Tử Xuyên Tam Kiệt

Chương 147: Bại loại hưng phong (hết).

Vệ binh vén rèm cửa, trời đã sáng tỏ rồi.
Tư Đặc Lâm lúc này mới phát hiện, bất tri bất giác, vì sự tình Mã Duy mà tốn hết hai tiếng thương nghị. Sự tình đã có sắp xếp, y bỏ nó sang bên, trở lại công việc thường nhật của Quân vụ xứ.


Nhưng chỉ qua nửa tiếng, tiếng chân ngựa dồn dập từ xa chạy đến, phá tan không gian yên tĩnh, vệ binh hét: "Ai?"
"Ta là tổng pháp quan Hồng Hoa, tránh đường!"
Vệ binh lúng túng, một người một ngựa xông thẳng vào cổng Quân vụ xứ.


Hồng Hoa nhảy xuống ngựa, chạy bộ đến chỗ Tư Đặc Lâm, thần tình nghiêm trọng: "Tư Đặc Lâm đại nhân, tôi vừa về thì nhận được phi cáp truyền thư, chúng ta chậm rồi! Mã Duy đêm qua đã phát động binh biến, sát hại tỉnh trưởng Ân Khắc Lạp và Quân pháp quan trú địa. Đại nhân, tên bại hoại Mã Duy chính xác đã đầu kháo ma tộc rồi, ma tộc binh đã xuất hiện trên nhai đạo thủ phủ Ba đặc lợi!"


Nghe tin này, người trong Quân vụ xứ đều tái mặt.
Chúng nhân cùng nhìn về phía Tư Đặc Lâm, danh tướng hàng đầu của Tử Xuyên gia đang trầm mặc, lặng yên đứng ở trước cửa sổ, mặt trời vừa ló chiếu lên gương mặt y, chiếu rõ thần tình đau đớn sâu sắc hiện trên mặt y, cả sự mệt mỏi tiều tụy.


Rất lâu, y mới xoay người lại, nói với trợ lí: "Lập tức báo cáo về Đế đô, tiền tuyến xuất hiện động hướng mới, chiến cục khả năng bất lợi cho phía ta. Địch khấu có khả năng vòng qua Đông nam chiến khu để xâm lấn, Đế đô phải sớm phòng bị thật tốt. Ta cảnh giác kém, không đề phòng âm mưu của Mã Duy, ta cảm nguyện tiếp thụ xử phạt từ tổng trưởng điện hạ".


Hồng Hoa liền nói: "Đại nhân, Mã Duy không phải do ngài bổ nhiệm. Ngài trăm công nghìn việc, quân vụ bận rộn, sao có thể ngờ được hắn phản biến? Ngài không có trách nhiệm lớn trong chuyện này, người phải chịu phạt là tôi, Đại nhân ngài ảnh hưởng đến toàn cục, không thể khinh động".


Tư Đặc Lâm cười khổ nói: "Hồng Hoa các hạ, mặc kệ là ai chịu trách nhiệm nhưng ta là tổng chỉ huy đông nam chiến khu, là người chịu trách nhiệm lớn nhất ở chiến khu. Đế đô bất quản nguyên nhân, để ma tộc đột phá qua đông nam chiến khu, mọi người khẳng định đổ lên đầu ta".


Chúng quân quan im lặng, nghĩ đến Tư Đặc Lâm đêm ngày khổ cực, sức cùng lực kiệt, cuối cùng lại nhận kết cục như thế, mọi người đều cảm thấy đau xót bất bình.


Sự tình đã phát sinh rồi, Tư Đặc Lâm bỗng nhiên trấn định, y bình tĩnh nói:"Sự tình xác thật bất hạnh. Nếu không có Mã Duy phản biến, cục thế tuyệt không thể đến mức quá xấu. Nhưng sự tình đã phát sinh rồi, chúng ta có đổ trách nhiệm cũng vô ích. Đương nhiên, chiến tranh sắp tới sẽ rất gian khó, thời gian sẽ thêm dài, nhưng ta tin tưởng, kẻ xâm lược nhất định phải thất bại, không thể có kết quả khác!"


Ngày một tháng năm năm bảy tám tư, Áo tư chiến dịch xuất hiện đại biến chuyển.
Tổng đốc Ba đặc lợi hành tỉnh là Mã Duy binh biến đầu địch, hai sư đoàn quân đội gia tộc theo hắn làm phản, Áo tư phòng tuyến kiên cố bị hổng một lỗ lớn ở mặt trái.


Ma tộc binh từ chỗ hổng hùng dũng xông vào, xuất hiện ở mặt sau bộ đội Tử Xuyên gia đang bao vây Áo tư bình nguyên.


Tam thập tam sư của Đông nam quan sau lưng thụ địch không kịp trở tay liền bị đánh tan, đệ nhị quân ma tộc đến giải vây hội họp cùng đệ lục quân, tiếp đó, ma tộc quân liền thành một mạch, hình thành chiến lược hợp vây lên hơn ba mươi sư ở mặt phải và trung ương đông nam quan.


