Tiêu Diệc Nhiên nhanh chóng ôm Bạch Nhất trở về, Tiêu Mẫn một bên nâng Thúy Doanh dậy chậm rãi ngồi xuống. Chỉ chốc lát, Khởi Tú đã cùng Chung đại phu chạy vào phòng.
“Tiểu thư, nô tỳ thấy Hạnh Nhi vội vàng đi thỉnh Chung đại phu, đã xảy ra chuyện gì sao? Thúy Doanh?!” Khởi Tú vừa vào cửa trước tiên đã tìm Tiêu Mẫn, thấy nàng vô sự mới an tâm. Sau đó lại nhìn thấy Thúy Doanh được băng bó ở trên đầu ngồi ở một bên, nhất thời khẩn trương chạy qua, lo lắng hỏi hang, “Sao lại thế này? Tại sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy, còn chảy nhiều máu thế nữa?” (sao tui cứ cảm thấy mùi bách hợp đâu đây…)
“Không có việc gì, ngươi đừng lo lắng.” Thúy Doanh không được tự nhiên quay đầu đi chổ khác, né tránh ánh mắt lo lắng của Khởi Tú.haehyuk8693
“Thúy Doanh thay Lan biểu tỷ cùng đại tẩu ngăn trở phía trước, bị chén sứ đập vào đầu. Ngươi cũng chớ lo lắng, nàng đã được băng bó cầm máu, ta sẽ để nàng nghỉ ngơi vài ngày, ngươi hảo hảo chiếu cố nàng.” Tiêu Mẫn đơn giản nói qua sự tình một lượt, hơi hơi thi lễ chào hỏi với Chung đại phu vừa tới, “Phiền hà Chung đại phu, lại làm phiền ngài. Miệng vết thương của Thúy Doanh đã được băng bó qua, phiền ngài giúp đỡ nhìn lại một chút, kê thêm chút dược.”
“Nhị tiểu thư khách khí, đây vốn là bổn sự của lão phu.”
Chung đại phu từng nhận ân huệ của mẫu thân Tiêu Diệc Nhiên, từ đó liền ở lại Tướng quân phủ làm đại phu nơi đây, đối Tướng quân phủ cũng coi như trung thành và tận tâm. Ngày thường, người trong Tướng quân phủ có thương tật đau bệnh bị, cũng đều là do Chung đại phu xem chẩn.
Đơn giản xem qua mạch kê thêm chút dược cho Thúy Doanh, sau đó Chung đại phu liền cáo từ. Trong đại sảnh, hạ nhân cũng đã thu nhập xong mọi thứ, Tiêu Mẫn sai người kêu Viên Nhi lại, mở miệng phân phó: “Viên Nhi, hôm nay đại tẩu bị kinh hách, người không cần quấy rầy đại tẩu cùng đại ca. Ngày mai ngươi đến phủ trạch cũ của Vân gia thỉnh Vân biểu ca qua phủ một chuyến, cấp đại tẩu khám kỹ một chút.”
“Vâng, nhị tiểu thư.” Viên Nhi vừa xì xì bất bình vừa cúi đầu đáp.haehyuk8693
Tiêu Mẫn nhìn Viên Nhi, chậm rãi lên tiếng: “Ta biết ngươi là một hảo hài tử trung tâm, luôn suy nghĩ cho đại tẩu, bất quá có một số việc ngươi cũng chớ lắm miệng, biết không?” Tuy rằng những chuyện hôm nay Tiêu cô cô làm quả thất rất thái quá, nhưng dù sao cũng là thân cô cô của nàng cùng đại ca, hiện tại cũng chưa phải lúc xé rách mặt mũi.
“Viên Nhi hiểu được, nhị tiểu thư yên tâm.” Viên Nhi hít sâu một hơi, thấp giọng trả lời.
“Ân, chuyện ở chủ viện giao cho ngươi, có tình huống gì, ngươi trước tiên đến viện của ta bẩm báo.”
“Vâng, nhị tiểu thư.”
Cuối cùng đơn giản phân phó thêm vài câu, Tiêu Mẫn liền dẫn Khởi Tú cùng Thúy Doanh trở về trắc viện. Thúy Doanh có thương tích trong người, sau khi đến trắc viện Tiêu Mẫn liền để cho người khác đỡ nàng trở về phòng nghỉ ngơi.
“Khởi Tú.” Tiêu Mẫn bình tĩnh đứng ở thư phòng, thấp giọng nói: “Bắt đầu từ ngày hôm này, phái người chặt chẽ giám sát biệt viện, không có ta cùng đại ca cho phép, không chuẩn bất luận kẻ nào tùy ý ra vào biệt viện!”
