U Minh Trinh Thám

Chương 331: (b) Bệnh viện

Minh Diệu nhìn thấy được bên cạnh mép sân thượng cách đó không xa có một bệnh nhân nữ mặc bộ quần áo bệnh viện màu trắng đang đứng.- Lana!Minh Diệu không dám gọi lớn tiếng, hắn sợ mình sẽ làm cô gái đang có dáng vẻ như tùy lúc có thể nhảy xuống bên dưới bị hoảng sợ. Hắn chậm lại bước chân, từ từ đi về phía Lana.- Cô ở đây làm gì vậy, hiện tại thân thể của cô rất suy yếu, cần được nghỉ ngơi, nơi này gió quá lớn sẽ không có lợi cho bệnh tình của cô, mau quay vào đây đi, chúng ta trở về phòng bệnh.- Đừng đi qua đây!Lana chậm rãi quay đầu, thân thể có chút run rẩy, Minh Diệu thấy được nước mắt ràn rụa trên mặt nàng.- Không cần tiếp tục gạt tôi, tôi biết các người muốn tới bắt tôi, có đúng không? Bởi vì H đã bị phát điên mất rồi. Cho nên tôi bị các ngươi cho rằng tôi là nữ vu tà ác, giống như bà cố của tôi, bị trói trên thập tự giá đốt chết cháy!- Đừng làm chuyện điên rồ!Minh Diệu bị tiếng quát to của nàng làm hoảng sợ, lập tức dừng bước.- Chuyện này vẫn còn cơ hội xoay chuyển, cô sẽ không bị chết cháy, sẽ không ai đốt chết cô đâu!- Anh gạt tôi, anh đang dối gạt tôi!Lana hét to như bệnh tâm thần:- Tôi biết những thủ đoạn đối phó với nữ vu của các người, các người sẽ đem nữ vu trói trên thập tự giá, sau đó đốt cháy bọn họ. Hoặc dìm xuống hồ cho họ chết đuối, các người nhất định sẽ làm như vậy đối với tôi!- Cô nghe đây, hiện tại đã không còn ở thời Trung Cổ, cô hiểu chưa?Ada nói:- Đã không còn chuyện phán xét nữ vu như ngày trước. Sẽ không ai đốt chết cô cả, chuyện chúng tôi phải làm chính là mang cô trở về, đem mọi chuyện làm cho rõ ràng. Sau đó giải trừ đi nguyền rủa đối với H. Có lẽ cô sẽ bởi vì chuyện mình sử dụng vu thuật đối với người thường mà bị bọn họ giam cầm vài năm, nhưng hãy tin tưởng tôi, sự tình tuyệt đối không tới mức khiến cho cô phải trả giá cả sinh mạng của chính mình!- Cô hẳn nên tin tưởng lời Ada nói!Minh Diệu lên tiếng:- Cô cũng biết Ada là một trong những thành viên của ủy viên hội tối cao Châu Âu, nàng chắc chắn không cần lừa gạt cô đâu!- Không không, cho dù là như vậy, tôi cũng không muốn tiếp tục sống sót, tôi tình nguyện từ nơi này nhảy xuống, chấm dứt đi tính mạng của tôi!Lana dùng sức lắc mạnh đầu, nước mắt không ngừng chảy ra.- Chỉ cần tôi chết đi thì H có thể phục hồi, hết thảy cũng sẽ xong xuôi. H không hề yêu tôi, con của tôi cũng không còn, trên thế giới này không còn gì đáng giá để cho tôi lưu luyến cả!- Lana, cô không nên vọng động!Minh Diệu thấy Lana bước ra ngoài mép sân thượng thêm một bước, tựa hồ tùy lúc đều có thể rơi xuống bên dưới, vội vàng nói:- Hết thảy đều sẽ tốt đẹp hơn, nhân sinh có thể có rất nhiều chuyện không như ý, có rất nhiều sụp đổ, nhưng mạng sống chỉ có một lần. Sụp đổ cùng phiền não đều sẽ trôi qua, nhưng sinh mạng một khi mất đi sẽ không bao giờ tìm được trở lại!- Anh không rõ, các người sẽ không hiểu rõ!Lana lại lắc đầu:- Anh biết không? Tôi từng nghe bà cố của tôi nói, bà cố của bà từng là một chiêm bặc sư Gypsy. Bà đi khắp nơi, khắp những vùng đất hẻo lánh của Châu Âu. Bà là một chiêm bặc sư phi thường xuất sắc, bà có thể dùng lực lượng thần bí mà cường đại của chính mình chữa khỏi bệnh cho mọi người, cứu vớt tính mạng của bọn họ. Bà muốn dùng lực lượng của bà, cứu lại thật nhiều tính mạng con người.