Tu Chân Thế Giới

Chương 423: Ý nghĩ của thiên tài

Trong nháy mắt bão cát bao trùm thân thể, ngay lập tức cơ thể Tả Mạc đưa ra phản ứng.

Vô số tiểu yêu thuật không có bất cứ dấu hiệu nào đột nhiên xuất hiện xung quanh hắn. Những tiểu yêu thuật đủ loại màu sắc sặc sỡ giống như vô số tia sáng màu sắc khác nhau vây lấy Tả Mạc.

Ngay cùng lúc khi tiểu yêu thuật xuất hiện thì kiếm ý giống như phi kiếm chầm chậm ra khỏi vỏ biểu hiện ra sự sắc bén.

Diễm Chương Khải, Ngọ đao, Nhật Văn Chưởng, Minh Hư Dực, Kim Ô túc, Đại nhật!

Tả Mạc căn bản chưa đưa ra phản ứng nào thì sáu loại biến hoá của đại nhật ma thể đã tự khởi động, trong nháy mắt vũ trang đầy đủ, sẵn sàng nghênh đón quân địch.

Tả Mạc lúc này, hoa lệ dị thường. Đại nhật ma thể vũ trang hạng nặng, kim quang lóng lánh, mũi nhọn ma phong sắc bén đằng đằng sát khí, không khỏi khiến người ta rùng mình. Hai tay ôm trước ngực giống như đang ôm một thanh cự kiếm vô hình, kiếm ý nhàn nhạt kìm nén không phát ra. Tiểu yêu thuật hoặc nhanh hoặc chậm di chuyển quanh, tràn đầy màu sắc. Thuỷ khí màu lam nhạt, từng điểm hoả màu đỏ…

Thảo nào mọi người bên trong phòng ngự trận đều trợn tròn mắt.

Bão cát hung mãnh giống như muốn huỷ diệt tất cả nhưng cũng đầy mỹ lệ. Khoảng ba trượng xung quanh Tả Mạc lại yên lặng như buổi đêm.

Tả Mạc rất hiếu kì, đây là lần đầu tiên hắn thấy ba hệ thống lực lượng đồng thời sử dụng. Hắn có thể cảm nhận được lực lượng cường đại giống như đại dương bên trong cơ thể mình. Lực lượng lúc này rất bình hoà nhưng bỗng nhiên bị gió thổi tạo nên một đợt sống. Chính đợt sóng này khiến Tả Mạc cảm thấy hết hồn.

Đại dương mênh mông cuồn cuộn khiến hắn cảm thấy sợ hãi.

Nó có thể đem địch nhân xé tan thành từng mảnh cũng có thể nuốt chửng hắn.

Tả Mạc cố nén sự sợ hãi trong lòng lại, hắn cũng không cố khống chế lực lượng bên trong cơ thể mà giống như người đứng xem, tỉ mỉ quan sát sức mạnh cường đại này sẽ đem đến uy hiếp gì cho bản thân mình.

Chìm vào trong suy nghĩ, Tả Mạc hoàn toàn quên mất bão cát đang tồn tại. Bão cát mang đến cơ hội ngàn năm khó gặp, không gián đoạn, không có nơi nào không công kích, điều đó khiến thân thể hắn đưa ra hàng loạt phản ứng, Tả Mạc cẩn thận quan sát những phản ứng này.

Tả Mạc chăm chú, nhạy cảm giống như hoá thành người khác, biến hoá của thân thể rất nhanh nhưng không làm hắn rối trí, không chút dao động, hắn bình tĩnh giống như tượng đá vậy.

Rất nhanh hắn đã tìm được điểm mấu chốt.

Từ đây nhìn ra, sở dĩ xuất hiện hiện tượng động tác nhanh hơn so với ý thức bởi vì phản ứng của hắn giờ đây đã quá linh mẫn. Nói cách khác, ý thức phản ứng của hắn đã quá chậm! Hai cái vốn dĩ phi thường hài hoà bởi vì biến hoá trong cơ thể dẫn đến thân thể hắn đưa ra những phản ứng theo bản năng, do ý thức của hắn không thể theo kịp dẫn đến hai cái giờ đây không được hài hoà.

