Tu Chân Thế Giới

Chương 891: Tân vương - lão vương

Cuối cùng cũng làm xong việc mà Thi giao phó,làm Tả Mạc thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra đối với việc mình thừa kế vương vị, Tả Mạc cũng không hề cảm thấy lo lắng chút nào, bởi dù sao hắn cũng là thần cấp,cũng là một trong những cường giả đỉnh cao trên thế gian. Hơn nữa mọi việc diễn ra thuận lợi hơn dự tính của hắn, vốn lúc đầu hắn dự tình nếu tình huống diễn biến đến mức xấu nhất,đó là không thể hàng phục được ba mươi vạn đại quân này, thì hắn lập tức mang cả giới này phong tỏa.

Đương nhiên,đó chỉ là phương án đối phó trong tình huống xấu nhất thôi. Ba mươi vạn đại quân, hơn nữa còn là thành phần tinh nhuệ của Minh cảnh, nếu tất cả mà bị tàn sát sạch sẽ thì e rằng nguyên khí của Minh cảnh sẽ tổn thương nặng nề. Tuy Tả Mạc không e ngại gì chuyện giết người quá nhiều, nhưng nếu không cần phải giết chóc thì hắn cũng chẳng muốn làm

Đạt được kết quả như trước mắt là tốt nhất.

Kết quả này,còn tốt hơn cả trong dự tính của Tả Mạc, vì thế hắn phải bắt đầu suy nghĩ bước tiếp theo của kế hoạch.

Ngoại trừ đám người An Mạc và Lương Vi,không ai biết được hắn còn có thân phận là Mạc Vân Hải chi vương.hắn nhạy bén phát hiện ra,đây chính là một cơ hội tuyệt vời,.

Tạm thời chưa có chủ ý nào tốt hơn thì cứ dùng nó trước đã.

Bỗng tiếng hoan hô vang dội ở phía xa xa cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn,tâm niệm hắn vừa động,lập tức tất cả diễn biến xung quanh đều lọt vào trong tầm mắt hắn.

Lúc này hai bên đường mà đoàn người đi chuyển đang tụ tập vô số người,dài dằng dẵng nhìn không thấy cuối.

Phàm những nơi mà chiến xa đi qua,mọi người đều quỳ gối."Vương ta trên cao!" Những tiếng tung hô vang lên không dứt.

An Mạc và những thành viên chiến bộ tùy tùng đều ngẩng đầu ưỡn ngực, trên mặt hiện lên vẻ tự hào.

Tả Mạc hơi sửng sốt.

Ngay cả khi hắn vẫn còn ở Mạc Vân Hải, cũng không có đãi ngộ như thế, mặc dù hắn chính là người sáng lập ra Mạc Vân Hải. Nguyên nhân của việc này cũng do phong tục khác biệt giữa hai nơi,đa số thành viên của Mạc Vân Hải đều là tu giả. Trong khi ở Tu Chân giới có vô số môn phái,hơn nữa lại chưa từng xuất hiện thống nhất, cho nên tu giả không có vương. Mà đối với Ma tộc mà nói, mỗi khi bọn họ ở vào thời đại cường thịnh thì ắt hẳn sẽ xuất hiện một vị vương cườngđại. Vì thế ở trong lòng bọn họ, vương địa vị như thần thánh, đối với đại đa số người dân Ma tộc, vương chính là là hy vọng của bọn họ, là đối tượng bọn họ sùng bái và cống hiến cả sinh mạng.

Tân vương đã thể hiện ra sự cường đại tuyệt đối, khiến toàn bộ Minh Cảnh đều mong chờ.

Mỗi khi Ma tộc xuất hiện một vị vương cường đại, thì đồng thời cũng là lúc Ma tộc ở trong thời kì vô cùng thịnh vượng.

Khi đội ngũ của tân vương tiến đến ngọai vị Minh vương cung thì bên ngoài minh vương cung đã chật kín người. Gần như ở đây đã tụ tập tất cả những thủ lĩnh của Minh Vương đang hô to gọi nhỏ. Khi bọn họ nhìn thấy đội ngũ của tân vương đã tới thì lập tức khắp nơi trở lên sôi trào hẳn lên.

Khi Tả Mạc bước từ trong chiến xa ra chỉ thấy trước mắt toàn là đầu người là đầu người,cả dẫy đầu người mênh mông vô tận,quả thật rất chấn nhiếp lòng người a.

Tiếng hoan hô vang dội như long trời nở đất khiến người ta phải run rẩy, trong lòng đám người An Mạc dấy lên cảm giác kích dộng chưa từng có, chỉ cần được tận mắt nhìn thấy cảnh tượng hoàng tráng và đồ sộ như vậy thôi, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy vô cùng tự hào và vinh quang rồi.

