- Nếu có thể trói buộc không gian này lại đánh nát không gian thì có thể phá vỡ điện này, nhưng mà...
Lý Vân Tiêu xoay người hỏi:
- Ba Mộc đại nhân, lúc ở thành Hồng Nguyệt hình, pháp tắc hư quang trong Như Thị Ngã Văn...
Mắt Ba Mộc sáng lên rồi tối xuống:
- Ngươi quả nhiên thông minh nghĩ ra ngay dùng xiềng xích pháp tắc trói buộc nó. Đáng tiếc Như Thị Ngã Văn đưa cho Thủy Tiên, ta cũng không thể sử dụng lực lượng. Lực lượng Thánh Ma điện đó chỉ dựa vào sức mạnh hư quang thì không được, trừ phi là pháp tắc chân liên.
Lý Vân Tiêu lòng máy động hỏi:
- Làm cách nào sử dụng pháp tắc chân liên?
Ba Mộc cười nói:
- Nếu ngươi là giới vương cảnh, có Giới Thần Bi thì hơn phân nửa làm được.
Lý Vân Tiêu bực tức, lời này nói cũng bằng không.
Ba Mộc tiếp tục bảo:
- Thật ra còn một cách trói buộc nó, đó là xích sắt trong lục đạo ma binh.
Lý Vân Tiêu kinh kêu:
- Đại nhân đang nói đến A Át Phạn Sát?
Lúc trước Ba Mộc là phó của Ma Phổ, hiểu biết Ma Chủ sâu sắc.
Ba Mộc gật đầu nói:
- Lục đạo ma binh cũng là quy tắc ngưng tụ, thậm chí vượt qua pháp tắc chân liên, chỉ trói lại Thánh Ma điện thì không thành vấn đề.
Lý Vân Tiêu nói:
- Được, để ta thử xem.
Ba Mộc cười nói:
- Nhưng lộ ra Ma Chủ trước mặt đam Ma tộc này sẽ gây chấn động lớn.
Lý Vân Tiêu hừ mũi:
- Giờ không rảnh nghĩ nhiều.
Lý Vân Tiêu lập tức `bắt ấn, sau người biến ra ma ảnh.
Chân Ma Cự Linh không ngừng to lên, gần như đầu đội trời chân đạp đất lạnh lùng nhìn đám người Ma Lam ở đầu bên kia Thánh Ma điện.
Đám Ma tộc còn chìm trong vui mừng, khi thấy Ninh Khả Vi thì trợn mắt há hốc mồm.
Ma Lam giật mình kêu lên:
- Chân Ma pháp thân!
Mặt Chân Ma Cự Linh lạnh lùng một tay bắt ấn, vòng xoáy đen ngòm hiện lên trong lòng bàn tay, sâu không thấy đáy.
Biểu tình Ma Lam trầm trọng, linh cảm không may nhưng không nghĩ ra đối phương có cách gì phá phòng ngự Thánh Ma điện.
Trong phòng xoáy truyền đến tiếng xích sắt cô độc thê lương như một vị hành giả kéo xích sắt đi trong hư không vĩnh hằng.
Ma Lam giật bắn người, thấy vòng xoáy tan ra trong lòng bàn tay Chân Ma Cự Linh, biến thành xích sắt đen thui vô biên quấn lấy Thánh Ma điện.
Trong khoảnh khắc xích sắt kết thành mạng nhện lớn nối thế giới này lại, Thánh Ma điện là con ruồi muỗi nhỏ bé trên mạng nhện.
- Cái gì?!
Ma Lam kinh hoàng phát hiện liên kết với Thánh Ma điện bị cắt đứt.
- Sợi xích này...
Hơn nữa Ma Lam cảm nhận hơi thở khủng khiếp từ xiềng xích, nhìn kỹ làm tim gã co giật.
Ma Lam hét thất thanh:
- A Át Phạn Sát!?
Ma Quân khác người run rẩy hiểu ngay, rất là kinh hoàng.
Trong khi Lý Vân Tiêu dùng xích sắt trói Thánh Ma điện lại thì người Thiên Vũ Minh tiếp tục tấn công. Hàng trăm ánh sáng siêu mạnh công kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Những ánh sáng lần lựt đánh vào Thánh Ma điện, phòng ngự như đường hầm bị A Át Phạn Sát trực tiếp phong kín, công kích rơi vào thánh điện, ánh sáng to lớn không ngừng nổ đì đùng bên trong, hủy thiên diệt địa.
Người Ma tộc kinh dị nhìn Thánh Ma điện bị hủy. Ma Lam run lẩy bẩy nhìn Lý Vân Tiêu chằm chằm, lòng vô cùng hối hận.
Nếu biết Lý Vân Tiêu có thể triệu hoán lục đạo ma binh, thì lúc trước Ma Lam liều bị thương nặng cũng quyết bắt hắn.
Bây giờ đã không thể, nhiều cường giả Thiên Vũ giới bất chấp dư âm từ Thánh Ma điện trùng kích, bọn họ từ bốn phương tám hướng ùa đến.
Ma Lam sắc mặt âm trầm tức giận hừ mạnh:
- Hừ! Đi!