Từ đó mà suy ra loại biến hoá này bắt nguồn từ sự giao hoà của ba loại sức mạnh.

Yêu ma tu tam đại hệ thống sức mạnh giao hoà thành một thể, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, dẫn động một cái chắc chắn sẽ tác động hai cái khác. Mà ba loại lực lượng này không cùng một trình độ. Chúng khác nhau đến cùng cực! Trong ba cái, thân thể cực mạnh, thứ nhì là thần thức, yếu nhất chính là linh lực.

Đây mới là căn nguyên của vấn đề.

Hiểu ra nguyên nhân, Tả Mạc chỉ có thể cười khổ. Thần thức và linh lực há lại có thể tăng trưởng dễ dàng sao? Thứ đầu tiên hắn tu luyện chính là linh lực, sau khi gặp phải Bồ yêu bắt đầu tu luyện thần thức. Ngược lại ma thể là thứ sau cùng hắn tu luyện. Không biết sao cái này tu luyện cuối cùng nhưng lại một đường tăng nhanh, tốc độ chóng mặt ném hai cái kia lại phía sau. Ai ngờ bản thân lại gặp phải chuyện ba lực lượng hợp nhất trăm năm khó gặp này!

Càng khiến hắn cảm thấy phiền muộn chính là bây giờ ba lực lượng hợp nhất, vậy những pháp quyết trước kia giờ đây hắn đều không thể tu luyện được.

Ngược lại giờ đây tu luyện ma thể là dễ dàng nhất!

Nhưng hắn hiểu rõ, lúc này tuyệt đối không thể tu luyện ma thể, trong ba cái, ma thể đã nhanh hơn hai cái khác, như vậy nếu tiếp tục tu luyện ma thể thì khoảng cách giữa ba cái sẽ càng thêm xa vời.

Tưởng tượng bản thân hoàn toàn biến thành dã thú hành động theo bản năng, Tả Mạc không rét mà run!

Không được!

Nhất định không thể như vậy được!

Tả Mạc cắn răng quyết tâm, bỗng, hắn chú ý tới một hiện tượng kì lạ.

Ba mươi sáu khối huyết châu trong cơ thể, kim quanh bên ngoài tăng mạnh, từng tia kim quang du tẩu khắp toàn thân, phun ra nuốt vào bất định.

Cho tới tận khi nhìn thấy những kim quang này, hắn mới ý thức được bản thân đã bỏ qua điều then chốt gì đó!

Đại nhật văn diễm!

Không sai! Chính là đại nhật văn diễm! Đầu sỏ gây ra biến dị này! Hoả chủng đạt tới lục phẩm luôn đấu đá lung tung trong cơ thể Tả Mạc giờ đây lại vô cùng thuần phục vô hại.

Hắn thử khống chế một khoả huyết châu, huyết châu lung lay một cái.

Tả Mạc mừng rỡ, vội vàng tiếp tục thôi động thần thức. Hiện tại tình huống bên trong cơ thể hắn cực kì hỗn loạn, đại nhật ma thể, tiểu yêu thuật, kiếm ý đều đang tự động vận chuyển. Thần thức mà hắn có thể thôi động là rất ít, dưới số lượng cực ít thần thức có thể khống chế này, hắn đã thành công khống chế huyết châu dịch chuyển sang bên.

Dù cự ly còn rất nhỏ nhưng điều này giống như ánh ban mai khiến Tả Mạc vui mừng. Hắn cắn răng tiếp tục thôi động thần thức khiến huyết châu di chuyển.

Tả Mạc thở dài một hơi, đại nhật ma thể tuyệt đối chiếm thế thượng phong. Sức mạnh tuyệt đối của đại nhật ma thể khiến hai sức mạnh kia không thể không theo.

