Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3302: Cuộc chiến Cổ Ma Tỉnh 3

- Đời thứ hai có ưu điểm hơn đời đầu là thực lực càng mạnh, càng ổn định, dễ dàng thích ứng áp lực Thiên Vũ giới hơn vật Ma giới bình thường. Nhưng ta không bao giờ ngờ Giới Thần Bi lôi kéo có thể sinh ra giới lực khắc chế nó, Giới Thần Bi thật là tai họa.

Mắt Lỗ Thông Tử bắn ra tia sáng kiêng dè sau đó hưng phấn nói:

- Nhưng mới rồi có con đời thứ hai ăn một nửa thân thể đồng bạn thì lực lượng lại đột phá thêm một tầng, đến tình trạng mà ta bồi dưỡng ra cũng không thể với tới. Thông qua ta quan sát dường như kháng tính với giới lực Giới Thần Bi của nó cũng mạnh lên.

Diệp Nam Thiên run rẩy kinh kêu:

- Đạt tới Ma tôn rồi!?

Lỗ Thông Tử lắc đầu thành thật nói:

- Còn chưa tới Ma tôn, nhưng đẳng cấp Ma giới cao hơn Thiên Vũ giới. Nếu Nguyên Tượng Trí Mang có thể hoàn toàn vượt qua Giới Thần Bi áp chế thì ít nhất sẽ phát huy ra lực lượng tạo hóa cảnh.

Diệp Nam Thiên trợn mắt há hốc mồm nghe, nếu ma thú lực lượng tạo hóa cảnh được sản xuất dây chuyền thì mức độ đáng sợ rất khó tưởng tượng.

Diệp Nam Thiên lập tức hiểu được sự đáng sợ của Lỗ Thông Tử, người này uy hiếp Thiên Vũ giới không thua gì một Ma tôn, phải nhanh chóng xóa sổ lão.

Quyết định xong vẻ mặt Diệp Nam Thiên quyết tuyệt, một tay bắt ấn trước người, tay kia nâng lên ánh sáng vàng, thuyền Nặc Á chậm rãi biến ra.

Một tay Lỗ Thông Tử bấm các loại quyết ấn đánh vào trong thuyền, ánh sáng vàng như vằn nước dao động, lực lượng khủng bố khuếch tán.

Lỗ Thông Tử cảnh giác quát to:

- Ngươi làm gì!?

Chín tầng Mang Dũng bị chấn phù ấn nổi lên, là phù ấn lúc trước Lỗ Thông Tử đánh vào. Lỗ Thông Tử giật nảy mình ném gậy sắt ra ngoài.

Gậy sắt đâm vào Mang Dũng biến thành Ngân Giản Di Thế đánh vào Diệp Nam Thiên.

Mắt Diệp Nam Thiên lộ sát cơ:

- Bổn tọa đã quyết tâm thì những trò vặt vãnh của ngươi chỉ làm bổn tọa buồn cười!

Thuyền Nặc Á bay lên đè ép Ngân Giản Di Thế, trấn áp nó.

Thân thuyền không ngừng xoay tròn mở rộng bắn ra muôn vàn tia sáng vào vỏ dũng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng nổ tung trên chiến hạm dời núi lấp biển tràn ra tứ phía.

Chín tầng vỏ dũng chống đỡ một giây rồi bị ánh sáng vàng hòa tan, Mang Dũng như mặt trời chói mắt.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lại lần nữa trùng kích, vỏ dũng vỡ nát, lực lượng khủng bố ập hướng Lỗ Thông Tử.

Lỗ Thông Tử sắc mặt âm trầm, không lùi, không né, giơ tay chộp. Luồng sáng bạc từ trong lực xung kích bay trở về biến thành Ngân Giản trong tay Lỗ Thông Tử.

- Diệp Nam Thiên. Ta phục lòng can đảm của ngươi, bạo thuyền Nặc Á!

Trong ánh sáng mặt trời vàng rực rỡ, Diệp Nam Thiên hiện hình tóm lấy toàn bộ ánh sáng, một tay nâng thuyền Nặc Á. Thuyền đã mất hết linh quang, tối tăm không ánh sáng. Khóe môi Diệp Nam Thiên vương tơ máu, đã bị phản phệ.

Mắt Diệp Nam Thiên lóe tia đau lòng, ngoài mặt thì thản nhiên nói:

- Ha ha ha! Chỉ là nổ một phần cấm chế, cho bổn tọa một ít thời gian là có thể luyệnc chế lại!

Diệp Nam Thiên lật tay cất đi chiến hạm, lạnh lùng nói:

- Nhưng nó hy sinh đổi lại mạng của thiên hạ thuật luyện sư tổng trưởng thì cũng đáng giá.

Lỗ Thông Tử trào phúng nói:

- Ha ha ha! Muốn mạng của lão hủ? Xem chính mình còn vô địch thiên hạ như ngày trước sao?

Diệp Nam Thiên nói:

- Không vô địch nhưng dư sức giết ngươi.

Bóng người chợt lóe đáp xuống, tay phải Diệp Nam Thiên bắt ấn, ánh sáng vàng bừng lên biến thành lưỡi dao bắn ra. Vèo một tiếng cắt nát không gian quét qua người Lỗ Thông Tử.

