Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3462: Cuộc chiến thành Hồng Nguyệt 33

Phi Nghê cũng không thi triển nguyên tố kết giới, nàng trực tiếp xông vào Ma tộc lần lượt giết chết.

Cộng thêm huynh đệ Chiến Du, Chiến Phách tham chiến, có thần thông khủng bố của Mạch, thế cục đảo ngược trong phút chốc.

Đặc biệt hoàn cảnh mô phỏng bị phá hoại, giờ cộng thêm Âm Dương Nhị Khí bình hút ma khí đi, với đám Ma tộc là bị giải quyết tận gốc.

Toàn bộ Ma tộc hoàn toàn lộ ra dưới giới lực Thiên Vũ giới, không có gì che chở, chỉ có thể dựa vào chính mình đối kháng.

Số lượng Ma tộc trên mặt đất bắt đầu giảm mạnh, rất nhanh bị tiêu diệt sạch.

Nhưng bên Thiên Vũ giới trừ mấy cường giả h cực thần cảnh Thiên Vũ Minh ra hầu như không ai chiến đấu nổi nữa.

Lý Vân Tiêu thu hết người bị thương vào trong Giới Thần Bi, chỉ còn lại huynh đệ Chiến Du, Chiến Phách, Phi Nghê, Mạch,, còn có Tiểu Thanh, Linh Mục Địch, Bắc Quyến Nam, Bàn Nghị..

Mấy người trước tham chiến muộn, mấy người sau thân thể mạnh mẽ cộng thêm Lý Vân Tiêu không yếu, vì vậy còn lại sức sống và sức chiến đấu.

Lý Vân Tiêu hỏi:

- Các vị còn có thể chiến không?

Chiến Du châm chọc hừ mũi:

- Hừ!

Chiến Du phớt lờ Lý Vân Tiêu, cùng đệ đệ hóa thành luồng sáng vàng bay phía chân trời.

Tiêu diệt đám Ma tộc dưới đất không tiêu hao nhiều lực lượng của bọn họ.

Mạch không nói một lời, ánh sáng đỏ chợt lóe, gã biến mất dưới đất.

Tiểu Thanh khẽ thở dài:

- Đã đến bưcó này thì ta không thể rút ra. Dù sao tình cảm với giới này thì ta càng đậm sâu hơn các ngươi.

Tay Tiểu Thanh nâng Hỗn Thiên Nghi, lắc người xuất hiện trên bầu trời.

Bắc Quyến Nam mở miệng nói:

- Vân thiếu gia có từng nghĩ đến thi triển chiêu Lưu Lưu Cầu không?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Lúc trước có ghĩ nhưng hiện tại không được. Ma khí có sức chống cự rất mạnh, dù là độc tố của ngươi hay thanh lôi của ta đều không thể tiếp xúc vào. Trừ phi là lửa thiên phượng của Phi Nghê kèm giới lực, quang chi kêtý giới của Lý Mang Sơn mới có thể suy yếu lực lượng Ma tộc phạm vi lớn.

Bắc Quyến Nam khẽ thở dài:

- Nói cũng đúng, cộng thêm lúc này lực lượng của ngươi và ta rất khó phát huy uy lực Lưu Lưu Cầu.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Sau cuộc chiến này nếu ngươi và ta còn có thể sống tiếp thì hãy tìm cách tăng mạnh lực lượng, nếu dung hợp vài loại chất độc, ta lại thi triển Tử Lôi giống của Tiểu Thanh thì sẽ là chiêu trí mạng cho đám Ma tộc.

Linh Mục Địch mỉm cười nói:

- Yên tâm đi, mọi người nhất định sống sót quay về.

Mấy người cười khổ, tuy rằng chua xót nhưng không oán không hối.

Phi Nghê cười nói:

- Dù chết thật thì mọi người chết chung với nhau cũng không uổng đời này.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Đừng bi quan vậy, phần thắng của chúng ta khá lớn.

Mọi người biết rõ dù Ma tộc chỉ có lực lượng trước mắt thì phần thắng cũng không lớn, huống chi trời biết đằng sau khe hở kia tồn tại những gì.

Nhóm người không chậm trễ, lao vào không trung giết hướng đám Ma tộc.

Lục dẫn dắt hơn mười Ma Quân chém giết cùng mười người đảo Huyền Ly còn lại. Bởi vì Lý Mang Sơn thu quang chi kết giới nên cánh tay biến ra vầng sáng như ngưng thực đánh vào mọi người.

Vầng sáng công kích, một vị Ma Quân nổ tan xác chết, chớp mắt giết bốn, năm người.

Tu vi của Lý Mang Sơn chưa đến tạo hóa nhưng được một dị bảo, Thất Khiếu Linh Lung Tâm, sức chiến đấu không dưới Lam Nham Chủ.

Vì có Thất Khiếu Linh Lung Tâm có thể tự động ngưng tụ lực lượng quang khiến Lý Mang Sơn có thể tùy ý khống chế ánh sáng.