Giữa sự hỗn loạn này, Tả Mạc giống như làm xiếc đi trên dây, cẩn thận khống chế từng tia thần thức nhỏ.

Khống chế kiểu này cực kì hao tổn tâm thần, chỉ sau một lúc, đầu Tả Mạc đầy mồ hôi.

Hắn không dám có chút tạp niệm, chỉ cần một chút buông lỏng huyết châu vừa mới chuyển động sẽ trở về vị trí cũ, vậy coi như công cốc rồi.

Bão cát dần tan đi, hắn vẫn chưa tỉnh lại.

Quái thi ngăn cản mấy người khác, gã nhận ra Tả Mạc đang ở thời khắc cực kì then chốt. Không riêng gì gã nhìn ra, mấy người Vi Thắng cũng nhận ra điều này. Bọn họ thậm chí còn không để ý tới việc tu luyện lĩnh hội thu hoạch vừa rồi mà kiên trì thủ hộ chờ đợi ở bên.

Tâm thần Tả Mạc hoàn toàn chìm đắm vào cơ thể.

Bão cát vừa kết thúc, hắn cảm giác áp lực tăng vọt!

Sức mạnh ma thể kết thúc, lực lượng quay lại khiến Tả Mạc cảm thấy không ổn. Lực lượng ma thể là tâm của ba loại lực lượng, nó quay lại yên tĩnh nhất thời làm cho hai loại lực lượng kia cũng bất động theo.

Tả Mạc không thể tiếp tục.

Nhưng điều này không khiến Tả Mạc nổi giận, ngược lại còn làm tinh thần hắn đại chấn, bởi vì hắn hiểu ra ý tưởng của mình không sai!

Những huyết châu mang đến linh cảm cho Tả Mạc chúng ẩn chứa đại nhật văn diễm. Lực lượng của ma lực so với hai lực lượng kia thì mạnh hơn rất nhiều, giống như một chiếc cân, một bên là ma thể, một bên là thần thức và linh thể, nó tự động sẽ nghiêng về phía ma thể.

Nếu có thể khiến đại nhật văn diễm cân bằng thì sao?

Đại nhật văn diễm đạt tới lục phẩm, sức mạnh của nó hơn nhị thục đại nhật ma thể, thậm chí so với ma thể, thần thức, linh thức còn mạnh hơn rất nhiều, tình huống trước kia đã chỉ ra điều đó. Chỉ là sau khi ba cái hợp nhất thì đã ngăn chặn được nó.

Những đại nhật văn diễm vẫn đủ sức mạnh để áp chế bất cứ lực lượng nào.

Điểm then chốt chính là, đại nhật văn diễm đã hoá thành ba mươi sáu tia, chúng tựa như các từng khối đá, đủ để cho Tả Mạc tuỳ ýe cân đối chênh lệch giữa ba cái.

Đương nhiên, ý nghĩ này là tốt đẹp nhưng vấn đề trong đó không hề ít.

Trọng yếu nhất chính là phải khiến cho sức mạnh của đại nhật văn diễm có thể xâm nhập vào trong ba loại lực lượng kia.

Tả Mạc nghĩ ra một ý tưởng tuyệt diệu, chính là đan lô!

Không sai! Thứ đầu tiên hắn nghĩ đến chính là đan lô!

Ma thể mạnh mẽ có thể chịu được hoả chủng, mà hai loại lực lượng kia cũng tương sinh tương diệt. Ba mươi sáu khoả huyết châu cũng đủ hắn bố trí ra vài loại hoả trận. Một khi hoả trận hoàn thành đại nhật văn diễm có thể thâm nhập vào mỗi loại lực lượng, điều này sẽ khiến thế cân bằng được tạo thành!

Ý tưởng vô cùng lớn mật khiến hắn cảm thấy phấn khích không thôi!

