Tằng Liên Nhi nhìn chằm chằm vào quang mang trên tay của Tả Mạc cả buổi trời, cuối cùng nhịn không được mới mở miệng: "Vì sao ngươi tu luyện Pháp quyết?"
Chẳng qua mấy ngày trước đây, bỗng nhiên Tả Mạc bắt đầu tu luyện pháp quyết. Tuy rằng Tằng Liên Nhi đối với uy lực của pháp quyết cũng hiểu rõ không ít, nhưng mà nàng nghĩ với tính cách của Tả Mạc tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện vô ích chút nào.
Đột nhiên lúc đầu tu luyện Thần lực, rồi bây giờ bỗng dưng đổi sang tu luyện linh lực, điều này làm cho nàng cảm thấy hết sức kỳ quái.
Trên đầu Tả Mạc nhễu đầy mồ hôi, thoạt nhìn đã thấy rõ hắn rất cật lực rồi, nhưng hắn vẫn không có ý định dừng lại, mà vừa tu luyện vừa giải thích: "Vì ba lực là phân nhánh của Thần lực, nên việc tu luyện ba lực có thể trợ giúp ích lợi rất nhiều cho sự tiến bộ của Thần lực chúng ta"
Nét mặt Tằng Liên Nhi lộ vẻ chưa hiểu lắm.
Nàng vốn tiếp thu truyền thừa của Nguyệt Lượng tộc, nên hiểu biết về Thần lực so với Tả Mạc đã hoàn toàn khác nhau.
Tả Mạc cũng không giải thích nhiều cùng nàng, bởi vì bên trong có rất nhiều đúc kết từ Bồ yêu và Vệ đã không ngừng lặp lại suy diễn mới được như thế, không phải một hai câu nói là có thể giải thích rõ ràng hết được.
Thế nhưng hắn còn bổ sung thêm một câu: "Ngày nay Thần lực đã bị mai một, có thể ngoại trừ lý do vì truyền thừa đứt đoạn ra, ắt hẳn là còn có một nguyên nhân nào khác nữa."
Cặp mắt Tằng Liên Nhi đột nhiên sáng rực lên: "Nguyên nhân gì?"
Vì sao Thần lực bị mai một, luôn là nghi vấn đã treo bao năm nay mà chưa được giải quyết, đến bây giờ vẫn không ai biết được sự thật rõ ràng. Thời đại trước đây đã trải một khoảng thời gian quá lâu, nên các ghi chép lưu truyền đến ngày nay còn rất sơ sài, hơn nữa lại không có được đầy đủ. Quả thật Thần lực so với ba lực còn cường đại hơn nhiều, ba người bọn họ bất quá cũng chỉ đạt đến tu vi Nhân giai sơ kỳ mà thôi, thế mà lại có khả năng giết chết được cả tu giả Phản Hư kỳ, ai mạnh ai yếu ắt hẳn nghe qua đã rõ.
Nhưng mà Thần lực có uy lực cường đại lại bị mai một quá lâu, ngược lại uy lực của ba lực không bằng Thần lực, thế mà phát triển lớn mạnh đến như vậy, thậm chí hiện tại đã trở thành trường phái tu luyện chính thức. Rõ ràng việc này khiến cho người ta cảm giác khó mà giải thích nổi, vô luận là tu giả hay yêu ma, đối với việc truy cầu lực lượng cũng không hề khác nhau.
Khi Tằng Liên Nhi nghe cói Tả Mạc có khả năng tìm được nguyên nhân bên trong, nhất thời tinh thần nàng chấn động dữ dội.
"Tín ngưỡng" Tả Mạc thốt ra hai chữ đó, pháp quyết trên tay hắn vẫn không có chút nào hỗn loạn.
"Tín ngưỡng..." Tằng Liên Nhi sửng sốt.
