" đây là ai vậy Nguyên"" đây là Linh cháu gái mình " dì giới thiệu " Linh đây là cô Lâm "
" cháu chào cô cháu mới sang nên ko biết j nhiều mong cô thông cảm " Linh lễ phép cúi đầu nói( từ chương này về sau Phương sẽ đc gọi là Linh)
" vậy hả Cháu xinh quá, " cô Lâm khen
" cô quá khen" Linh xấu hổ
" Mẹ tụi con về rồi ạ " Tiếng của 1 người con trai Linh quay lại thì thấy ba cậu con trai vừa nãy mk vừa giúp chiến thắng
"ơ..ơ.. cậu là người vừa nãy giúp bọn tôi mà, vẫn cái áo đấy, vẫn cái mũ đấy chỉ tiếc là thiếu cái kính. À ko mk có đợi tý... chính là cậu ấy mà" Cậu con trai nhảy thứ ba nói nhưng nhìn ánh mắt của ba người còn lại có vẻ ko tin nên đã rút chiếc kính từ trong balo ra rồi đeo vào mắt Linh chỉnh trang sao cho giống vs lúc vừa nãy
" đó cậu thấy ko chính là cậu ấy.". "Cám ơn cậu đã giúp tụi nà. Mà sao cậu lại ở đây vậy."
" mình... là cháu của..... cô Lâm" Linh còn chưa hiểu j
" vậy tốt quá tụi này cũng ở nhà đấy làm quen nha mình là Vương Hàn cứ gọi mình là tiểu Vương hay Hàn Hàn j đó cũng đc" Vương Hàn chìa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay
" Chào..Mk..là.. Linh " Linh cũng đáp lại bằng 1 cái bắt tay
" đây đây là Tuấn Thần người có nụ cười ấm áp khiến bao nhiêu cô gái phải rung động" Vương Hàn chỉ tay về phía Tuấn Thần
" Xin chào mình là Tuấn Thần 18 tuổi" Tuấn Thần bắt tay với Linh rồi nở 1 nụ cười vs Linh. Nụ cười của cậu ta thật làm rung động trái tim của con gái mà hình như khi cậu ta cười trái tim Linh đã nhảy nhanh hơn 1 nhịp.
"vậy em phải gọi là anh rồi" Linh nói
" đây là Thiên Vương soái ca của bao cô gái muốn cũng ko lại gần đc cậu ấy rất lạnh lùng rất ít khi cười nhưng 1 khi cười là cả thế giới bỗng nhiên..." Vương Hàn
" Vô vị nhạt nhẽo" Thiên Vương nói vs vẻ mặt lạnh lùng rồi bỏ đi
" ê..ê câu..cậu.. sao cậu có thể bơ tôi như thế chứ" Vương Hàn gọi và chỉ tay về phía Thiên Vương nhưng cậu ta ko nghe và cũng ko quay lại.
" cậu ấy ko thích mk thì phải "Linh nói
" ko sao lâu dần thì sẽ hiểu đc nhau thôi mà" Vương Hàn an ủi rồi kéo Linh vào nhà.
" Mấy đứa rửa tay đi để còn ăn cơm" Cô Lâm nói
" Linh mai cháu đi học đc chưa" Cô Lâm hỏi
" dạ mai cháu sẽ đi ạ"
" vậy hả học cùng trường với bọn trẻ nhà cô đấy ko biết có học cùng lớp ko "
" mai cháu mới đi nhận lớp ạ"
" ừ vậy thì để bọn trẻ nhà cô lai đi "
"dạ cháu sẽ ko làm phiền đến họ đâu ạ" Linh đảo mắt nhìn 1 lượt
" ko sao họ ko lai cậu thì mk sẽ lại câu yên tâm" Vương Hàn nói
" cám ơn cậu "
Ăn cơm xong Linh lên phòng đọc qua 1 chút sách vở nhưng vừa mở ra đã ko hiểu j cả đọc đc 3 dòng liền ngáp và chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay. Sáng hôm sau, cô mặc bộ đồng phục cả trường vào, nó rất hợp vs cô nhưng mà cô chưa từng mặc váy đi học bao giờ cả vì nó rất khó vận động và trường cũ yêu cầu mặc áo dài cô đã thấy vướng lắm rồi. Chiếc áo sơ mi trắng buông thõng dài ngang ngửa chân váy đen trên cổ có thắt 1 chiếc nơ đen. Bước ra khỏi phòng, cô gặp luôn ba anh chàng mặc sơ mi trắng, có thắt cà vạt. vốn có tính mê giai và đặc biệt là giai mặc sơ mi trắng, khi nhìn thấy 3 người họ cô đã đờ người vài giây. Vương Hàn tay ôm quả bóng rổ, Tuấn Thần trên vai có đeo tai nghe, Thiên Vương thì tay cầm 1 cuốn sách.