Trác Thanh Phàm khẽ thở dài:
- Nếu phòng thủ được thì Ma tộc sẽ bị thương nặng, trong thời gian ngắn không thể phát động chiến đấu quy mô lớn thế này. Về tương lai... Ha ha... Nếu hiện tại không còn thì nói gì đến tương lai?
Đinh Linh Nhi có kinh nghiệm thương trường, thấy nhiều chuyện, trải qua nhiều điều, không giống thiếu nữ bình thường, nàng rất nhanh bình tĩnh lại.
Đinh Linh Nhi gật đầu nói:
- Ta hiểu rồi. Nếu Vân Tiêu đại ca đã quyết định cũng là quyết tâm của mọi người, Linh Nhi sẽ thủ vững. Chỉ hận thực lực của mình hữu hạn, chỉ có thể cầu nguyện hy vọng mọi người sớm ngày trở về.
Trác Thanh Phàm cười nói:
- Yên tâm, mọi chuyện sẽ tốt lên, tất cả sẽ thuận lợi trở về.
Đinh Linh Nhi mỉm cười nhưng là nụ cười gượng, thê lương.
Đinh Linh Nhi chợt hỏi:
- Đinh Sơn... Chết thật rồi sao?
Trác Thanh Phàm gật đầu nói:
- Chết thật rồi, Ma Chủ Vạn Bảo lâu cũng chết. Nam bắc thương minh đối đầu sắp trở thành lịch sử. Nếu lần này phòng thủ được thành Hồng Nguyệt, Linh Nhi tiểu thư sẽ có thể liên hợp Kim Tiền bang hợp nhất hai thương hội tổ thành thương minh duy nhất trong thiên hạ.
Đinh Linh Nhi gật gù:
- Vậy ta sẽ đi xử lý chuyện này ngay, vì ta vững tin mọi người nhất định có thể sống sót trở về!
Trác Thanh Phàm nói:
- Không cần gấp gáp, hiện tại cao thủ thành Viêm Vũ đều điều động đi, trong thành trống rỗng, còn cần Linh Nhi tiểu thư chủ trì thành phòng thủ. Đừng quên trong thành vẫn có một số nhân tố không ổn định.
Đinh Linh Nhi chau mày khẽ hỏi:
- Ý ngươi nói đến Yêu tộc?
Con ngươi Trác Thanh Phàm co rút:
- Đúng vậy! Tuy hiện tại Yêu tộc biết điều nhưng đừng quên thành Viêm Vũ cũng rỗng.
Đinh Linh Nhi nhíu chặt mày:
- Ta tin tưởng Ngải tiên sinh tuyệt đối không phải loại người bỏ đá xuống giếng, huống chi cuộc chiến thành Hồng Nguyệt liên quan mệnh mạch toàn Thiên Vũ giới, Ngải tiên sinh sẽ không làm càn.
Trác Thanh Phàm mỉm cười nói:
- Ta tin con người Ngải, nhưng hắn không phải Yêu Hoàng, tuy rằng đức cao vọng trọng lại không trấn hết Yêu tộc được. Chính Ngải cũng không chắc chắn.
Đinh Linh Nhi nói:
- Ta hiểu ý của đại nhân, chuyện thương minh để sau vậy, trong thời gian này ta sẽ tập trung vào thủ thành.
Trác Thanh Phàm khẽ thở dài:
- Tà thuật trên người Cố Thanh Thanh, Mạch chưa khu trừ, nếu có hai người tham gia thì phần thắng càng lớn. Nhưng để hai người lại thành Viêm Vũ cũng tốt, miễn cho thành Viêm Vũ thật sự hư không, nếu xảy ra chuyện gì thì không tưởng tượng nổi hậu quả.
Đinh Linh Nhi sắc mặt kiên định nói:
- Hư Không đại nhân đừng quá lo, ngườiđảo Huyền Ly do ma vật đại nhân dẫn dắt đi chi viện, sẽ không xảy ra chuyện.
Đinh Linh Nhi mới nói xong chợt một luồng sáng đỏ vụt qua trước mắt hai người, đáp xuống truyền tống trận bên dưới, dồn dập nói:
- Mau đưa ta đi thành Hồng Nguyệt!
Hai người nhìn kỹ, mừng rỡ.
Đinh Linh Nhi kêu lên:
- Mạch đại nhân!
Ánh sáng đỏ là Mạch, gã đứng trong truyền tống trận, gật đầu nói:
- Ta đã không sao.
Đinh Linh Nhi vui vẻ nói:
- Thế Cố Thanh Thanh đại...
Mạch mỉm cười, hơi trào phúng khinh thường nói:
- Nữ nhân kia làm sao so với ta được? Nàng ta muốn hoàn toàn phục hồi thì phải nằm thêm mấy năm!
Mặc dù Mạch nói hơi khoa trương nhưng đúng là Cố Thanh Thanh còn đang hôn mê, thường xuyên tỉnh lại nhưng không thể tác chiến thời gian dài.
Đinh Linh Nhi vội nói:
- Ta sẽ kêu người mở truyền tống trận ra.
Rất nhanh Mạch biến mất trong ánh sáng truyền tống.
Đinh Linh Nhi, Trác Thanh Phàm tâm tình tốt đẹp, có Mạch giúp đỡ thì phần thắng sẽ lớn hơn.
