Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1678: Ngô sinh hữu nhai (1)

Dáng tươi cười của Nhan Thụ Thư cứng lại, trên mặt xấu hổ dị thường, trong mắt của hắn hiện lên một tia lửa giận, may mắn lực chú ý của mọi người đều đặt vào chiến đấu, không có bao nhiêu người thấy hắn mất mặt.

Thần sắc Lý Vân Tiêu cũng biến đổi, tựa hồ cảm nhận được áp lực của một chiêu kia, vội vàng thu hồi ngón tay, hóa thân lôi điện, bắt đầu ngưng tụ lôi cầu.

Hàn Băng thần thông của Bắc Minh Huyền Cung nhất định phải hấp thụ hàn khí trong chí bảo Thiên Ngoại Huyền Minh Thạch. Tương truyền thứ đó là do chí âm chí hàn trong thiên địa hội tụ mà thành, cũng không phải vật của giới này, không biết sao lại rơi vào nhân gian, bị tổ tiên Bắc Minh gia đạt được, hơn nữa còn khai sáng ra một môn thần thông.

Không chỉ như thế, khối Thiên Ngoại Huyền Minh Thạch kia từ khi bắt đầu, trên đó đã in dấu ba thức thần thông rất mạnh, thức vốn vô danh, được tôn là “Thiên Ngoại Tam Thức”.

Một là ngụ ý lai lịch chiêu này, hai là ngụ ý thần thông này cực mạnh, chỉ có Thiên Ngoại mới có.

Lý Vân Tiêu tự nhiên nhận ra chiêu này, lúc này thần sắc mới đại biến, vội vàng một tay bấm niệm pháp quyết, vận chuyển Chân Nguyên tới cực hạn, toàn bộ bầu trời đều hóa thành lôi hải, không ngừng phát ra tiếng vang ầm ầm.

Bản thể hắn hiển hóa ra trên lôi hải, tay trái bấm niệm pháp quyết, tay phải nâng lôi cầu, một đạo Ma ảnh hiện ra phía sau, lăng không đứng lên, tản mát ra thâm thúy chi ý nhìn về phía trước.

– Cái này, đây là cái gì?

Tất cả mọi người sửng sốt một chút, Bắc Minh Lai Phong cảm thấy hoảng sợ, cả kinh nói:

– Cự Linh Thần Thông!

Trong mắt Bắc Minh Trạch hiện lên hàn ý, lạnh lùng nói:

– Tiểu tử, ngươi thật sự là kỳ tài thiên cổ khó được, nhưng đáng tiếc không nên cuồng vọng như thế.

Quyết ấn trong tay hắn lại hiện ra một cái phù hiệu màu bạc cổ quái, nháy mắt khi xuất hiện, Thiên Địa cũng theo đó đại biến, thoáng cái phong quyển tàn vân, một mảnh đông nghịt mãnh liệt kéo đến.

– Thiên Ngoại Tam Thức chi Ngô Sinh Hữu Nhai.

Thần sắc Bắc Minh Trạch vòa thời khắc này trở nên nghiêm nghị kính nể, một chiêu quyết ấn biến lớn trước người, lòng bàn tay hiện ra vòng xoáy Tinh Vân, cùng bầu trời chiếu rọi lẫn nhau, chậm rãi đè xuống

Sắc mặt của hắn cũng trở nên tái nhợt, tựa hồ thi triển một thức thần thông này cũng dị thường cố hết sức.

Đời gia chủ Bắc Minh Huyền Cung đạt được Thiên Ngoại Huyền Minh Thạch kia khi tìm hiểu thần thông trong huyền thạch đã cảm khái võ đạo thật vô cùng, mà nhân sinh lại trôi qua quá nhanh, không thể khám phá tường tận, cho nên thở dài: Ta sinh có vách, mà đạo không bờ. ”

Vì vậy Thiên Ngoại Tam Thức thức thứ nhất liền được hắn mệnh danh là “Ngô Sinh Hữu Nhai”, hơn nữa lập nhiều luật thép, tộc nhân phải có được tu vị Võ Đế cao giai mới có thể tập được chiêu này.

Bắc Minh Trạch cũng là lần đầu tiên thi triển ra, nguyên lực toàn thân không còn, toàn bộ bị hút vào lòng bàn tay, thoáng cái lung lay sắp đổ.

Trong lòng của hắn hoảng sợ không thôi, giờ mới hiểu được vì sao tổ tiên lại lập ra thiết lệnh nhất định phải Võ Đế cao giai mới có thể tu luyện, một chiêu này yêu cầu đối với cảnh giới cực cao, không có tu vị Võ Đế cao giai, mặc dù thi triển ra, sợ rằng bản thân cũng sẽ bị cuốn vào đó khó thoátđược.

Trong vòng xoáy Tinh Vân trên bầu trời, phảng phất có một đạo linh quang hội tụ, như ngôi sao lập loè trong đó, chiếu sáng một mảnh thế giới đen tối.

“Rầm rập”

Dưới bầu trời truyền đến thanh âm nặng nề, trong Tinh Vân lưu chuyển, lôi hải điện ngục của Lý Vân Tiêu bắt đầu dần dần sụp đổ, hóa thành một mảnh dài hẹp lan tràn chui vào đó.

