Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3336: Hộ quân

Ma quân đó lao ra ngoài trước tiên nhưng bị lửa lan đến, một ngọn bập bùng liếm tới. Ma quân liên tục thay đổi thân pháp mới né tránh khỏi nhưng người bị đốt đen một khối.

Ma quân hú dài:

- Đáng chết!

Sóng âm thê lương dao động chấn vỡ nhẹ không gian.

Linh Mục Địch hét to:

- Nguy rồi, hắn đang truyền tin!

Hơn trăm người lao nhanh đến, tập thể tấn công hội đồng ma quân.

Tiếng hú dài của ma quân ngừng bặt, mặt trắng không còn chút máu, xoay người định bỏ trốn.

Nhưng công kích đầy trời, không gian bị nhốt chết, ma quân làm sao chạy được? Ma quân bị đánh nát, không có cơ hội hàng giải thành ma quân đã trực tiếp hóa thành ma khí tan beíe.

Có ma vật bay lên khỏi đám Minh Cửu Bảo, khoảng hơn trăm người, thực lực siêu phàm. Bọn họ sợ hãi quay đầu bỏ chạy, để lại một ít ma vật cấp thấp chỉ số thông minh không cao làm vật hy sinh ngăn cản.

Bùm!

Đám Minh Cửu Bảo tuy rằng phòng ngự cực mạnh nhưng không chịu nổi vây công như mưa rào thế này, từng con nổ tung trên bầu trời thành thịt nát, hàng giải thành đám ma trùng nhỏ hơn Ma Sát bò khắp nơi.

Mọi người đang giết thích thú chợt một đống ma ảnh bay ra từ sâu trong khe hở, hơn hai mươi ma quân, hàng trăm thập phương hung hồn sát lao ra.

- Ủa? Sao nhiều Ma tộc quá vậy!?

Đám người Linh Mục Địch kinh ngạc, lực lượng này đã không thua gì đàn ma đầu mà Lỗ Thông Tử mang đến trong Cổ Ma Tỉnh.

Tử Đồng sợ ngây người như đang ằm mơ, thật khó tin. Tử Đồng dụi mắt nhưng giấc mơ không biến mất, toàn thân gã lạnh lẽo biết điều trước mắt là thật sự.

Đám ma quân đằng trước sát khí ngùn ngụt, mấy con trước đó chạy trốn cũng lẩn vào trong.

- Chết tiệt, không ngờ bị phát hiện!

Một ma quân tức giận nói:

- Nếu vậy thì giết hết bọn họ đi, thánh chiến trước tiên cũng được!

Một ma quân lạnh lùng nói:

- Việc đến hiện giờ có muốn không trước tiên cũng hết cách. Giết hết bọn này trước, cố gắng tranh thủ thời gian nhiều chút.

Lời đám ma quân nói truyền vào tai mọi người, tim rớt cái bịch. Bọn họ đã biết có chuyện, không ngờ đánh bậy đáh bạ đụng trúng. Nhưng thực lực Ma tộc mạnh vượt xa bọn họ dự tính.

Người hai phe rất nhanh va chạm vào nhau phát ra lực va đập mạnh.

Lý Vân Tiêu dốc hết sức thi triển, lôi quyết đánh vào người một ma quân tạc nổ tan xương nát thịt.

Linh Mục Địch quát lên:

- Nơi này bị ma hóa dữ dội, giới lực không mạnh, mọi người cẩn thận chút!

Trong cùng đẳng cấp cảnh giới, thực lực Ma tộc hơn xa Thiên Vũ giới. Nhưng có giới lực ức chế thì ưu thế này không quá rõ ràng.

Chém giết thảm liệt lan tràn, khắp nơi là tiếng Ma Sát hú, có cường giả Thiên Vũ giới phun máu tứ tung.

Lý Vân Tiêu giết hai ma quân rồi vội ném Giới Thần Bi ra. Giới Thần Bi đón gió biến lớn thành một tấm bia bất hủ khổng lồ lấp lánh ánh sáng.

Từng chữ ma Kha cổ tự hiện ra trên bia, linh quang bắn ra, ánh sáng chói lòa.

Giới lực trong khe hở tăng mạnh, đám người Ma tộc hoàn toàn biến sắc mặt, khoảnh khắc ngây người bị nhóm Thiên Vũ Minh giết hết vài người, xu hướng bị thua.

- Đây là huyền khí gì?

Mấy ma quân cường đại kinh sợ nhìn, lòng nổi lên cảm giác không may. Mấy ma quân liếc nhau rồi bỏ lại một đám đồng bạn trốn vào sâu trong khe hở.

Trong khe hở đỏ sẫm có một bóng đen thui chậm rãi hiện ra, bay ra ngoài.

- Hộ quân!

Mấy ma quân trông thấy người này liền biến sắc mặt, cung kính chắp tay hành lễ. Đám ma quân đứng yên trên cao không dám đi tới.