"Các cường giả thời viễn cổ còn có một thân phận quan trọng khác, bọn họ chính là đồ đằng của mỗi bộ lạc và được ví như các vị thần của bộ lạc đó, họ là đối tượng được dân chúng bộ lạc hiến tế và tín ngưỡng, cho nên sở hữu được thần điện. Còn hiện tại, cho dù là Tu giả hay Yêu Ma đi nữa, ai cũng đều không phải là đồ đằng chứ đừng nói chi đến thần điện tín ngưỡng gì gì đó."
Tằng Liên Nhi bất chợt đăm chiêu.
"Nói cách khác, cách thức tu luyện Thần lực hiện tại so với trước đây đã không còn giống nhau nữa. Chúng ta có truyền thừa, nhưng không có khả năng trở thành đồ đằng giống như thời viễn cổ mà tiếp thu những tín ngưỡng với hiến tế. Tuy nhiên, chúng ta có thể bắt đầu từ ba lực, tuy rằng uy lực của ba lực không mạnh mẽ như Thần lực, nhưng hệ thống tu luyện lại hết sức đầy đủ và chặt chẽ, hơn nữa ba lực còn là chi phái sau này của Thần lực, vì thế đối với những người tu luyện Thần lực như chúng ta đây thật sự rất hữu dụng."
Đang khi Tả Mạc nói chuyện, bỗng dưng quang mang trên tay mơ hồ có dấu hiệu bất ổn, vì thế hắn vội vàng thu liễm tâm thần.
Tằng Liên Nhi vốn thông minh lanh lợi, mà truyền thừa của bản thân lại tương đối hoàn chỉnh, nên chỉ cần hơi suy nghĩ đôi chút liền hiểu rõ những lời Tả Mạc nói quả nhiên không sai. Truyền thừa Nguyệt Lượng Thần lực ở trong tay nàng quả thật có rất nhiều điểm liên quan tới thần điện, lúc trước nàng cũng chưa từng nghĩ đến, nay liên hệ với lời nói của Tả Mạc lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Rõ ràng Thần điện chính là nơi tụ tập tín ngưỡng.
"Có thể dạy ta Yêu thuật và Pháp quyết được không?" Tằng Liên Nhi bỗng nhiên hỏi.
Tả Mạc sửng sốt mà ngừng hẳn lại, hắn không ngờ đến Tằng Liên Nhi lại đề xuất yêu cầu này, phải biết rằng đối với một vị Ma tộc chân chính mà nói, muốn học Yêu thuật và Pháp quyết ngay từ điểm khởi đầu thật là một việc phi thường khó khăn.
Hắn nhìn Tằng Liên Nhi liếc mắt: "Phải học lại từ đầu đấy, hơi khó à."
Tằng Liên Nhi thản nhiên cười: "Dù sao thì học Thần lực càng khó hơn nhiều mà."
Tả Mạc yên lặng suy nghĩ, quả thật không sai, tu luyện ba lực cách nào cũng không khó bằng tu luyện Thần lực. Vì thế hắn không cự tuyệt, rồi hơi nghĩ ngợi một chút liền móc ra hai khối ngọc giản: "Ma thể của ngươi cũng không tệ lắm, đây là Ngọc Cốt Quyết dùng để lấy linh lực mà luyện cốt, đối với ma thể cũng có điểm hữu dụng đấy. Còn U Ngục Cốt Tế Thuật này cũng rất thích hợp với ngươi, không ngại tu luyện chứ."
Gần đây, Bồ yêu đưa ra hết toàn bộ Pháp quyết cùng Yêu thuật, chủ nhân trước đây của Vệ cũng là một người chiến đấu điên cuồng, lúc còn trẻ đã tìm tới không biết bao nhiêu cường giả để khiêu chiến, do đó trên phương diện Ma công quả thật Vệ hết sức thâm hậu, hầu như tất cả các loại trường phái Ma công Vệ đều đưa ra hết mà không giữ lại chút nào.
