Kim châm chưa bay tới, đã có bóng người vụt ra từ tảng đá, dùng vuốt chẻ kim thành 3 khúc.
Đó là Hiết Hổ.
Ra Hiết Hổ và Hóan Diện Nhân cả đêm lò dò trong cung, kéo nhau lên Đài Ngắm Sao nghỉ chân. Vạn Độc Vương và Đông Tử lên đài, hai tên dị nhân nấp vào 1 góc. Khi Vạn Độc Vương và Đông Tử hưởng ngọan cảnh sao trời, hai tên này “thưởng thức” diễn biến của “vở kịch tình iu” trước mắt.
Hai tên biết Vạn Độc Vương võ công cao siêu nên cả đêm ngồi chịu muỗi cắn không dám động đậy sợ bị phát hiện, chỉ hấp háy liếc nhau, giao tiếp bằng mắt diễn tiến sự việc. Bọn chúng hí hửng, hí hửng nhưng rồi hơi bực vì cả đêm chưa có chuyện gì xảy ra. Chỉ có muỗi đến gặm chúng tơi bời. Bọn muỗi trên đài ngắm sao, không thích lại gần Vạn Độc Vương đầy độc và Đông Tử nói chuyện rất sinh động tay chân, nên giữa tấn công 1 người hay động đậy và tấn công hai tên dị quái ngồi im như bữa ăn dọn sẵn thì bọn muỗi chọn cái thứ 2 rồi. Hai dị quái cắn răng chịu cắn, đến gấn sáng, mới thấy 2 con người hay giả vờ kia xích lại nhau chút. Bọn chúng mở cờ trong bụng, cuối cùng thì công trình kiên nhẫn nhiều chuyện cũng được đền đáp. Vậy mà Tường Vy lại đùng đùng xuất hiện.
Hiết Hổ ra vuốt cắt ngang kim châm không cho “đánh thức” Vạn Độc Vương và Đông Tử nhưng nội việc Hiết Hổ vụt ra rồi tiếng chẻ kim châm lỏeng xỏeng đã quá đủ đế hết lý do …giả ngủ rồi, Vạn Độc Vương và Đông Tử bối rối ngồi dậy.
“Phong ca! Tại sao con tiện tì còn ở đây?” Tường Vy hét lên. “Muội phải giết nó!”
Tường Vy rút kim châm ra. Kim châm trong tay Tường Vy xếp kề nhau như một cây quạt lởm chởm.
“Không được!” Vạn Độc Vương đẩy Đông Tử ra sau lưng che lại.
“Con nhãi cả gan bước vào Họa Hồn Cung, nhiêu đó đủ lý do giết nó rồi! Lại còn ôm Phong ca của muội nữa, nhất định không tha!” – Tường Vy kiên quyết.
“Không được” Vạn Độc Vương vẫn chắn ngang Tường Vy và Đông Tử.
“Phong ca của ngươi bênh người ngòai rồi kìa” Hóan Diện Nhân lúc này mới lò dò nhỏm dậy, mặt ả gồ ghề dấu muỗi cắn.
Hóan Diện Nhân giễu cợt: “Anh lớn sẽ có người yêu. Em gái như ngươi làm được gì? Đông Tử đây là người tình đấy nhé! Hôn nhau đắm đuối cả đêm ấy!”
“Không có hôn!!!!” Vạn Độc Vương và Đông Tử đồng lọat nạt
“Chỉ có ôm nhau giả bộ ngủ thôi!” Hiết Hổ cười, lè lưỡi liếm răng cực kỳ khóai chí.
Đến đây Vạn Độc Vương và Đông Tử bối rối nhìn nhau không biết nói gì.
Tường Vy tức đỏ mặt, xông vào tấn công Đông Tử. Vạn Độc Vương đánh cản. Tường Vy phóng kim châm nào đều bị Vạn Độc Vương chộp lại hết, xông vào đánh tay thì bị Vạn Độc Vương gạt ra cả. Cuối cùng, hết kim châm, Tường Vy bị Vạn Độc Vương tóm lấy hai tay, bế xốc lên đẩy về phòng ả, đóng chặt cửa lại. Tường Vy tức tối đập cửa rầm rầm, la hét thề rằng khi nào ả bước ra sẽ xiên vào Đông Tử nhiều kim châm còn hơn xương rồng có gai.
