"Đông Phương gia?" ánh mắt Mộ Như Nguyệt hơi trầm xuống, lạnh lùng nhìn một đám hắc y nhân xung quanh, "Không, không phải người của Đông Phương gia, dù sao Thiên quốc là địa bàn của Âu Dương gia, Đông Phương Tuấn có muốn giết ta cũng sẽ không ra tay ở Thiên quốc, các ngươi là ai?"
Ngoài Đông Phương gia, còn có ai muốn đối phó nàng?
Liễu Ngọc thì tuyệt đối không thể, nàng không có năng lực tìm được một đám cường giả cảnh giới địa nguyên làm việc cho mình, hơn nữa trong số đó còn có một người cảnh giới thiên nguyên...
Nếu có Tiểu Bạch và Khiếu Nguyệt ở đây, đối phó với những người này cũng không khó khăn gì, nhưng hôm nay bọn họ bị nàng phái ra ngoài làm việc, hiện tại không có ở đây!
Nam nhân trung niên dẫn đầu lạnh giọng nói: "Mộ cô nương, chỉ trách ngươi xen vào việc của người khác! Cho nên, ngươi phải chết!"
Mộ Như Nguyệt khẽ nheo mắt, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý: "Các ngươi là người Âu Dương gia? Hơn nữa còn là đối thủ của Âu Dương Vân Cẩm? Cho nên ta giúp hắn, các ngươi liền tới giết ta?"
Ngoài Âu Dương gia, sẽ không có ai dám ra tay với nàng ở Thiên quốc.
Mà người này lại nói nàng xen vào việc người khác, vậy dĩ nhiên có liên quan đến Âu Dương Vân Cẩm.
Xem ra Âu Dương gia cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài, nếu không, Âu Dương Vân Cẩm cũng không một mình đến Thiên quốc cùng Âu Dương Tĩnh mà không mang theo bất kì ai....
"Hừ!" Nam nhân trung niên hừ lạnh một tiếng, toàn thân bộc phát sát khí, "Bất luận thế nào, ngươi cần phải chết!"
Chỉ có giết nữ nhân này, Âu Dương Vân Cẩm mới không thể gây nên sóng gió gì!
"Viêm Tẫn!"
Mộ Như Nguyệt biến sắc, lấy thực lực của nàng hiện giờ không thể đối địch với nhiều người như vậy...
"Nha đầu, quấy rầy giấc ngủ của bản tôn, đã xảy ra chuyện gì?"
Một thanh âm khí phách vang lên, bỗng nhiên, một nam nhân hắc y xuất hiện trước mặt Mộ Như Nguyệt.
Khuôn mặt nam nhân như đao khắc, cười nhạt, nhìn về phía nam nhân trung niên kia.
"Xem ra lần này, kẻ địch tương đối mạnh."
Hắn khẽ nhướng mày, bay lên không trung, hắc y tung bay, khí phách chấn động lòng người.
Có thể hình dung hắn bằng bốn chữ "quân lâm thiên hạ" cũng không quá.
"Viêm Tẫn, ăn nhân sâm vạn năm này vào."
Mộ Như Nguyệt vung tay lên, một gốc nhân sâm bay về phía Viêm Tẫn.
Viêm Tẫn cũng không khách khí, trực tiếp ăn nhân sâm vào bụng, lập tức, một dòng nước ấm chảy khắp cơ thể.
Đám người có chút ngây dại.
Nữ nhân này có choáng váng hay không? Sao lại tùy tiện đưa dược liệu cho nam nhân kia ăn? Hơn nữa, dược lực của nhân sâm vạn năm rất mạnh, hắn không sợ sẽ bị nổ tan xác sao?
Nhưng mà không đợi mọi người kịp suy nghĩ cẩn thận, liền nhìn thấy trên người nam nhân đột nhiên bộc phát khí thế cường hãn, trực tiếp khuếch tán...
"Cảnh giới địa nguyên!"
Sắc mặt nam nhân trung niên đại biến, nam nhân này thế nhưng dùng dược liệu để tiến vào cảnh giới địa nguyên!
Trong phủ Thái tử, Mặc Khê có chút nôn nóng bất an, hắn cũng không biết vì sao trong lòng lại bực bội khó chịu như vậy, giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra...
"Như Nguyệt, chẳng lẽ Như Nguyệt xảy ra chuyện gì?" Mặc Khê cắn chặt môi, "Không được, ta phải đi tìm Như Nguyệt, nhất định là nàng đã xảy ra chuyện gì..."
Quen biết nhiều ngày nay, hắn đã sớm coi nữ nhân kia như người thân, cho nên hắn tuyệt đối không cho phép nàng xảy ra chuyện gì!