Còn phải nói, những thứ có thể được Bồ yêu và Vệ để trong mắt tuyệt đối không thể là thứ thông thường được. Những ngày qua, Tả Mạc ngoại trừ dành hết thời gian tu luyện, còn lại đều xem qua những loại Pháp quyết, Yêu thuật và Ma công. Tuy rằng hầu hết đều kém hơn nhiều so với Thần kỹ, uy lực thi triển ra không bằng thần kỹ nhưng giúp cho hắn vận dụng xảo thuật lại càng thêm tinh tế.
Tả Mạc quyết định tu luyện ba lực, nguyên do chủ yếu chính là kết quả bàn bạc giữa Tả Mạc, Bồ yêu và Vệ mà ra.
Bọn họ đều cho rằng, Thần lực bây giờ không thể tu luyện theo phương pháp viễn cổ được nữa, bởi vì hiện tại không có cách nào phát sinh ra được lực tính ngưỡng.
Một khi đã xác định được phương hướng rõ ràng, Tả Mạc liền vùi đầu vào so sánh giữa "Bồ Vệ Tàng kinh các" với sở học của tứ đại môn phái.
Mỗi ngày hắn chỉ ngủ hai canh giờ, thời gian còn lại không cần phải nói, đều dồn cả vào việc tu luyện. Bồ yêu và Vệ giúp hắn lập ra kế hoạch tu luyện cực kỳ nghiêm khắc, kế hoạch này buộc phải chuẩn xác và chặt chẽ đến từng khắc một.
Không ngờ Tả Mạc lại chấp hành theo kế hoạch tu luyện này một cách hoàn hảo.
Mỗi khi hắn mệt mỏi rã rời thì ánh mắt lại nhìn về phía A Quỷ đang yên tĩnh ngồi bên cạnh, lập tức cả người hắn trở nên tràn trề sức mạnh.
Trước giờ hắn chưa từng chuyên tâm đến thế, cũng chưa từng nổ lực đến như vậy.
Rốt cuộc cũng khiến cho Bồ yêu và Vệ đều âm thầm cảm thấy khiếp sợ, khi bọn họ lập ra kế hoạch tu luyện này thật ra hầu hết chỉ là dựa trên lý thuyết mà thôi, ngay lúc đó họ cũng không nghĩ rằng Tả Mạc có thể kiên trì đến thế.
Nhưng đến khi Tả Mạc chấp hành một cách hoàn mỹ kế hoạch của ngày đầu tiên, thật sự khiến cho bọn họ bị hù dọa chết đi mất.
Bọn họ giật mình nhận ra vì dường như Tiểu Mạc ca ở trước mặt hết sức khác lạ so với trước đây.
Cứ thế ngày lại qua ngày, Tả Mạc vẫn tuân thủ tu luyện đúng theo kế hoạch ban đầu do hai người bọn họ lập ra.
Cho dù Bồ yêu và Vệ đã bị chấn động đến nổi không nói nên lời, nhưng đối với Tả Mạc mà nói chỉ bấy nhiêu thôi vẫn chưa đủ.
Tốc độ tiến bộ dường như còn rất chậm!
Nghe thế, Bồ yêu và Vệ đều cho rằng, nếu như không có yếu tố nào kích thích thì tiến độ trước mắt đã đạt tới trình độ cực hạn rồi, quả thật nếu nói về kinh nghiệm tìm hiểu Thần lực thì bọn họ tuyệt đối là cao thủ đi trước.
Nếu phương pháp thông thường chưa đạt được nhiều lợi ích, thì nên dùng tới phương pháp cực đoan vậy.
Như chiến đấu chẳng hạn.
Tả Mạc vốn đang đợi đám người Huyền Không tự rượt tới, nên hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo đến thế. Chỉ cần nhìn thấy trước đây Huyền Không tự đã phái ra hai gã Phản Hư kỳ, thì có thể đủ biết được quyết tâm của Huyền Không tự đối với bọn người Tả Mạc thế nào rồi.
Bỗng nhiên Tả Mạc dừng lại Pháp quyết đang thi triển trên tay, thần sắc khẽ động.
Tới rồi!
Một, hai, ba...
