Thành Ngũ Liên cũng là một trong Ngũ đại thành trì của Nhiên Nguyên giới, hơn nữa so với những thành trì khác địa vị của thành Ngũ Liên ở Nhiên Nguyên giới cũng có chút đặc thù —— nó là một tòa thành trực thuộc Ngũ đại môn phái, ở trong tòa thành này ngay cả tu giả bày sạp bán khoai lang cũng hoặc nhiều hoặc ít có chút quan hệ với người của Ngũ đại môn phái. Đổi lại một góc nhìn nói trắng ra là, thành Ngũ Liên ở đây, đều là tu giả thân quyến của Ngũ đại môn phái.
Bởi vì Ngũ đại môn phái ở trong Nhiên Nguyên Giới địa vị vừa đặc biệt xa cách đã trực tiếp đưa đến đặc biệt của thành Ngũ Liên, ở chỗ này phúc lợi vô cùng tốt, vật bán ở đây so với những thành trì khác cũng tiện nghi không ít, nếu có cách từ thành Ngũ Liên mua một ít linh khí hoặc đan dược số lượng nhiều, sau đó lại đi thành trì khác bán lại, có thể kiếm được không ít linh thạch. Chẳng qua, thành Ngũ Liên mặc dù phúc lợi đãi ngộ rất tốt, nhưng muốn trở thành cư dân chính thức của thành Ngũ Liên thật ra thì rất không dễ dàng. Đầu tiên yêu cầu đầu tiên của nó chính là, có dòng họ trực tiếp ở nội môn Ngũ đại môn phái. Bất kể đệ tử nội môn cũng được, cũng bất kể một vài quản sự nội môn hoặc là cái khác, nói chung nhất định phải là đệ tử nội môn của Ngũ đại môn phái. Mà đệ tử ngoại môn của Ngũ đại môn phái hoặc thân quyến của tạp dịch, cũng có thể ở lại bên trong thành Ngũ Liên, chẳng qua bọn họ không hưởng thụ được bất kỳ đãi ngộ của ưu đãi, nhưng mặc dù như thế cũng có thật nhiều tu giả cố mang quan hệ họ hàng với Ngũ đại môn phái đi tới trong thành Ngũ Liên.
Dù sao cho dù ở chỗ này không hưởng thụ được một ít ưu đãi đặc thù, nhưng ở trong Nhiên Nguyên giới, chỉ cần dán lên nhãn hiệu Ngũ đại môn phái ngay cả an toàn cũng có càng nhiều bảo đảm nhất. Cho nên, tu giả của thành Ngũ Liên vô cùng nhiều, lúc Nguyên Tu Vân ba người bọn họ chạy tới nơi này, còn chưa đi vào cửa thành đã bị tu giả đợi muốn đi vào thành trì trước cửa thành xếp thành một dãy dài hơi chấn động một chút.
"Ta cho rằng hiện giờ phần lớn mọi người chạy đi thành Bách Hối rồi chứ?" Nguyên Tu Vân nhịn không được nhỏ giọng thì thầm một tiếng: "Không nghĩ tới ở chỗ này còn nhiều người như vậy."
Thạch Hâm ở bên cạnh lặng lẽ gật đầu, bọn họ một đường chạy như điên không được nửa ngày đã từ thành Bách Hối chạy đến nơi này, mặc dù là như vậy Thạch Hâm vẫn cảm thấy thời gian không đủ, hắn rất sợ đại ca nhà mình trêu chọc nhân vật lợi hại gì đó không thể trêu chọc, đợi không được bọn họ chạy tới cũng đã bị người ta tháo ra tám khúc, khi đó hắn phỏng chừng khóc cũng không có nơi để khóc.
"Hà, tên nhà quê ngươi đây không biết đâu! Thành Ngũ Liên chúng ta thế nhưng một trong thành Ngũ đại có chỗ dựa và bối cảnh nhất. Ở đây sinh hoạt ít nhất đặc biệt an ổn, trong thành chắc là sẽ không cho phép có người vung tay, trừ phi ngươi phạm vào việc lớn gì đó quá mức, tự có đội tra xét của Ngũ đại môn phái sẽ bắt được ngươi, người của đội tra xét bắt đều là một vài tội ác tày trời, có kẻ xấu bụng dạ khó lường tổn hại cho thành Ngũ Liên chúng ta, bọn họ cách mỗi một đoạn thời gian sẽ tra một số người, cho nên ngươi có thể yên tâm vấn đề an toàn. Thế nào nghe ta nói nhiều như vậy, ngươi có cảm thấy thành Ngũ Liên chúng ta vô cùng tốt hay không? Muốn đi vào ở chứ?" Người nói chuyện là một người nữ tử tuổi còn trẻ dung mạo xinh đẹp, cả người nàng ăn mặc áo lụa khêu gợi, trong lúc đang nói chuyện đã đưa tay khoát lên trên vai Nguyên Tu Vân, mỗi một cử chỉ ngôn ngữ của nàng đều tràn đầy mê hoặc, nếu như một ít tu giả định lực kém một chút nói không chừng trực tiếp đã bị nàng câu đi hồn phách.
