Bốn phía toàn bộ phế tích tất cả đều lâm vào trong loại vòi rồng cường đại không ngừng xoay tròn này, đêm tối hoàn toàn biến mất, thế giới một mảnh mơ hồ, trong thiên địa chỉ còn lại thanh âm gào thét khiến màng tai đau nhức.
Dù Viên Cao Hàn là hồn thể, vốn không phải thật thể, nhưng dưới ảnh hưởng của loại cương phong này cũng cảm giác mình giống như muốn phong hóa vậy, vội vàng vận công đau khổ ngăn cản lại
Lý Vân Tiêu vọt tới chỗ cách cương phong gần trăm ngàn mét rốt cục không chống đỡ nổi nữa, hơi nước trong cơ thể dần chui ra khỏi làn da, cả người xa xa nhìn lại, thật giống như bị đốt lên vậy, chỉ thấy một đoàn khói trắng lớn bốc lên, giữa bạch quang mà Minh Nguyệt Thần Thể phát ra toát ra đại lượng sương mù màu trắng, tất cả đều là hơi nước trong cơ thể hắn cả.
- Không thể gần thêm nữa, ra đi!
Yêu Long cũng phát giác sự khác thường của hắn, vội vàng thi triển ra Hồn Kỹ Chiến Pháp, dần dần dung hợp lại với chủ hồn của Lý Vân Tiêu.
Thân thể xuất hiện yêu hóa, trên cơ sở Chí Cường Bá Thể càng tiến một bước cường hóa thân thể, ngăn trở được ảnh hưởng từ cương phong lực trong ngắn ngủi, khói trắng toát ra cũng giảm bớt nhiều. Đương nhiên cái này cũng có liên quan đến việc hơi nước trong cơ thể hắn đã không còn nhiều lắm rồi, đã không còn bao nhiêu hơi nước để bốc hơi nữa.
Linh hồn sau khi dung hợp, hồn lực Lý Vân Tiêu lập tức đạt tới lục giai đỉnh phong, hai con ngươi hóa thành Huyết Nguyệt cong cong, tinh thần lực từ sâu trong mắt điên tuôn ra, tách ra toàn bộ phong nguyên tố ở bốn phía ̉, hình thành một khu vực bảo hộ trạng thái chân không. Sau đó mi tâm chớp động kim quang, Giới Thần Bi được tế ra, bay vào trong cương phong vô cùng vô tận nối tiếp Thiên Địa kia.
Tuy rằng hình thể Giới Thần Bi không ngừng biến lớn, nhưng so sánh với Thái Cổ Cương Phong vô cùng vô tận đang tàn sát bừa bãi, lại giống như một cục đá chìm vào biển cả vậy, vô thanh vô tức.
Yêu Long kinh hãi nói:
- Cương phong lực quá mạnh mẽ, thai nghén bao nhiêu năm tháng mới có thể hình thành loại nguyên tố chi lực vô cùng vô tận, cơ hồ có thể diệt thế này chứ! Giới Thần Bi kia của ngươi có tác dụng sao?
Lý Vân Tiêu cũng sắc mặt trắng bệch, cắn răng nói:
- Mặc kệ có có dùng được hay không, chỉ có thể kiên trì thôi hiện giờ liên hệ giữa ta và thần bi như ẩn như hiên, tựa hồ muốn chặt đứt rồi!
Trong lòng của hắn lấy làm kinh ngạc, vội vàng vận chuyển Thần Dịch Lực, Thông Thiên Đại Giới Thần Quyết diễn hóa trong tay, từng đạo kim quang trong hai tay như điệp hoa bay múa, phiêu tán khắp nơi ở trong bạch quang do Minh Nguyệt Thần Thể chiếu rọi ra
Viên Cao Hàn đột nhiên giương đôi mắt, hoảng sợ nhì chằm chằm vào trên không, tràn đầy khó có thể tin!
Hắn dốc sức liều mạng mở to mắt, muốn nhìn rõ kim quang trên thủ ấn của Lý Vân Tiêu, hình như là khoa đẩu văn, nhưng hào quang Minh Nguyệt Thần Thể quá mức chói mắt, tăng thêm phong chi nguyên tố quấy nhiễu kịch liệt khiến hắn không cách nào thấy rõ.
- Đó không phải là khoa đẩu văn kim sắc đấy chứ? Ha ha, ha ha, làm sao có thể được, ta cũng thật là, nghi thần nghi quỷ, nhất định là nghĩ quá xa rồi, chỉ có chút giống mà thôi...
Viên Cao Hàn theo thói quen sờ soạng cằm dưới, nhưng ánh mắt dù thế nào cũng không nhẹ nhõm được, ngược lại càng ngày càng ngưng trọng, hắn lần nữa ngẩng đầu nhìn vào trong hào quang kia, toàn bộ hồn lực đều ngưng tụ ở hai mắt, xuyên thấu tầng tầng phong chi nguyên tố, muốn nhìn cho rõ ràng mọi thứ.
