Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2917: Cuộc chiến phong ấn (6)

Hắn cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, nếu như Thánh Vực tam lão cũng chạy đến, có lẽ cao tầng Yêu tộc sẽ bị hốt gọn.

Ra lệnh một tiếng, chiến xa tiến lên phía trước, nghiền qua Vi Thanh và hơn mười cường giả Thánh Vực.

Vi Thanh cười lạnh nói:

- Người ngăn cản chết? Ta đúng là muốn nhìn trong thiên hạ hiện tại ai có thể làm ta chết.

Hắn giơ tay lên, giang sơn như họa bay ra khỏi lòng bàn tay, diễn biến dị tượng trên không trung. Bức hoạ cuộn tròn không ngừng mở rộng ra, nó giống như bức tường thành bao phủ người Yêu tộc vào trong.

- Chút tài mọn, làm trò cười cho người trong nghề!

Hoang giơ tay lên, năm ngón tay nắm lại, lập tức một đạo tinh vân lưu chuyển trong tay của hắn, giang sơn như họa bị lực lượng mênh mông này hút vào trong.

Không chỉ giang sơn như họa bị hút vào trong, tất cả cường giả Yêu tộc đều biến sắc, chỉ cảm thấy linh khí đầy trời, thậm chí nguyên lực trong người cũng bị hút theo, vội vàng vận chuyển nguyên lực chống cự.

- Hiện tại cho ngươi biết ai sẽ giết ngươi.

Hoang hét lớn một tiếng, âm thanh đã biến hình, tràn ngập dã tính cùng hung tàn, giống như hung thú gào rú.

Lực lượng xé rách xoay tròn trên không trung, lập tức đánh ra một kích khiến thiên địa sôi trời, hủy thiên diệt địa.

Bành!

Giang sơn như họa bị hấp thu một nửa linh khí, tại bị đánh trúng một quyền liền vỡ ra, hóa thành vô số ánh huỳnh quang.

- Đây là thần thông gì?

Vi Thanh cũng chấn động, đồng thời trong nội tâm đau xót, huyền khí đỉnh cấp làm bạn với hắn vài chục năm đã bị hủy.

Một quyền này không chỉ đánh nát giang sơn như họa, thế đi không giảm, lập tức tấn công vào Vi Thanh, tất cả những vật ngăn cản đều nát bấy.

Lui!

Vi Thanh quát một tiếng, hắn hiểu rõ những cường giả sau lưng không cách nào ngăn cản, chính mình đánh ra hai trảo, kim quang bao phủ các nơi, hắn kết ấn đơn giản sau đó đánh tới một kích.

Ầm ầm!

Lực lượng khủng bố nổ tung, lập tức những cường giả Thánh Vực vội vàng chạy trốn, có mấy người bị dư âm còn lại chấn động thất điên bát đảo, miệng phun máu tươi, hiển nhiên bị thương nặng.



Vi Thanh đứng mũi chịu sào, hắn bị lực lượng kia đánh lui ra phía sau, miệng không ngừng thổ huyết.

Giang sơn như họa nổ tung làm tâm thần của hắn bị thương, lại ngạnh kháng một quyền này làm lục phủ ngũ tạng nóng như thiêu đốt.

Người Thánh Vực đều hoảng hốt, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, ngay cả chấp chính tư cũng không đỡ nổi một chiêu, làm sao có thể cường hãn như vậy.

Lê cũng cực kỳ khiếp sợ, nói:

- Đại tế tự, Hoang chính là thiên yêu nhất tộc, chủ kí sinh yêu thú của hắn là thứ gì vậy? Không ngờ cường hoành như thế!

Thiên yêu nhất tộc trong cả Yêu tộc đều là tồn tại cực kỳ lạ thường, Thiên Yêu nhất tộc trong quá trình tu luyện và trưởng thành, tất nhiên sẽ tìm một chủ kí sinh, cùng đồng sinh cộng tử với nó, cộng hưởng lực lượng.

Cho nên thiên yêu nhất tộc cũng là Yêu tộc cực kỳ cường đại, chỉ cần thiên yêu có điều kiện thật nhỏ đều chọn tìm một ít cửu giai yêu thú làm chủ ký sinh, như vậy liền có thể mượn nhờ lực lượng cửu giai yêu thú tăng lực chiến đấu lên gấp đôi.

Nhưng cũng không phải là người nào cũng có thể tùy ý tìm được chủ kí sinh yêu thú cao cấp, nếu thực lực bản thân quá mức rác rưởi, vô cùng có khả năng bị chủ kí sinh nuốt mất, hoặc là cắn trả mà chết.

Bờ môi Từ khẽ nhúc nhích, nhưng cuối cùng nhịn xuống, nói:

- Ta cũng chưa bao giờ thấy qua chủ kí sinh của ngô hoàng bệ hạ, chỉ nghe nói qua một hai, giờ phút này đang tranh đấu với nhân tộc, không tiện nói ra.