Nguyên Tu Vân một tay còn đỡ Dịch Nhiên hôn mê bất tỉnh, lúc này y bị buộc bị người nắm thân thể giở trò, mặc dù đó là một cô nương, y thoạt nhìn giống như một chút cũng không có hại, nhưng Nguyên Tu Vân vẫn cảm thấy sốt ruột, lúc y đang muốn mặt đen lại cự tuyệt người nữ nhân này, đột nhiên chợt nghe được nữ nhân nói: "Nếu như các vị muốn nhanh chóng có đất ở trong thành trì này, không muốn đi xếp hàng đội ngũ thật dài này, chỉ cần ngài giao cho ta một chút thù lao thích hợp, ta sẽ mang theo ba vị đi đường tắt vào thành. Phải biết rằng, ngoại trừ Hoa mỹ nhân ta, những người khác cũng không có bản lãnh lớn như vậy và tốc độ nhanh như vậy của ta đâu ~" nghe nói như thế, Nguyên Tu Vân tâm khẽ động, chuyện quan trọng của bọn họ giờ chính là muốn nhanh chóng vào thành, nếu quả thật giống như lời nói của người phụ nữ này, như vậy Thạch Lỗi có tám chín phần là bị đội tra xét bắt được, bọn họ thật sự không kéo nổi.
"Ồ... Vậy ngươi yêu cầu trả thù lao như thế nào? Ta muốn tốc độ nhanh nhất đi vào bên trong thành, đồng thời có thể đi lại hợp lý an toàn, ngươi có biện pháp làm thành không?"
Nghe được Nguyên Tu Vân đáp lại nàng, Hoa mỹ nhân lộ ra vẻ mặt vui vẻ rất nhanh thì đem thân thể tựa ở trên người của Nguyên Tu Vân, "Ôi, vị tiền bối này, ngươi phải biết rằng, ở trong thành Ngũ Liên đây cũng không có chuyện ta không làm được đâu ~ chẳng qua tiền bối ngươi yêu cầu cũng thật nhiều thế nhưng không tiện nghi, tiền bối ngươi..."
"Linh thạch không là vấn đề." Nguyên Tu Vân tài đại khí thô một câu nói như vậy, Hoa mỹ nhân nghe được đôi mắt đẹp trực tiếp lấp lánh. "Vậy bên ta đây cũng không có vấn đề, ba vị mau mau đi theo ta! Chúng ta từ cửa Nam vào thành ~ "
Theo bước chân õng ẹo của Hoa mỹ nhân, bọn họ rất nhanh liền đi tới cửa thành Nam của thành Ngũ Liên, ở chỗ này cũng có thể thấy một ít người đợi vào thành, nhưng rõ ràng số lượng người nơi này nếu so với trước cửa Đông thì ít hơn, mà ở chỗ này hơi nhìn tình huống xung quanh một chút, Nguyên Tu Vân cũng biết đây làm không tốt là một đoàn thể nhỏ người nhập cư trái phép, chẳng qua có nhu cầu sẽ có người giải quyết, những người này có thể nghĩ tới loại phương pháp kiếm linh thạch như vậy, cũng vô cùng có đủ phong thái và trí tuệ của đảng hoàng ngưu* kiếp trước của y. [bọn cơ hội]
"Vị tiền bối này, một người thu ngài một trăm khối linh thạch trung phẩm, ngài có thể an an ổn ổn ở trong thành một tháng. Ở trong một tháng này ngài sẽ trải qua vô cùng an ổn và thoải mái không có bất kỳ kẻ nào hoài nghi thân phận của ngài, thế nào vô cùng có lời đi? Nếu như ngài nguyện ý, vậy theo ta cùng đi lấy bài tử chứng minh thân phận chứ?" Hoa mỹ nhân một đôi mắt đẹp nhìn thẳng tắp Nguyên Tu Vân, khiến Nguyên Tu Vân nhịn không được giật giật khóe miệng, nói rất hay giống như hắn chiếm được tiện nghi lớn trên trời? Đừng nói giỡn, rao giá mắc như vậy nếu như đổi thành một tu giả căn bản không nóng nảy hoặc là tính toán chi li, phỏng chừng sẽ trực tiếp quay đầu rời đi, nữ nhân này cũng chính là thấy Dịch Nhiên hôn mê, có thể cho rằng bọn họ đang bị cừu gia truy sát cho nên mới phải chắc chắn như thế.
Có điều mặc dù nữ tu này đã đoán sai nguyên nhân nhưng nàng lại đã đoán đúng kết quả, mặc kệ nói như thế nào, bọn họ cũng phải nhanh vào thành, cho nên Nguyên Tu Vân cuối cùng vẫn móc ra ba trăm khối linh thạch trung phẩm. Sau đó bọn họ ở dưới vẻ mặt tươi cười ngay cả mắt cũng nheo lại đi vào toà thành trì này có người nói vô cùng an toàn.
