Vũ Văn Cao khẽ nói:
- Có vị mỹ nam tử cầm Tử Thần Lệnh Bài đến thăm, nói là muốn giết một gã tên gọi Lý Vân Tiêu. Vốn Tử Thần Lệnh Bài xuất hiện, nhất định phải bản thân cung chủ tự thân xuất mã hoàn thành nhiệm vụ mới được, nhưng là ca ca xấu xa kia của ta bị tên mỹ nam tử kia mê hoặc thần hồn điên đảo, cả ngày trong cung không biết ngày đêm hưởng dụng, lúc này mới phái ta đi ra.
Lý Vân Tiêu sắc mặt đại biến, cơ hồ không có huyết sắc.
Hắn biến sắc nguyên nhân một phần nhỏ là vì đối tượng đối phương muốn giết dĩ nhiên là chính mình, thêm một nguyên nhân nữa là thay vị mỹ nam tử cầm Tử Thần Lệnh Bài đến thăm kia thương xót. Tuy rằng không biết đối phương là người nào, tại sao phải giết chính mình, nhưng nghĩ đến người nọ hiện tại mỗi ngày đều đang bị Vũ Văn Tường hưởng dụng người nọ, đã cảm thấy được trải qua báo ứng thảm nhất.
- Như thế nào? Ngươi nhận thức Lý Vân Tiêu?
Vũ Văn Cao thấy sắc mặt hắn biến hóa, hoài nghi nói:
- Nghe nói tên Lý Vân Tiêu kia cũng là tuyệt sắc mỹ nam, không biết thật hay giả.
Hắn liếm liếm đầu lưỡi, lộ ra vẻ cười gằn, nói:
- Người ta rất muốn bắt đến hưởng dụng thoáng một phát đây này.
Tại thành Nam đợi vài ngày, tự nhiên biết rõ trong quán trà nghe được dong binh đoàn cùng Thương Minh đại chiến gì đó đều là vô nghĩa. Trong nội tâm không khỏi không khỏi có chút thất vọng.. Hắn ngược lại là hy vọng có thể gặp được một vị mỹ nam tử lực ảnh hưởng lớn như thế, lại để cho hắn có mục tiêu.
Lý Vân Tiêu trợn mắt cả giận nói:
- Tên Lý Vân Tiêu kia tuy rằng là tuyệt đại mỹ nam, nhưng cũng là sinh tử chi giao của ta. Ngươi đừng vội đánh chủ ý lên hắn, nếu không chính là liều mạng một lần, ta cũng sẽ không lại để cho sư phụ ta thay ngươi tiến hành chuyển đổi giới tính!
Vũ Văn Cao sợ hết hồn, kinh hoảng nói:
- Bớt giận, bớt giận! Ta bất quá là nói một chút mà thôi, huống hồ cõi đời này mỹ nam tử nhiều vô số kể, ta chắc chắn sẽ không vì một người đàn ông mà đắc tội ngươi. Ngươi đã nói như vậy, cho dù Lý Vân Tiêu này lớn lên đẹp như ngươi, ta cũng sẽ không động nửa điểm tâm tư.
Lý Vân Tiêu nhìn tên biến thái trước mắt này, không nguyên do nỗi giận mắng:
- Trước tiên đem Đông Hải Nguyệt Minh Châu kia cho ta! Để dưới đất, lui về phía sau 100 mét, tự ta lấy!
Vũ Văn Cao không dám đắc tội hắn, chỉ lo nguyện vọng của mình thất bại, theo lời mà đi, đem Đông Hải Nguyệt Minh Châu thả xuống, lui lại trăm mét.
Lý Vân Tiêu mười ngón một điểm, ở trên không trung ngưng tụ một chút Thủy hệ nguyên tố, đem Đông Hải Nguyệt Minh Châu kia thanh tẩy mấy lần, lúc này mới vồ vào trong tay. Vừa chạm vào, liền có một loại cảm giác vô cùng thân thiết tràn vào trong cơ thể, thật giống như là một bộ phận của thân thể mình.
Mấy đại huyệt trên người hắn ở dưới Nguyệt Minh Châu cảm ứng, hơi tỏa ra ánh sáng màu trắng, trong lòng Lý Vân Tiêu cả kinh, vội vàng thu hạt châu vào trong giới chỉ, để tránh khỏi bị Vũ Văn Cao phát hiện dị tượng.
Quả nhiên, trong mắt Vũ Văn Cao loé ra vẻ nghi hoặc, cau mày, tựa hồ nhận ra được cái gì. Nhưng cái này đối với hắn mà nói không đáng kể, hiện tại hắn mấu chốt nhất chính là nịnh nọt đối phương, chờ mong để Nhân Phong Kiệt vì mình biến tính.
Nhưng trong lòng Lý Vân Tiêu lại nhanh chóng tính toán, làm sao lợi dụng tên biến thái này, hắn hỏi:
- Ngươi ở Thành nam đợi bao lâu, có cảm giác được dị thường gì không?
