“Ầm ầm”
Toàn bộ chiến hạm bị đánh cho rung động lắc lư, tốc độ bỗng nhiên dừng lại
– Con em ngươi đáng chết ah!
Lý Vân Tiêu giận dữ, quát:
– Giết hắn đi!
Trên chiến hạm, Bạc Vũ Kình và Tân Thần đồng thời ra tay, hai người đều trong cơn giận dữ, vào thời khắc mấu chốt này lại bị người ngăn lại, chỉ chênh lệch một đường thôi đã khác nhau sinh tử rồi.
– Bi Minh Kiếm Vũ Phong — Ảnh Giới
“Khoa Phụ Truy Nhật”
Vì mau chóng thoát khỏi Bắc Minh Kháng Thiên, hai người đều liều mạng, vừa ra tay đã dốc sức mà làm, đánh ra tuyệt kỹ mạnh nhất của mình.
Sắc mặt Bắc Minh Kháng Thiên thoáng cái trở nên trắng bệch, bị hai người hợp kích, một cổ nguy hiểm tử vong hàng lâm, khiến h toàn thân hắn đều rét run.
– Phiên Nhược Kinh Hồng
Thiên Ngoại Tam Thức lại hiện ra, dị tượng hiện ra, đánh tới hai chiêu thức điệp gia kia.
Thời khắc sinh tử, tiềm lực bộc phát gấp mấy lần, s tất cả số mệnh và lực lượng đều đánh bạc dưới một chưởng này.
“Ầm ầm”
Bắc Minh Kháng Thiên phun ra một miệng lớn máu tươi, bị đánh bay ra ngoài như diều bị đứt dây, rơi vào mặt biển làm bắt ra vô số bọt nước, bắn ra xa vài trăm thước, sinh tử không rõ.
– Kháng Thiên đường ca, vất vả ngươi rồi, ngươi thật là trụ cột của Bắc Minh thế gia chúng ta nha.
Thanh âm Bắc Minh Thiên Lộc vang lên trên chiến hạm, mọi người hoảng hốt, vội vàng quay đầu đi, phát hiện Bắc Minh Thiên Lộc đã im im lặng lặng đứng trtước chiến hạm, lạnh lùng nhìn bọn hắn, thỉnh thoảng lại dùng đầu lưỡi liếm môi.
Người Bắc Minh thế gia còn lại đều không kịp phản ứng, vẻ mặt mờ mịt.
Bắc Minh Lai Phong xem như tương đối thông minh, rốt cuộc đã hiểu ra, cuồng hỉ nói:
– Ngươi, ngươi là Bắc Minh Thiên Lộc trưởng lão?
“Ân? ”
Bắc Minh Thiên Lộc quay mặt đi nhìn hắn một cái, híp mắt cười nói:
– Võ Đế tam tinh đỉnh phong, thực lực không tầm thường ah, tiểu tử ngươi là thiên tài của Bắc Minh thế gia sao?
Bắc Minh Lai Phong đại hỉ, vội bước lên trước bái kiến nói:
– Vãn bối Bắc Minh Lai Phong, được khâm định là người nối nghiệp cung chủ đời tiếp theo, bái kiến Thiên Lộc trưởng lão
Trong lòng của hắn một hồi kích động, trông thấy vẻ ngưng trọng xám như trò tàn kia của đám người Lý Vân Tiêu, đã biết rõ lần này chuyện vận rồi, vị tiền bối Bắc Minh thế gia trước mắt này xem ra có lực giết được bọn chúng a!
Bắc Minh Thiên Lộc híp mắt cười nói:
– Không tệ không tệ, Bắc Minh Huyền Cung có truyền nhân như ngươi, ta rất yên tâm. Đợi ta cảm tạ những người bạn này, lại đến hảo hảo nói chuyện phiếm với các ngươi.
Bắc Minh Lai Phong vui vẻ nói:
– Những người này một mực đối nghịch với Bắc Minh Huyền Cung chúng ta, đáng tiếc vãn bối thực lực thấp kém, kính xin Thiên Lộc trưởng lão ra tay.
Hắn sau khi nói xong lập tức bay ngược ra, vẻ mặt cười lạnh, đồng thời chạy tới chỗ mà Bắc Minh Kháng Thiên bị đánh bay cứu viện.
Bắc Minh Thiên Lộc vặn vẹo cổ, tựa hồ bị phong ấn quá lâu nên có chút cứng ngắc lại, cười đùa nói:
– Dương Băng huynh, những người bạn này của ngươi tựa hộ có quan hệ với Bắc Minh Huyền Cung thì phải a?
Liêu Dương Băng trầm giọng nói:
– Thiên Lộc huynh, nếu ngươi vẫn là Bắc Minh Thiên Lộc thì có nhớ rõ tình nghĩa năm đó không?
– Tình nghĩa năm đó? Đương nhiên nhớ rõ, nếu không ta bị khốn sao trước tiên lại nghĩ đến cầu cứu Dương Băng huynh chứ?
Bắc Minh Thiên Lộc cười nói, nhưng cả người lộ ra một cổ âm dương quái khí.
Liêu Dương Băng ngưng giọng nói:
– Đã như vậy, kính xin để cho chúng ta rời đi đi
– Ha ha, cái này sao có thể được, ta còn chưa cảm tạ các ngươi mà?