Ma Lam phất trường bào, xoay người đi hướng khe hở.
Các phân thân của Ma Lam đã dung hợp vào người nhưng bị giới lực áp chế, nhiều cường giả Thiên Vũ giới vây công thì không phần thắng.
Một thanh âm lạnh lùng nói:
- Thật sự cho rằng Thiên Vũ giới ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?
Ma Lam khựng bước, vì khí thế siêu mạnh tỏa định gã, nếu tiến thêm một bước sẽ có công kích dời núi lấp biển ập đến.
- Tạo hóa cảnh!?
Lòng Ma Lam chấn động mãnh liệt, ánh mắt nghi ngờ nhìn lại.
Một nam nhân đứng phía bên trái Ma Lam như ngọn núi cao nguy nga không nhúc nhích.
Ma Lam biết khi nam nhân nhúc nhích thì sẽ là trời sụp đất nứt.
- Tuy rằng ngươi bị giới lực áp chế, thắng không vẻ vang gì nhưng lúc này không nói chuyện đạo nghĩa nữa.
Nam nhân chính là Lam Nham Chủ, gã bước ra một bước đạp nát hư không đến bên cạnh Ma Lam, đánh ra một đấm.
Hư quang hiện ra trên cánh tay Lam Nham Chủ gần như hóa thành giáp thật.
Ma Lam hoàn toàn biến sắc mặt, phất ống tay áo cuốn lấy giới vương cảnh cao mấy chục trượng biến thành bức tường.
Bùm!
Nhưng tường ma mới dựng xong bị nắm đấm đánh thủng.
Hư quang thân thể đó như lưỡi dao vô hình cắt không trung thành hai nửa, kình khí to lớn áp súc ngưng tụ thành đòn công kích thứ hai bắn ra ngoài.
Bùm!
Ma Lam không ngừng lùi hướng khe hở, vội vàng không kịp đề phòng bị kình khí đánh trúng nổ nát vai trái.
Giờ phút này Ma tộc khác bị người Thiên Vũ giới vây quanh, giết đến trời đất tối tăm.
Tuy bọn họ bị giới lực ức chế nhưng thực lực vốn mạnh cộng thêm khá đông, giết chóc vô cùng thảm khốc.
Ánh mắt Lam Nham Chủ sắc bén vượt một bước đuổi theo:
- Ma tôn đại nhân, nếu ngươi đã thích Thiên Vũ giới vậy thì chôn tại bầu trời này đi, có thể ngày đêm nhìn mảnh đất ngươi hướng về.
Ma Lam biến sắc mặt, xoay người đâm kiếm. Kiếm quang sáng rực, nhìn liền biết không phải vật bình thường, là mảnh nhỏ chiến trường cổ thần, Linh Lạc thế giới.
Rầm!
Nhưng Lam Nham Chủ một đấm đánh bay, lại xông lên vỗ vào người Ma Lam.
Rầm!
Chưởng vỗ trúng ngực Ma Lam, xuyên thâu qua.
Sau lưng Ma Lam bắn ra một bóng đen bay xa hơn mười trượng biến hình Ma Lam, gã cầm Linh Lạc thế giới đi hướng khe hở.
Lam Nham Chủ biến sắc mặt nói:
- Phân thân!
Hai tay Lam Nham Chủ bị phân thân Ma Lam bặt chặt tranh thủ thời gian cho bản tôn chạy trốn.
Mặt Ma Lam dữ tợn đe dọa:
- Ta nhớ kỹ bộ dạng của ngươi, lần sau lại đến Thiên Vũ giới là giờ chết của ngươi!
Lam Nham Chủ hừ một tiếng, trên người nổ tung hư quang như vô số đao nhẫn chém xuống đánh nát phân thân Ma Lam ra.
Bản tôn ở phía xa đã đến trước khe hở, ngoái đầu liếc một cái, mặt đầy sát ý.
Linh Lạc thế giới nằm trong tay Ma Lam kêu vù vù trút ra tức giận trong lòng gã.
Vừa rồi một phân thân cực mạnh bị hủy, sau khi Ma Lam về Ma giới sẽ phải bế quan ngay, nếu không rất có thể ảnh hưởng đến tu vi hiện tại, thậm chí rớt cảnh giới.
Đám người Lý Vân Tiêu cũng phát hiện tình huống của Ma Lam, lòng thầm hối hận vì quá tin tưởng Lam Nham Chủ, không ngờ để một Ma tôn trốn.
Lý Vân Tiêu không cam lòng thuấn di đi.
Ma Lam lạnh lùng hừ, nhảy vào khe hở. Nhưng Ma Lam mới bay lên chợt khựng lại.
Linh Lạc thế giới nổi lên luồng gió khuếch tán trước mặt Ma Lam tói lại tay chân gã.
Ma Lam giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Ma Lam phát hiện kiếm không theo gã điều khiển, nhiều cuồng phong rít gào bay ra từ kiếm dần biến thành thân hình.
Lý Vân Tiêu ở kõa kinh kêu:
- Đinh Sơn!
Cơn gió biến thành hình người, là Đinh Sơn lúc trước bị Ma Lam nổ tan xác nhưng không chết.