Kiến trúc Tử Diễm Các tuy rằng tinh mỹ, nhưng cũng không thể gọi là thần tác, kiến trúc tốt hơn nó có rất nhiều, nhưng Lý Vân Tiêu lại thoáng cái nhận ra loại phong cách kiến trúc này.
Loại này công trình khéo léo, tinh điêu mảnh khắc này, trong đó mang theo tình thơ ý hoạ nồng đậm, lại không mất khí phách hùng hồn.
Lại liên tưởng đến họa quyển thác nước cực lớn nhìn thấy trong Tinh Nguyệt Trai, loại bút họa phác hoạ cơ hồ giống như đúc này, khiến hắn rốt cuộc biết rõ chủ nhân chân chính sau lưng Tinh Nguyệt Trai là ai.
Trong đầu Lý Vân Tiê hiện ra một dung nhan tuyệt mỹ, còn có vũ điệu nghiêng thế kia nữa.
Hồng nhan vì ai múa một khúc, ai là hồng nhan khuynh thiên hạ.
– Ân? Ngươi làm sao vậy?
Kỳ Quỷ phát hiện tình trạng của hắn có chút không đúng, kinh ngạc hỏi
– Không có việc gì.
Lý Vân Tiêu lắc đầu, nhưng sắc mặt kia, còn có ánh mắt mất trật tự, lại khó tránh khỏi hai mắt Kỳ Quỷ.
Trong lòng Kỳ Quỷ cũng cảm thấy giật mình, tu vị đã đến trình độ như bọn hắn, rất khó có chuyện gì lại khiến cảm xúc trong lòng chấn động như thế, huống chi là Lý Vân Tiêu gần đây luôn lạnh như băng cao ngạo.
– Phi Nghê đâu rồi? Nàng không phải cùng một chỗ với ngươi sao? Chẳng lẽ giữa các ngươi đã xảy ra chuyện gì đó sao?
Sắc mặt Kỳ Quỷ thoáng cái cổ quái, lập tức lộ ra vẻ chợt hiểu, ánh mắt nhìn Lý Vân Tiêu cũng trở nên giống như cười mà không phải cười.
– Khục khục, ngươi nói gì thế.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, phục hồi tinh thần lại từ trong suy nghĩ sâu xa, nhưng nội tâm vẫn thật lâu không thể bình tĩnh.
Hắn cũng từ trong miệng Lạc Vân Thường biết được chuyện Thần Tiêu Cung phong sơn năm đó, phỏng đoán ra hơn phân nửa là vì mình vẫn lạc, khiến cho Khúc Hồng Nhan bị kích thích, lúc này mới một lần hành động phong Thần Tiêu Cung.
Hiện giờ rốt cục muốn một lần nữa xuất thế sao?
Khó trách hiện giờ nhân vật chưởng quyền Tinh Nguyệt Trai đều là nữ tử, nhìn tư chất Hàn Quân Đình, cùng với Quỳ Hoa bà bà Võ Đế cửu tinh không rời nửa bước, hơn phân nửa chính là thiên chi kiêu tử một đời mới của Thần Tiêu Cung rồi.
– Hồng Nhan, ngươi có khỏe không?
Lý Vân Tiêu trong nội tâm thở dài một tiếng sâu kín, trên mặt tràn đầy cô đơn vô tận, một đôi mắt dưới hoàng hôn rỡ xuống, mông lung như nguyệt sắc.
– Sao hả, bị kích thích sao?
Kỳ Quỷ cười rộ lên:
– Khặc khặ-x-xxxxx, tính cách Phi Nghê ta rất rõ ràng, là một tu luyện cuồng, luận võ cuồng mười phần, chuyện duy nhất có thể khiến cho nàng hưng phấn không gì qua chiến đấu với cường giả, ngươi rất phù hợp yêu cầu của nàng.
– Kích thích con em ngươi.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên tinh quang, lập tức sắc mặt trầm xuống, trực tiếp đánh ra một tát.
Kỳ Quỷ cả kinh, thân thể thoáng cái hóa thành lôi điện tránh đi.
Võ giả lôi hệ có chung đặc điểm chính là thân pháp cực nhanh, nhanh như tia chớp
Nhưng hắn vừa mới chớp động, đã như thuấn di thối lui mấy trượng:
– Cái gì?
Còn chưa thở ra một hơi, liền hoảng sợ phát hiện cái tát kia của Lý Vân Tiêu đã theo sát lấy như quỷ mị, hoàn toàn không bỏ qua
“BA~”
Một chưởng kia rắn rắn chắc chắc vỗ vào trên ót hắn, khiến hắn đau rát.
Trong trận chiến trấn Hải Mộc, toàn bộ quá trình hắn đều bị ngất đi, chỉ là sau đó nghe xong Phi Nghê và mọi người nói như vậy, đối với Lý Vân Tiêu vẫn luôn có hoài nghi
Nghĩ thầm mặc dù mạnh hơn mình, nhưng cũng không mạnh quá nhiều, dù sao mình vẫn cao hơn hắn một cảnh giới.