Hơn nữa Mạch phát ra hơi thở đã khác xưa, Trác Thanh Phàm đứng trước mặt Mạch cũng giật mình.
Trong trận chiến Ngũ Hà sơn Mạch hấp thu nhiều máu của vũ giả Yêu tộc, nhân tộc, trực tiếp bước chân vào hư cực thần cảnh sau Mạch tu luyện PHạn Yêu thánh công, trong trận chiến Hải chi sâm lâm hút sạch máu tinh anh Tứ Hải.
Dù Hoang, Thương ở đây cũng thua xa Mạch.
Trác Thanh Phàm nói:
- Ta cũng đi trước một bước, phải đi Vĩnh Sinh chi giới một chuyến. Không gian trong Vĩnh Sinh chi giới hơi phức tạp, muốn tìm đảo Huyền Ly cần tốn thời gian.
Trác Thanh Phàm nói xong hóa thành làn khói tan biến.
Đinh Linh Nhi nhìn hướng Trác Thanh Phàm biến mất, lặng im.
Đột nhiên có tiếng ồn vào vang lên:
- Là ai? Là ai đụng vào truyền tống trận?
Sau đó ánh sáng truyền tống từ chỗ huyên náo bắn lên cao chiếu rọi một góc trời.
Đinh Linh Nhi hết hồn, giận dữ xoay người nhìn lại, thầm nghĩ cường giả trong thành vừa đi lại có kẻ đến phá.
Nhưng trong ánh sáng một đoàn bóng trắng mông lung không thấy rõ mặt mũi.
Người đó và trận quang từ từ biến mất trong thành.
Đinh Linh Nhi vội vàng bay đi, hỏi dồn:
- Người vừa rồi là ai?
Đám người phụ trách truyền tống vây quanh lại, ngơ ngác nhìn nhau.
Người thủ lĩnh chịu trách nhiệm xấu hổ tự trách:
- Bẩm đại nhân, chúng ta cũng không nhìn rõ người đó là ai, xin đại nhân trách phạt!
- Xin đại nhân trách phạt!
Các vũ giả xấu hổ cúi đầu.
Đinh Linh Nhi nhìn truyền tống trận:
- Người này ra từ trong thành thì chắc đã sớm ẩn núp bên trong, chúng ta chưa từng phát hiện.
Đinh Linh Nhi cau mày, trong thành Viêm Vũ rồng rắn lẫn lộn, tuy quản lý cực kỳ nghiêm khắc nhưng không cách nào nắm giữ hết tư liệu vũ giả, bỏ sót một, hai người là rất bình thường. Đặc biệt những tồn tại cường đại nếu cố ý né thành Viêm Vũ giám thị thì không khó gì.
Đinh Linh Nhi hỏi:
- Hướng người đó truyền tống đi là...?
Người phụ trách đáp ngay:
- Phương hướng luôn không điều chỉnh, chắc là thành Hồng Nguyệt.
- Thành Hồng Nguyệt sao...
Đinh Linh Nhi lòng máy động, gật đầu nói:
- Được rồi, không sao, các ngươi lo việc của mình rồi, cứ xem như chuyện vừa rồi không xảy ra.
Đinh Linh Nhi ngầm hiểu rõ.
Mặc kệ thân phận của người đó như thế nào, nếu đi thành Hồng Nguyệt thì là cường giả Thiên Vũ giới, góp một phần sức.
Trong thời đại hỗn loạn này tuy mỗi người có mục đích, lý tưởng riêng nhưng trước tai nạn chung Thiên Vũ giới thì có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, cố gắng cùng một mục tiêu, thậm chí không tiếc hy sinh mạng sống.
Mười vạn năm trước là thế, mười vạn năm sau cũng như vậy.
Đinh Linh Nhi đứng trong gió, gió lạnh thổi bay rối tóc mai.
Đinh Linh Nhi nhẹ vuốt tóc thì thào:
- Nhân tố bất an trong thành sao... Dường như còn có một người...
Đinh Linh Nhi nhớ đến lúc trước đi tìm người kia thì bị tự chối ngay ngoài cửa.
- Có lẽ ta nói không đủ rõ ràng. Vi Thanh không hiểu hết thế cục thành Hồng Nguyệt, nếu hắn hiểu nguy cấp trước mắt có lẽ sẽ ra tay.
- Nhiêu cường giả liều mạng phía trước, ta bị từ chối vài lần, mất mặt có là gì?
Đinh Linh Nhi đặt quyết tâm lại đi du thuyết Vi Thanh ra tay, không đánh động được người thì thề không bỏ qua.
Một lúc sau, trong Vĩnh Sinh chi giới, Trác Thanh Phàm hiện ra.
Trác Thanh Phàm nhìn quanh, toàn là hư không chẳng mấy cuối.
- Xem ra Vĩnh Sinh chi giới sắp bị Thiên Vũ giới hoàn toàn dung hợp vẫn cần thời gian.
Trác Thanh Phàm lấy kim chỉ nam ra nâng trong lòng bàn tay.
Cây kim hình thoi, hai đầu màu sắc khác nhau xoay nhanh trên cao rồi tĩnh lặng chỉ hướng nam.