"Vương ta trên cao (ai tìm hộ câu nào thay vào cái -để vương vạn tuế nghe hơi cùi)!"

Chẳng biết ai là người hô lên đầu tiên, chỉ nghe thấy tiếng hô càng lúc càng nhiều,càng lúc càng to. Tiếng hô tụ với nhau tràodâng như một dòng nước lũ khiến mặt đất cũng như rung lên.

"Vương ta trên cao!"

"Vương ta trên cao!"

Dường như mọi người không hề biết đến mệt mỏi,chỉ liên tục khàn giọng gào thét.

Tả Mạc vẫn đứng ở trên chiến xa, trên mặt mang chiếc mặt nạ đồng thau, như vầng trăng giữa biển sao, chói mắt vô cùng. Tả Mạc ngước nhìn mọi người ở xung quanh, trong con mắt của bọn họ,hắn nhìn thấy hy vọng ở tương lai, hắn nhìn thấy sự sùng bái và dáng vẻ tự hào kích động của bọn họ.

Bỗng nhiên trong lòng hắn cảm thấy như bị áp lực nào đó đè nặng.

Từ hôm nay trở đi, hắn sẽ dẫn dắt bọn họ, hắn sẽ trở thành vương của bọn họ.

Hắn hít vào thật sâu, rồi trịnh trọng tuyên bố giống như đang tuyên thệ: "Ta lấy danh nghĩa minh vương để trở thành người thủ hộ cho mảnh đất này!"

Thân thể của Thi chỉ còn lại một nửa, khi hắn nghe thấy Tả Mạc tuyên thệ, hắn biết rằng Tả Mạc hướng về phía hắn đồng ý

Trên mặt Thi hiện lên vẻ tươi cưới rất khó coi,cuối cùng thì hắn cũng bỏ xuống gánh nặng cuối cùng, lúc này cơ thể của hắn chỉ còn lại nửa đoạn mà thôi.

Hắn quay sang nhìn đại điện trống vắng rồi lẩm bẩm nói: "Để chúng ta làm chút việc cuối cùng đi."

Chỉ thấy khí thế của Thi ầm ầm bạo phát.

Toàn thân hắn phát ra những đạo quang mang giống như một ngôi sao vậy, chỉ thấy thân thể chỉ còn lại nửa đoạn của hắn tan rã ra nhanh chóng. Gần như cùng lúc đó, tại tất cả các ngóc ngách ở Minh cảnh có năm đạo khí tức quen thuộc phóng lên cao.

Trên khuôn mặt Thi phát ra ánh sáng thần thánh, khóe miệng hắn khẽ nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Cảm tạ các ngươi!"

Quanh sáng chói mắt nhanh chóng thôn phệ toàn bộ thân thể hắn,bốc lên thành một đạo quang mang cao chọc trời, bao phủ toàn bộ Minh cảnh.

Khuôn mặt của Thi hiện lên vẻ trang trọng và nghiêm túc: "Sáu người bọn ta, nguyện lấy thân tàn phách khuyết, mãi mãi trấn thủ Minh cảnh, không vào luân hồi, không về hỗn độn, dùng nó để đổi lấy bình an!"

Oanh!

Bạch quang sáng chói mắt thôn phệ toàn bộ thân thể Thi trong nháy mắt.

Trong không trung trống vắng chỉ còn lưu lại thanh âm mơ hồ.

"... Lấy nó đổi lấy bình an..."

Sáu cột sáng phóng lên trong Minh cảnh biến mất nhanh chóng.

Còn trong đại điện cũng trở nên trống rỗng.

Bỗng Tả Mạc ngẩng đầu.

Bởi hắn cảm giác được khí tức của Thi!

"... Lấy nó đổi lấy bình an..." Thanh âm mơ hồ vớn qua tai Tả Mạc, sau đó chỉ trong nháy mắt, khí tức của Thi hoàn toàn biến mất.

Bỗng nhiên,có một điểm bạch quang nhỏ cỡ hạt gạo rơi lên trên mặt Tả Mạc,mang lại cảm giác lạnh lạnh, ngập tràn khí tức của thần lực.

Sau đó trên bầu trời rơi xuống vô số điểm bạch quang, giống như nhũng hạt hoa tuyết đang rơi rụng, trông mông lung và mỹ lệ vô cùng.

Bỗng nhiên trong đám đông có người hô to: "Thứ này có thể gia tăng thần lực!"

Lập tức mọi người hưng phấn hẳn, sau đó xôn xao bay lên không trung,rồi đua nhau truy đuổi những điểm bạch quang này.