Vũ Văn Cao cau mày nói:
- Đợi bảy ngày, thay đổi lớn nhất chính là gần nhất có rất nhiều cao thủ lẻn vào. Trong đó có chút ngay cả ta cũng không mò ra nội tình, có loại cảm giác sắp nỗi phong ba. Nguyên bản nhiệm vụ của ta là đánh giết Lý Vân Tiêu, chỉ là bởi vì không ngừng xuất hiện cao thủ, lúc này mới án binh bất động, muốn trước tiên tra rõ ràng lại nói.
Mặc dù hắn biến thái, nhưng cũng không phải người ngu, ngược lại có thể tu luyện tới Vũ Tôn, người nào không phải tồn tại thiên phú cực cường, thông minh cực cao.
Hắn nghĩ một chút, lại nói:
- Trừ Thiên Nhất Các bọn ngươi ra, còn có người của Tứ Cực môn, tựa hồ còn có vài cỗ thế lực thần bí, ngay cả ta cũng không có thăm dò tình hình rõ ràng.
Con ngươi của Lý Vân Tiêu thu nhỏ lại, trầm giọng nói:
- Ngoại trừ Thiên Nhất Các cùng Tứ Cực môn, còn có những thế lực khác?
Vũ Văn Cao gật đầu nói:
- Phương thức liên lạc cùng với nhân viên của Thiên Nhất Các cùng Tứ Cực môn rất dễ phân biệt, những thế lực còn lại kia phỏng chừng đều là môn phái lánh đời, vì lẽ đó ta nhất thời không có nhận ra. Thực lực ngược lại không quá mạnh, chí ít sẽ không mạnh hơn Thiên Nhất Các các ngươi.
Đột nhiên Lý Vân Tiêu nở nụ cười nói:
- Không tệ, không hổ là cường giả từ Tử Thần cung đi ra. Chỉ cần ngươi giúp ta mấy sự tình, ta không chỉ để sư phụ biến tính cho ngươi, hơn nữa còn sẽ đưa một đại mỹ nam cho ngươi hưởng dụng.
Trong đầu hắn hiện ra bóng người của Đường Kiếp.
- Đại mỹ nam?
Vũ Văn Cao cau chân mày lại, cười duyên nói:
- Không biết so với ngươi thì sao?
Hắn bây giờ nhìn trúng chỉ là biến tính mà thôi, còn mỹ nam, lấy thực lực của hắn, còn không phải muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Cả người Lý Vân Tiêu run run một cái, cả giận nói:
- Sau này không cho đùa giỡn ta như vậy, cũng không cho có bất kỳ ý nghĩ liên quan tới ta!
Vũ Văn Cao lúng túng nở nụ cười nói:
- Đùa giỡn, sau này sẽ không dám.
Một tên Vũ Tôn cường giả, dĩ nhiên vì loại việc biến thái kia, đối với hắn khúm núm như vậy. Nhưng nội tâm Vũ Văn Cao lại tức giận phun trào, hừ nói: hiện tại ngươi cứ việc cuồng ngạo đi! Chờ sau khi ta trở thành nữ nhân chân chính, nhất định phải đem ngươi chộp tới làm nhục ngàn vạn, cho ngươi vinh hạnh trở thành người đàn ông đầu tiên sau khi ta biến tính!
Lý Vân Tiêu nơi nào nhìn không ra nội tâm hắn nghĩ gì, cũng cười gằn không ngớt nói:
- Hiện tại ngươi thay ta đi tìm hiểu một chuyện, Khô Lâu dong binh đoàn bắt được một người tên gọi Đường Kiếp, còn có một vị đội trưởng Dong Binh đoàn gọi Mộc Không, ngươi giúp ta tìm hiểu hai người này giam ở nơi nào.
Vũ Văn Cao lộ ra vẻ hoài nghi nói:
- Gần đây Thiên Nhất Các các ngươi tới không ít cao thủ, vì sao chuyện như vậy còn muốn ta đi làm?
Lý Vân Tiêu ánh mắt lạnh lẽo, hừ nói:
- Ngay cả ngươi cũng nhìn ra thân phận Thiên Nhất Các của chúng ta, người của Khô Lâu dong binh đoàn sẽ không biết sao? Hiện tại để ngươi xuất thủ là tốt nhất. Hơn nữa Đường Kiếp này lớn lên cũng không tệ.
Vũ Văn Cao nói:
- Đường Kiếp?
Ánh mắt hắn ngưng lại nói:
- Chẳng lẽ là người của Tứ Cực môn?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không sai, Tứ Cực môn đại công tử.
Trên mặt Vũ Văn Cao lướt qua một tia cười gằn, kiệt kiệt cười nói:
- Không tồi không tồi, loại nam nhân có thân phận này, ta còn thực sự chưa chơi qua. Chờ ta hỏi thăm ra, liền đi nơi tụ tập của Thiên Nhất Các tìm ngươi.