Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2465: Phong ấn như thế nào? (2)

Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:

– Đại nhân quá khiêm tốn, Ma Chủ Phổ chỉ là một phân thân mà thôi, đại nhân tất nhiên có biện pháp.

Vi Thanh cũng vội vàng nói:

– Tứ hải là một nhà, kính xin Hải Hoàng đại nhân xuất thủ tương trợ.

“Thủy Tiên” nhìn qua lỗ đen trên cao, nói ra:

– Dưới A Hàm Luân Bảo Kiếm, Long Thiên Miểu không biết còn sống hay không, cho dù sống sót, hơn phân nửa cũng bị phế, không thể ngờ Phổ đại nhân báo thù cho ái nữ.

Tất cả mọi người vẻ mặt đầy hắc tuyến, Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:

– Ma Chủ Phổ thi triển kiếm này, trực tiếp nổ tung khiếu huyệt của Lý Vân Tiêu, đã không có khả năng lần sử dụng lục đạo ma binh lần thứ tư.

“Thủy Tiên” trầm giọng nói:

– Lý Vân Tiêu chính là người mang thiên mệnh, ta không tin hắn sẽ bị phế bỏ, trước phong ấn Phổ đại nhân trở về, lại nghĩ biện pháp cứu Lý Vân Tiêu.

Hắn đã nhận ân huệ của Lý Vân Tiêu, tăng thêm Thủy Tiên ái mộ hắn, cho nên có hảo cảm với Lý Vân Tiêu.

Vi Thanh vội nói:

– Hải Hoàng đại nhân nói đúng, nhưng làm sao phong ấn đây?

“Thủy Tiên” nói:

– Phổ đại nhân lực lượng hơn xa mọi người, rất khó cưỡng ép phong ấn, chỉ có thể mượn phương pháp khác. Các ngươi tranh thủ thời gian cho ta.

Vi Thanh đại hỉ nói:

– Đại nhân cứ thi triển, kéo dài thời gian sẽ giao cho chúng ta.

Tuy hắn nói thật nhẹ nhàng, nhưng giờ phút này mỗi người trọng thương, còn bao nhiêu lực lượng kéo dài với Ma Chủ Phổ.

May mắn hắc động kia còn đang không ngừng khuếch tán, dường như đang yếu đi.

“Thủy Tiên” trực tiếp lăng không ngồi xuống, trong này mi tâm của nàng chớp động, lực lượng to lớn hiện ra, đó là một đóa kim liên.

Không ít người nội tâm chấn động mãnh liệt, thầm hô: Pháp hoa liên thai — Tiết Thị Ngã Văn.

Hải tộc chí bảo, Hải Hoàng nhất mạch truyền thừa thánh khí, không ít mọi người nghe nói và có ghi lai.

Tất cả mọi người hoảng hốt, vài vạn năm cũng không thể gặp được thập giai huyền khí, bây giờ đã thấy bốn kiện.

Nặc Á Chi Chu, Luân Hồi Đại Chuyển Bàn, Hồn Thiên Nghi, Thiết Thị Ngã Văn.

Còn có hai kiện lục đạo ma binh càng khủng bố hơn nữa.

– Ân?

“Lý Vân Tiêu” trên bầu trời phát hiện cái gì, ánh mắt nhìn xuống, sững sờ, lập tức giận dữ, lạnh lùng nói:

– Hậu nhân Ba Mộc?

“Thủy Tiên” mở mắt ra, gật đầu nói:

– Hậu nhân Ba Mộc, Ba Long, bái kiến Phổ đại nhân.

“Lý Vân Tiêu” hừ lạnh nói:

– Đã biết rõ thân phận bổn tọa, ngươi còn ra tay với ta?

“Thủy Tiên” nói:

– Năm đó đại nhân ân uy thiên hạ, từ bi vi hoài. Nhưng mà mấy năm qua tâm tính biến hóa, sát khí rất nặng, không biết là nguyên nhân nào?

Sắc mặt “Lý Vân Tiêu” trầm xuống, lạnh giọng nói:

– Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, cũng dám dò hỏi chuyện của bổn tọa?

“Thủy Tiên” nói:

– Ba long hèn mọn, chỉ mong chút lực lượng nhỏ bé này làm đại nhân ngủ say.

– Ha ha, chê cười!

“Lý Vân Tiêu” mỉa mai nói:

– Trong núi không lão hổ hầu tử xưng vương, ngươi cao cao tại thượng lâu đã quen, quên thân phận ti tiện của mình. Vậy mà bằng vào mượn thể chi thuật cũng muốn phong ấn ta, thế giới này quá điên cuồng.

“Thủy Tiên” nhẹ khẽ cười nói:

– Đại nhân hàng lâm chỉ là một phần nhỏ mà thôi, hơn nữa ba lượt vận dụng lục đạo ma binh, thân hình Lý Vân Tiêu nổ tung vài khiếu huyệt, hoàn toàn là cực hạn rồi.

“Lý Vân Tiêu” lạnh lùng nói:

– Dù vậy, lại giết các ngươi cũng dễ dàng.

