Viên Cao Hàn tức giận nói:
– Lý Vân Tiêu, ngươi còn cần mặt mũi không? Lại lấy việc này ra uy hiếp ta, trước kia đã đạt thành hiệp nghị, ngươi muốn chơi xấu sao?
Hắn thoáng cái lửa giận công tâm, toàn bộ đôi má cũng đỏ bừng lên, đỉnh đầu bốc khói
Lý Vân Tiêu bị cảm xúc kích động của hắn dọa sợ, ngượng ngùng nói:
– Cần phản ứng lớn như vậy không? Cao hàn huynh đừng quá kích động, chuyện ta đáp ứng ngươi tự nhiên sẽ làm được. Vị bằng hữu kia của ta, chính alf chủ nhân của Thất Huyễn Lục Yểm, nếu có hắn hỗ trợ, thay Cao Hàn huynh hộ pháp thì tính an toàn ít nhất có thể đề cao thêm một thành rồi
– Cái gì? Thất Huyễn Lục Yểm trong Ngũ Độc sao?
Viên Cao Hàn cả kinh, trên mặt lộ ra dị sắc, nói:
– Vị bằng hữu kia của ngươi là Thiên Địa độc thân?
Lý Vân Tiêu nói:
– Đúng vậy, trong thiên hạ này ngoại trừ Thiên Địa độc thân ra, còn có ai có thể điều khiển Đại Diệt Tuyệt Ngũ Độc chứ?
Viên Cao Hàn trầm tư một hồi, nói:
– Tốt, việc này ta có thể đáp ứng. Nhưng ngoại trừ toàn lực thay ta hộ pháp ra, vị bằng hữu kia của ngươi phải thiếu nợ ta một nhân tình.
– Cái này..., được rồi, ta thay hắn đáp ứng.
Lý Vân Tiêu hơi do dự, nhưng nghĩ đến tình huống Bắc Quyến Cổn Nam hiện giờ cũng không có chỗ lựa chọn. còn nữa hắn đã nói qua muốn đi theo mình, thay hắn đáp ứng nhân tình này, ngược lại cũng không đủ.
Viên Cao Hàn nói:
– Còn phải bảo hắn thề, thuật này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài.
– Đây là tự nhiên.
Thân ảnh Lý Vân Tiêu lóe lên, liền muốn rời đi.
Viên Cao Hàn đột nhiên nói:
– Chậm đã.
Ánh mắt của hắn ngưng trọng, chậm rãi nói:
– Ngươi muốn đi thành Hồng Nguyệt cướp người?
Lý Vân Tiêu nói:
– Sao hả? Đây không phải bí mật gì a.
Viên Cao Hàn hừ một tiếng, nói:
– Thanh danh của ngươi gần đây đại hiển, coi như là ta cũng có nghe thấy, mộc tú trong rừng gió vẫn thổi bật rễ. Ngươi bây giờ chỉ là Lý Vân Tiêu Võ Đế thất tinh, mà không phải Phong Hào Võ Đế Cổ Phi Dương, đừng quên thực lực của mình, đi làm ra một ít chuyện tìm đường chết.
Lý Vân Tiêu con ngươi đảo một vòng, cười hì hì nói:
– Cao Hàn huynh cũng không phải chỉ mới biết ta hôm nay, gọi ta lưu lại không phải là cố ý dạy ta đạo lý làm người đấy chứ?
Sắc mặt Viên Cao Hàn biến hóa, khẽ nói:
– Sự thông minh tài trí của ngươi, ta cho tới bây giờ đều chưa từng hoài nghi. Kết quả chuyến đi thành Hồng Nguyệt thế nào ta cũng không thèm để ý, Khương Nhược Băng cũng chỉ là một nữ tử không có ý nghĩa trong thời đại này mà thôi, ta chỉ là không muốn ngươi chết, khiến thời đại này thiếu đi một người thú vị.
Lý Vân Tiêu híp mắt cười nói:
– Vậy thì sao?
Viên Cao Hàn mắt trắng không còn chút máu, nói:
– Ta sẽ bảo Trần Thiến Vũ âm thầm đi theo ngươi, lúc cần thiết ra tay cứu ngươi một mạng.
Lý Vân Tiêu cả kinh, nói:
– Trần Thiến Vũ? Tiểu tử này vô cùng càn rỡ, còn chưa bị người đánh chết sao?
Viên Cao Hàn cả giận nói:
– Ngay cả ngươi cũng còn sống, hắn dù có càn rỡ thế nào cũng không sánh bằng ngươi đi?
Lý Vân Tiêu cười to nói:
– Ha ha, tiểu tử này năm đó cũng là thiên tài vạn năm hiếm gặp, đáng tiếc quá mức tự phụ, trước Phong Vân tế hội bị người đánh cho một trận, kết quả tự thấy không mặt mũi tham gia Phong Vân chi chiến, nếu không cũng có thể bộc lộ tài năng rồi. Đã nhiều năm như vậy rồi, tu vị hắn hiện giờ là...