“Vâng, tiểu thư.” Khởi Tú cung kính cúi người.haehyuk8693
“Ngày mai phái người đem Biểu tiểu thư đưa đến trắc viện khác.”
“Vâng, tiểu thư, nhưng còn Hoa phu nhân bên kia…?”
“Nếu cô cô không đồng ý, liền nói cho nàng, hoặc là ở lại Tướng quân phủ nghe ta an bài, hoặc là liền ra khỏi Tướng quân phủ! Ở thành Bắc còn có một ngôi nhà, Tướng quân phủ nuôi nàng cùng biểu tỷ cả đời cũng không thành vấn đề!” Tiêu Mẫn vỗ lên mặt bàn, thấp giọng quát.
“Nô tỳ hiểu được, thỉnh tiểu thư bớt giận.” Khởi Tú thấy Tiêu Mẫn phát hỏa, lập tức khuyên nhủ.
“Được rồi, ngươi đi xuống an bài đi. Thúy Doanh lần này có công cứu chủ, ngươi hảo hảo chiếu cố nàng, để cho nàng an tâm, đợi nàng bình phục liền khôi phục thành nhất đẳng thị nữ, theo ngươi cùng xử lý chuyện của trắc viện.”
“Nô tỳ thay Thúy Doanh tạ qua tiểu thư.”
Tiêu Mẫn phất phất tay, Khởi Tú hướng Tiêu Mẫn cung kính hành lễ, liền lui xuống.
“Cô cô…” Tiêu Mẫn thở dài một hơi, nhu nhu cái trán.
…haehyuk8693
Còn ở chủ viện bên này, hạ nhân đã sớm thu dọn xong mọi thứ. Viên Nhi dựa theo những dặn dò của Tiêu Mẫn cũng không dám quấy rầy Tiêu Diệc Nhiên cùng Bạch Nhất, sớm đã cho mọi người lui xuống.
Trong phòng, Tiêu Diệc Nhiên cẩn thận ôm Bạch Nhất đến trên giường, lo lắng hỏi, “Còn có chỗ nào khó chịu không?”
“Ta không sao…trái lại biểu muội cùng Thúy Doanh…Thực xin lỗi.” Bạch Nhất áy náy nhìn về phía Tiêu Diệc Nhiên, tuy rằng là Tiêu cô cô động thủ, nhưng cũng là do y nổi lên ý định mời mọi người lại đây ăn cơm, cũng bởi vì y mới dẫn đến kết cục tan rã trong bầu không khí căng thẳng như vậy, điều này vẫn khiến cho Bạch Nhất có chút tự trách trong lòng.
“Không phải do ngươi.” Tiêu Diệc Nhiên lên tiếng “Việc này ta sẽ xử lý, ngươi không cần lo nghĩ, phải hảo hảo nghỉ ngơi.”haehyuk8693
Vừa nãy ở bên ngoài đại sảnh, hắn không có ngăn cản Bạch Nhất băng bó cho Thúy Doanh, là vì biết Bạch Nhất sẽ tự trách cùng áy náy trong lòng. Nhưng việc này hắn cũng không cho rằng là lỗi của Bạch Nhất. Tiêu Diệc Nhiên nheo lại hai mắt, hôm nay hắn không có ra tay, không có nghĩa là hắn có thể nhìn người của mình bị kẻ khác khi dễ mà không nóng nảy. Chẳng qua là vì Tiêu cô cô thủy chung vẫn là trưởng bối, mà chuyện này cũng quả thật là do hắn thiếu sót. Nhưng nếu lại có lần tiếp theo, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy nữa.
“Ta không có để ý đến cái nhìn của cô cô ngươi.” Bạch Nhất nhìn Tiêu Diệc Nhiên lâm vào trầm tư, vỗ vỗ tay của đối phương, “Ta đã nghĩ, cho dù tất cả mọi người không tiếp nhận, chỉ cần ngươi nhận ta là đủ rồi. Hiện tại bất quá chỉ có một mình cô cô của ngươi không chấp nhận mà thôi, như vậy đã là kết quả tốt lắm rồi.” Bạch Nhất không tiếng động cười cười, “Hơn nữa cô cô cũng là nhất thời không thể tiếp nhận, ta tin là chờ cho biểu muội tìm được một nhà chống tốt, nàng hẳn có thể buông bỏ khúc mắc này.” Kỳ thật không bỏ xuống được cũng không sao, dù gì y sẽ không bao giờ chủ động gặp mặt hay trò chuyện gì với Tiêu cô cô kia nữa. Có hai lần giáo huấn trước mắt, y đã học đủ rồi, y cũng không phải người có khuynh hướng tự ngược.
