Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1374: Màn kịch phía sau (1)

Nàng hơi trầm tư, trong mắt bỗng nhiên phóng xuất tinh mang, hưng phấn nói:

– Ta hiểu được.

Cẩn Huyên kích động nói:

– Nguyên lai là có chuyện như vậy.

Tất cả mọi người không hiều ra sao, thầm nghĩ Tử Anh Hải Mã kia là một loại Hải thú thường gặp, cái này có vấn đề gì sao?

Trong mắt Cẩn Huyên dần dần lóe ra một chút tinh mang, giải thích:

– Trong Đan phương của Hóa Ứ đan, căn bản không có Tử Anh Hải Mã.

– Cái gì?

Tất cả mọi người trong lòng trực nhảy, Ti Đức Xa cũng rất khiếp sợ, thầm nghĩ bất hảo, tựa hồ có chỗ nào ra cạm bẫy.

Tên Tam giai Thuật luyện sư kia cũng không rõ, hồ nghi nói:

– Làm sao sẽ? Vị đại nhân này, vật trong tay đích xác là dung dịch của Tử Anh Hải Mã Nội Hạch a, hơn nữa Ti Đức đại sư cũng nhận định.

Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:

– Sớm nói hắn là bọn bịp bợm giang hồ, còn đại sư chó má gì? Ngươi tu vi thuật đạo quá thấp, không nhìn được tình trạng chân thực, hắn nếu thật là Bát giai Thuật luyện sư, làm sao có thể không biết này là dung dịch của Tử Anh Thiên Mã Nội Hạch chứ?

– Cái gì? Tử Anh Thiên Mã? Đây là cái gì?

– Đúng vậy, chưa từng nghe qua, ta chỉ nghe qua Tử Anh Hải Mã a.

Một trận nghị luận vang lên, sắc mặt Ti Đức Xa nhất thời đại biến, lập tức minh bạch cạm bẫy tồn tại, sắc mặt hắn trắng bệch, mồ hôi lạnh rơi xuống.

Cẩn Huyên cười lạnh nói:

– Tử Anh Thiên Mã này là một loại Yêu Thú lục địa tương đối hiếm thấy, cùng Hải Mã cực kỳ tương tự, mọi người hằng năm ở ven biển chi thành, vì vậy chưa từng nghe qua. Chuyện xảy ra, hiện tại đã rất rõ ràng, nhất định là có người len lén phân giải qua Hóa Ứ đan, đồng thời thử luyện chế, bởi vì Nội Hạch của Hải Mã và Thiên Mã nhìn qua hoàn toàn giống nhau như đúc, hơn nữa người lén luyện chế quanh năm ở ven biển, tự nhiên cho rằng một nguyên liệu trong này là Tử Anh Hải Mã.

Tên Tam giai Thuật luyện sư kia bừng tỉnh đại ngộ nói:

– Thế nhưng… nhưng mà coi như là Tử Anh Hải Mã, cũng không có độc vật a.

Lý Vân Tiêu nói:

– Hai loại Yêu Thú này ở Thời Đại Viễn Cổ có thể nói là một nhà, thế nhưng hiện bởi hoàn cảnh sinh trưởng khác nhau, tuy rằng ngoại hình vẫn giống nhau, nhưng tính chất đã hoàn toàn thay đổi. Nội Hạch của bọn chúng vốn không độc, nhưng cùng nguyên liệu khác của Hóa Ứ đan phối hợp cùng một chỗ, hiệu quả chính là khác nhau trời vực.

Lúc này tên Tam giai Thuật luyện sư kia mới không ngừng gật đầu, mọi người cũng sáng tỏ, giữa các nguyên liệu phối hợp đừng nói chủng loại khác nhau, coi như là đồng nhất chủng loại, chỉ cần tỉ lệ khác nhau cũng là sai lệch rất nhiều.

Lý Vân Tiêu tiếp tục nói:

– Có thể thấy được Thuật luyện sư lén nghiên cứu Hóa Ứ đan giống như Ti Đức đại sư, căn bản không nhận biết Tử Anh Thiên Mã, cho nên mới dùng Hải Mã thay thế, nghiên cứu ra Hóa Ứ đan có độc, ngươi nghĩ có phải như vậy hay không? Ti Đức đại sư.

Sắc mặt Ti Đức Xa trắng bệch, cả giận nói:

– Liên quan gì tới ta? Huống chi hai loại kia vật chất hoàn toàn như nhau, ngươi nói Thiên Mã là Thiên Mã sao?

– Ha hả, chỉ biết đại sư sẽ hỏi như vậy.

Lý Vân Tiêu đẩy đoàn người ra, bắt đầu ở trong quầy hàng tầm kiếm, rất nhanh liền lấy ra một bao bột phấn, thay đổi hai cái dụng cụ thủy tinh mới, đem bột phấn hòa tan vào, sau đó cầm trong tay hai khối vật chất phân biệt ném vào nói:

– Tuy rằng Hải Mã cùng Thiên Mã hạch thuộc tính đều là thủy, nhưng một ở nước biển, là Quỳ Thủy chi tính, mà một ở trên đất bằng, lại là Canh thủy chi tính, kém cực lớn.