Ba mươi tên chẳn, mỗi người đều có tu vi Nguyên Anh kỳ!
Tả Mạc có vẻ kinh ngạc, không ngờ Huyền Không tự thật sự xem trọng mình đến thế!
Tuy nhiên đội hình đông đúc và xa xỉ đến thế cũng không làm cho hắn cảm thấy sợ hãi, mà ngược lại hắn còn cảm thấy khí huyết tòa thân sôi trào hẳn lên, ý chí chiến đấu tràn ngập khắp lồng ngực, hắn hận chưa thể lập tức cùng đám tặc ngốc hung hăng đó đánh ngay một trận.
Rất nhanh hắn đã tỉnh táo trở lại, ba mươi tên Nguyên Anh kỳ Huyền Không tự đấy, muốn đánh thắng cần phải chuẩn bị chút kế sách mới được.
Cơ hồ đồng thời trong lúc này, Tằng Liên Nhi cũng dừng hẳn tu luyện lại mà nhìn về phía hắn. Tả Mạc cũng không nói câu nào chỉ nhìn về hướng nàng rồi ra hiệu gật đầu một cái. Lập tức Tằng Liên Nhi hiểu ý bay thẳng lên trời, còn Tả Mạc thì nắm lấy tay A Quỷ cũng cất bước chạy nhanh theo.
"Bọn họ ở bên kia!"
Các Trưởng lão của Huyền Không tự tức thì phát hiện ra tung tích của bọn người Tả Mạc, bọn họ không chút do dự liền đuổi sát theo sau.
Nhưng tức khắc các Trưởng lão Huyền Không tự liền phát hiện ra, rõ ràng tốc độ của bọn người kia nhanh hơn một bậc. Trong nháy mắt, trên bầu trời chỉ còn một đạo bạch ngân cực nhỏ, bóng người đã hoàn toàn mất hút.
"Tốc độ nhanh thật!"
Rất nhiều Trưởng lão nhìn thấy đều tán thán không nên lời, tốc độ đạt đến như thế xem ra cũng không kém hơn bao nhiêu so với Côn Luân Kiếm tu.
Trên mặt của một vị Trưởng lão vốn có học thức uyên thâm lộ vẻ kinh sợ: "Đây là Thiên Nhất Ngân!"
"Thiên Nhất Ngân!"
Rất nhiều trưởng lão đều sửng sốt, cái tên này dường như bọn họ đã nghe qua ở đâu đó, cố gắng nhớ kỹ lại cũng không được rõ ràng cho lắm.
"Trong trận đại chiến nghìn năm về trước, chính là bí tịch mật truyền của Không Hành môn!"
Tên Trưởng lão này vừa giải thích xong lập tức làm cho mọi người đều nhớ ra, tuy nhiên chẳng phải Trưởng lão nào cũng có hứng thú với chuyện các môn phái lâu đời từ cả nghìn năm trước, nên có một gã Trưởng lão liền mở miệng đề nghị: "Lão Lâm, nói ra tỉ mỉ xem nào".
Lão Lâm đó cũng không phản ứng gì, chỉ trầm giọng kể lại: "Khoảng nghìn năm trước Không Hành môn chính là một môn phái bậc trung, bọn họ có hai loại pháp quyết lợi hại nhất đó là Không Sát quyết và một môn quan trọng khác nữa chính là Thiên Nhất Ngân. Thời đó Thiên Nhất Ngân chính là pháp quyết hỗ trợ di chuyển nhanh nhất, mỗi khi phi hành lập tức trên bầu trời để lại một vệt rất nhỏ, vì vậy mới gọi là Thiên Nhất Ngân. Nếu được phối hợp với biến hóa kỳ lạ của Không Sát quyết chắc chắn sẽ rất có danh tiếng, chỉ có điều toàn bộ môn phái Không Hành môn này từ lúc xảy ra trận đại chiến nghìn năm trước đã hoàn toàn bị diệt vong. Không lẽ Tiếu Ma Qua lại là truyền nhân của Không hành môn hay sao?"