“Ta sẽ xử lý thật tốt.” Tiêu Diệc Nhiên nhíu mày, nghĩ nghĩ một hồi còn nói thêm, “Khoảng thời gian này, ta mặt ngoài là xin nghỉ ở Tướng quân phủ, nhưng sẽ âm thầm cùng với Hoài Viễn bàn bạc nghị sự. Lạc Vương sợ là trong vài ngày tới sẽ có động tác…Chờ chuyện này xong xuôi, ta sẽ hướng đế thượng từ quan, chúng ta cùng nhau quay về Hoài Định.”
“Quay về Hoài Định?” Bạch Nhất nghe vậy lắp bắp kinh hãi, “Ngươi không lưu lại Thịnh Kinh sao?”
“Ân, chuyện lần này mặc dù là lỗi sai của Lạc Vương, nhưng hắn dù sao cũng là em ruột của đế thượng, nếu trấn áp Lạc Vương, đế thượng về sau nhìn đến ta khó tránh khỏi sẽ nhớ tới việc này. Huống chi Trấn Bắc quân đã muốn xếp vào binh lực của Thịnh Kinh, Mạc Ngôn Tiêu Mạt đều là tướng lĩnh có thể trấn áp một phương, ta cũng sớm muốn thoái ẩn, vừa lúc cùng ngươi quay về Hoài Định an cư lạc nghiệp.”
“Kia…Tướng quân phủ làm sao bây giờ? Mẫn Nhi cùng cô cô còn có biểu muội của ngươi thì sao?”haehyuk8693
“Tướng quân phủ đã để cho Mẫn Nhi quản lý, về sau hiển nhiên vẫn là do nàng cai quản. Trong hai tháng này ta sẽ an bài hôn sự cho Lan nhi, về phần cô cô, sản nhiệp dưới tay của Mẫn Nhi còn rất nhiều, nuôi cô cô trong Tướng quân phủ cả đời cũng không thành vấn đề.” (sao zống nui chó hay thú cưng zị:]])
Tiêu Diệc Nhiên thản nhiên lêng tiếng, hắn cũng không có quá nhiều cảm tính với Tướng quân phủ. Từ sau khi nương của hắn qua đời, hắn liền không thể ở lại nơi này lâu được. Về chuyện Tiêu cô cô cùng Mộc Lan, hắn tự nhiên sẽ an bài thật thỏa đáng, bất quá Tiêu Mẫn tuy là muội muội mà nhà lớn đưa tới làm con thừa tự, nhưng tình cảm huynh muội của bọn hắn vẫn luôn hòa thuận. Hắn cũng sẽ đối đãi với Tiêu Mẫn như muội muội ruột thịt, tuy có chút không nỡ, nhưng cũng may Tiêu Mẫn từ nhỏ đã có khả năng sống độc lập, trái lại không cần hắn quá nhọc lòng.
“Ngươi đã xác định cùng ta quay về Hoài Định? Nơi đó không như Thịnh Kinh, sinh hoạt cũng khó khăn hơn.” Bạch Nhất mỉm cười nhìn Tiêu Diệc Nhiên.
“Tất nhiên là xác định.” Tiêu Diệc Nhiên trả lời một cách vô cùng kiên định, “Đợi sau khi đứa nhỏ sinh ra, chúng ta sẽ trở về Hoài Định.” Đó chính là nơi hắn gặp gỡ Bạch Nhất, cũng là gia hương của Bạch Nhất, nếu muốn thoái ẩn hắn tất nhiên sẽ chọn lựa địa phương này.
“Hảo, ta chờ ngươi.” Bạch Nhất cười cười, vịn cổ Tiêu Diệc Nhiên,”Lại nói tiếp, khi còn ở Hoài Định ngươi còn chưa có đến nhà của ta xem qua. Đợi sau khi trở về ta sẽ mang ngươi đi gặp cha ta.”
Lúc chạy đi khỏi Hoài Định, Tiêu Diệc Nhiên đã nghe Bạch Nhất nói qua cha y đã sớm qua đời, cũng chôn cất ngay ở phụ cận ngọn núi bọn họ gặp nhau. Kỳ thật từ trước đến giờ, vẫn chỉ có Bạch Nhất trả giá vì hắn, không chỉ rời xa gia hương, hoài thượng đứa nhỏ, còn chạy từ thành Vân Hà tới Thịnh Kinh, hắn thế nhưng vẫn không thể chiếu cố y thật tốt. Nghĩ vậy, Tiêu Diệc Nhiên liền siết chặt cái ôm, thấp giọng lên tiếng: “Hảo, chúng ta sẽ mang theo đứa nhỏ cùng đi.”