Gia thức dậy đi ngang hành lang thấy Vạn Độc Vương thảy Tường Vy vào phòng, bọn Hóan Diện Nhân, Hiết Hổ và Đông Tử rồng rắt theo sau quan sát. Nghe Tường Vy gào hét, Gia đã lò dò đóan được sự tình.
“Hai đứa con gái đánh nhau, Phong ca xen vào làm gì?” Gia bình phẩm “Phong ca cứ ăn hiếp đệ với Tường Vy như thế không hay đâu”
“Cũng đúng. Tường Vy dĩ nhiên đánh không lại Vạn Độc Vương rồi” Hiết Hổ gãi cằm
“Để hai đứa con gái tỉ võ đi, nếu Tường Vy thắng, Phong ca phải nhường Đông Tử cho đệ!” Gia gạ gẫm
“Nếu con bé thắng…” Gia tíêp tục. Chưa dứt câu, từ trong phòng Tường Vy một bình hoa xuyên cửa bay ra giáng thằng vào đầu hắn.
“Làm gì có chuyện con nha đầu đó thắng!” Tường Vy từ trong phòng hét lên.
Gia đá vào cửa phòng nạt lại: “Đã nói “nếu”!”
Rồi hắn cũng gãi đầu xoa chỗ đau: “dĩ nhiên không thắng nổi Tường Vy đâu, Đông Tử ngươi chịu chết đi là vừa, trừ phi lúc nào ngươi cũng dính chặt vào Phong ca không thì Vy muội của ta sẽ truy sát ngươi đến cùng!”
Gia rất hiểu tính cách Tường Vy. Tường Vy hung hãn và thù dai, lại từ xưa giờ cứ thích dành “Phong ca của muội!”. Lần đầu gặp Đông Tử, ả không ra tay vì lần đó Vạn Độc Vương nói rõ “không cần gặp cô Đông Tử này” Thế nhưng giờ phát hiện “Phong ca của muội” cũng yêu thích Đông Tử lắm, lại còn ôm Đông Tử ngủ suốt đêm, đừng hòng Tường Vy bỏ qua. Bản tính vốn dĩ đã hung hăng, lại được cách giáo dục của Vạn Độc Giáo khuyến khích, Tường Vy muốn giết ai sẽ giết cho kỳ được. Thêm vào đó, nếu ả ỉ ôi năn nỉ, biết đâu Gia còn giúp 1 tay giết Đông Tử ấy chứ! Chưa kể, nếu Tường Vy và Gia báo cho Giáo chủ và Thánh Nhân biết chuyện Vạn Độc Vương đang “yêu đương hun hít”, cả Vạn Độc Giáo và Sinh Tử Dược Cốc sẽ đồng lọat truy sát Đông Tử.
Tóm lại, trừ khi Đông Tử lúc nào cũng kè kè 24/24 bên Vạn Độc Vương thì đừng hòng sống sót. Vạn Độc Vương chỉ có thể bảo vệ Đông Tử khỏi 2 đứa em quỷ quái chứ cả Vạn Độc Giáo và Thánh Nhân nữa thì … thua.
“Này này, ta có 1 ý!” Hiết Hổ búng tay, hai móng chạm nhau nảy lửa.
“Tỉ võ đi!”
Tưởng ý gì hay ho!
“Lấy Vạn Độc Vương làm giải thưởng!” Hiết Hổ trịnh trọng công bố “Nếu Tường Vy thắng, bọn ta sẽ đứng ra se duyên cho Vạn Độc Vương và Tường Vy. Nếu Đông Tử thắng, Tường Vy phải từ nay để Đông Tử và Phong-ca-của-Đông-Tử yên, không được báo cáo cho giáo chủ biết”
“Không được!!!” Vạn Độc Vương và Gia đồng lọat la lên. Làm gì có chuyện vô lý thế!
Vạn Độc Vương từ xưa giờ chỉ coi Tường Vy là em gái. Tuyệt đối không để cưới kết gì hết! Còn Gia hòan tòan không có lợi trong giao kèo này.
“Ta đồng ý!” Tường Vy từ trong thọt đầu ra từ lỗ thủng nãy chọi bình hoa.
“Không được!!!” Vạn Độc Vương, Gia và Đông Tử phản đối
Tường Vy cong môi giả vờ la lên “Thánh Nhân ơi!!!!!”
