Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2266: Vĩnh viễn không suy kiệt

Ung Thiên Vận quét thần thức qua, liền tập trung vào chỗ Khâu Mục Kiệt hiện thân, đột nhiên thuấn di đi lên, hai tay phi tốc bấm niệm pháp quyết.

Trên hai cánh tay không ngừng có phù văn toát ra, lập tức giải phong chín cái vòng đồng, đập mạnh xuống dưới.

Những vòng đồng kia mỗi cái đều lớn như cối say, tầng tầng lớp lớp, thoáng cái tản ra trên không trung, khẽ chuyển động liền biến mất không thấy. Đâu nữa.

Quyết ấn trong tay Ung Thiên Vận không ngừng, ngược lại càng lúc càng nhanh.

Khâu Mục Kiệt nhíu mày, tựa hồ đã nhận ra gì đó, đầu hơi vung, mấy đạo nhục tu lập tức phá không mà đến, đâm về phía Ung Thiên Vận.

- Phong.

Trong miệng Ung Thiên Vận thốt ra một chữ, trên bầu trời lập tức xuất hiện một đạo khe hở màu vàng, thoáng cái bao lấy toàn bộ nhục tu vào trong, mạnh mẽ co rút lại.

“”

Vài gốc nhục tu kia bỗng chốc bị trói buộc chặt lại, khe hở hóa thành đồng hoàng, trên đó có các loại phù văn bay múa, tựa hồ như muốn chế trụ lực lượng nhục tu, trực tiếp lăng không rủ xuống.

Sau đó tám cái vòng đồng khác thoáng cái xuất hiện ở nhiều chỗ trên người Khâu Mục Kiệt, phong bế đầu cá, đuôi cá, hai cánh, cái đuôi, nhục tu, hai tay, đột nhiên co rụt lại, lập tức trói chặt toàn bộ thân thình Khâu Mục Kiệt.

Khâu Mục Kiệt cả kinh, thất thanh nói:

- Nhật Nguyệt Cửu Liên Hoàn?

Ung Thiên Vận khuôn mặt bình tĩnh nói:

- Đúng là Nhật Nguyệt Cửu Liên Hoàn.

Tốc độ bấm niệm pháp quyết của hắn cũng không giảm, hiện ra đạo đạo tàn ảnh đến.

Cửu hoàn co rụt lại, vô số phù văn dâng lên, ở trên không thân thể to lớn của Khâu Mục Kiệt xuất hiện một khe hở màu vàng to lớn, tựa hồ có lực giam cầm rất mạnh.

La Thiên thấy đắc thủ, đại hỉ nói:

- Mọi người cùng nhau ra tay, diệt sát người này

Tất cả võ giả đều cuồng hỉ, vội vàng phóng lên trời nhao nhao ra tay.

Mà ngay cả Phó Nghi Xuân và Lôi Lăng cũng không lạc hậu, cùng đám người thi triển ra tuyệt chiêu, đánh tới trê người Khâu Mục Kiệt.

Ha ha ha ha

Khâu Mục Kiệt đột nhiên cười lên như điên, dữ tợn nói:

- Các ngươi có lẽ còn không biết chỗ khủng bố của ta a? Cho rằng cái Nhật Nguyệt Cửu Liên Hoàn này có thể áp chế ta sao? Ác mộng hàng lâm a.

Trên hắc trạch chi vũ bị hai đạo vòng đồng khóa lại đột nhiên bắn ra từng đạo hào quang, lạnh như băngvà lăng lệ ác liệt, khiến người một hồi sởn hết cả gai ốc.

“”

Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.

Những hào quang kia đúng là những con mắt, từng cái mở ra, lập tức hơn trăm mắt cùng nhìn qua, thiên đồng hiển hiện.

Thời gian tựa hồ thoáng cái bất động, vô số công kích trong chớp mắt này toàn bộ đều đình trệ, chậm rãi tan rã

- Trạng thái chung cực của lão phu là vĩnh viễn không cách nào trấn áp được.

Khâu Mục Kiệt đột nhiên hét lớn một tiếng, làn da trên trán đẩy ra như gợn sóng, sau đó toát ra khôi u, lập tức trồi lên một cái sừng

Hắn gật mạnh đầu một cái, trên cái sừng kia bắn ra một đạo ngân quang, phá không mà đi

Tên võ giả thi triển ra Cự Linh Thần thông kia sắc mặt đại biến, ngân quang kia đúng là lao về phía hắn, hắn hét lớn một tiếng, lập tức đánh tới một quyền.

Cự Linh trên bầu trời thoáng cái biến mất, chỉ hiện ra một đoàn hỏa cầu, cuồn cuộn rơi xuống.

Trong hỏa cầu có vật thiêu đốt, hơn nữa phù văn bắt đầu khởi động, như ngôi sao bị một quyền đánh xuống vậy.

“Phanh”

Đạo ngân quang kia bắn lên hỏa cầu, hỏa cầu lập tức nổ bung, ngân mang lại xuyên thấu mà qua, “Phanh” một tiếng bắn thủng thân thể tên võ giả kia.

- Úc Dương.

La Thiên sợ hãi rống một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ bi phẫn cực độ.