Bạch Nhất cười cười, tựa đầu lên ngực Tiêu Diệc Nhiên, hai người liền như vậy gắn cùng một chỗ nằm ở trên giường.
…haehyuk8693
Tiêu Diệc Nhiên cùng Bạch Nhất đã sớm nằm nghỉ, mà Tiêu cô cô bên này dù làm thế nào cũng ngủ không được.
Nhìn Mộc Lan cúi đầu ngồi ở bên giường, cơn tức giận của Tiêu cô cô lại bộc phát, thân thủ chỉ vào nàng mắng, “Ngươi nha đầu kia, ngươi đi thể hiện cái gì thế hả? Đập chết con tiện nhân kia liền xem như xong, ngươi…ngươi nếu xảy ra chuyện gì, kêu nương phải làm sao đây?!”
“Nương…Nữ nhi không nghĩ gả cho biểu ca, nương không cần…làm biểu tẩu khó xử.” Mộc Lan cúi đầu nhỏ giọng khóc nức nở.
Mộc Lan tuy rằng vẫn luôn nhát gan yếu đuối, làm chuyện gì đều tránh ở phía sau Tiêu cô cô, nhưng dù sao tâm tình nàng rất thiện lương. Lần này che ở trước người Bạch Nhất, cũng là vì không muốn Bạch Nhất bị thương, “Nương, nếu biểu tẩu xảy ra chuyện, biểu ca cùng Mẫn Nhi đều sẽ khổ sở…lương tâm của nữ nhi cũng sẽ bất an.”
“Không biết tên tiện nhân kia đã dùng thủ đoạn gì mê hoặc các người hết rồi hả!?” Tiêu cô cô nhìn Mộc Lan một bên khóc nức nở một bên nói về Bạch Nhất, trong lòng vừa tức vừa vội, nhất thời có chút ủy khuất, “Nương phí sức lao công như vậy là vì ai? Ngươi đứa nhỏ này…tại sao lại không hiểu tâm của nương chứ? Nếu…Nếu không phải vì tên tiện nhân kia, lần này Diệc Nhiên trở về sẽ thú ngươi, ngươi hiện tại chính là tướng quân phu nhân!”
“Nữ nhi không muốn làm tướng quân phu nhân.” Mộc Lan nhẹ giọng phản bác, “So với biểu ca, nữ nhi tình nguyện gả cho vị Tần công tử kia!” Nàng không thương Tiêu Diệc Nhiên, huống chi hiện tại nàng vừa thấy Tiêu Diệc Nhiên đã sợ muốn chết, nếu thật sự phải gả cho hắn, nàng phải làm sao để sống đây? Nàng tuy rằng thiên tính yếu đuối, cũng không có nghĩa là cái gì nàng cũng đều không hiểu. So với Tiêu Diệc Nhiên, nàng cảm thấy Tần Chấn Ly càng thích hợp với nàng hơn.
“Ngươi… ngươi!! Ngươi thật sự tức chết ta!” Tiêu cô cô che ngực chỉ vào Mộc Lan cả giận, “Không cần phải nói nữa, cái tên Tần gì đó, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý! Về phần cái tên tiện nhân họ Bạch kia, sớm hay muộn sẽ có một ngày, ta sẽ bắt hắn trả lại tất cả những gì hắn thiếu ta!”
Tiêu cô cô một ngụm từ chối Mộc Lan, mang theo tức giận tông cửa ly khai phòng Mộc Lan. haehyuk8693
Mộc Lan nhìn theo bóng dáng của Tiêu cô cô, đối với việc không thể khuyên can mẫu thân cảm thấy rất bất đắc dĩ. Mỗi lần nói đến đề tài này, đối phương không bao giờ lắng nghe ý kiến của nàng cả, cứ khăng khăng cho rằng nàng nên gả cho Tiêu Diệc Nhiên làm tướng quân phu nhân. Nhưng thật lòng, nàng một chút cũng không muốn như vậy, nàng chỉ muốn cùng người một nhà hòa thuận sinh hoạt. Nhưng đến hôm nay, ý nghĩ này của Tiêu cô cô đã thành chấp niệm, nghĩ đến lời nói cùng ánh mắt oán độc của nàng trước khi rời đi, Mộc Lan trong lòng có chút ẩn ẩn lo lắng, chỉ sợ Tiêu cô cô lại sẽ làm ra chuyện gì quá phận…
Chương nài cũng có xôi thịt mà xôi thịt trong đau khổ T^T