Sáu đạo quang mang nhất thời bay xuống ở bốn phía của nam tử kia, theo thứ tự là Tân Thần, ác linh, Mạc Tiểu Xuyên, Hác Liên Thiểu Hoàng, còn có Hồ Lô Tiểu Kim Cương và Đại Ngạc Ngư, đưa hắn bao bọc vây quanh
Còn lại người thực lực kém có chút xa, tất cả đều đứng ở phía sau Lý Vân Tiêu quan vọng.
Nam tử khôi ngô lạnh giọng nói:
– Ngươi cảm thấy các ngươi có thể giết ta sao?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Muốn giết cũng không phải ngươi, mà là người trong tay ngươi, ngươi nghĩ ở dưới chúng ta vây công, còn có thể bảo vệ hắn sao?
Nam tử khôi ngô cả người đại chấn, khó có thể tin cả giận nói:
– Ngươi thật sự dám giết thiếu chủ? Ngươi cũng biết thiếu chủ là người phương nào?
Sắc mặt của Lý Vân Tiêu trầm xuống, nói:
– Rất khó lý giải các ngươi ở đâu ra loại tư duy kỳ quái này? Các ngươi vẫn luôn muốn giết ta, bây giờ còn hỏi ta có phải là thật không dám giết các ngươi không, thứ cho ta chỉ số thông minh để ý không giải được các ngươi ăn khớp.
– Ha ha
Hác Liên Thiểu Hoàng cười ha hả, hung hăng nói:
– Vân thiếu nói rất hợp đấy, ai dám đối với hắn nổi lên sát ý, hắn phải giết đối phương quản ngươi là thiên hoàng lão tử, hay là cái gì yêu ma quỷ quái, mau chóng chịu chết đi!
Nam tử khôi ngô sắc mặt trở nên dị thường xấu xí, nếu là chỉ có hắn một nhân, đừng nói toàn thân trở ra, coi như là nổ tung đánh chết đối phương mọi người cũng là cực kỳ có nắm chắc, nhưng bây giờ lại nơi chốn bị quản chế.
– Nếu là ta không che chở được thiếu chủ, cũng tất nhiên liều tính mệnh đem bọn ngươi toàn bộ đánh chết!
Trên sắc mặt của hắn một mảnh sắc mặt giận dữ, một bộ dáng muốn lưỡng bại câu thương.
Bọn họ bộ tộc sinh hạ đã ở trong người trồng cấm chế, cuộc đời này vì Vân Sinh Nhất Tộc mà sống, trừ phi tu luyện đột phá cửu tinh đỉnh phong Vũ Đế, tiến nhập siêu phàm nhập thánh, bằng không tuyệt không khả năng thoát khỏi cấm chế ràng buộc.
Nếu là Cốt Hồng ở đây ngã xuống, sau khi trở về không chỉ có là hắn sẽ nhận hết dằn vặt mà chết, Vân Sinh Nhất Tộc càng sẽ giận chó đánh mèo tộc nhân của hắn.
Bằng không lấy hắn cửu tinh Vũ Đế chi khu, ai muốn cam tâm đành phải người hầu?
Trong lòng của Lý Vân Tiêu khẽ động, tựa hồ thấy được nam tử khôi ngô trên mặt một tia kiên định và không tiếc hết thảy kiên quyết.
Hắn có chút do dự bất định đứng lên, đem một gã cửu tinh Vũ Đế ép phát cuồng, cũng không phải hành vi thông minh.
Nếu là cố ý muốn giết Cốt Hồng, hắn còn thật không có nắm chắc đi được rơi. Nhưng nếu là bỏ lỡ cơ hội lần này, lấy Vân Sinh Nhất Tộc cường đại, sợ là khó lại có cơ hội lần thứ hai rồi, hơn nữa lấy Cốt Hồng đối Thủy Tiên ngạt niệm...
Lý Vân Tiêu vừa nghĩ đến chỗ này, trong tròng mắt bỗng nhiên co rụt lại, một cổ sắc bén nổ bắn ra đi ra, lạnh giọng nói:
– Cốt Hồng, hôm nay phải chết!
Trong lòng mọi người nhất trận lẫm nhiên, đều đã biết Lý Vân Tiêu quyết tâm, đều là lộ ra vẻ ngưng trọng, trong cơ thể nguyên lực chậm rãi lưu chuyển.
Nam tử khôi ngô cả người đại chấn, tựa hồ không thể tin tưởng, điên cuồng giận dữ hét:
– Ngươi thực sự muốn ép ta? Ngươi thực sự muốn đồng quy vu tận?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Có phải ta ép ngươi không thèm để ý, có đồng quy vu tận không ta cũng không thèm để ý, ta chỉ quản Cốt Hồng có chết hay không?