Biết ả sẽ không để chuyện trôi qua, Vạn Độc Vương thở dài. “Thôi được rồi!”
Vạn Độc Vương rầu rĩ lắm. Xem như “bán thân” cứu Đông Tử vậy!
“Nhưng Đông Tử từ khi trúng độc không còn dụng công được nữa. Cho nên trận đấu này chỉ được tỉ võ, không được dụng công hay độc!” Vạn Độc Vương giao kèo.
Dụng võ Tường Vy vẫn hơn hẳn Đông Tử. Tường Vy thọt ngón tay ra, móc nghéo.
Tường Vy đồng ý để Vạn Độc Vương, Hiết Hổ và Hóan Diện Nhân dạy võ cho Đông Tử, sau đó ba ngày sẽ so tài ở Đài Ngắm Sao.
Giao kèo xong, Vạn Độc Vương dẫn Đông Tử ngay xuống phòng tập võ dưới cung. Hắn lục lọi sách đưa cho Đông Tử: “Đây là một số chiêu thức của Vạn Độc Giáo mà Tường Vy rất am tường. Đông Tử hãy xem qua”
Đông Tử rụng rời. Tường Vy thuộc hàng “cao thủ” võ lâm, Đông Tử làm sao địch lại nổi, chưa kể chỉ có thời hạn quá ngắn ngủi.
“Đừng lo quá!” Hiết Hổ và Hóan Diện Nhân vỗ về “có bọn ta ở đây! Bọn ta sẽ dạy cho ngươi vài chiêu của bổn môn!” Hiết Hổ và Hóan Diện Nhân là 2 trong 18 dị nhân nổi tiếng thiên hạ.
“Thêm ta nữa!” Gia lò dò xuống phòng tập. Ra Gia “ái mộ” Tường Vy nên tuy không quan tâm Đông Tử, hắn không thể để Tường Vy thắng mà cưới Phong được.
Trong cái rủi lại có cái may, tính luôn Vạn Độc Vương, Đông Tử có 4 cao thủ võ lâm dạy võ cho.
Hóan Diện Nhân lanh chanh lên trước, ả dạy cho Đông Tử chiêu căn bản của Hóan Diện Tâm Pháp.
“Người bình thường, ai cũng có “khí”, do học võ luyện công mà thành công lực.” Hóan Diện Nhân giảng giải. “Ta bẩm sinh không có chút nội lực trong người…”
“Hóan Diện Nhân tỉ chỉ có °nội khí° khi ăn gì khó tiêu thôi!” Hiết Hổ chế giễu. Sự hài hước thiếu tế nhị này dẫn đến việc dạy võ cho Đông Tử bị chậm mất vài canh giờ vì hai “sư phụ” chí chóe cãi vã. Cãi chán, Hóan Diện Nhân mới trở lại đề tài:
Hóan Diện Nhân bình sinh không có nội khí cho riêng mình nên không tự luyện công được, để đắp đổi cho khiếm khuyết đó, ả học được cách nắm bắt điều khiển nội lực của người khác. Dần dần đẩy lên thành tuyệt chiêu của bản thân. Hút lấy công lực của người khác biến thành của mình là căn bản của Hóan Diện Tâm Pháp.
“Chiêu thức có tên hóan công chưởng” Hóan Diện Nhân giải thích rồi vận công múa. Hai tay ả bắt đầu bốc khói. Hóan Diện Nhân khi vận công cả người ẻo lả như thể làm bằng chất lỏng, hai bàn tay nghi ngút khói, chiêu thức cực kỳ đẹp mắt.
“Khi 2 người giao đấu, dùng Hóan Công Thần Chưởng, có thể đổi công lực của mình và đối thủ. Công lực của Tường Vy hơn hẳn ngươi, ngươi cứ đổi nội lực của mình lấy nội lực của ả” Hóan Diện Nhân kết luận, ý rắng múôn thắng Tường Vy chỉ có nước … ăn gian!
“Khoan… khoan… chiêu này nguy hiểm lắm!” Hiết Hổ la ó
Hóan Diện Nhân gật gù, “cũng đúng, yếu điểm lớn nhất của chiêu thức ở chỗ nếu công lực của đối thủ và nội lực của ngươi chỏang nhau, ngươi sẽ bị tẩu hỏa nhập ma ngay!”