Nhưng một tát này tới, mới đột nhiên phát hiện, mình dưới công kích của đối phương lại hoàn toàn không có năng lực né tránh. Mình gần đây dùng tốc độ trứ danh ở trước mặt đối phương lại không hề có ưu thế gì cả.
– Đi thôi, giao lưu hội đoán chừng đã bắt đầu rồi.
Lý Vân Tiêu đứng ở đây hồi lâu, cũng không trông thấy có người đến, người khác có lẽ đã sớm vào rồi.
Kỳ Quỷ kiềm chế kinh hãi trong lòng, đột nhiên “Khặc khặ-x-xxxxx” nở nụ cười:
– Ta rốt cục hiểu rõ nguyên nhân Phi Nghê một mình tìm ngươi rồi, ha ha, trong thiên hạ này rốt cục đã xuất hiện người có thể hàng phục nàng. Ta vốn cho rằng người nọ sẽ là Tần Xuyên chứ, ha ha ha ha.
Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện lên vẻ âm lãnh, lạnh giọng nói:
– Ngươi còn muốn bị đánh?
Kỳ Quỷ lập tức ngậm miệng lại không lên tiếng, dù sao mình cũng là Long gia Thiếu chủ, thân phận tôn quý, bị đập ót như vậy uy nghiêm con đâu nữa?
Nhưng trong mắt của hắn mỉm cười, thủy chung vẫn là thần sắc “Tất cả mọi người đều là người biết chuyện”.
Lý Vân Tiêu chẳng muốn để ý tới hắn nữa, mang tâm tình phức tạp đi vào trong lầu các, một đạo thân ảnh phấn hồng sắc lóe lên, một nữ tử trẻ tuổi xuất hiện ở trước cửa, nói:
– Thiệp mời của nhị vị đâu?
Hai người cùng đẩy thiệp mời tới.
Nàng kia kiểm tra từng cái, nụ cười trên mặt trở nên chân thành nói:
– Hai vị khách quý, mời vào trong. Tiểu Lan, dẫn bọn hắn đến tôn sảnh số 1.
Bên trong lập tức xuất hiện một nữ tử dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, nhẹ nhàng hạ thấp người nói:
– Hai vị xin mời đi theo ta.
Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, liền đi theo phía sau.
Dựa theo thời gian suy tính, Thần Tiêu Cung phong sơn đã gần hai mươi năm rồi.
Trong núi mới một ngày, trên đời đã ngàn năm.
Các nàng trước thành lập một thương hội, năm toàn bộ tình báo Thiên Võ Giới trong tay, lần này rời núi, đích thật là phương pháp thỏa đáng nhất
Kỳ Quỷ mở miệng nói:
– Bối cảnh Tinh Nguyệt Trai này cũng ̉ không tầm thường, lăng không thoáng cái đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng liền quật khởi trở thành một trong bảy đại thương hội, khiến cho người trong thiên hạ đều phải ghé mắt
Tiểu Lan dẫn đường thân thể nao nao, liền mỉm cười không nói.
Lý Vân Tiêu thì mặt không biểu tình, đi theo sau lưng tiểu Lan, ba người đổi qua mấy hành lang gấp khúc, rất nhanh đã đi vào một tầng lầu nhỏ.
Kỳ Quỷ nhịn không được nói:
– Lý Vân Tiêu, ngươi đối vớ y Tinh Nguyệt Trai này không cảm thấy kỳ quái sao?
Lý Vân Tiêu nói:
– Rất kỳ quái, nhưng trong thiên hạ nhiều quái sự, nào rãnh mà đi tìm hiểu hết chứ.
– Khanh khách.
Tiểu Lan nhịn không được cười thoáng một phát, chỉ vào một gian phòng bình thường phía trước, nói:
– Chúng ta đã đến, nơi này chính là tôn sảnh số 1, chưởng quầy và chư vị đại nhân đều ở bên trong.
Kỳ Quỷ kêu nói:
– Cô gái nhỏ, các ngươi đến cùng là từ đâu xuất hiện hả?
Tiểu Lan che miệng cười nói:
– Tự nhiên là từ trong bụng cha mẹ xuất hiện rồi, hai vị khách nhân mau vào đi thôi, tiểu Lan cáo lui.
Kỳ Quỷ thấy hỏi không ra chút nào, không thoải mái hừ một tiếng.
Hai người lần lượt đi vào trong phòng kia, bên trong một mảnh đèn đuốc sáng trưng, bốn cây đèn kim loại chạm khắc đặt dưới đất, trên đó đặt một viên Minh Châu lớn chừng bàn tay, tách ra hào quang nóng sáng.
Ở tám mặt Minh Châu đều có một khối thủy tinh hình lăng trong suốt, trên đó điêu khắc lấy trận pháp, tám khối thủy tinh đều không tương liên, nhưng vẫn chiếu ứng lẫn nhau, như là một cái đèn chụp vậy.
Nhưng thực tế tác dụng lại là xuyên thấu qua không ngừng chiết xạ và phản xạ, phóng đại ánh sáng hạt châu, chiếu rọi đến một một góc trong phòng.
Trong phòng sớm đã ngồi đầy hai hàng, chừng hơn ba mươi người, vừa thấy hai người tiến đến, đều chuyển dời ánh mắt qua.