Tiểu nãi oa lắc lắc đầu, nghi hoặc nhìn Mộ Như Nguyệt: "Trung Hoa là nơi nào?"
Mộ Như Nguyệt cũng không trả lời hắn, trong lòng cực kì chấn động, quả nhiên nàng đoán không sai, chờ thực lực đạt đến một trình độ nào đó thì có thể xuyên qua không gian, trở lại Trung Hoa....
Hồi lâu nàng mới hồi phục tinh thần, cười nói: "Trung Hoa là một quốc gia cường đại và thần kì, ở đó không có cái gọi là võ giả cùng ma thú, mà có người tu luyện cùng yêu thú, nơi đó cũng có đan dược, bất quá Trung Hoa có rất nhiều phương diện khác nơi này, tỷ như, ở đại lục này cho phép nam nhân tam thê tứ thiếp, nhưng ở bên kia thì ngược lại, dù là người trong giới tu chân cũng chỉ có thể một vợ một chồng, bên kia càng có rất nhiều đồ vật không giống nơi này, tỷ như đạn hạt nhân có thể hủy diệt cả một quốc gia....."
Tiểu nãi oa ôm tay chăm chú lắng nghe, chủ nhân nói vậy, quốc gia kia đúng là một quốc gia thần kì.
"Tiểu Bạch quyết định, về sau nhất định phải trở thành thần thú, đến cái quốc gia kia tìm cha mẹ."
Mộ Như Nguyệt cười khẽ, từ sau khi có mục tiêu, nàng càng muốn nâng cao thực lực của mình.
"Tiểu Bạch, đan thư này rốt cuộc có tác dụng gì?"
"Ngươi không biết sao?" Tiểu Bạch chớp đôi mắt to, cười sáng lạn, "Thật ra ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết là ngươi có thể ở trong đan thư tu luyện, tu luyện ở trong này tuyệt đối tiến bộ nhanh hơn bên ngoài, hơn nữa, nguyên khí của ngươi sẽ vĩnh viễn không tiêu hao hết, bởi vì đan thư có thể cung cấp cho ngươi nguyên khí cuồn cuộn không ngừng."
Võ giả chiến đấu cần tiêu hao nguyên khí, nếu nguyên khí tiêu hao hết thì chỉ có thể làm sơn dương đợi làm thịt, cũng có thể dùng đan dược để khôi phục lại nguyên khí. Nếu đan thư có công dụng này, đây tuyệt đối là ưu thế của nàng khi chiến đấu.
"Đúng rồi, có vẻ ngươi còn một khoảng cách nữa mới đột phá đến thiên phú trung cấp, để ta giúp ngươi một chút đi, hiện tại thực lực của ngươi quá thấp, như vậy ta không có cách nào rời khỏi nơi này, chỉ khi ngươi cường đại rồi ta mới có thể ra khỏi đan thư."
Ngón tay Tiểu Bạch nhẹ nhàng đặt vào giữa hai hàng lông mày của Mộ Như Nguyệt, "oanh" một tiếng, một cỗ lực lượng cường đại cuồn cuộn chảy vào trong đầu nàng, khuếch tán bên trong thân thể.
Thân thể Mộ Như Nguyệt hơi chấn động một chút, cố gắng chịu đựng thống khổ cỗ lực lượng kia đấu đá lung tung trong cơ thể.
"Tốt", Tiểu Bạch nhẹ nhàng thu tay lại, nở nụ cười đáng yêu, "Ta cũng chỉ có thể giúp ngươi một lần, ngươi cứ từ từ tiêu hóa lực lượng ta cho ngươi."
Nghe vậy, Mộ Như Nguyệt khẽ gật đầu, khoanh chân ngồi trên mặt đất, bắt đầu tiêu hóa lực lượng trong cơ thể.
Nhưng nàng lại không biết, lúc này nàng ngồi xuống bế quan là nửa năm....
Nửa năm qua, bạch quang vẫn chưa từng biến mất, vẫn tràn ngập trong Tàng Thư Các, tất cả mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, Tàng Thư Các đã trở thành cấm địa của học phủ.
Đừng nói là bước vào nơi này, trong vòng khoảng cách trăm mét đều không cho phép bất kì kẻ nào đến gần, đã từng có một đệ tử muốn tìm hiểu đến cùng, nhưng lại phải vì hành vi của mình mà bị trục xuất khỏi học phủ.
Từ đó về sau không có ai dám lại gần nơi này một bước.
Mặt khác, cũng có một sự kiện khác cũng làm đệ tử trong học phủ cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.
Thiếu nữ thông qua khảo thí giành được đặc quyền ở đan đường, từ ngày đó liền mất tích, không có ai phát hiện nàng rời khỏi học phủ, vẫn là bỗng dưng biến mất trong học phủ.
Lập tức, tất cả đầu mâu đều chỉ về hướng Mạc Ly và người Triệu gia.
Nếu thiếu nữ kia đã xảy ra chuyện, những người này có khả năng gây án nhất...