Lục càng giết càng hoảng, nếu chốn này là Ma giới thì gã tự tin có thể đấu một trận với Lý Mang Sơn, nhưng hiện tại mọi người hoàn toàn lộ ra ngoài Thiên Vũ giới, bị giới lực đè nín thở. Lục nhìn từng Ma Quân nổ chết.

Một Ma Quân không chống đỡ nổi kinh hoàng kêu lên:

- Đại nhân...!

Lục hiểu ý Ma Quân, muốn rút lui. Lục chưa kịp trả lời thì vầng sáng của Lý Mang Sơn đánh trúng đầu Ma Quân, nổ banh xác chết.

Lý Mang Sơn mỉm cười nói:

- Rút cũng không được, chết hết đi!

Hai tay Lý Mang Sơn làm động tác rải hoa, vô số vòng sáng bay ra đánh hướng đám Ma Quân.

Bùm!

Bùm!

Mấy Ma Quân đụng vào liền chết. Lục bị đánh không kịp trở tay đã bị thương, gã bất chấp vội chạy trốn.

Nhưng chín cường giả khác làm sao mặc kệ Lục chạy được, lập tức đuổi theo giết.

Trong phút chốc hai mươi người tinh nhuệ nhất Ma tộc toàn bộ bỏ mình.

Lý Mang Sơn thu giấu ánh sáng đầy trời, sắc mạt bình tĩnh ung dung bỗng chốc nặng nề, ngực lóe ánh sáng vàng nhạt. Ngực Lý Mang Sơn tỏa ánh sáng nhạt, mơ hồ có trái tim trong suốt xoay tròn.

Lam Nham Chủ nói:

- Chúc mừng thực lực của ngươi lại lên một tầng. Đã đến tạo hóa đúng không?

Lý Mang Sơn mỉm cười, nói:

- Đã chạm được nhưng không có quy tắc thập phương thì chỉ xem như chạm vào. Chờ trận chiến này kết thúc nếu sống tiếp thì sẽ đi thành Viêm Vũ trùng kích tạo hóa cảnh.

Lam Nham Chủ hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lam Nham Chủ mỉa mai:

- Ngươi có sức chiến đấu tạo hóa cảnh trừ phi lại thêm Kình Thiên Cự Ma, không thì chẳng ai giết được ngươi.

Lý Mang Sơn cười nói:

- Ha ha, chỉ hy vọng như thế.

Người Lý Mang Sơn như vậy ánh sáng vàng chói mắt, lắc người biến mất tại chỗ.

Giây sau mười cường giả đến từ đảo Huyền Ly tham gia chiến đấu.

Lam Nham Chủ điều tức một lúc rồi cất bước đi vào vòng chiến, nhưng không ngưng tụ hư quang nhẫn mà chỉ tùy ý cất bưcó trong vòng chuyến. Lam Nham Chủ tung cú đấm, mỗi lần sẽ có một Ma tộc bị đánh nát.

Cung biểu tình cực kỳ khó xem.

Hai thống lĩnh thì Lục chết, Tử còn đang đấu với Lăng Bạch Y. Vốn Tử còn có thể chiếm ưu thế, nhưng khi ma khí bị Âm Dương Nhị Khí bình hút sạch thì xảy ra đảo ngược, Tử bắt đầu yếu thế.

Khi mất đi Ma Quân đỉnh cao như Lục thì trong vòng chiến thực lực có hạn, đám người Chiến Du cơ hồ là ra tay tất sát, mỗi một kích sẽ có một Ma tộc chết.

Lý Mang Sơn càng là chiêu thức sắc bén, vòng sáng không cần tiền ném ra ngài, nhiều Ma tộc nổ chết.

Trước ma kính, bốn Ma tôn sắc mặt âm trầm nhìn chiến trường từng bước thua, không ngừng bị Thiên Vũ giới cường giả nuốt mất.

Bốn người như tượng gỗ không chút sự sống, không khí nặng nề làm người ngộp thở.

Một lúc sau ván cờ thua đã định trước.

Hầu mở miệng nói:

- Làm sao giờ?

Không ai trả lời được.

Giờ phút này trong trận địa khe hở chỉ còn lại hai nhóm lực lượng cuối cùng để vận dụng. Một đám trấn thủ trận địa, không thể điều động.

Chỉ còn lại một nhóm người, nếu cũng đổ vào thì hoàn toàn tay trắng tay.

Quan trọng nhất là bỏ thêm nhóm cuối cùng này có thể thắng sao?

Bốn vị Ma tôn tất cả hoang mang.

Mắt thấy từng Ma tộc bị đánh tan, Tử bị Lý Vân Tiêu đánh lén đã bị thương nặng, bị Lục Thương Tử Phong của Lăng Bạch Y giết.

Suy nghĩ của Lý Vân Tiêu rất đơn giản, cố gắng nhanh chóng giết Tử, giải phóng lực lượng Lăng Bạch Y ra tránh cho bị Tử tiêu hao nhiều.

Điều này khiến Lăng Bạch Y cực kỳ bất mãn chém kiếm hướng Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu tức giận quát:

- Điên sao?

Vào lúc này mà Lăng Bạch Y còn tùy hứng như thế, Lý Vân Tiêu lắc người háo thành tia chớp bay ngược lại.