Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2935: Cuộc chiến phong ấn (24)

Một người cầm song kiếm, sắc mặt ngưng trọng chém lên ngọc cốt đao.

Phanh!

Hai bên va chạm nhau, tiếng long ngâm vang vọng cửu thiên.

Ba kiện binh khí không ngừng có Long ảnh hóa ra, phóng ra khắp bốn phía!

Lý Vân Tiêu cũng ở quá gần, dư âm ảnh hưởng đánh tới, lập tức bị chấn động sinh ra nội thương, bay ra ngoài hơn trăm trượng.

"Lạc Vân Thường" và Mạch ngây ngốc, bị biến hóa trước mặt làm cả kinh, đều xoa xoa mắt của mình, dường như không tin nổi..

Mạch nhanh chóng khiếp sợ khi nhìn thấy có mấy người xuất hiện, lại nhìn qua long ảnh đầy trời, tròng mắt của hắn mở to hơn vài phần.

- Đây là... Đây là huyền khí gì?

Long uy trên song kiếm kia không dưới Cốt Lân Song Nhận của hắn, hoàn toàn cân sức ngang tài!

Xa Vưu không phải không tâm kinh đảm hàn, hắn có cửu bí long thân, lại được thập giai long huyết của La Thanh Vân cải tạo, thân thể mạnh mẽ bức thẳng thập giai Chân Linh, hắn vẫn bị Cốt Lân Song Nhận làm run rẩy vài lần.

- Cốt đao này là thứ gì thế này?

Xa Vưu cắn răng hỏi, Mạch cũng khôi phục tinh thần lại, lực lượng không ngừng tăng cường, ép hắn thở gấp không dứt.

Từ trên lực lượng, đặc biệt là Long khí trên Cốt Lân Song Nhận trực tiếp chấn nhiếp hồn phách của hắn.

Bắc Quyến Nam đi ra khỏi Giới Thần Bi, lăng không chém xuống một kiếm, chém thẳng vào đầu Mạch.

- Con sâu cái kiến, cút!

Mạch hét lớn một tiếng, tay trái cầm kim lân đánh qua một bên.

Phanh!

Kim quang chói mắt sinh ra, đánh Bắc Quyến Nam bay ra xa xa.

Gương mặt mô phỏng của Bắc Quyến Nam biến mất, trạng thái hủ thi xuất hiện, sắc mặt đáng sợ.

- Cái gì, cái này, đây là vật gì?

Mạch ăn cả kinh, lập tức hiểu đối phương không phải nhân loại bình thường, quát:

- Yêu ma quỷ quái, đi chết đi!

Tay trái xoay tròn, kim lân nhận hóa thành kiếm quang chém xuống, kiếm này mang theo uy áp khủng bố xé rách không gian bay đi.

Ông ông ông!

Đột nhiên có rất nhiều thi lão bay thẳng tới, ngăn cản hắn ra tay.

- Chi! Đây là quỷ quái gì thế này?

Mạch đã giật mình, kim lân nhận không dám đánh tới nữa, mà là thu hồi lại, hắn cầm nó thủ hộ bên người.

Những thi lãi kia bị kim quang đánh nát không ít.

Sau khi Bắc Quyến Nam ra tay, áp lực của Xa Vưu nhỏ đi không ít.

Đột nhiên cương phong đánh tới, lăng không hóa nhận, chém thẳng vào Mạch từ phía sau.

Mạch đã hai mặt thụ địch, lực lượng cương phong làm hắn sởn gai ốc, tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng nếu bị đánh trúng cũng bị lột da.

Hắn hét lớn một tiếng, Cốt Lân Song Nhận chấn động trước người, chém vỡ vô số thi lãi, Xa Vưu cũng bị lực lượng hung mãnh đánh bay.

Sau đó Mạch quay người một kích, chém vỡ cương phong đánh tới.

Nhưng cương phong lại đánh tan quang nhận chém tới.

- Cái gì?

Mạch cả kinh, nhưng ngàn vạn cương phong đánh tới hắn khó tránh né được.

Phốc! Phốc! Phốc!

Thân thể của hắn bị cương phong chém ra vô số lỗ máu, cả thân thể hóa thành huyết vụ trốn đi.

Ngàn vạn cương phong đánh xong đã biến thành cá sâu, hai mắt sinh ra hung quang nhìn chằm chằm vào đối thủ.

"Lạc Vân Thường" bị cảnh trước mặt làm ngây ngốc, đột nhiên nàng nhíu mày, thét to:

- Siêu phẩm huyền khí! Ngươi có siêu phẩm huyền khí, hơn nữa là Giới Thần Bi!

Giọng nói bén nhọn mang theo bối rối, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, giống như nhìn thấy đồ ăn ngon, nhịn không được muốn lao tới ăn tươi ngay lập tức.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc, nói:

- Ngươi cũng biết Giới Thần Bi?

Chi! !