Lý Vân Tiêu thi triển ra Đại Giới Thần Quyết, lập tức cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại của Giới Thần Bi, nó đang cấp tốc xoay tròn bên trong Cương phong đầy trời.
Giờ phút này trong Giới Thần Bi cũng bị ảnh hưởng cực lớn, toàn bộ không gian độc lập cũng bắt đầu bị phong hoá..., một mảnh đìu hiu thất bại. Mấy người vây chung quanh khối lập phương nguyên thạch cực lớn ở đằng kia đều nhao nhao biến sắc.
Linh hồn hiển ảnh của Lý Vân Tiêu đột nhiên trở nên vội vàng.., trong tay kháp một cái ấn quyết, hóa thành một khoa đẩu văn kim sắc, đúng là một trong mấy chữ không nhiều mà hắn biết trong Đại Giới Thần Quyết, Giới Thần Bi vào thời khắc này đã bị cảm ứng ra, vang lên một tiếng nặng nề trong không gian, tựa hồ như đang giãy dụa vậy.
- Ngay vào lúc này! Chư vị, giúp ta một tay!
Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, toàn bộ linh hồn ở trên không bỗng nhiên hóa thành một đạo quang mang, bắt đầu diễn Hóa Thần Quyết, theo từng văn tự xuất hiện, hào quang trên người hắn đều ảm đạm vài phần, cơ hồ như đã điều động toàn bộ hồn lực, toàn bộ hóa hình chi thể cũng theo đó lắc lư, giống như sau một khắc sẽ triệt để biến mất vậy.
Bảy người phía dưới trong lòng người rùng mình, đây chính là cơ hội duy nhất để bọn hắn thoát khỏi nơi này, phải xuất ra toàn lực để tranh thủ mới được.
Bảy người đồng thời ra tay, có ngồi xếp bằng, hai tay niết kiếm quyết, có khom người bước ra, vung quyền, còn có đơn chân lập trên không trung, làm ra động tác cổ quái. Bảy người tạo hình khác nhau, pháp quyết khác hẳn nhau, nhưng theo bảy người thi triển ra, một cái trận pháp hình tròn màu vàng từ chỗ bảy người bay lên, tản mát ra kim quang sáng lạn.
"Ầm ầm! "
Phương thể nguyên thạch dài khoản vài trăm mét bỗng nhiên nứt ra, nguyên khí như thực chất đổ xuống, nhưng cũng không tản ra, mà đã bị sự ảnh hưởng từ trận pháp hình tròn màu vàng kia, hóa thành một đạo nguyên khí kình lưu, phi tốc xoay tròn bên cạnh thân bảy người, giống như chiến xa cuồn cuộn mà qua!
Linh hồn chi thân của Lý Vân Tiêu càng ngày càng ảm đạm, sau khi thi triển ra rất nhiều pháp quyết miệng nhẹ mở ra, các thanh âm cổ quái vang lên, từ nhỏ biến thành lớn, bắt đầu vang lên trên toàn bộ không trung, đánh vào trong lòng mỗi người.
Đúng lúc này, phong chi nguyên tố từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, giống như ở trong khí cầu rót vào một lượng gió lớn, trên bầu trời bắt đầu trở nên lăng liệt..., đại lượng cường phong gào thét tới, hóa thành từng đạo vòi rồng từ trên bầu trời đáp xuống, giống như vạn đạo lôi đình xuyên qua Vực giới chi lực của Giới Thần Bi, từ bên ngoài tràn vào trong!
Một ít khối bùn lớn chừng lòng bài tay lưu động ở trong nguyên khí kính lưu, tán ra mạch động chi lực của đại địa, trấp áp lấy toàn bộ không gian đang nghiền nát để tránh cho cương phong lực quá mạnh mẽ tạo thành sụp đổ toàn diện
Bản thể Lý Vân Tiêu vẫn còn ở trên không phế tích Thái Cổ chi địa, đột nhiên trong mắt bắn ra tinh mang, nhìn chằm chằm vào cương phong đang tàn sát bừa bãi trên trời cao, tựa hồ bắt đầu phát sinh biến hóa.
Phía dưới Viên Cao Hàn ngẩng đầu lên ra, thủy chung không thể xác định Lý Vân Tiêu vừa rồi thi triển pháp quyết gì, trên mặt tràn đầy các loại nghi hoặc. Nhưng hắn vẫn cảm nhận được phong nguyên tố chi lực tựa hồ đang dần dần suy yếu.
- Ân? Chẳng lẽ thời cơ đã đến, cương phong sắp bị phong ấn lại sao? Nhưng sao thời gian lần này lại ngắn ngủi như vậy chứ?