Trên mặt Viên Cao Hàn lộ ra một tia vui vẻ thư thái nói:
– Đoạn thời gian trước vừa vặn đột phá đến cửu tinh đỉnh phong, có thể để hắn đi ra thử tay rồi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Haha, coi như là Võ Đế cửu tinh đỉnh phong, chênh lệch lẫn nhau vẫn rất lớn, ta ngược lại là rất chờ mong biểu hiện của hắn đấy.
Trong lòng Lý Vân Tiêu đồng thời giật mìn, có cao thủ như Trần Thiến Vũ bên người, tăng thêm hắn thân là linh ti chi trưởng, lại vẫn cảm thấy không an toàn. Cũng không biết là tình thế thật sự quỷ dị như thế, hay là do bản thân Viên Cao Hàn nghĩ nhiều nữa.
– Để Trần Thiến Vũ rời khỏi người, vậy an toàn của bản thể ngươi...
– Không sao.
Trong mắt Viên Cao Hàn bắn ra chút hàn tinh, lạnh lùng nói:
– Nếu thật sự có người muốn gây bất lợi với ta, tất nhiên sẽ chọn lúc ta song hồn hợp nhất. Bọn hắn chết cũng không thể tưởng được chính là, ta còn có tấm vương bài là ngươi.
Hàn tinh trong mắt hắn thoáng cái hóa thành sát ý vô biên.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, dùng thực lực hắn hiện giờ, tăng thêm Trần Thiến Vũ, mặc dù đối phương phái tới cường giả cửu tinh đỉnh phong, cũng không thể gây sợ.
Hai người sau khi thỏa đàm, Lý Vân Tiêu lách mình ra khỏi Giới Thần Bi.
Giờ phút này Thiên Thương lão giả dưới sự vây công của hai người một thú đã là nỏ mạnh hết đà, tùy thời đều có thể vẫn lạc.
Mà Bắc Quyến Cổn Nam lại không nói một lời, lẳng lặng nhìn chém giết ở xa xa.
Lý Vân Tiêu hướng hắn khẽ gật đầu, nói:
– Đã thỏa đàm với hảo hữu ta, thuật này trên đời hiếm thấy, là công pháp đệ nhị về tu luyện hồn thể, nhưng ngươi nhớ lấy không thể truyền ra bên ngoài đâu đấy.
Xếp đệ nhất tất nhiên là Đại Diễn Thần Quyết của hắn, nhưng Đại Diễn Thần Quyết quan hệ trọng đại, không tiện lộ ra. Tăng thêm đặc tính của bản thân thần quyết, Lý Vân Tiêu cũng không biết làm sao để truyền thụ ra ngoài cả.
Bắc Quyến Cổn Nam cũng không hỏi nhiều, gật đầu nói:
– Đa tạ.
Lý Vân Tiêu ném ra một cái ngọc giản cho hắn, nói:
– Ngươi tiến vào trong Giới Thần Bi tìm hiểu đi. Phương pháp tu luyện này, chỉ cần có đủ nhiều tinh quang thạch liền có thể bảo đảm thương thế của ngươi không đến mức mở rộng, tăng thêm giới lực của Giới Thần Bi, cũng có khả năng sẽ chuyển biến tốt đẹp lên.
Bắc Quyến Cổn Nam sau khi nhận lấy ngọc giản, tùy ý để hào quang nơi mi tâm Lý Vân Tiêu chiếu lên người, thoáng cái liền bị hút vào trong đó.
Thế giới bên trong một mảnh rõ ràng, hắn nhìn quanh mọi nơi, không khỏi lộ ra thần sắc cảm khái.
– Đúng rồi, ta còn có một chuyện muốn hỏi.
Lý Vân Tiêu thoáng cái hiện ra trước mắt hắn, trong tay lóe lên hào quang, Tam Sắc Thần Phong liền hiển hiện ra, nói:
– Vật ấy ngươi có nhận ra không?
Trong mắt Bắc Quyến Cổn Nam chớp động hào quang, cười khổ nói:
– Đây là Thất Sắc Đâu Suất Thiên Linh Mục Địch đại nhân luyện chế, không nghĩ đến cũng ngươi đoạt được. Như vậy cũng tốt, dùng hiện trạng của Linh Mục Địch đại nhân hiện giờ, cũng không thích hợp với huyền khí này nữa rồi, ở lại trên người của ngươi, cũng là một kiện bảo vật vạn phần khó được.
– Thất Sắc Đâu Suất Thiên?
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
– Nhưng vì sao ta thấy vật ấy chỉ có ba màu?
Bắc Quyến Cổn Nam nói:
– Thất Sắc Đâu Suất Thiên chính là một loại huyền khí uy lực cực lớn lưu truyền thời Thượng Cổ, mặc dù không có thần diệu của thánh khí, nhưng uy lực không dưới thánh khí bình thường. Linh Mục Địch đại nhân chính là căn cứ vào luyện phương Thượng Cổ phỏng chế, đáng tiếc chỉ tụ tập được ba loại Thiên Địa thổ hệ chi nguyên, bởi vậy chỉ luyện ra ba màu.