- Bà có được lực lượng cường đại, cùng một trái tim thiện lương nhân từ. Bà cứu được rất nhiều người, đoạt lại tính mạng họ từ trong tay tử thần. Bà chưa bao giờ suy tính lợi hay hại, có lẽ cứu vớt được một người chỉ cần nghe được một tiếng cảm ơn là bà đã cảm thấy cam tâm tình nguyện!- Bà có nói qua, nếu muốn được người khác yêu, như vậy bản thân cần phải học làm sao yêu người khác trước đã. Chỉ có trả giá mới có được điều mà mình muốn có!- Phải, bà luôn làm như vậy. Nhưng bà dùng sự nhân từ của chính mình lại không đổi được tình yêu của người khác, mà là bị thiêu sống. Bà cố của tôi nói cho tôi biết, bà tận mắt chứng kiến bà cố của bà bị trói trên cọc thiêu sống, mặt mũi của bà vẫn vô cùng hiền lành, nhưng trong ánh mắt tràn ngập nỗi thất vọng. Những người từng được bà cứu vớt, thay vì dùng một đời của mình báo đáp ân tình của bà, ngược lại bọn hắn lại dùng nước bọt phỉ nhổ bà, nhục mạ bà, dùng lửa đốt chết bà xem như báo đáp ân tình của bà!- Chỉ có bà cố của tôi trốn được tai nạn, cha của bà, còn có chú của bà đều bị cho rằng là đồng lõa mà bị những thôn dân vong ân bội nghĩa kia tươi sống đánh chết. Bà cố của tôi mai danh ẩn tích, một đường trốn chạy, tránh trong một thôn nhỏ vùng ngoại ô Italy, không dám gặp mặt bất cứ kẻ nào, sợ bị giáo đồ điên cuồng của Cơ Đốc giáo vu tội nữ vu tà ác mà bị thiêu chết trên thập tự giá!- Khi bà hấp hối, bà đem một quyển nhận ký thật dày lưu lại cho tôi. Bà nói với tôi, tuy rằng bà cố của bà bị cho rằng bà là nữ vu, bị những người mình từng cứu vớt đốt chết mình nhưng bà cũng không hề hối hận. Bởi vì trả giá là không cần hồi báo. Bà đem quyển nhật ký tràn ngập pháp thuật thần bí lưu lại cho tôi. Bà nói với tôi, bà không muốn để những pháp thuật kia bị thất truyền, nhất định phải có một người nào đó đến kế thừa!- Bà nói cho tôi biết, tôi có thể luyện tập pháp thuật bên trong, nhưng tuyệt đối không thể để cho người khác biết được chuyện tôi biết pháp thuật. Bà sợ hãi tôi sẽ như bà cố của bà, bị xem thành dị đoan, bị đốt chết cháy. Bà còn nói với tôi, cần sử dụng những pháp thuật kia tuyệt đối không thể có tà niệm, cũng không thể mưu toan được người khác báo đáp. Nếu không mà nói nhất định sẽ gặp báo ứng!- Khi đó tôi bất quá chỉ là một đứa bé mà thôi, đối với những chuyện kia chỉ là nửa tin nửa ngờ, cũng không quá mức để trong lòng. Cho nên đối với quyển nhật ký kia cũng không quá mức để ý tới. Thẳng về sau có một lần khi tôi thu dọn đồ đạc, trong lúc vô tình lại tìm được quyển nhật ký tùy ý lật ra xem.- Trong lúc vô ý tôi thấy được một chú pháp nghe nói có thể giúp giấc ngủ người ta trở nên tốt hơn. Tôi đột nhiên nhớ tới May, nàng luôn có tật xấu suy nhược thần kinh không ngủ được ngon giấc. Cho nên tôi ôm ý niệm thử xem một lần, vẽ đồ án ma pháp trận dưới nệm của nàng, nhưng thật không ngờ thật sự có hiệu nghiệm. Sang hôm sau nàng nói với tôi, nàng đã tốt hơn, có thể giúp đỡ được cho nàng tôi cũng thật vui vẻ.- Chuyện sau đó các người cũng đã biết. Tôi đã yêu H, nhưng H chỉ chơi đùa với tôi mà thôi. Tôi luống cuống, đem chuyện bà cố dặn dò không được dùng pháp thuật hại người ném bỏ đi hết. Tôi tìm được một pháp thuật nghe nói có thể làm cho nam nhân mê muội người làm phép thuật, vì vậy mới sử dụng lên người H!-Có lẽ đây chính là báo ứng, H không yêu tôi, mà tôi cũng mất đi con của mình.