Trên người của hắn kim quang lần thứ hai sáng lên, phía sau Ma Ảnh to lớn sừng sững ở trên biển rộng, cũng đồng thời hóa ra ba đầu sáu tay. Ma ảnh ba khuôn mặt đều là hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt nghiêm nghị lại hiển lộ dữ tợn, trên sáu cái cánh tay phân biệt cầm lấy binh khí hư ảnh.
Nam tử khôi ngô ở dưới quyết định của hắn, trong lòng không khỏi run lên, sinh ra một chút thích ý, lui về sau một.
Sáu người Mạc Tiểu Xuyên cũng đồng thời bước ra một bước, cùng hắn bảo trì cự ly tốt nhất để xuất thủ.
Lý Vân Tiêu đột nhiên sắc mặt khẽ động, trên một cái đầu hai mắt bỗng nhiên mở ra, hướng phía xa xa nhìn lại.
Chỉ thấy mấy ngàn thước bên ngoài, một đạo thân ảnh màu xám tro xuất hiện ở biển rộng, đang vẻ mặt phức tạp nhìn hắn chằm chằm, trên mặt người kia âm trầm hầu như muốn nhỏ ra nước.
– Đế Già
Trên cái đầu kia trong miệng phun ra hai chữ, con ngươi hơi co lại.
Tuy rằng ma chủ phân thân đều lớn lên được giống nhau như đúc, nhưng bởi thực lực mạnh yếu, cùng với vô số năm qua biến hóa, trên tâm tính và khí chất đã tuyệt nhiên bất đồng.
Sắc mặt của Đế Già dị thường xấu xí, từ bên trong Mai Cốt Chi Địa, Hóa Long Trì từ biệt, hắn tuy rằng cũng nhận được bộ phận đế quân tàn khu đồng thời đem nó luyện hóa, thực lực đại tăng không ít, nhưng lúc này xem ra, ma công tu vi lại còn không bằng Lý Vân Tiêu chỉ đạt được một Ma Nguyên Quả.
Lý Vân Tiêu đột nhiên trong lòng khẽ động, nói:
– Đế Già, giúp ta đánh chết người trước mắt này.
ế Già sửng sốt, hiển nhiên là hoàn toàn ngoài ngoài ý muốn, cười khẩy nói:
– Lý Vân Tiêu ngươi nói cái gì? Chẳng lẽ là ta nghe lầm?
Lý Vân Tiêu nói:
– Ngươi không có nghe lầm, trợ giúp ta đánh chết người trước mắt này, ta có thể nói cho ngươi biết một khối nghê thạch hạ lạc.
– Cái gì?
Đế Già cả người chấn động, trong mắt toát ra hàn quang đến:
– Ngươi biết nghê thạch hạ lạc?
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
– Nhưng ta chỉ biết là một khối nghê thạch hạ lạc, hơn nữa huynh đệ của ngươi Đế Dạ đã chiếm được đệ tứ cổ phân thân cùng với nghê hồng song thạch.
– Ngươi nói cái gì?
Sắc mặt của Đế Già trong sát na một mảnh trắng bệch, cả người giống như sét đánh, cả giận nói:
– Ngươi đang gạt ta!
Nếu thật như Lý Vân Tiêu nói, như vậy hắn sẽ triệt để trở thành con mồi bị bắt tróc, lại không còn hi vọng khôi phục chân thân.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
– Ta có nói lao hay không, ngươi còn không phân biệt được sao?Nghê hồng đồng thể đã sinh ra linh trí, hơn nữa còn là bạn tốt của ta, hiện tại chúng ta đã có cùng chung địch nhân, ta ngươi hẳn là vứt bỏ hiềm khích lúc trước, là bạn không phải địch!
Đế Già bị những tin tức này đánh cho đần độn, đệ tứ cỗ ma khu đã xuất thế hắn cũng có cảm giác tương ứng, lúc này rốt cuộc minh bạch áp lực và kinh hãi cho tới nay là chuyện gì xảy ra.
– Được, ngươi trợ giúp ta tìm được một khối nghê thạch, đồng thời đem tin tức của Đế Dạ nói cho ta biết, ta sẽ trợ giúp ngươi đánh chết người này!
Đế Già cũng là hạng người thông tuệ tuyệt đỉnh, thoáng cái liền làm ra quyết định, trực tiếp hóa thành một đạo ma diễm, trong nháy mắt xẹt qua trời cao mà đến.
– Chết tiệt!
Nam tử khôi ngô kinh sợ không ngớt, trên người Đế Già ngập trời ma khí, vừa nhìn đã không phải hạng người đơn giản, bỗng tăng thêm một gã đại địch, để hắn nhất thời phát cuồng đứng lên.
– Là các ngươi ép ta, ta muón tất cả mọi người trả giá thật lớn!
Trong tay chiến đao đen kịt thoáng cái toát ra bạch sắc đao mang, hóa thành từng vòng cuộn sóng trên không trung cuồn cuộn nổi lên, nước biển không ngừng bốc hơi, đao ý kinh khủng tản mát ra.