Ma tộc tên Hộ có đôi mắt màu lam nhạt sâu thẳm như biển ca, mắt liếc qua chiến trường, ngây người. Hộ nhìn Giới Thần Bi, con ngươi nở to.

Một ma quân nhìn chiến sự phía sau gấp rút, toàn bộ ma quân đều rút về chỉ còn lại thập phương hung hồn sát ngăn cản đoạn hậu, không biết sẽ chống đỡ được bao lâu.

Ma quân nói:

- Hộ quân, sinh vật Thiên Vũ giớie đã phát hiện chúng ta, có lẽ dốc hết sức kéo tới đây. Chúng ta không ngăn được, mau chạy đi, rút về Ma giới trước rồi tính.

Hộ thu về tầm mắt, vẻ giật mình biến mất trong mắt, lại trở về đại dương tĩnh lặng.

Hộ lạnh nhạt nói:

- Nếu mất trận địa thì cố gắng nhiều năm uống phí, làm sao ăn nói với Viện đại nhân?

Ma quân la lên:

- Nếu không còn mạng sống thì càng không cách nào ăn nói!

Hộ cười khẽ:

- A, câu này sai rồi.

Ngón tay Hộ mân mê môi dưới:

- Trong mắt Viện đại nhân thì mạng sống của các ngươi làm sao so sánh với trận địa được? Dù có chết hết cũng không thể bỏ trận địa!

Không chỉ ma quân kia tức giận, mấy ma quân khác cũng rống to:

- Lời này là ý của ngươi hay của Viện đại nhân?

- Đừng có cầm lông gà làm lệnh tiễn!

- Sao Viện đại nhân có thể tuyệt tình như thế được?

Các tiếng trách mắng chửi bao vây Hộ, lửa giận trong mắt ma quân sắp đốt Hộ thành tro.

- Ha ha ha!

Hộ cười khẽ:

- Lệnh của bản quân chính là lệnh của viện đại nhân.

Hộ lấy một khối ngọc bài màu đen ra khoe trước mặt mọi người, bên trên có một phù văn thanh tú lấp lánh ánh sáng đen.

- A!

Tất cả ma quân há to mồm, giật mình không nói nên lời. Dường như tấm lệnh bài có uy áp vô cùng khiến bọn họ run cầm cập.

Hộ quân thu lệnh bài lại:

- Lần này không còn gì phản đối đi? Bây giờ bản quân ra lệnh thay Viện đại nhân, ai lùi bước thì chết, kẻ làm mất trận địa thì chết!

Một ma quân tức điên:

- Ngươi có biết những nhân loại này đáng sợ thế nào không? Hơn một trăm thập phương hung hồn sát nháy mắt sắp bị tiêu diệt hoàn toàn, chúng ta làm sao đấu với bọn họ?

Một ma quân khác châm biếm trào phúng:

- Đúng vậy! Hay là ngươi lên trên đánh trận đầu đi, chúng ta đi theo sau ngươi!

Hộ cười to, sờ cằm nói:

- Nếu không phải các ngươi tham sống sợ chết thì đã không thua thảm như vậy.

Hộ vỗ tay mấy cái.

Trong khe hở sâu đỏ thẫm tĩnh lặng chậm rãi tuôn ra ma lực hùng hồn hóa thành vòng xoáy chuyển động.

Giống như dưới cơn sóng dồn có cự thú hiện lên.

- Đây là . . .!

Một ma quân giật mình kêu lên:

- Nguyên Tượng Trí Mang?

Hộ cười nói:

- Không chỉ là Nguyên Tượng Trí Mang, còn có món quà bất ngờ lớn hơn nữa.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ma lực cường đại phá không bay ra, rung động hồn người.

Một khối tinh thạch màu nâu chợt tỏa ánh sáng chói lòa nổ tung cách Giới Thần Bi mấy chục trượng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Dư âm khủng bố bắn bốn phương tám hướng che đi ánh sáng rực rỡ từ Giới Thần Bi.

Ầm ầm ầm đùng đùng!

Tiếng không gian tan vỡ vang lên không dứt bên tai, mọi người cảm nhận trùng kích ập vào mặt. Cảm giác đó không phải năng lượng đơn thuần mà là áp lực khó chịu tột đỉnh, khiến ngực người bức bối nghẹt thở.

Ánh sáng Giới Thần Bi bị che lấp, Lý Vân Tiêu cảm ứng được ngay. Cảm giác này cực kỳ tệ hại, Lý Vân Tiêu ập tức chiêu Giới Thần Bi về.

Hộ nhìn động tác đó lập tức ngó Lý Vân Tiêu trân trân:

- Thiếu niên này là chủ của Giới Thần Bi sao? Trẻ tuổi quá.

Vẻ mặt Hộ sững sờ, thậm chí là nghi ngờ. Nhưng Giới Thần Bi đã chui vào người Lý Vân Tiêu, điều này không sai được.