Cũng vào thời khắc đó,ở khắp Minh giới đều xuất hiện những điểm bạch quang trông như mưa tuyết.

Tâm tình của Tả Mạc lập tức trở lên suy sụp hắn, mặc dù hắn đã chuẩn bị tâm lí trước việc Thi vẫn lạc, thế nhưng khi nó thực sự phát sinh thì Tả Mạc vẫn cảm thấy bi thương vô cùng.

Có thể nói Thi là cường giả kì lạ nhất mà hắn từng được gặp, nhưng không thể phủ nhận Thi có thực lực cường đại nhất trong những cao thủ ấy, trong con mắt của Tả Mạc,Thi chắc chắc nằm trong top những người đứng đầu thiên hạ. Nhưng không ngờ một cường giả như vậy lại yêu mến mảnh đất này như vậy.

Tình cảm sâu sắc này,Tả Mạc kchưa bao giờ cảm thụ thấy trên bất cứ người nào.

Vậy mà,cuối cùng...

Rất nhiều người cho rằng trời sinh dị tượng đúng vào lúc tân vương đăng vị, càng chứng minh thêm sự bát phàm của tân vương.

Cơn mưa ánh sáng cư rới suốt trong khoảng thời gian ba ngày.

Đồng thời toàn bộ Minh Cảnh cũng trải qua ba ngày ba đêm như vũ hội cuồng nhiệt.

Khi bóng dáng của năm người thân quen xuất hiện trước mặt Tả Mạc, thì Tả Mạc đã không thể kìm nén được cảm xúc của mình nữa rồi, trong mắt hắn đã ngập tràn lệ quang.

"Thiếu gia!"Thanh âm của A Quỷ mang theo tiếng khóc, sau đó nàng rúc vào lòng Tả Mạc, tựa như khi còn bé.

Hai mắt Tả Mạc ướt đẫm lệ, nói không lên lời, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng A Quỷ.

Sau khi A Quỷ khôi phục, cảm giác cứng nhắc đã bớt đi phần nào, nhưng dù sao nàng cũng là nữ hài kiên cường, lên nhanh chóng phát hiện ra mình có điều thất thố, nên cảm thấy có chút thẹn thùng, sau đó lập tức rời khỏi lòng Tả Mạc, nhưng trên mặt vẫn còn vương hai hàng lệ châu.

"Sư đệ!" Vi Thắng nhìn Tả Mạc, viền mắt hắn cung hơi ửng đỏ.

Lúc này trong lòng con người cứng rắn như sắt thép này cũng đang vô cùng kích động. Khi hắn nhìn thấy năm cỗ thần mộc quan, lại nghĩ tới sư đệ kéo năm cỗ thần mộc quan, lang bạt mười năm trời ở hư không vô tận, chỉ cần nghĩ qua là có thể biết được nhũng khổ cực mà hắn phải chịu rồi!

"Đại sư huynh!" Tả Mạc cũng kích động vô cùng.

Hai người ôm chầm lấy nhau.

La Ly và Ngã Ly ở bên cạnh, từ hư hóa thực, bây giờ, hắn đã thoát khỏi hư ảnh gông cùm xiềng xích lúc trước. Lúc này hắn cũng vô cùng kích động gọi: "Sư huynh!"

Tả Mạc nhìn thấy La Ly, trên môi không khỏi nở nụ cười: "Sư đệ tốt rồi, cuối cùng cũng đã được như mong muốn, có thể cùng với Ngã Ly song túc song phi rồi."

La Ly không ngờ Tả Mạc clại trêu đùa hắn như vậy,trên mặt lập tức đỏ bừng, còn Ngã Ly thì lại ngươc lại,vô cùng phóng khoáng,tuy trên mặt nàng không hề có vẻ tươi cười rạng rỡ, nhưng cũng không hề hiện ra cái vẻ cứng nhắc khó gần như trước kia.

"Đại nhân!" Tông Như có gắng nói năng bình tĩnh, nhưng qua giọng nói của hắn, Tả Mạc có thể cảm nhận ra được hắn đang run rẩy vì vô cùng kích động.

Tả Mạc đấm Tông Như một quyền, cười nói: "Tốt tốt tốt!"

Trong mọi người có mặt ở đây,người tỉnh táo nhất chỉ có Tằng Liên Nhi, khuôn mặt nàng vẫn giữ nguyên vẻ vân đạm phong khinh (thờ ơ lạnh nhạt).Khi nàng thấy ánh mắt của Tả Mạc đang nhìn nàng,lập tức nàng chớp chớp đôi măt rồi nói: "Ngươi đã làm minh vương,vậy không bằng tiện công làm Bách Man vương luôn."