Lúc này hai khối vật chất tiến nhập trong dung dịch, một khối bày biện ra vẻ vàng nhạt, mà một khối khác thì bày biện ra vẻ lục nhạt.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Bột phấn này là ngạnh thổ tinh hoa, hòa tan ra liền có thể phân biệt được Thủy Tính khác biệt, điểm ấy thường thức không biết Ti Đức Xa đại sư có học qua hay không?

Sắc mặt Ti Đức Xa trắng bệch, kinh ngạc không nói.

Lý Vân Tiêu tiếu ý dần dần rời khỏi, hàn khí bắt đầu phát ra, lạnh lùng nói:

– Thân là Bát giai Thuật luyện sư, làm sao có thể điểm ấy cũng không biết, không chỉ giả danh lừa bịp tổn hại danh tiếng Thuật luyện sư, càng là cùng ác nhân đến mưu hại Tử Vân thương hội. Ti Đức đại sư, ngươi dám giả mạo Thuật luyện sư, ngươi xong đời.

Lý Vân Tiêu bước ra một bước, khí thế trên người bạo khởi, thoáng cái chấn đến đám người Ti Đức Xa liên tiếp lui về phía sau, trong mắt đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Ti Đức Xa miệng kêu không hay, hơn nữa hắn hoảng sợ phát hiện Hồn Lực của mình hoàn toàn bị đối phương trấn áp xuống, không chỉ như vậy, ngay cả nguyên khí cũng bị ngăn chặn, ngay cả thanh âm cũng không thể phát sinh, đây chính là Lý Vân Tiêu muốn hắn vô pháp cãi lại.

– Bào.

Vu Thành Song bỗng nhiên quát ra một tiếng, cùng “huynh đệ” của hắn chạy ra ngoài như bay.

Cẩn Huyên nhìn bọn họ đào tẩu, một viên tâm treo cao rốt cục hoàn toàn để xuống, nếu bọn họ không chạy, một mực chắc chắn ngoan cường chống lại, mọi người còn có thể có nghi ngờ, hiện tại hốt hoảng trốn đi, trên cơ bản liền chứng thực Tử Vân thương hội oan uổng.

– Hừ, không đem sự tình nói rõ rang liền muốn chạy trốn?

Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, đi về phía trước một bước, liền trực tiếp xuất hiện ở phía trước mọi người, trực tiếp lấy chưởng hóa kiếm, quét ngang ra.

– Thanh Liên kiếm ca.

Phanh.

Tổng cộng hơn mười người, ở dưới một kiếm đều bị rung trở lại, từng cái một trọng thương trong người, thổ huyết không ngừng. Toàn bộ đều hoảng sợ nhìn thiếu niên áo trắng kia, làm sao cũng nghĩ không thông tại sao lại có tồn tại kinh khủng như vậy.

Lý Vân Tiêu đưa tay chộp một cái, Vu Thành Song lập tức bị một cổ lực lượng lâm khoảng kéo tới, ở trên không trung hoàn toàn không làm được gì, Đan Điền ở dưới chiêu kiếm khí kia trực tiếp bị phong bế, hiện tại ngay cả một người thường cũng không bằng.

Nội tâm của hắn dâng lên sợ hãi vô tận, hắn là Vũ Tôn cường giả a, có thể ngược đãi hắn như vậy, ít nhất cũng là cao giai Vũ Tôn, thiếu niên này mới bao lớn? Dĩ nhiên người mang tạo nghệ cao như vậy, tuyệt không phải là hạng đơn giản

– Nói đi, cái âm mưu này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, là ai thiết kế? Từng lời nói rõ ràng, mới có khả năng thoát chết.

Lý Vân Tiêu thản nhiên nói, trên mặt một mảnh tường hòa, lại làm cho người cực sợ.

– A…

Sắc mặt Vu Thành Song trắng bệch, chật vật nuốt xuống một ngụm nước miếng, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Ti Đức Xa, người sau đã nói không ra lời, hai mắt lấp lánh hữu thần đã thành hạt châu cá chết.

– Không ai phái chúng ta tới, chúng ta là đến đòi lại công đạo.

Vu Thành Song cắn răng nói.

– Ừ, tốt.

Trong tay Lý Vân Tiêu hiện ra một tia hàn khí, ngưng tụ thành một thanh băng kiếm, từ từ đi qua, khóe miệng lại cười nói:

– Ta thích người có cốt khí. Ta trước sẽ cắt tiểu đệ đệ của ngươi, sau đó dùng lồng sắt đem hơn mười người bọn ngươi cất vào, cho các ngươi ăn Xuân Dược, sau đó sẽ đi dạo phố.