“Không phải!” Hiết Hổ lắc đầu “để vận dụng Hóan Công Thần Chưởng, phải vận công trước đã! Ngươi không có nội lực nhưng có khả năng vận công! Còn Đông Tử từ khi “hôn” Vạn Độc Vương bị trúng độc, uống thuốc cầm độc của Bạch Dương vào rồi không vận công được nữa. Dùng chiêu này chất độc tái phát cho mà chết ngắc à?”
“Chết thật…” Hóan Diện Nhân gãi má. Quả nhiên, cái gì mất mới thấy cái đó quan trọng. Công lực cũng vậy.
“Đông Tử không thể vận công, xem như gián cụt đầu! Ngủm thì không ngủm nhưng không làm ăn gì được!” Hóan Diện Nhân ré lên, rứt tóc, gương mặt đã quá thời hạn cần thay nhân tiện nứt một mảnh lớn rơi xuống đất.
Võ công của Hóan Diện Nhân chủ yếu dựa vào nội lực, xem ra Hóan Diện Nhân không dạy Đông Tử được bao nhiêu.
“Vậy ta dạy cho ngươi chiêu khác!” Hóan Diện Nhân lắc đầu, sau khi suy nghĩ rất lâu, mới nhớ ra 1 chiêu hiếm hoi không dùng công.
Đó là chiêu “gió thông ống nứa”. Hóan Diện Nhân biến công lực Đông Tử thành rỗng. Người thường khi bị tấn công từ bên ngòai, công lực bên trong sẽ tự động chống đỡ gây nên nội thương. Hóan Diện Nhân dụng công, từ nay, nội lực của Đông Tử hòan tòan rỗng, nên nếu bị tấn công, ngọai lực sẽ đi qua người Đông Tử mà không gây tổn thất.
Đến phiên Hiết Hổ, hắn cho rằng nếu chỉ dùng chiêu thức, phải học những chiêu bách chiến bách thắng. Hiết Hổ có tài ở tốc độ và bộ móng vuốt. Chiêu thức nhanh và tinh xảo. Đông Tử không có vuốt nên dùng 8 cái phi tiêu dẹp, kẹp vào tay. Hiết Hổ dạy cho Đông Tử chiêu “Thạch sùng ngâm thơ” và “cắt đuôi mà chạy”. Chiêu thứ nhất, dùng lực bám của phi tiêu để đi lại trên tường họăc trần nhà. Kết hợp nhuần nhuyễn có thể chiến đấu trên trần nhà như thể trên đất bằng, lợi dụng cả 6 mặt phẳng không gian mà đánh. Chiêu thứ hai, là chiêu Hiết Hổ dùng cắt gãy 5 cây kim châm của Tường Vy. Dùng lực rất ít ở ngón tay nhưng khi nhanh nhạy nắm bắt được điểm yếu của võ khí có thể bẻ gãy võ khí dễ dàng.
Gia dạy Đông Tử một chiêu duy nhất nhưng cũng là độc chiêu chỉ những “nhân vật cấp cao” Vạn Độc Giáo như Phong, hắn và Tường Vy … biết mà thôi. Đây là võ công tà giáo cực kỳ lợi hại, tên gọi Vạn Độc Liên Hoàn. Dùng ba ngón trỏ, ngón áp út và ngón út nhắm vào cổ đối thủ điểm tử huyệt liên tiếp ba lần. Người của Vạn Độc Giáo vừa dùng độc vừa dụng công, nạn nhân nào trúng huyệt, vừa bị đảo lộn chân khí vừa bị cắt đứt kinh mạch nếu chưa chết ngay cũng không có đường hồi phục!
“Ngươi không có công lực, cũng chẳng có độc, dùng Vạn Độc Liên Hòan chỉ đủ làm Tường Vy ngạt thở phút chốc thôi. Nhưng ít nhất khi Tường Vy ra tay ngươi biết mà tránh” Gia giải thích, dự đóan lúc giao đấu Tường Vy sẽ hạ thủ nhanh gọn.
“Thêm vào đó, chiêu thức mềm mại, uyển chuyển nhhư khiêu vũ, hai đứa con gái đánh nhau dùng Vạn Độc Liên Hòan ta xem đẹp mắt nhất! Tốt nhất Đông Tử ngươi cũng bắt đầu theo thời trang của Họa Hồn Cung mặc đồ mát mẻ như Tường Vy đi!” Gia bổ sung, luồn tay ôm eo Đông Tử
Vạn Độc Vương đấm rầm vào tường, Gia buông Đông Tử ra, tảng lờ “dạy võ thôi mà, làm gì dữ vậy...”
