũng xa xa nhìn qua kinh hãi không thôi, hắn vừa rồi quyết không nghe sai, Đại Ma kia quả thật đã nói "Đế Già ta", hơn nữa bộ dáng lại giống hệt Đế Già trong Tu Di Sơn, pháp tướng ba đầu sáu tay thi triển ra khi chiến đấu với Ngạc Ngư lúc này cũng giống như đúc.
Hắn nhịn không được hỏi:
- Lão Viên, ở trong Ma tộc, "Đế Già" là tên người, hay là một loại xưng hô thế?