Mã Duy đầu địch tạo thành tổn hại không chỉ như thế. Do Mã Duy bản thân là quân quan cao cấp của Tử Xuyên gia, hắn biết rõ hình thế chiến lược và bố trí binh lực của Tử Xuyên gia, có hắn chỉ dần, bố trí binh lực của Tử Xuyên gia phơi bày rõ ràng trước mắt ma tộc, dưới sự dẫn đường của hắn, ma tộc quân đội từng bước diệt trừ quân đội Tử Xuyên gia trên chiến tuyến.


Ngày bốn tháng năm, hai quân đoàn ma tộc đứng ngoài nhìn cũng gia nhập chiến đoàn, đây là hai quân đoàn tràn trề sinh lực, bọn chúng thông qua Ba đặc lợi hành tỉnh do Mã Duy khống chế, vu hồi đến mặt sau Áo tư hành tỉnh, uy hϊế͙p͙ hậu phương Áo tư hành tỉnh. Hơn năm mươi vạn Tử Xuyên quân bị đoạt tuyệt hậu lộ, mặt đối diện bao vây uy hϊế͙p͙.


Ngày bảy tháng năm, mắt thấy vô pháp ngăn cản sự tiến công của ma tộc, dưới sự cổ động của Mã Duy, tỉnh trưởng La Bố của Cổ đặc hành tỉnh đầu địch.


Cũng trong ngày bảy tháng năm, tổng đốc Duy nạp lí hành tỉnh A Khẳng chiến bại đầu địch, ba sư đoàn Tử Xuyên quân dưới trướng hắn buông vũ khí đầu địch, Ngày tám tháng năm, bộ đội ma tộc từ vương quốc đến tiền tuyến. Bộ đội tăng viện đến hai mươi lăm vạn người, bọn chúng tự xưng là đệ tam quân Bàn thạch quân đoàn, đệ tứ quân Phong bạo quân đoàn, ngoài ra còn có hơn bốn vạn Vũ lâm quân. Lúc này, ma tộc quân đội ra tiền tuyến tác chiến với nhân loại đạt đến hơn bảy mươi vạn người, vượt hơn nửa số quân vương quốc đang có.


Chiến cục đã nghiêng chiều lợi về ma tộc, nhưng dưới sự soái lĩnh của Tư Đặc Lâm, quân đội nhân loại bị bao vây vẫn coi thường cái chết tổ chức kháng cự, đặc biệt bọn họ chiếm cứ các công sự kiên cố, hô ứng tương trợ, ma tộc tấn công gặp khó khăn vạn phần.


Lúc này, Mã Duy hiến kế cho đám Quân đoàn trưởng: "Hiện nay chủ lực quân của Tử Xuyên gia đều bị bao vây ở đây, hậu phương địch nhân phòng tuyến không hư, chỉ cần đánh hạ Đế đô, quân đội Tử Xuyên gia mất đi sĩ khí và đấu chí sẽ tự băng hội, chúng ta không chiến mà thắng!"


Các Quân đoàn trưởng ma tộc phấn chấn tinh thần, bản thân sao không nghĩ đến chủ ý tốt như thế chứ? Nhưng có Quân đoàn trưởng còn hoài nghi, Mông Hãn hỏi: "Vạn nhất lúc công kích Đế đô, nhân loại trong vòng vây đột phá ra công kích hậu phương chúng ta, thần tộc không phải chịu tiền hậu giáp kích sao?"


Mã Duy cười nói: "Công tước đại nhân, địch nhân trong vòng bao vây sở dĩ khó đối phó là do bọn chúng chiếm cứ các công sự kiên cố. Nếu như li khai công sự phòng ngự để dã chiến, chẳng lẽ thần tộc mà phải sợ nhân loại sao?"


Mông Hãn vuốt râu gật đầu: "Nói cũng đúng. Nếu nói năng lực dã chiến, chỉ có dã man nhân của Viễn Đông còn so được ba phần với chúng ta, nhân loại quá yếu ớt, căn bản không chịu nổi một đấm của chúng ta".


Bọn Quân đoàn trưởng ào ào khen hay, đều nói: "Chỉ có nhân loại mới nghĩ được chủ ý giảo hoạt như thế thôi!"
"Đối phó nhân loại vẫn là dùng nhân loại là hay nhất! Thần tộc chúng ta đánh trận thì giỏi, nhưng động não thì không bằng bọn chúng".


Vì khích lệ Mã Duy, được sự đồng ý của Vân Thiển Tuyết và chư vị Quân đoàn trưởng, Tử Xuyên quân đầu hàng được sáp nhập cải biên lại thành đệ thập lục quân của ma thần vương quốc, Mã Duy đảm nhiệm Quân đoàn trưởng, phụ trách thống soái tất cả phản quân nhân loại.