Vạn Độc Vương nghiến răng, chân mày đau nhau thành đường thẳng.
Từ hôm thách đấu với Tường Vy, để chắc ăn, lúc nào Vạn Độc Vương cũng đi cùng Đông Tử. Thậm chí còn cho người kê giường nhỏ trong phòng. Đông Tử ngủ trên giường lớn, Vạn Độc Vương ngủ trên giường nhỏ chắn ngang cửa đề phòng. Cảnh giác không thừa vì thỉnh thỏang vẫn có vài kim châm bí hiểm phóng vùn vụt tới Đông Tử từ phía sau hay thức ăn dọn lên “tự nhiên” có mùi độc dược là lạ.
Đông Tử học võ, Vạn Độc Vương đi theo ngồi nhìn chằm chằm. Vậy mà Gia vẫn cả gan tự tiện sờ mó lung tung.
Nhưng bực mình nhất ở chỗ khi Vạn Độc Vương dạy võ cho Đông Tử, Gia cũng có mặt “quan sát”, đã tống cổ ra mấy lần vẫn lâu lâu thấy hắn xuất hiện trở lại. Chưa hết, lúc Vạn Độc Vương và Đông Tử hai mình một phòng tập. Bên trong phòng, chỉ có hai mình, bên ngòai lấp ló qua khe cửa còn thêm mấy “mình” nữa. Hóan Diện Nhân, Hiết Hổ không bỏ lỡ cơ hội, dọ thám xem “hai anh chị” có tranh thủ vừa tập võ vừa hun hít gì không. Còn Tường Vy cũng thỉnh thỏang “tình cờ ghé ngang” xem tình hình đến đâu rồi hoặc xem có “ai” muốn uống trà (có độc) không.
Chưa hết…
Bọn gia nhân của Họa Hồn Cung thấy Vạn Độc Vương bình thường lạnh lùng cô độc, một thân một mình, thậm chí Họa Hồn Cung còn ít khi lui đến, vậy mà lần này về cung cùng một cô gái còn dịu dàng chăm sóc, bảo vệ, dạy võ cho. Chuyện xưa giờ chưa từng có nên cũng ở đâu tụ tập quanh phòng tập đông nghẹt!
Do đó, tuy phòng tập gỗ bóng lưỡng thơm phưng phức mùi nhang trầm và rộng mênh mang chỉ có Vạn Độc Vương và Đông Tử, hai người cứ cảm thấy như đang đứng biểu diễn trên sân khấu. Trong lúc luyện võ có khi tay nắm tay, vai chạm vai vậy mà không khí không lãng mạn được một chút nào, chỉ căng thẳng như đang thi khiêu vũ trước mặt bàn dân.
Vạn Độc Vương dạy cho Đông Tử 4 chiêu. Một đánh bằng gậy, chiêu thức độc quyền của Vạn Độc Vương. Hai đánh bằng song xoa- cặp ba chỉa, võ khí yêu thích của Gia. Ba là phi tiệp của Tường Vy, dùng kim châm nhưng xòe rộng ra như quạt. Chiêu thứ tư dùng song luân, hai vòng sắt có gai, Đông Tử không biết của ai.
3 ngày, 8 chiêu thức, đều là 8 chiêu thức của cao thủ thiên hạ, Đông Tử luyện tập ngày đêm.
Trời nắng, gió nhẹ, ong bướm rập rờn, hoa cỏ lẵng lơ, thế mà mặt mày ai nấy đều hung khí đăm đăm.
Tường Vy ra dáng cung chủ, ăn mặc rất điệu nghệ. Trang phục chiến đấu của Tường Vy là áo sát người kết bằng dây kim lọai. Tóc cuộn gọn thành búi, giắt kim châm chi chít như bụi xương rồng. Bên dưới vẫn váy xanh tím bay phất phơ như cánh bướm. Đông Tử chỉ mặc đơn giản áo vải trắng, thắt đai lụa đỏ.
