Đinh Sơn ủ rũ nói:
- Mấy năm nay các sự việc đều bị ta âm thầm tính rõ ràng, chưa bao giờ có cảm giác bất lực như vậy. Có lẽ ta già thật rồi.
Tần Xuyên kinh kêu:
- Phụ thân, nếu Lý Vân Tiêu không thể địch lại vậy chúng ta đừng đối đầu với hắn nữa, nhường thêm ích lợi cho hắn cầu hòa hảo bình an đi.
Đinh Sơn nói:
- Ngươi tưởng ta không muốn sao? Nhưng ngày xưa ta giết Vũ Văn Bác, lại giết Đinh Bằng. Ta không chỉ là kẻ thù của Lý Vân Tiêu, cũng là kẻ thù của Đinh Linh Nhi, Lý Vân Tiêu sẽ không tha cho ta.
Mắt Đinh Sơn lóe sát khí, ác độc nói:
- Nhưng Đinh Sơn ta cũng không dễ chọc, không là hạng người bó tay chịu trói! Ta còn có cơ hội, hiện tại thời cuộc rối loạn là cơ hội tốt nhất. Dù là người thiên mệnh thì ta cũng phải chém giết hắn dưới thiên mệnh!
Tần Xuyên cảm nhận sát khí, khí độc ác trên người Đinh Sơn, sợ hãi nói:
- Dù thế nào thì hài ni luôn ủng hộ phụ thân, mãi mãi đứng về phía phụ thân!
- Tốt, thật là nhi tử ngoan của ta!
Đinh Sơn thấy rất mừng, hiếm khi mắt lộ ấm áp nói:
- Vừa rồi ngươi nói Toái Vân Thiên Xuyên là khe nứt không gian, nó đi thông nơi nào?
Tần Xuyên sửng sốt, không ngờ Đinh Sơn hỏi cái này.
Tần Xuyên trầm ngâm một lúc nói:
- Hài nhi cũng không rõ ràng, tóm lại chỗ đó là cấm địa. Lúc trước hài nhi và sư tôn đi qua vài lần, sư tôn rất có hứng thú với Toái Vân Thiên Xuyên kia nhưng nghiên cứu mấy lần đều không có kết quả. Vi Thanh sắp xếp cho tỷ đệ Mộng Vũ ở đó chắc biết được gì.
- Ừm! Vi Thanh có hùng tài đại lược, vốn nên là một trong nhân vật chúa tể thiên hạ, tiếc rằng gặp phải Lý Vân Tiêu có vòng sáng thiên hạ, bị chen thành tiểu nhân vật.
Đinh Sơn cười khẩy nói:
- Chắc Vi Thanh không cam lòng gì.
Tần Xuyên nghiêm túc nói:
- Đúng vậy! Vi Thanh có năng lực kinh thiên vĩ đại, tâm kế sâu, thủ đoạn độc ác khiến người sợ hãi. Hài nhi nằm mơ cũng không ngờ Vi Thanh dám giở trò với hậu nhân Mộng Linh Chân Quân.
Đinh Sơn nói:
- Những người này ở trong mắt ta đều là quân cờ, chỉ cần đi tốt sẽ trở thành lực lượng đối phó Lý Vân Tiêu. Ta không tin tụ tập lực lượng thiên hạ mà không đối kháng được Lý Vân Tiêu! Tần Xuyên, ngươi hãy nghĩ cách tìm hiểu rõ về Toái Vân Thiên Xuyên, có lẽ điều này liên quan tới một suy đoán cực kỳ quan trọng của ta.
Tần Xuyên tò mò hỏi:
- Là suy đoán gì?
Biểu tình Đinh Sơn nghiêm túc nói:
- Thiên Vũ giới có năm tiên cảnh, thế nhân chỉ biết Địa Lão Thiên Hoang, Tu Di sơn, Yêu Vân Cổ, Lang Hoàng Thiên, không biết trên Lam Tuyết Thánh thành còn một tiên cảnh Thần Đô.
Tần Xuyên gật đầu nói:
- Hài nhi biết nó. Thần Đô chính là nơi ba vị đại nhân Mộng Linh Chân Quân, Vi Vô Nhai, Thiên Chiếu Tử ẩn cư.
Đinh Sơn nói:
- Tư liệu về Thần Đô rất ít ỏi, mấy năm nay ta góp nhặt nhiều tin tức, cũng từng đi Tàng Kinh lâu của Thánh vực, chỉ được rải rác vài tin. Ta suy đi xét lại nghĩ đến một khả năng, Thần Đô vốn cũng không thuộc về Thiên Vũ đại lục, chắc hẳn là một phần của Địa giới, bây giờ rất có thể là lối vào Địa giới.
- Địa giới?
5á kinh ngạc hỏi:
- Đó là nơi nào?
Đinh Sơn nói:
- Người biết chuyện này vốn ít ỏi nhưng Vĩnh Sinh chi giới mở ra, các loại lão quái vật ra ngoài, chuyện Địa giới không còn là bí mật nữa, cho ngươi biết cũng không sao.
Đinh Sơn giải thích tỉ mỉ:
- Giới lực Thiên Vũ giới thật ra có hai loại, một là lực lượng Thiên giới, hình thức biểu hiện có Diệt Thế Thần Lôi. Thứ hai là lực lượng Địa giới, hình thức biểu hiện có Hoàng Tuyền Minh Hỏa. Lực lượng Minh Hỏa dù không bằng thần lôi nhưng là lực lượng đại Địa giới ngưng tụ, uy lực vô cùng, có thể diệt vạn cổ.