Xoẹt!

Lỗ Thông Tử bị chém thành hai khúc nhưng đó chỉ là cái bóng.

Ánh sáng vàng quét một vòng trên trời rồi bay về tay Diệp Nam Thiên, đó là một thanh kiếm màu vàng rực rỡ.

- Ha ha ha! Sau khi tự hủy thánh khí mà vẫn có thực lực như vậy, không uổng là Vũ Đế đại nhân vang vọng vũ trụ!

Lối vào Cổ Ma Tỉnh, Lỗ Thông Tử xuất hiện ngay trung tâm đại trận tinh tọa.

Lỗ Thông Tử cười tủm tỉm nói:

- Nhưng muốn giết ta thì trừ thực lực ra còn phải có gan dạ nữa, đại nhân có không?

Lỗ Thông Tử cười phá lên xoay người bay vào Cổ Ma Tỉnh, mất hút.

Diệp Nam Thiên do dự một lúc nhưng nghĩ đến Cổ Ma Tỉnh là trung xu trận pháp, sớm muộn gì vẫn sẽ vào nên không do dự nữa. Diệp Nam Thiên hóa thành luồng sáng vàng đuổi theo.

Trong ma vụ trừ ba con Nguyên Tượng Trí Mang công kích Lý Vân Tiêu ra còn có bảy Nguyên Tượng Trí Mang rải rác các nơi tấn công vũ giả ba phái.

Thỉnh thoảng có máu bắn ra trong sương khói, rất nhiều vũ giả bị bảy con ma thú giẫm lên.

Lý do lớn nhất vũ giả ba phái rơi vào tình hình nguy hiểm bởi vì ma vụ ngăn cách thần thức và tầm mắt, dù cách nhau rất gần thì khó chiếu ứng cho nhau. Nguyên Tượng Trí Mang thì như hổ thêm cánh, thêm vào thần thông thuấn di dễ dàng đánh bại, nghiền nát từng người.

Xẹot!

Trong ma vụ đột nhiên lóe đao quang vàng rực như xuyên suốt thiên địa thẳng vào biển sương, đâm vào trong một bóng đen to lớn.

Thời gian như chững lại vào một giây.

Đao khí bá đạo xua tan sương khói bốn phía lộ ra cảnh tượng bên trong.

Hạo Phong co năm ngón tay dùng chân nguyên khống chế Niết Nguyên đao to lớn, thân đao lớn hơn trạng thái bình thường gấp trăm lần, mũi đao đâm vào cơ thể một con Nguyên Tượng Trí Mang xuyên thủng ra sau lưng.

Hạo Phong hét to một tiếng:

- Vỡ!

Hạo Phong vung tay, đao to lại giải phong, vèo một tiếng như quạt giấy xòe ra chém Nguyên Tượng Trí Mang thành trăm khúc.

Niết Nguyên đao dốc sức đánh một kích xong thu lại trạng thái to lớn, rơi vào tay Hạo Phong.

Mặt Hạo Phong tái nhượt, nửa bên người khét đen, bị thương khá nặng.

Nguyên Tượng Trí Mang bị phân thây phân giải thành rất nhiều Ma Sát hú hét bay loạn. Hạo Phong giơ tay đao rơi nổi lên cương phong đao giới nghiền nát đám Ma Sát.

Biểu tình Hạo Phong trầm trọng, loại ma thú này cường đại đáng sợ, nhờ vào ma vụ che giấu thân hình. Hạo Phong mà còn bị thương nặng, đổi lại người khác thật không dám tưởng tượng.

Hạo Phong thu đao về, không rảnh trị thương, lắc người tiến vào ma vụ.

Cách Hạo Phong ngàn trượng có hai cường giả Chưởng Thiên cảnh đảo Huyền Ly không may mắn như thế.

Hai cường giả người đẫm máu dựa lưng vào nhau, tay cầm huyền khí, người phát sáng kết thành vòng tròn tản ra. Hai cường giả Chưởng Thiên cảnh kinh hoàng nhìn chằm chằm ma vụ bốn phía, sợ thứ kia lại lao ra đánh lén.

Chợt vòng sáng bị trùng kích, đè ép biến hình.

Moọt cường giả Chưởng Thiên cảnh kinh hoàng hét to:

- Nguy rồi, nó đến!

Người đó vội huơ tay phải cầm kiếm, tay trái kết, hai lực lượng khép trước mặt hóa thành một phương kiếm ấn đánh tới.

Một con Nguyên Tượng Trí Mang thuấn di đến trước mặt hai cường giả, biểu tình trào phúng phun ra một mảnh ma quang.

Người kia gầm rống:

- Súc sinh! Lão tử liều mạng với ngươi!

Một cây chày sắt màu nâu múa trên đầu cường giả Chưởng Thiên cảnh biến thành bánh xe vòng lửa đập xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ba lực lượng va chạm vào nhau, hai đảo Huyền Ly lập tức rơi vào thế yếu. Ma quang cắn nuốt tất cả như nước đen cuồn cuộn ập đến.

Mắt hai cường giả lộ tia tuyệt vọng, vẻ mặt cay đắng đứng yên tại chỗ, từ bỏ chống cự chờ chết.