Hắn liếc mắt nhìn qua pháp hoa liên thai, cười nhạo nói:

– Bổn tọa đúng là muốn xem các ngươi có thủ đoạn gì mà dám dõng dạc. Ta trước tiên rút long phượng lực lại thu thập ngươi, cũng đừng nói ta không niệm tình xưa, không cho ngươi thời gian.

Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, sau lưng lập tức xuất hiện chân ma cự linh, hai tay cự linh chụp vào hắc động, hắc động vỡ ra.

Ầm ầm!

Cả không gian đen kịt lập tức bị hắn xé thành hai nửa.

Tất cả mọi người hút khí lạnh, hoảng sợ la thất thanh nói:

– Cái gì? Lỗ đen cũng có thể bị xé tan?

Thời điểm mọi người không kịp phản ứng hắc động có kiếm quang bay ra, Long Thiên Miểu nhan kiếm hợp nhất, hiện ra lần nữa.

Hắn vào lúc này toàn thân đẫm máu, nhưng đã ngưng kết lại, bao phủ da thịt, nhưng mà nhiều nơi đã thấy xương trắng.

Bị ma kiếm chém trúng đã suýt lấy mạng của hắn, vốn định trốn trong hắc động chữa thương, không nghĩ trực tiếp bị “Lý Vân Tiêu” xé mở, không tiếp tục trốn nữa, chỉ có thể liều chết đánh cược một lần

– Vùng vẫy chết mà thôi!

“Lý Vân Tiêu” cười lạnh một tiếng, Chân Ma pháp tướng hai tay hợp lại, bốn đạo kim quang sáng lên, quấn vào cùng một chỗ.

Giờ phút này lực lượng “Lý Vân Tiêu” còn cường đại hơn cả trước khi nổ khiếu huyệt, hai ta bắt ấn quyết.

Hai tay đột nhiên đánh ra, đặt lên kiếm quang của Long Thiên Miểu.

Ầm ầm!

Long vực lập tức nghiền nát, rồng bay phượng múa sụp đổ.

Phốc!

Long Thiên Miểu há miệng phun máu tươi, trực tiếp bay ra ngoài.

Trái tim mọi người băng hàn, bọn họ ký thác kỳ vọng vào gia chủ Long gia đã triệt để tan tác, lại không người nào kháng cự ma uy này.

“Lý Vân Tiêu” đánh xong một kích, cất bước tiến lên, đi tới bắt lấy đối thủ.

Thân thể Long Thiên Miểu bị lực lượng không gian trói buộc.

Không cách nào nhúc nhích, hắn cũng không có lực lượng nhúc nhích, rất nhiều máu tươi phun ra, trong mắt mang theo tuyệt vọng.

– Hừ, long nguyên phượng quang không những cứu cô nàng kia, hoàn thành nguyện vọng của chủ nhân thân thể này, còn có thể chữa tốt thân thể này, xem như nhất cử lưỡng tiện, không có phí công ta binh kỳ hiểm chiêu.

“Lý Vân Tiêu” nhàn nhạt nói ra, đánh ra mấy ấn quyết, đánh vào cơ thể Long Thiên Miểu.

Phốc1

Long Thiên Miểu tiếp tục phun máu tươi, lực lượng màu trắng từ thất khiếu của hắn bay ra, giống như sương khói, bao phủ các nơi.

Cùng lúc đó, một đám quang mang màu vàng bay lên, đan vào trong khói trắng này.

Hai lực lượng tràn ra, thân thể Long Thiên Miểu suy bại kịch liệt, thân thể như bị rút máu, toàn thân gầy đi.

Trong mắt hắn đầy tuyệt vọng và oán độc, không cam lòng quát ầm lên:

– Súc sinh, bổn tọa nhất định sẽ phanh thây xé xác, rút gân lọt da ngươi.

“Lý Vân Tiêu” cười nhạo:

– Ngoan thoại là biểu hiện của kẻ yếu.

Long nguyên phượng quang dưới ấn quyết của hắn, trực tiếp bay quanh người mình, sau đó lăng không một điểm, thân thể Phi Nghê bay lên, ngồi xếp bằng trước mặt của hắn.

Hai người lập tức bị Long nguyên chi lực bao trùm, còn có phượng quang màu đỏ bay ra.

“Lý Vân Tiêu” đẩy hai tay ra, trực tiếp tiếp chưởng với Phi Nghê, thân thể hai người dưới long nguyên phượng quang đã trở nên mơ hồ.

Long Thiên Miểu còn bị ma lực gông xiềng, chỉ cảm thấy lực lượng và tính mạng đang trôi qua, hắn giãy dụa muốn kháng cự, lại phát hiện căn bản vô kế khả thi, không thể làm gì.

Chỉ có thể trơ mắt tiếp nhận sự thật, cảm thụ được võ đạo thoái hóa, sinh cơ mất đi, nội tâm thống khổ còn khó chịu hơn chết.

Đám người Vi Thanh sắc mặt trắng bệch.

Nhưng tình thế hiện tại, “Lý Vân Tiêu” không chủ động công kích bọn họ đã cảm tạ trời đất, tất cả mọi người có trọng thương trên người, ai dám tiến lên đi ngăn cản?