Tả Mạc tkhông ngờ lời đầu tiên mà Tằng Liên Nhi nói lại là những lời này,khiến hắn cũng sững người.

"Giao tình của Bách Man cảnh chúng ta với ngươi, so ra còn thân hơn cả Minh cảnh, ngươi làm minh vương là chuyện tốt, nhưng cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia,hiện tại cha ta còn tở Bách Man cảnh đấy."Con mắt Tằng Liên Nhi chớp chớp.

Tả Mạc phục hồi lại bình tĩnh, rồi bình thản nói: "Ta cũng đang suy nghĩ về việc này đấy."

Đúng vậy, Tả Mạc đang suy nghĩ về chuyện này.

Lúc trước Tả Mạc đã từng suy nghĩ,làm cách nào để lợi dụng thân phận minh vương của mình,khí đó hắn đã nghĩ tới Bách Man cảnh rồi. Nếu như hắn dùng thân phận minh vương để tấn công Bách Man cảnh, thì trở lực gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với việc hắn dùng thân phận vương của Mạc Vân Hải để tấn công Bách Man cảnh.

Bởi vì Minh cảnh và Bách Man cảnh đều là Ma tộc, cho nên thân phận Minh vương của hắn có thể làm cho dân chúng của Bách Man không hề cảm thấy bài xích. Còn nếu như hắn lấy thân phận Mạc Vân Hải để tấn công Bách Man cảnh, rất dễ làm cho dân chúng Ma tộc phản đối kịch liệt.

Mấy gần đây hắn cũng đã xem xét hoàn cảnh hiện tại của Bách Man cảnh,hiện giờ ma thần điện là thế lực cường đại nhất Bách Man cảnh, bất kể là ma soái liên minh hay là Anh Hào minh, đều đang từ từ yếu đi. Nhưng Ma thần điện muốn thống nhất Bách Man cảnh, thì vẫn còn một đoạn đường dài phải đi.

Chắc chắn điều này là một cơ hội tuyệt vời cho hắn,.

Trong lần tranh đầu giành vị trí Minh vương này,lực lượng của Minh cảnh lkhông hề bị hao tổn,vì thế nếu lấy lực lượng của cả Minh cảnh để đối phó với Ma thần điện, thì ắt hẳn tỉ lệ thắng của hắn cực lớn.Hơn nữa hắn còn có uy của tân vương, lại có được tâm của dân chúng, vì thế nếu ở Bách Man cảnh, hắn thôn tính Ma Soái liên minh và Anh Hào minh,sau đó đè ép làm Ma thần điện co cụm lại, điều đó ắt hẳn sẽ có lợi cho Minh cảnh a.

Một khi hắn thân phận Mạc Vân Hải chi vương bị vạch trần, thì e rằng làm việc này sẽ không còn đơn giản như vậy. Không ai lại ngồi im xem một phe bành trướng, Ma thần điện sẽ không, Côn Luân sẽ không, thậm chí ngay cả Yêu tộc cũng sẽ không.

Lúc đó rất có khả năng là mấy phe đó sẽ liên kết với nhau để đối phó với hắn, như vậy thì hắn sẽ bị rơi vào cảnh bốn mặt ngộ địch rồi.

Còn nếu như hắn lấy thân phận minh vương để chinh chiến Bách Man cảnh, thì đó lại là nội chiến trong Ma tộc,lúc đó Côn Luân sẽ không quá mức cảnh giác. Còn yêu tộc thì lại càng không nhúng tay vào,bởi yêu ma hai tộc chiến đấu với nhau vốn không nhiều, vì thế nội chiến của Ma tộc ắt hẳn yêu tộc sẽ không nhúng tay vào làm gì.

Hơn nữa, Minh Nguyệt Dạ còn đang bị sứt đầu mẻ trán,ốc còn không mang nổi mình ốc thì sức đâu quan tâm đến người khác.

Nếu như có thể hoàn thành được mục đích, chiếm giữ Bách Man cảnh,lúc đó hắn sẽ trở thành vương của toàn bộ Ma tộc, lại thêm Mạc Vân Hải nữa, thì lúc đó thực lực của hắn sẽ đạt tới mức không ai có thể địch lại, thậm chí ngay cả Côn Luân so với hắn cũng phải kém hơn vài phần.

Còn nếu như kế hoạch không hoàn toàn thành công, thì chỉ cần chiếm lĩnh Ma Soái liên minh, đến lúc đó Minh cảnh và Mạc Vân Hải liên thông với nhau cũng tạo thành một thế lực cực lớn.

Hơn nữa, Tả Mạc còn sát chiêu khác nữa.