Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3339: Toàn bộ mệnh lệnh 2

Nhưng binh khí giết chóc phục tùng chủ nhân, miễn chủ nhân chết là binh khí giết chóc sẽ ngừng lại.

Vì vậy Hộ nhanh chóng quyết định tấn công Vi Thanh.

Vi Vô Nhai lao ra từ sau lưng Vi Thanh che trước mặt, hét to vỗ chưởng.

Bùm!

Hai người va chạm một chiêu, Vi Vô Nhai bị đẩy lùi, nội phủ tổn thương, khóe môi tràn máu, vẻ mặt kinh sợ.

Vi Thanh giật mình kêu lên:

- Phụ thân!

Vi Vô Nhai hét to:

- Ta không sao, ngươi cẩn thận!

Hộ đánh lui Vi Vô Nhai xong xoay người công kích Vi Thanh, năm ngón như đao chém vào cổ họng.

Đầu ngón tay lóe tia sáng trắng xé rách không gian, cực kỳ sắc bén.

Nét mặt Vi Thanh sa sầm giơ đôi tay lên, cánh tay biến thành hai màu sắc mang theo hai lực lượng cực viêm và cực băng bùm một tiếng đè bàn tay Hộ xuống.

Ầm!

Ánh sáng sắc bén trên đầu ngón tay vỡ ra, Hộ nhướng mày cực kỳ khó hiểu.

Hai lực lượng này không hề mạnh với Hộ nhưng nó rất lạ, làm lòng gã hơi bị rung động.

Hộ vứt bỏ tạp niệm trong đầu, cười khẩy nói:

- Chẳng qua là Chưởng Thiên cảnh mà muốn sống trong tay ta?

Hộ vung tay phải lên chấn vỡ hai lực lượng, biến chưởng thành trảo công kích.

Vi Thanh thuận thế lùi hai bước, hai tay nhanh chóng bắt ấn cuối cùng làm ra tư thế vòng tay ôm, hai tay giơ trước mặt.

Âm dương nhị khí lập tức mờ nhạt khuếch tán quấn quanh nhau vươn lên thành hình bảo bình giữa đôi tay Vi Thanh, phù văn lượn lờ bên trên toát ra sức mạnh hùng hồn, mạnh mẽ.

Bảo bình xuất hiện, khí thế toàn thân Vi Thanh hơi thay đổi, không gian chấn động nhẹ.

Con ngươi Hộ co rút nhận ra thứ đó, kinh kêu:

- Ui! Âm Dương Nhị Khí bình!

Năm ngón tay Hộ chạm vào

phù văn, lực lượng đáng sợ truyền đến, gã rụt tay về.

Vi Thanh mừng như điên, thấy đối phương bị hù thì vội xoay bảo bình, miệng bình phun ra ánh sáng hai màu chém tới.

Hộ không dám khinh thường, trong tay lấy ra một thứ là ngọc nhưng không phải ngộc liên tục vỗ mấy cái, ánh sáng xanh tứ tán trong không trung. Vang mấy tiếng bùm bùm, ánh sáng hai màu bị đánh nát.

Hộ mắt lóe tia sáng:

- Hừ! Hù ta hết hồn, thì ra chỉ là thi triển thô thiển nhất. Thứ đó là thánh khí của Ma giới, không có ma nguyên chí tịnh chí thuần thì không thể phát huy ra uy lực của nó được!

Hộ tham lam liếm môi:

- Tốt nhất đưa cho ta đi!

Hộ lại bay lên, chợt cảm giác có nguy hiểm. Một tay Vi Vô Nhai chộp hư không, hư đao to lớn ngưng tụ trong lòng bàng tay chém xuống.

- Tà Quyết!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lệ khí vô biên phát ra từ Tài Quyết chém nát thiên địa.

Hộ không muốn đỡ chiêu đó đành biến thân lá rụng nhẹ nhàng bay ra sau cách xa mấy trăm trượng.

Cùng với Tài Quyết chi nhẫn chém ra, cả không gian tràn ngập khí thô bạo phù hợp yêu thích của đám binh khí giết chóc, tất cả càng hưng phấn hơn.

Có mấy binh khí giết chóc ôm Nguyên Tượng Trí Mạng dùng răng cắn chết ma thú.

Mấy ma quân nhìn mà run sợ, bọn họ cũng bị binh khí giết chóc vây quanh không thoát ra được.

Hai con Thủ Hạc bị vây khốn trên bầu trời, tiếng hú thê lương nổi lên bốn phía.

Một mình Phi Nghê đấu với một con, thực lực của nàng và lực lượng Thiên Phượng vững vàng áp chế Thủ Hạc.

Một con Thủ Hạc bị Linh Mục Địch, Tuần Thiên Đấu Ngưu vất vả vây đánh. Cơ thể kim loại của hai người bị đánh móp méo nhưng cắn răng cố chống.

Hộ biểu tình cực kỳ khó xem nhìn chằm chằm vòng chiến, lặng lẽ xoay người bay sâu vào khe hở.

Một ma quân nhìn thấy, tức giận quát:

- Nếu mất trận địa thì ngươi làm sao ăn nói với Viện đại nhân? Tầm quan trọng của trận địa cao hơn mạng sống chúng ta nhiều!

Hộ ngừng bước chân, chợt quay đầu lại cười thật tươi.

Hộ sờ cằm, chớp mắt lia, cười tươi như hoa nói:

- Viện đại nhân nói tầm quan trọng của trận địa hơn xa mạng sống các ngươi, dù các ngươi chết hết thì không thể mất trận địa. Nhưng mà . . .

Hộ híp mắt cười tủm tỉm:”

- Viện đại nhân còn nói ta nhất định phải sống quay về, mạng của ta hơn xa trận địa. Dù mất trận địa thì ta phải sống trở lại, đây là . . . toàn bộ mệnh lệnh của Viện đại nhân!

- A!?

Mấy ma quân xoe tròn mắt, vì phân tâm thẫn thờ nên bị binh khí giết chóc chém trúng.

Lửa giận ngùn ngụt bùng cháy trong lòng đám ma quân, liều mạng giết mấy chục binh khí giết chóc sau đó kiệt sức bị binh khí giết chóc phân thây, hàng giải thành thập phương hung hồn sát rồi đến Ma Sát, cuối cùng tan biến thành mây khói.

Lúc này lực lượng giới tinh tràn ngập trong khe hở cũng dần tan biến.

Còn lại một số Nguyên Tượng Trí Mang, hai con Thủ Hạc chớp mắt bị giới lực ức chế, trong tình huống không địch lại như thêm sương trên tuyết nháy mắt bị chém sạch.

Con Ma Sát cuối cùng bị bóp nát, cả khe hở trở nên cực kỳ yên lặng, tĩnh lặng đến đáng sợ.