Lực lượng và thần thông của chủ ký sinh là có thể mượn, giờ phút này phong ấn Ngũ Hà Sơn đã mở, Từ và Hoang không còn mâu thuẫn, liền có nhất trí đối ngoại.

Hoang đánh ra một quyền thanh tảo chướng ngại, Vi Thanh còn ngăn cản ở phía trước, lạnh giọng nói:

- Quả nhiên có tài, trúng một quyền của ta mà không chết, lại không tránh ra thì tiếp thêm một quyền của ta.

Nắm đấm của hắn giơ lên, hắn tiếp tục thu nạp lực lượng.

Vi Thanh mặt âm trầm, lau vết máu trên miệng, lạnh giọng nói:

- Càn rỡ!

Năm ngón tay của hắn có kim quang hiện ra, giống như mặt trời đang mọc, chiếu rọi thân thể của hắn sáng ngời.

Lý Vân Tiêu thấy bọn họ đang tranh chấp, mượn cơ hội mà đi, hắn đi thẳng tới chỗ có truyền tống trận.

Đột nhiên một đạo nhân ảnh rơi xuống, trực tiếp ngăn cản trước mặt của hắn, đúng là Hắc Vũ Hộ, trầm giọng nói:

- Thời điểm này, mong rằng Phá Quân đại nhân không nên tự tiện vọng động.

Lý Vân Tiêu nói:

- Hiện tại Vi Thanh đang gặp nguy hiểm sống còn, ngươi không đi cứu hắn còn để ý tới ta, hẳn là ngươi muốn nhìn hắn chết?

Hắc Vũ Hộ nói:

- Vi Thanh đại nhân chính là thiên tài có thể đếm được trên đầu ngón tay suốt mấy ngàn năm qua của Thánh Vực, nào có chuyện dễ chết như thế, hiện tại hai tộc phân tranh, mong rằng Phá Quân đại nhân có thể dùng đại cục làm trọng.

Hắn nói thập phần khách khí, tuy không biết Lý Vân Tiêu muốn đi làm cái gì, nhưng mà hơn phân nửa không phải chuyện tốt.

Lý Vân Tiêu đang muốn nói chuyện, đột nhiên tâm thần run lên, vội vàng nhìn qua phía Ngũ Hà Sơn.

Hắc Vũ Hộ cũng cảm nhận được dị thường, cả kinh kêu to:

- Tài Quyết Chi Nhận?

Chỉ thấy Vi Thanh cầm một đám kim quang, nó từ từ xuất hiện chiến nhận khổng lồ tuy kim quang cực nóng nhưng lại sinh ra hàn ý lẫm liệt.

- Bổn tọa đã từng nói qua, người có thể giết ta còn chưa ra đời đâu.

Gương mặt Vi Thanh trở nên dữ tợn đáng sợ, Tài Quyết Chi Nhận tỏa ra sát khí vô tận, giống như lệ quỷ thoát ra từ địa ngục.

Ánh mắt của Hoang cũng trầm xuống, hắn cảm nhận được bất thường từ trên thân đao này.

Cái gọi là Tài Quyết Chi Nhận không phải là thật thể, chính là ngưng tụ vô số máu tươi và tinh hoa của cường giả, còn có oán hận mà sinh ra, có thể nói bản thân là mộ địa của cường giả.

Cây nhận này nhanh chóng áp chế khí tức của Hoang, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

- Máu tươi và lệ khí của Yêu Hoàng, cây nhận này chắc chắn sẽ thích đấy.

Vi Thanh cười rộ lên, tiếng nói của hắn làm người ta sởn hết gai ốc, dường như đã bị Tài Quyết Chi Nhận ảnh hưởng, bắt đầu trở nên tà dị.

Hoang trầm giọng nói:

- Tất cả mọi người tản ra, bảo vệ tốt Ngả tiên sinh!

Lưỡi nhận sắc bén làm nội tâm của người ta run lên.

- Ha ha, rốt cục sợ hãi sao? Đã quá muộn rồi, dùng máu của Yêu tộc các ngươi gia tăng uy lực của nó đi.

- Tài Quyết Thiên Hạ!

Hai tay Vi Thanh cầm nhận chém xuống.

Hào quang sắc bén chém thẳng tới phía trước, lực lượng khủng bố tập kích tới, hoang cảm thấy sởn hết gai ốc, thân ảnh khôi ngô của hắn cũng trầm xuống.

- Quyền Diệu Cửu Thiên!

Yêu Hoàng Hoang hét to một tiếng, thân hình yêu hóa trong chốc lát, trở về bản thể, nắm tay của hắn có tinh quang lóe lên.

Hắc Vũ Hộ hoảng hốt, điên cuồng hét lên:

- Tất cả mọi người lui!

Ầm ầm!

Hai lực lượng này va chạm với nhau, ngay cả Ngũ Hà Sơn ở xa xa cũng bị dư âm ảnh hưởng nuốt vào.