Tên võ giả kia tựa hồ cũng khó mà tin được, nhìn cái động lớn trên ngực mình, hắn cắn chặt răng, hai tay lần nữa kết ấn, đốt cháy đan điền lên, hóa thành một đạo lưu quang phóng tới phía trước

Khâu Mục Kiệt biến sắc, ngân giác trên trán sau một kích cũng triệt để biến thành màu xám, không còn linh khí nữa.

Hơn nữa mấy thủ đoạn công thủ chính của hắn hiện giờ đều đã bị Nhật Nguyệt Cửu Liên Hoàn trói buộc, chỉ có thể lần nữa vận chuyển đồng lực, thiết hạ đạo đạo bình chướng.

“Rầm rầm rầm phanh”

Tiếng nổ bung liên tiếp vang lên, hỏa cầu do tên võ giả kia thiêu đốt bản thân đánh lên người Khâu Mục Kiệt, thoáng cái nổ bung

“Ầm ầm”

Ánh lửa cực lớn vọt lên, chiếu sáng nửa bên bầu trời

Tâm tình đám Thuật Luyện Sư đều thập phần trầm trọng và bi phẫn, trợn mắt tròn xoe, nhìn chỗ nổ tung kia.

- Đã chết rồi sao?

Lôi Lăng thì thào tự hỏi.

Hắn mặc dù bị thương nặng, nhưng cũng cố gắng hết sức mình, dù sao một khi Hóa Thần Hải không gánh nổi nữa thì hắn cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Dưới loại trùng kích này, không chết thì ít nhất cũng bị thương nặng.

Trong lòng mọi người đều yên lặng suy đoán.

Yên vân tiêu tán, người Khâu Mục Kiệt chậm rãi hiển hiện, một hồi quang mang chói mắt bắn ra.

Lần này không phải mấy trăm đôi mắt, mà là toàn thân Khâu Mục Kiệt đều bao phủ dưới kim quang xán lạn, quanh thân lộ ra lân phiên, linh khí bức người

- Cái gì?

Tất cả mọi người đều kinh hãi tột đỉnh, dưới một kích vừa rồi, mặc dù là Võ Đế cửu tinh toàn lực chống lại cũng phải trọng thương. Hắn trực tiếp ngạnh kháng rõ ràng lại không có việc gì.

“Hắc”

Khóe miệng Khâu Mục Kiệt hiện ra một tia cười lạnh, đồng thời cũng có máu tươi từ khóe miệng chảy xuống, tuy rằng lân phiến chặn công kích, bề ngoài nhìn như không việc gì, nhưng kì thực đã trùng kích đến nội phủ hắn, chỉ có điều chút tổn thương ấy hắn không thèm để ý chút nào cả.

La Thiên đột nhiên quát:

- Công kích

Người còn lại lúc này mới kịp phản ứng lại, càng nổi giận công kích, không dám có chút lưu thủ.

La Thiên lại lóe lên thuấn di đến Linh Thần chiến hạm.

“Ầm ầm”

Công kích điên cuồng kia đều rơi vào trên người Khâu Mục Kiệt, chấn ra đạo đạo quang quầng sáng, lại thủy chung không thể phá lân giáp toàn thân kia được

Khâu Mục Kiệt bị đánh nổi lên lửa giận, quát:

- Cho rằng một cái Nhật Nguyệt Cửu Liên Hoàn có thể vây khốn ta sao? Ngây thơ rồi.

“Ầm ầm”

Hai cánh tay hắn phồng to lên, kình lực trùng kích lấy vòng đồng trên cánh tay, trên vòng đồng phát ra ánh sáng rực rỡ, hơn nữa vô số phù văn dâng lên.

Ung Thiên Vận cách đó không xa sắc mặt đại biến, cắn răng một cái lại bấm lấy ấn quyết

“Ah ah”

Khâu Mục Kiệt rống to lên, đột nhiên trên người quái ngư màu xanh dâng lên lực lượng cực lớn vô số trận pháp khắc trên thân thoáng một phát cái đều triển khai toàn bộ

Bốn phía hiện ra đạo đạo vòng xoáy linh khí, đều dũng mãnh lao tới trên người Khâu Mục Kiệt.

- Đây là...

Xa xa Lý Vân Tiêu đột nhiên cả kinh, hai cái đồng tử hơi co lại, hóa thành Huyết Nguyệt ngưng mắt nhìn qua.

Dưới Nguyệt Đồng, hắn thấy được rõ ràng sự lưu chuyển của trận pháp, cùng hướng đi linh khí, không khỏi sắc mặt đại biến.

Vô số trận pháp trên người quái ngư màu xanh đều là dùng cực phẩm nguyên thạch khu động, giống như chiến hạm chân chính vậy, chỉ cần nguyên thạch đầy đủ thì lực lượng cơ hồ vô tận

Mà thân thể Khâu Mục Kiệt hoàn toàn dung hợp với quái ngư, vậy mà có thể trực tiếp rút ra loại linh lực do nguyên thạch chuyển hóa tới, Nói cách khác, chỉ cần nguyên thạch đầy đủ, lực lượng bản thân Khâu Mục Kiệt liền có thể vô cùng vô tận, vĩnh viễn không suy kiệt