"Lạc Vân Thường" liên tục hít khí lạnh, hoảng sợ thối lui, khó tin nổi, kinh ngạc nói:

- Thật sự là Giới Thần Bi, Giới Thần Bi thật sự xuất hiện vào thời đại này...

Lý Vân Tiêu nói:

- Ngươi biết rõ bao nhiêu về Giới Thần Bi?

"Lạc Vân Thường" sau khi khiếp sợ thì ngẩn người, dường như mất đi năng lực suy nghĩ.

Lý Vân Tiêu vẫn không ngừng tìm hiểu chuyện của "Giới Thần Bi", đặc biệt là chuyện khí linh, đây là thiên thánh khí Giới Thần Bi, nếu có thể phát huy uy lực như lục đạo ma binh, vậy hắn ỷ vào huyền khí này cũng đủ quét ngang thiên hạ, cũng không chật vật như trước mắt.

Nhưng hắn liền hô "Lạc Vân Thường" vài câu, đối phương vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, dường như có tâm sự gì đó, bộ dáng thất thần.

Mạch hóa thành huyết vụ và gào rú, sau đó mới dần dần ngưng ra chân thân, hiển nhiên bị ba người vừa xuât hiện đánh phát mộng, cho đến khi nghe "Lạc Vân Thường" hôt hì hắn tỉnh ngộ, lộ ra thái độ hung ác chằm chằm vào Lý Vân Tiêu nói:

- Ngươi có thánh khí? !

Lý Vân Tiêu nói:

- Ta cũng sẽ không cho ngươi, ngươi hỏi làm cái gì?

Mạch tức giận:

- Bổn tọa hỏi cũng không được?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Không được.

- Ah ah ah!

Mạch giận dữ, cả thân thể hóa thành huyết thủy nhấp nhô, vô số nhiệt lượng bốc lên như hơi nước, uy áp truyền ra.

Xa Vưu ba người đều cảnh giác, bay tới bên cạnh Lý Vân Tiêu, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Dùng lực lượng của Mạch, mặc dù ba người bọn họ liên thủ cũng cố hết sức, huống chi đối phương còn bị Lý Vân Tiêu đánh trúng một chiêu huyền việt, nếu không càng khó địch nổi.

Sau đó Mạch tức giận một hồi, hai mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, nhìn tới mức Lý Vân Tiêu đầy sợ hãi.

Ánh mắt ác độc này từ từ nhạt đi, thu nạp huyết khí đầy trời trở về.

Huyết thân của Mạch cũng biến mất, hóa thành người bình thường, dường như không muốn tái chiến.

Lý Vân Tiêu nhíu mày, không rõ hắn có ý gì!

Mạch nói thẳng:

- Không đánh. Cố Thanh Thanh, ngươi đi theo ta.

Cố Thanh Thanh dường như phục hồi tinh thần lại, cũng không để ý tới Mạch, mà là nhìn Lý Vân Tiêu hỏi:

- Ngươi tên là gì?

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Như thế nào, hai vị vừa thấy ta có thánh khí, triệt để ngây ngốc rồi sao? Dùng thực lực của hai vị không cần giật mình như vậy nha?

Cố Thanh Thanh dường như không có bộ dáng bất cần đời như trước, nói:

- Tiểu thí hài ngươi hiểu cái gì? Thánh khí xuất thế vốn không giống bình thường, huống chi trong tay ngươi chính là Giới Thần Bi, ngươi có biết ý nghĩa và lai lịch của nó không?

Lý Vân Tiêu nói:

- Ta không biết, ngươi nguyện ý nói cho ta biết sao?

Cố Thanh Thanh gật đầu nói:

- Ta biết biết không ít, nhưng ta không thể xác nhận trong tay ngươi có phải Giới Thần Bi hay không, ngươi để ta cầm quan sát cẩn thận một chút.

- Ha ha!

Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:

- Thực xem ta là tiểu hài tử sao? Mánh khóe lừa người cấp thấp quá rồi!

Cố Thanh Thanh đỏ mặt lên, lại biến thành bộ dáng bất cần đời, tức giận nói:

- Cho ta nhìn một chút cũng không được sao?

Nàng cẩn thận duỗi ngón tay ra, ánh mắt đảo tới đảo lui.

- Không được.

Lý Vân Tiêu lúc này từ chối, nói:

- Trừ phi ngươi ra khỏi cơ thể Vân Thường, việc này không thương lượng.

Trên mặt Cố Thanh Thanh lộ ra bộ dáng ngượng ngùng.

Mạch cười lạnh nói:

- Thánh khí đều có chủ kí sinh, không cưỡng cầu được, cho dù hắn thực cho ngươi, ngươi cũng không có mạng cầm đâu. Đừng chậm trễ thời gian, theo ta đi thôi.

Sau khi phát hiện Lý Vân Tiêu xuất ra thánh khí thì hắn tỉnh táo lại.

Không nói đến bản thân thánh khí có bao nhiêu uy lực, trong lòng của hắn không có tư vị, ba người trước mặt cũng không phải quả hồng mềm để hắn tùy ý bóp nắn.