Vừa nói xong câu cuối cùng, bản thân Lão Lâm đó cũng lộ vẻ nghi hoặc.
"Người này lai lịch quỷ dị, Đái Đào trưởng lão từng nói qua hắn có phương cách đồng thời tu luyện Yêu, Ma, Tu cả ba nhà, bây giờ tận mắt chứng kiến quả nhiên không sai. Tuy nhiên, chúng ta cũng không cần tốn hao tinh lực mà tièm hiểu làm gì, chỉ cần bắt hắn đem về tất nhiên sẽ tra ra ngay manh mối" Một tên Trưởng lão hừ lạnh một tiếng.
"Bàng đại trưởng lão nói đúng lắm!"
Những Trưởng lão khác đều là gật đầu.
Nhìn thoáng qua có thể thấy được, rõ ràng Bàng trưởng lão ở trong đám Trưởng lão này rất có uy tín, hắn bèn quay đầu sang nói: "Hứa trưởng lão, Ngô trưởng lão và Hác trưởng lão! Do ba vị đều có pháp quyết phi hành tuyệt diệu của bổn môn, nên thỉnh ba vị đi trước một bước. Khi nào đuổi tới gần đối phương nhớ đừng nên liều mạng với bọn chúng, chỉ cần theo sát phía sau rồi truyền báo phương vị chính xác cho chúng ta là được. Tên đó âm hiểm xảo trá, ba vị phải thật cẩn thận mới được".
Ba tên trưởng lão nghe thế cũng không nói gì liền gật đầu rồi lập tức bay lên trời.
Quả nhiên ba người này đều am hiểu pháp quyết phi hành, hơn nữa bản thân họ đều có pháp bảo hỗ trợ phi hành, nhất thời bọn họ hóa thành ba đạo lưu quang với sắc thái khác nhau mà biến mất tại phía chân trời.
Đúng là ba tên Trưởng lão này bày ra nhiều loại phi hành pháp bảo có hình dạng khác nhau, nào là hoa sen, tường vân, thậm chí cả linh thú nữa.
Tuy Huyền Không tự không lấy xảo thuật phi hành làm sở trường, nhưng thân là một trong tứ đại môn phái nên những tên Trưởng lão này chẳng ai không có gia sản kếch xù chứ, cho nên những pháp bảo hay linh thú họ sử dụng đều chẳng phải những thứ thông thường, vì vậy nhìn từ xa chỉ thấy thanh thế kinh người, hào quang tỏa ra đầy màu sắc.
Quả thật bọn Tả Mạc đang sử dụng pháp quyết Thiên Nhất Ngân.
Theo kế hoạch đề ra lúc đầu, hắn đã cẩn thận tính toán chi tiết từng bước một, do chiến thuật lấy chiến dưỡng chiến nên mọi việc diễn ra càng phải nhanh chóng, tất nhiên nguy hiểm bên trong không cần phải nói cũng biết rõ, một khi bị thất bại chắc chắn sẽ không còn cơ hội sửa chửa được nữa.
Then chốt của trận chiến này chính là tốc độ, nếu vô ý bị Huyền Không tự hoàn toàn vây kín thì nhất định khó mà toàn mạng.
Hiển nhiên phi hành pháp bảo trong tay hắn không thể nào so được với đám Trưởng lão Huyền Không tự, thậm chí còn kém cỏi hơn nhiều. Vì thế hắn đã moi ra từ trong đám pháp quyết được cất dấu bao năm nay của Bồ yêu mà bắt đầu tu luyện Thiên Nhất Ngân.
Quả nhiên Thiên Nhất Ngân không hổ bài danh là một trong ba pháp quyết phi hành kỳ tuyệt!
Vừa hưởng thụ cảm giác phi hành cực nhanh, Tả Mạc vừa bắt đầu khởi động bước tiếp theo của kế hoạch.
Đám tặc ngốc này, hãy nhiệt tình hưởng thụ màn kịch của ca ca đi!