"Phía trên này còn kèm theo địa chỉ một sân nhỏ, chắc là cung cấp nơi ở cho chúng ta. Như vậy cũng tốt, chúng ta có một nơi đặt chân sau này hành động cũng sẽ thuận tiện rất nhiều." Hầu như trầm mặc một đường Thạch Hâm rốt cục mở miệng nói, "Ở đây còn có một bản đồ của một phần thành Ngũ Liên đó! Để ta nhìn một cái, hả?!"
Thạch Hâm kinh hô khiến Nguyên Tu Vân tốc độ bay nhanh quay đầu nhìn sang, đã thấy Thạch Hâm phía sau lộ ra biểu tình vô cùng xấu xí trên mặt. Hắn đưa tay chỉ hướng Tây Nam, giọng nói có chút khàn: "Ta cảm ứng được đại ca của ta hẳn là ở hướng kia."
Nguyên Tu Vân cau mày: "Cho nên?"
"Ta vừa mới xem qua bản đồ, hướng kia chính là nơi giam giữ nhân vật khả nghi của đội tra xét tra ra."
Cho nên hiện giờ hai người hầu như có thể khẳng định đại ca Thạch Hâm là bị đội tra xét bắt đi, cứ như vậy sự tình liền trở nên có chút khó làm. Dù sao nếu như muốn tấn công ngục giam đội tra xét, đó chính là Thạch Hâm cùng đối mặt cả một Ngũ đại môn phái, như vậy không chỉ sẽ đả thảo kinh xà không cẩn thận còn có thể bị bắt tại trận, sau đó bị giam, đó mới là bồi liễu phu nhân hựu chiết binh*, cho nên bọn họ chỉ có thể dùng trí. [tiền mất tật mang; xôi hỏng bỏng không; vừa mất phu nhân lại thiệt quân; mất cả chì lẫn chài (dựa theo tích: Chu Du hiến kế cho Tôn Quyền gả em gái cho Lưu Bị, nhằm lừa Lưu Bị đến bắt giữ đòi lại Kinh Châu. Nào ngờ Lưu Bị lấy được vợ, thoát khỏiĐông Ngô, Chu Du đem quân đuổi theo đánh, mắc mưu của Gia Cát Lượng, hao binh tổn tướng vô ích. Sau này mọi người dùng câu này để ví như muốn chiếm lợi người khác nhưng kết quả ngay cả vốn liếng của mình cũng tiêu mất]
"... Tối hôm nay đi thăm dò đường một chút đi, nếu như trông coi rất lỏng lẻo nói không chừng chúng ta có thể trực tiếp gặp mặt đại ca ngươi một lần, sau đó thần không biết quỷ không hay mang hắn đi hoặc là để hắn giả chết bỏ chạy, nếu như muốn cứu người vô cùng khó khăn..."
Lòng của Thạch Hâm cũng nâng lên tới họng, hắn khô khan mà nói: "Vậy phải làm sao?"
Nguyên Tu Vân cắn răng, "Cùng lắm thì chúng ta đem chuyện thành Cự Mộc kéo ra, chí ít cũng có thể bảo trụ đại ca ngươi, sau đó sẽ cứu hắn rời khỏi!"
Thạch Hâm nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, gật đầu.
Mà Nguyên Tu Vân và Thạch Hâm cũng không biết là, kỳ thực vị đại ca hai người bọn họ đang lo lắng trôi qua so với trong tưởng tượng của bọn họ phải tốt hơn rất nhiều, không có nghiêm hình tra tấn trong tưởng tượng, và các loại ép hỏi, Thạch Lỗi lúc này ngược lại như một đại gia vậy được người trong thành Ngũ Liên cho cung, bọn họ làm như vậy thực sự cũng là bị bất đắc dĩ —— lần này bọn họ tổng cộng bắt mười mấy người làm ra loại độc điểm tâm quỷ dị này, vốn tưởng rằng có thể có đột phá trọng đại đấy, nhưng đêm đó mười mấy người này đang bị giam thì chết từng người từng người miệng sùi bọt mép, may mắn không có chết cũng hai mắt vô thần một bộ dáng vẻ si ngốc rõ ràng cũng trúng loại độc chính bọn họ chế tạo. Mà dưới tình huống như vậy, Thạch Lỗi duy nhất vẫn một mực không chết còn đặc biệt bình thường, đã thành con đường duy nhất của những người này, trước mặc kệ người này rốt cuộc có thể nói ra chuyện bọn họ muốn biết hay không, quan trọng là phải đem người này bảo trụ, tuyệt đối không thể để cho hắn chết.
Cho nên, vào lúc ban đêm Nguyên Tu Vân mang theo Linh Xà Ẩn và Tiểu Hồ Lô thiên tân vạn khổ, thận trọng đi tới trước nhà tù giam giữ Thạch Lỗi, thấy chính là kẻ được bọn họ lo lắng nét mặt toả sáng ngồi ở chỗ kia, làm điểm tâm!!
Nguyên Tu Vân: "..." Nhất định là cách thức y đi vào không đúng!
———
Đang ham hố ôm 1 bộ mới, khó còn hơn bộ này, hụ hụ. Nhưng lỡ rồi thì tiếp vậy, cho nên truyện này đành ra từ từ vậy.
Mới đi chơi về nên bỏ bê hơi bị lâu:3
2;td