52.
Sau khi tiễn hai đồng đội đi, trong đoàn đội thật giống như cũng lập tức yên tĩnh hơn rất nhiều.
Đột nhiên thiếu đi hai người, vốn chỉ miễn cưỡng đủ người lập tức liền eo hẹp.
Vương Khiên vừa lưu ý người thích hợp để lựa chọn, vừa một lần nữa điều chỉnh phân công bên trong.
Liền ngay cả Hứa Tri Hiểu luôn chỉ phụ trách nội vụ, cũng không thể không gánh vác công việc của bộ phận doanh tiêu, bắt đầu nhiều lần chạy ra ngoài, tìm khách hàng.
Cũng may cậu lúc học đại học luôn luôn làm công, tiêu thụ cũng làm qua.
Hiện tại thay đổi sản phẩm cao cấp hơn, đối mặt với khách hàng càng cao cấp hơn, cậu vẫn hài lòng thích ứng như cũ.
53.
Trung tuần tháng năm vừa qua, cha Hứa lại tới Lĩnh Thành.
Hai cha con gặp nhau, khi đang dùng cơm, một cách tự nhiên mà nói tới chuyện Hứa Tri Hiểu gây dựng sự nghiệp.
Việc này lần trước khi về Vân Thành tìm Lý Nhất Dương, cậu cũng đã thông báo với gia đình qua.
Phản ứng của cha Hứa mẹ Hứa rất bình tĩnh, không đặc biệt cổ vũ, cũng không giội nước lã. Nghe cậu nói muốn đi tìm Lý gia hợp tác, hơi hỏi vài câu, liền để mình cậu đi.
Đối với cha Hứa mà nói, người gây dựng sự nghiệp ông gặp quá nhiều. Chút trò chơi trẻ con ấy của Hứa Tri Hiểu, ông tạm thời còn không để vào mắt.
Hứa Tri Hiểu cũng biết, cha mẹ đây là muốn cho mình ra ngoài vấp phải khó khăn, làm được đương nhiên tốt, không làm được, vừa vặn nghĩ lại về nhà vào công ty.
Lần này nhắc lại đề tài này, thái độ của cha Hứa coi trọng hơn trước kia không ít, chủ động hỏi tình huống.
Nghe Hứa Tri Hiểu nói về thành viên đoàn đội cùng biến động vấn đề quyền cổ phần, ông còn thuận miệng chỉ bảo vài câu.
Tán gẫu xong, cha Hứa bỗng nhiên chủ động nói: “Tụi con có tính chắp nối quan hệ với ai không?”
Hứa Tri Hiểu ngẩn ra, “Bây giờ còn chưa đến lúc đó đợi đi.”
“Vậy chính là có quyết định?”
Hứa Tri Hiểu nghiền ngẫm lời này của cha, thăm dò hỏi: “Ba muốn đầu tư cho tụi con?”
Cha Hứa cười như không cười nhìn chăm chú vào cậu, “Con cảm thấy tụi con đáng để ba đầu tư không?”
“Đáng.” Hứa Tri Hiểu trả lời không chút nghĩ ngợi.
Cha Hứa tựa hồ cảm thấy cậu là đang mạnh miệng, lơ đễnh lắc đầu một cái.
“Đợi xem đi.” Hứa Tri Hiểu tràn đầy tự tin, “Lúc đó ba nhất định sẽ chủ động đầu tư cho tụi con.”
Cha Hứa cười giỡn nói: “Chỉ cần con mở miệng, đầu tư mấy trăm vạn ba vẫn có thể đưa cho con.”
“Ba hiểu ý con, con không muốn đi cửa sau. Bây giờ ở trong mắt con, ba không phải ba con, chỉ là một người đầu tư mà con biết. Một ngày nào đó, con sẽ dùng hạng mục của con để thuyết phục ba.”
Cha Hứa theo dõi cậu, một lúc lâu, chậm rãi nở nụ cười.
Trước khi chia tay, cha Hứa bỗng nhiên lại hỏi: “Lý Nhất Dương có liên lạc với con qua không?”
Hứa Tri Hiểu lắc đầu.
“Nó sắp đính hôn với cô bé Lâm gia, có thời gian thì gọi điện qua chúc mừng chút đi.” Khi nói lời này, cặp mắt cha Hứa liên tục nhìn chằm chằm vào cậu không tha, tựa hồ muốn từ trên mặt cậu nhìn ra điều gì.
Hứa Tri Hiểu cực kỳ kinh ngạc, “Đính hôn?”
Cha Hứa thu hồi ánh mắt, hừ một tiếng, “Con nếu không đưa người yêu về nhà sớm, ba với mẹ con rồi cũng sẽ xếp cho con một người.”
“…”
Hứa Tri Hiểu khụ một cái, “Việc này ba cũng đừng quan tâm, con hiện tại chủ yếu là lấy sự nghiệp làm trọng.”
Cha Hứa trừng mắt, tựa hồ muốn nói lời khinh bỉ với cái gọi là sự nghiệp của cậu một chút, mà đến cùng vẫn không nói ra.
54.
Theo thời gian qua, lời khen từ khách hàng không ngừng tích lũy, việc làm ăn của công ty từ từ tốt lên.
Tới gần cuối tháng năm, công việc thậm chí có sự tăng trưởng không nhỏ.
Mấu chốt là còn đang truyền bá danh tiếng.
Nhớ lúc đầu, ngân hàng Hồng Nghiệp chỉ là cài đặt hệ thống này ở ngân hàng chi nhánh Lĩnh Thành. Mà hiện tại, thời gian mới qua ba tháng, tất cả chi nhánh của Hồng Nghiệp ở Lĩnh Thành đều cài đặt hết cả.
Khách hàng khác cũng phần lớn là như vậy.
55.
Vương Khiên nhận mấy người mới vào, sau đó ở văn phòng gần trường mướn nửa tầng lầu, làm địa điểm làm việc của công ty.
Mọi người trước sau chạy mấy chuyến, dọn dẹp chỗ đó, sau đó rút thời gian chuyển thiết bị làm việc cơ bản vào.
Vậy liền coi là chính thức ở lại.
56.
Ngồi ở phòng làm việc hơi đơn sơ, Hứa Tri Hiểu thường xuyên sẽ cảm thấy hoảng hốt.
Ngày này năm ngoái, cậu còn ở trong trường chuẩn bị thi học kỳ. Vương Khiên với cậu, còn chỉ là một lần gặp mặt bất ngờ, nhưng vẫn là ước mơ xa không thể thành.
Mà vào giờ phút này, cậu đã lảo đảo trên con đường gây dựng sự nghiệp hơn nửa năm, nhanh chóng trưởng thành, chân thật, đồng thời, quang minh chánh đại đứng bên người Vương Khiên, trở thành đồng đội quan trọng của hắn.
Cùng nhau bước đi, đắng cay ngọt bùi đều hưởng qua, những gương mặt bên người cũng chầm chậm thay đổi, có người rời đi, có người xuất hiện.
Trong nháy mắt cũng đã là cảnh còn người mất.
Tất cả đều tốt đẹp như đang nằm mơ.