Mộ Như Nguyệt hơi mỉm cười: "Đại ca, kế tiếp ta định đặt ra một phương án huấn luyện, ngươi thực hiện phương án đó, trong một tháng, ta muốn những người này đột phá đến thiên phú trung cấp.""Thiên phú trung cấp?" Tiêu Phong có chút kinh ngạc, "Muội muội, chuyện này thật sự được sao?"
"Chỉ cần dựa theo phương án ta đề ra là có thể, hơn nữa cần phải bồi dưỡng sự ăn ý và tinh thần đồng đội cho bọn họ, mặc dù chỉ có thực lực thiên phú trung cấp cũng có thể tru sát thiên phú cao cấp!"
Mộ Như Nguyệt nở nụ cười tự tin.
"Chờ đến khi bọn họ đột phá đến thiên phú trung cấp thì có thể dùng Tạo hóa đan, loại đan dược này có trợ giúp rất lớn cho con đường tu luyện của bọn họ sau này, có thể nói là ngày tiến ngàn dặm! Chẳng qua với thể lực của bọn họ hiện giờ còn chưa thể chịu được, cho nên cần phải đột phá đến thiên phú trung cấp."
Nếu Vu Sơn có mặt ở đây chắc chắn có thể hiểu tạo hóa đan là loại đan dược gì.
Đó chính là bí phương luyện đan đã thất truyền từ xưa, dù có trình độ cũng chưa chắc có thể luyện chế được tạo hóa đan...
Như vậy sao có thể không khiến người ta khiếp sợ?
Tiêu Phong cười khẽ: "Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho đại ca, một tháng sau, ta sẽ cho ngươi một chiến đội kiêu dũng thiện chiến!"
"Giao cho ngươi, ta tất nhiên yên tâm." Mộ Như Nguyệt khẽ gật đầu, "Đại ca, hiện tại rất nhiều người không biết Đan tháp là thật hay giả, cho nên chúng ta cần phải tổ chức một cuộc chiêu sinh, chẳng qua ta không thích hợp xuất hiện, đến lúc đó sẽ để Viêm Tẫn thay ta tham gia."
"Tốt." Tiêu Phong nhìn Mộ Như Nguyệt, nói: "Vậy một tháng sau, thế nào?"
"Ta cũng nghĩ như thế, trong vòng một tháng này cần phải tăng thực lực lên, hơn nữa, sau khi đạt đỉnh thiên phú, ta cũng nên nâng cao trình độ luyện đan lên."
Chờ sau khi nàng đột phá lần nữa đã có thể luyện chế Đại huyền đan, sau khi dùng đan dược này sẽ giúp Tiêu Phong đột phá cảnh giới huyền nguyên...
Khác với Đan tháp bình tĩnh, Tiêu gia lại nháo nhào.
Tiêu Phong đã mất tích một tháng!
Trong một tháng này, Diêu Kinh tới Tiêu gia không biết bao nhiêu lần, cuối cùng mỗi lẫn nhìn thấy Tiêu Tam gia đều là sắc mặt âm trầm, làm Tiêu Tam gia mỗi ngày đều run sợ trong lòng.
Sau một tháng, Tiêu Phong cả người mệt mỏi mới trở về Tiêu gia...
Người của Tiêu gia lập tức đi bẩm báo cho Tiêu Tam gia, hắn vội vàng dẫn theo một đám người hùng hổ vọt tới.
Nhưng lúc này Tiêu Tam gia lại không tức giận quát tháo mà bày ra một gương mặt tươi cười đi tới.
"Tiêu Phong a, cuối cùng ngươi đã trở lại, tam thúc chờ ngươi thật lâu, thế nào? Gần đây thân thể không có vấn đề gì chứ? Có mệt hay không? Có muốn tam thúc tìm một nha đầu tới mát xa cho ngươi một chút không?"
Tiêu Phong nghi hoặc nhìn Tiêu Tam gia.
Hắn là điển hình cho loại người chồn chúc tết gà, không có ý tốt.
"Có việc gì mau nói đi."
Hắn không có kiên nhẫn, lần này trở về chỉ vì muốn lấy một thứ, sẽ nhanh rời khỏi Tiêu gia đến Đan tháp..."Ha hả, ta tới chúc mừng ngươi", Tiêu Tam gia cười ha hả nói, "Tiêu Phong, ngươi sắp có đại hỉ sự rồi."
Tiêu Phong cau mày, sắc mặt lạnh xuống: "Cút ngay, đừng cản đường ta!"
"Ngươi..." Tiêu Tam gia biến sắc, nhưng vẫn hít sâu một hơi đè nén phẫn nộ, cười lạnh nói, "Tiêu Phong, ta nói thật cho ngươi biết, tiểu thư Diêu gia Diêu Thiên Vũ nhìn trúng ngươi, muốn ngươi làm con rể, ngươi lập tức thu dọn một chút đi cùng bọn họ."
Nam nhân không có biểu tình gì, thần sắc lãnh khốc nói: "Ta không có hứng thú."
Không có hứng thú?