“Phanh”

Lôi cầu Lý Vân Tiêu nâng trong tay trực tiếp nổ bung, tạc ra lôi điện đầy trời, vẻ mặt hắn ngất lịm, hoảng sợ nhìn lại, Tinh Vân đang không ngừng đè xuống.

“BA~”

Hắn lập tức chắp tay trước ngực, một đạo kim quang tản ra.

Chân Ma pháp tướng sau lưng cũng đồng thời khép hai tay lại, từng vòng hắc mang lưu chuyển ở bốn phía song chưởng, đột nhiên cùng đánh ra ngoài

Một đạo hắc mang cự đại như dòng chảy vẫn thạch tinh đánh vào trong Tinh Vân kia, xoáy lên phong bạo cực lớn, lại không thể ngăn cản được nó rơi xuống.

“BA~”

Hai cánh tay Chân Ma pháp tướng trực tiếp vỗ vào vòng xoáy, ngăn trở lại cổ Thiên Địa chi uy khó nói nên lời kia.

– Cái gì.

Mọi người Bắc Minh thế gia hoảng sợ biến sắc, hoảng sợ nhìn qua.

Chỉ thấy Chân Ma pháp tướng dưới vòng xoáy Tinh Vân không ngừng sụp đổ tiêu tán, ma khí trên người càng ngày càng yếu, nhưng dù vậy cũng khiến bọn họ khó dấu được kinh hãi, chiêu này căn bản là vô địch cùng giai, căn bản không phải Cự Linh Thần Thông của một gã Võ Đế nhị tinh có thể tiếp được.

Theo Chân Ma Cự Linh bị áp chế, thân thể Lý Vân Tiêu cũng đột nhiên xiết chặt, phảng phất nhận lấy áp lực vô biên, nhưng lưng đeo núi cao vậy.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, từng đạo kim mang phá thể mà ra, hóa ra ba đầu sáu tay, trên mỗi cánh tay đều cầm lấy một kiện binh khí, trong đó một tay bấm niệm pháp quyết chỉ dẫn, mười một chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm hóa xuất kiếm hình, xuyên thẳng qua mà đi.

Kiếm quang chém vào Tinh Vân, như đá chìm đáy biển, chỉ tóe lên một tia rung động.

Thần sắc Lý Vân Tiêu lạnh lẽo, quyết ấn trongtay biến đổi, không trung lập tức tuôn ra một đạo Kiếm Phù, càng lúc càng lớn, mười một chuôi kiếm xếp thành trận, kiếm khí khủng bố càng ngày càng mạnh, ngăn dưới vòng xoáy Tinh Vân kia, bị ép tới không ngừng chiến minh, thân kiếm run đến lợi hại.

– Con em ngươi

Lý Vân Tiêu tức giận mắng một câu, Thiên kiếm đồ hội tụ mười một kiếm cũng không ngăn được một chiêu kia, dần dần sụp đổ, hắn cắn răng một cái, giơ lên Mộ Vân Kính, kính qang bắn ra.

Tinh mang và kính quang đánh vào nhau, trên, Mộ Vân Kính vậy mà nổi lên một hồi rung động, phát ra thanh âm ông ông.

Lý Vân Tiêu cắn răng một cái, Lãnh Kiếm Băng Sương rút kiếm thế cùng một chỗ, nguyên một đám Ma Ha cổ văn bắn ra, hàn khí cực hạn vờn quanh trên thân kiếm, khai ra đóa đóa băng hoa.

Ở trước mặt người Bắc Minh Huyền Cung hắn không dám thi triển kiếm quyết, nhưng lấy kiếm ý vô thượng của hắn, bất luận chiêu thức nào trong tay hắn đều có thể trích tinh trục nguyên.

– Thanh Liên Kiếm Ca…

Trường kiếm giơ lên, một mảnh băng chi hải dương tản ra trên bầu trời, hàn khí như sương như khói, lạnh thấm vào ruột gan, cho người một loại cảm giác lạnh lẽo.

Cái lạnh của Lãnh Kiếm Băng Sương còn trên cả Bắc Minh huyền khí.

Trên bầu trời tách ra đóa đóa băng hoa, giống như băng hồn của tuyết chi quốc đang nhẹ nhàng nhảy múa vậy.

Lý Vân Tiêu ngưỡng không mà trông, nói từng chữ:

– Chi Bách Hoa Tề Phóng.

Băng hoa đầy trời thoáng cái trở nên lăng lệ ác liệt, tuyết chi thế giới lạnh băng kia đột nhiên binh giảỉ, ngưng tụ thành Hàn Băng kiếm ý vô thượng phóng lên trời, chém vào Tinh Vân

“Ầm ầm”

Một mảnh tinh quang hải vân kia lập tức run rẩy, lực lượng vòng xoáy lập tức đình trệ, toàn bộ bầu trời đều nhao nhao sụp đổ.

“Oanh”

Trong Tinh Vân tách ra một đạo lam sắc quang mang rất mạnh, chém cả vòng xoáy thành hai khúc.