Tần Xuyên ngạc nhiên lắng nghe, ngơ ngác nói:
- Tại sao ta chưa từng nghe sư tôn nói qua?
Đinh Sơn đáp:
- Trên Thiên Vũ giới không nhiều người biết chuyện này. Phụ thân của ta học rộng hiểu nhiều, từ một quyển cổ tục biết được việc này. Cuộc chiến phong ma có mấy vị cường giả khoáng cổ tuyệt kim, trong đó có một vị đến từ Địa giới, tự xưng là chủ Địa giới.
Tần Xuyên nói:
- Nghe phụ thân nói vậy thì trong Địa giới chắc ẩn chứa lực lượng rất mạnh, thậm chí có người sinh tồn trong đó?
Đinh Sơn lắc đầu nói:
- Thế thì ta không rõ, nhưng Hoàng Tuyền Minh Hỏa là có thật. Khác với Diệt Thế Thần Lôi, thần lôi là thiên ngạo tùy tính tụ lại, Hoàng Tuyền Minh Hỏa có thể kéo dài bất diệt, sinh sôi không dứt mãi mãi tồn tại trong Địa giới.
Đinh Sơn mắt lóe tia sáng lạnh nói:
- Chỉ cần ta có được Hoàng Tuyền Minh Hỏa, trở thành chủ Địa giới là có thể khắc chế, giết Lý Vân Tiêu!
Qua một lúc Tần Xuyên mới phản ứng lại:
- Ta hiểu rồi, ý của phụ thân là rất có thể Toái Vân Thiên Xuyên là khe nứt giữa Địa giới và Thiên Vũ đại lục. Nhưng sư tôn đã tra xét mấy lần, Vi Thanh nghiên cứu nơi này lâu dài nhưng không có tiến triển thực chất gì, ta sợ việc này quá xa vời.
- Không! Chắc chắn Vi Thanh có tình báo!
Đinh Sơn cực kỳ tự tin nói:
- Vi Thanh cho tỷ đệ Mộng Vũ tu luyện trong Toái Vân Thiên Xuyên chắc chắn vì phát hiện ra cái gì. Ta thậm chí nghi ngờ huyễn quang kỳ huy trên người Mộng Vũ liên quan tới lực lượng Địa giới.
Tần Xuyên kinh kêu:
- Bây giờ Lý Vân Tiêu đi Toái Vân Thiên Xuyên có khi nào sẽ trước tiên có được cái gì không?
Đinh Sơn sửng sốt, buồn cười nói:
- Làm gì dễ vậy? Nếu thiên mệnh cường đại như vậy, Lý Vân Tiêu vừa đi liền có lực lượng Địa giới thì phụ thân còn đấu với hắn làm gì, quỳ xuống mặc hắn chém cho rồi.
Tần Xuyên cười ngại ngùng nhưng trong mắt vẫn chất chứa lo âu.
Kẻ thù của Đinh Sơn là kẻ thù của Tần Xuyên, ai gặp kẻ địch như Lý Vân Tiêu đều khó thoải mái trong lòng.
Đinh Sơn nói:
- Trong Thiên Vũ giới ít người biết về Địa giới, nhưng đám lão quái vật trong Vĩnh Sinh chi giới e rằng khá nhiều người hiểu biết. Lực lượng của chúng ta còn rất yếu, dù là Vĩnh Sinh chi giới, hay Thiên Vũ Minh, Thánh vực Hóa Thần hải đều không phải kẻ hù, chỉ có thể sinh tồn trong kẽ hở, tùy thời lớn mạnh bản thân.
Tần Xuyên gật đầu nói:
- Hài nhi hiểu.
Hai phụ tử cảm thấy không khí hơi nặng nề, sau đó tâm sự vài chuyện thoải mái rất là vui vẻ.
Lý Vân Tiêu, Bàn Nghị rời đi, theo kim chỉ nam hướng tới Toái Vân Thiên Xuyên.
Dọc đường đi thỉnh thoảng có Chấp Pháp Giả của Thánh vực, Lý Vân Tiêu, Bàn Nghị đưa ra bằng xem cuộc chiến của Thiên Ưng Thần Miếu, thuận lợi thông qua..
Bàn Nghị mở miệng hỏi:
- 1Lý Vân Tiêu ngày nữa là vũ quyết bắt đầu, chúng ta không đi xem sao?
Lý Vân Tiêu nói:
- Chờ xem tình huống đi, nếu thời gian cho phép sẽ nhìn một cái, nhưng xem xong chắc chắn ngươi sẽ thất vọng.
Bàn Nghị lặng im:
- Ngươi không lừa ta?
Lý Vân Tiêu xấu hổ nói:
- Nếu có cơ hội chắc chắn ta sẽ mang ngươi đi tham quan.
Vẻ mặt Bàn Nghị tràn đầy kiên cường, tin tưởng:
- Được, ta tin ngươi.
Hai người không dám bay quá nhanh tránh cho người Thánh vực chú ý. Hơn nửa canh giờ sau ra khỏi chủ thành Thánh vực, Lý Vân Tiêu, Bàn Nghị đi tới mảnh đất hoang vắng.