Bắc Minh Thiên Lộc cười rộ lên, toàn bộ mặt biển theo tiếng cười của hắn mà xoáy lên từng vòng sóng biển.
Liêu Dương Băng khẽ nói:
– Vây không biết Thiên Lộc huynh định cảm tạ ta thế nào?
Bắc Minh Thiên Lộc vỗ miệng, hai tay ôm ở trước ngực, cười nói:
– Tự nhiên là ban cho các ngươi vinh quang vô thượng rồi
– Mẹ nó, ta biết ngay ”
Lý Vân Tiêu vẻ mặt hắc tuyến, mắng:
– Vinh quang vô thượng? Là để cho chúng ta làm cha ngươi hay làm tổ tông ngươi hả? Trước tới cho quỳ xuống dập đầu với gia gia đi!
Đối phương nói vinh quang vô thượng, hắn và Bạc Vũ Kình là rõ ràng nhất, không phải Ma Nô thì cũng là Ma Bộc thôi.
Sắc mặt Bắc Minh Thiên Lộc lập tức chìm xuống, giận dữ hét:
– Tiểu tử, ngươi nói gì?
Nước biển theo cơn giận của hắn bay lên, trở nên bạo động hơn, toàn bộ biển cả cũng bắt đầu gào thét.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Ta hiện giờ đối với trạng thái của ngươi rất có hứng thú đấy, ngươi rốt cuộc là Ma Chủ Đế hay là Bắc Minh Thiên Lộc đây?
Bắc Minh Thiên Lộc sắc mặt đại biến, kinh quát: Ngươi cũng biết Ma Chủ đế sự tình? ”
Lý Vân Tiêu và Bạc Vũ Kình nhìn nhau một cái, trong lòng đều khẽ động, bộ dạng này của đối phương, tựa hồ không giống như là bị Ma khống thể, càng giống Bắc Minh Thiên Lộc bị Ma hóa.
Lý Vân Tiêu thăm dò nói:
– Sau khi đạt được lực lượng của Ma Đế, ngoại trừ cảm giác mình cường đại ra, có phải cảm giác có rất nhiều chỗ không khỏe không?
Bắc Minh Thiên Lộc cả kinh nói:
– Ngươi, ngươi quả nhiên biết rõ một ít nội tình!
Trong mắt của hắn tràn ngập sát khí, trên người bay ra v, nhuộm đen cả bầu trời
Lý Vân Tiêu trong lòng vui vẻ, người này quả nhiên là Bắc Minh Thiên Lộc, mà không phải là Ma Chủ, như vậy đối phó cũng dễ dàng hơn nhiêu.
Hắn nhẹ giọng cười lạnh nói:
-Chẳng qua chỉ nhận được một ít Ma Chủ chi lực mà thôi, cho rằng mình có thể lật trời sao? Ma nguyên ta cũng có, Ma công ta cũng biết!
Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, Hắc Ma khí trực tiếp bừng lên từ trong cơ thể, thoáng cái hóa thành Chân Ma pháp tướng, hiển hiện ở sau lưng, sừng sững dưới bầu trời.
– À, ngươi cũng thế...
Bắc Minh Thiên Lộc thoáng cái mắt choáng váng, trực tiếp ngốc trệ ở đằng kia, kinh ngạc nhìn qua Chân Ma pháp tướng.
Nhưng vào lúc này, một đạo quang mang đột nhiên ra tay
Bạc Vũ Kình một kiếm trảm thiên, Bi Minh Kiếm Vũ Phong kiếm khí xoáy ra, ảnh giới chi lực lăng không mà hàng.
Ngàn vạn ma khí của Bắc Minh Thiên Lộc bị trực tiếp bao phủ trong kiếm hải, nhao nhao chém vỡ
Mọi người cái này mới tỉnh ngộ lại, lập tức nhao nhao ra tay.
Bắc Minh Thiên Lộc giận tím mặt, gào lên một tiêngs, hội tụ Ma nguyên trong tay, từng đạo hắc khí toát ra khỏi cơ thể, đánh khắp mọi nơi.
– Lực lượng con sâu cái kiến, cũng muốn làm tổn thương ta?
Bắc Minh Thiên Lộc cười lạnh một tiếng, một chưởng trực tiếp đẩy ra, hắc mang trong tay hóa thành vô số cương khí bắn ra, đánh tan kiếm hải bao phủ bốn phía.
Đột nhiên toàn thân hắn chấn động, đồng tử đột nhiên co lại, đột nhiên hít một hơi lạnh.
Một đạo hắc mang trực tiếp lăng không đánh xuống, khóa trọn hải vực lại.
Đúng là Đô Đô nhổ ra phá giới hắc mang, tránh cũng không thể tránh
– Ah ah làm càn.
Bắc Minh Thiên Lộc hét lớn một tiếng, thân thể bỗng nhiên biến lớn, trong hai tay kháp ra một đạo quyết ấn, đánh tới hắc mang kia.
“Ầm ầm”
Ấn quyết trong hai tay hắn dưới hắc mang chi lực lập tức bị đánh nát bấy, dư lực chi uy đột nhiên đánh lên người, “Phanh” một tiếng trực tiếp nổ tung một động lớn.