Hai thiếu nữ đứng đối diện nhau. Tường Vy ngạo nhễ như biết trước kết quả trận đánh, đôi mắt đen láy nhìn Đông Tử thách thức. Khán giả gồm Hiết Hổ, Hóan Diện Nhân, Vạn Độc Vương, và Gia hồi hộp chờ đợi.
Đông Tử hồi hộp nhất. Kết quả trận đánh này ảnh hưởng nghiêm trọng đến chuyện hôn nhân của … à, của Vạn Độc Vương. Liếc qua hàng ghế khán giả, Đông Tử thấy gương mặt của “giải thưởng” nghiêm trọng thì càng căng thẳng hơn.
Hiệp 1. Tường Vy rút kim châm xòe rộng như nan quạt, đôi môi cong nhếch nụ cười đắc thắng. Nhìn từ xa cứ tưởng ả đang phe phẩy cặp quạt, thế nhưng song tiệp kim châm biến đổi không lường. Lúc là quạt, lúc là ám khí, lúc lại biến hóa như song xoa.
Hiết Hổ phất tay ra hiệu, hai cô gái xông vào nhau. Đông Tử dụng ngay chiêu của Hiết Hổ nhắm vào điểm tập trung lực của quạt kim châm, dùng 8 phi tiêu bẻ mạnh. Nhiều kim châm của Tường Vy bị bẻ gãy ngang. Nhưng đối với Tường Vy, võ khí gãy không có nghĩa lùi, ả tiếp tục đẩy mạnh tay tấn công làm những kim châm không bị gãy đâm vào tay Đông Tử nhiễu máu.
Vạn Độc Vương nhăn mặt vì đau… giùm.
1- 0
Hiệp 2, Tường Vy tiếp tục thắng. Tường Vy vung vẩy quạt kim châm, mỗi lần lướt tay, kim châm phóng ra rào rào, Đông Tử dùng gậy gạt. Kim châm bay toán lọan vào khán giả. Rất may thành phần khán giả đều võ công cao siêu nên bọn này né võ khí bay lạc mà mặt không đổi chút thần sắc. Những món tráng miệng trên bàn dính kim lởm chởm như nhím. Kim châm là sở trường của Tường Vy, ả nhắm mắt cũng phóng bách phát bách trúng còn Đông Tử chỉ mới múa gậy chưa tới ba ngày nên trên che, dưới hở, bị kim găm đầy tay, đau quá rơi cả gậy.
2-0
Hiết Hổ cắn mẻ tách trà đang uống. Phun miếng sành ra, hắn rít qua kẻ răng: “Đông Tử quá tệ!”
Vạn Độc Vương bắt đầu tái mặt. Hắn lo lắng lắm. Cả bọn đã quá đề cao Đông Tử. Đối với bọn dị nhân, 3 ngày là quá dư để luyện võ, còn Đông Tử chỉ người thường, 3 ngày chẳng đâu vào đâu. Biết vậy lẽ ra sau khi dạy võ nên để Đông Tử trốn đi thay vì tỉ thí.
Hiệp 3. Tường Vy chắp hai tay trước ngực, kim châm xếp một thành bó xù xì. Thình lình ả nhếch mép, xoay mạnh cổ tay, bó kim rẻ thành hai lá quạt và kim rời cũng phóng ra lựt phựt. Đông Tử phi thân lên, rứt 2 dây mây trên tàng cây gần đó. Khán giả tò mò theo dõi. Trong các chiêu đã học, không chiêu nào dùng roi cả. Hóa ra Đông Tử đã hiểu chiêu thức của Tường Vy lợi thế ở khỏang cách, nên khi Tường Vy tấn công, Đông Tử tránh nhanh gọn rồi dùng chiêu của Hiết Hổ phi thân lên cây nhảy sát lại gần dùng dây mây cuốn thành vòng dây cột tay Tường Vy lại. Đông Tử dùng dây mây thay cho vòng võ khí, rất thông minh.
Quả nhiên khi bị thít chặt tay, Tường Vy bị vô hiệu hóa. Ả vận công xé tung vòng dây nhưng đó là phạm qui.
Hiệp 4 vừa bắt đầu, có tên gia nhân thất hải chạy vào, quỳ xuống trước mặt Vạn Độc Vương bẩm tấu gì đó. Vạn Độc Vương và Gia đồng lọat đứng lên:
“Dừng cuộc tỉ thí ngay. Chúng ta phải đến Cầm Thư Điện gấp!!!”