Bởi vì tất cả ý tưởng này đều đi ra từ trong đầu hắn! Hắn không được bất cứ ai nhắc nhở, kiến nghị, hoàn toàn chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân mà tìm được hướng giải quyết! Hắn không biết ý nghĩ này rốt cuộc có đúng hay không nhưng thoạt nhìn nó rất có hi vọng thành công, như vậy là đủ rồi!

Cục diện mà ngay cả quái thi, Bồ yêu, Vệ, ba lão quái vật đều vô kế khả thi lại do hắn tìm ra, hắn sao không cảm thấy hứng phấn cho được?

Tinh thần phấn khích khiến hắn lâng lâng.

Ba canh giờ sau.

Khoả huyết châu cuối cùng đã được di chuyển đúng vào vị trí, dị biến chợt phát sinh!

Tả Mạc cảm thấy xung quanh bỗng rơi vào trống rỗng, hắn giống như đang đứng ở một vùng đen tối.

Bỗng nhiên, trong không trung sáng lên từng điểm kim quang, kim quang ngày càng thịnh, chúng nó tựa như những kim mâu sắc bén phá tan hư không, với tốc độ kinh người trong nháy mắt che khuất toàn bộ tầm nhìn của Tả Mạc.

Ầm!

Như có thứ gì đó xông vào trong não của Tả Mạc, nhất thời đầu óc hắn trống rỗng.

Ba!

Một tiếng vang nhỏ, đại nhật văn diễm từ chân trái thoát ra bao phủ toàn bộ bàn chân. Không quá lâu, lại một tiếng vang nhỏ, chân phải của hắn cũng bị bao phủ bởi đại nhật văn diễm.

Ba ba ba!

Liên tiếp vang lên những âm thanh nhỏ, từng đoàn đại nhật văn diễm từ khắp các bộ vị trên thân thể Tả Mạc thoát ra, đầu gối, khuỷu tay, vai…

Ba mươi sáu đoàn hoả diễm, chúng phân biệt rất rõ ràng, nhẹ nhàng thiêu đốt.

Tả Mạc bị bao vây bởi hoả diễm không cảm thấy chút đau đớn nào.

Đôi mặt hắn không có tiêu cự, trống rỗng như không có gì.

Trong thức hải, Bồ yêu và Vệ trợn mắt há mồm, ngây ra như phỗng.

Một lúc lâu sau, sâu trong đôi mắt đó, từng chút tinh thần tụ tập lại, đôi mắt hắn một lần nữa khôi phục lại như thường.

Tả Mạc bị đại nhật văn diễm chiếu vào mắt dần phục hồi lại tinh thần nhưng hắn rất nhanh hiểu ra, mình thành công rồi!

Hắn nhếch môi, cười sung sướng!

Thành công rồi!

Mình thành công rồi!

Thân thể hỗn loạn, một lần nữa bình thường trở lại, một lần nữa hắn tìm lại được cảm giác tuỳ tâm sở dục.

Cảm giác này, thật sự là quá tuyệt vời.

Đột nhiên hắn bật lên, thân người giống như hoả tiễn nhắm về bầu trời, hưởng thụ cảm giác gió tạt vào mặt, sung sướng không nói nên lời! Hắn giống như trẻ con, không biết mệt mỏi bay tới bay lui trên bầu trời.

Tiếng cười vui vẻ vang vọng tới những cồn cát xa xa.

Cho đến khi hắn cảm giác mệt rã rời mới ngừng lại. Cả người hắn giống như hoả nhân, toàn thân đều bốc cháy.

Tả Mạc ngoắc tay hút một cồn cát, nhất thời một dòng cát Kim Lưu bay vào trong tay hắn.

Đại nhật văn diễm nhanh chóng bao vây cát Kim Lưu, với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được chúng dần hoá lỏng, hoá thành một một bãi nước màu vàng kim, tạp chất đều bị hoả diễm loại bỏ.

Tả Mạc cực kì sung sướng, không nhịn được ngửa mặt lên trời cười ha ha!

Luyện khí ư, anh thích!