Tu Chân Thế Giới

Chương 288: Chiến!

Ba mươi sáu tòa lầu phù chiến đột nhiên sáng ngời, ánh sáng bạc chói mắt xông thẳng lên trời, tu giả ngoại đường đang tấn công chỉ cảm thấy trước mắt là một phiến sáng rực như tuyết, sáng tới mức không mở mắt ra được.

Thế xông pha của tu giả ngoại đường không khỏi kìm lại.

Hơn trăm ánh sáng bạc như một thanh lợi kiếm từ trong lầu phù chiến bắn ra.

Phốc phốc phốc!

Mười mấy tu giả kêu lên thảm thiết, chỉ trong chớp mắt đã bị cương lôi xuyên thủng! Cho dù quanh người ẩn hiện làn mây như có như không, lại thêm linh tráo luôn khởi động vẫn không ngăn được cương lôi chút nào.

Tả Mạc lấy Dương Sát Cương Lôi làm cơ sở, lầu phù chiến được xây nên có uy lực cực mạnh, so với Dương Sát Cương Lôi mà Tả Mạc tự tạo ra còn mạnh hơn vài phần. Những tu giả này trên người chẳng qua chỉ là linh giáp cấp ba, làm sao chống nổi công kích mãnh liệt như vậy.

Tổn thất mười mấy tu giả đối với đội ngũ có tới hơn một ngàn năm trăm người mà nói cũng chẳng tính là gì. Nhị trưởng lão hét lớn: "Tiến lên! Đừng ngừng lại! Lầu phù chiến tốc độ bắn rất chậm"

Hơn trăm đạo cương lôi chỉ ngăn cản được bọn họ tong chốc lát.

Người trung niên đứng xa xa không khỏi lắc đầu: "Thành chủ này hình như không biết dùng lầu phù chiến, tiết tấu như vậy không đúng."

"Nói vậy là sao?" Gã to lớn vội vàng hỏi.

"Lầu phù chiến tuy có uy lực cường đại song chuẩn bị tấn công khá tốn thời gian, vì vậy tiết tấu là quan trọng nhất." Người trung niên thuộc như lòng bàn tay nói: "Ba mươi sáu tòa lầu phù chiến hoàn toàn có thể dùng phương thức yểm trợ lẫn nhau, tấn công không gián đoạn. Như vậy có thể làm chậm tiết tấu của đối phương đi rất nhiều, từ đó tranh thủ thêm càng nhiều thời gian."

"Thì ra là thế!" Gã to lớn bừng tỉnh.

"Thành Kim Ô cứ tấn công luân phiên chẳng hề giữ sức, nhất định sẽ gặp phải một khoảng thời gian ngừng lại." Người trung niên nhìn chăm chăm vào tòa thành, không hề chớp mắt nói: "Đối với ngoại đường mà nói, đây là một cơ hội! Một khi tới gần được cho dù lầu phù chiến kia có tấn công cũng không cách nào ngăn cản ngoại đường tới gần!"

Quả nhiên, tình huống giống như dự đoán của hắn. Lầu phù chiến của thành Kim Ô ngừng bắn, đám tu giả cũng nhanh chóng tăng tốc tiếp cận thành Kim Ô, chỉ còn cách mười dặm.

Thi thoảng lại có vài đạo cương lôi từ trong thành Kim Ô bắn ra, bắn trung vài tu giả. Song vài đòn tấn công linh tinh như vậy căn bản không cách nào ngăn cản bước tiến của tu giả ngoại đường. Đám tu giả do nhị trưởng lão suất lĩnh sĩ khí đại chấn! Thấy thành Kim Ô càng lúc càng gần, ai nấy đều cực kỳ phấn khích, ai cũng rống lên đầy điên cuồng, thôi động linh giáp, giơ cao phi kiếm trên tay, chỉ chờ lao tới trước thành Kim Ô liền một kiếm chém tới!

Vô số tinh thạch, pháp bảo đang chờ bọn họ…

Thành Kim Ô vẫn bắn ra từng viên cương lôi lác đác, giữa đợt tấn công mãnh liệt như vậy quả thực quá yếu ớt.

Tám dặm!

Mỗi người thuộc đám tu giả ở xa xa nhìn thành Kim Ô đều thở dài, thành Kim Ô xong rồi! Chỉ cần tiếp tục tiến tới phía trước bốn năm dặm nữa, tu giả ngoại đường có thể công kích đến thành Kim Ô.

Một ngàn năm trăm tu giả đồng thời công kích, cho dù là mỗi người một đạo pháp quyết nhị phẩm, uy lực hình thành đến cả kim đan cũng không thể chống lại. Một gã kim đan không thể tiêu diệt một ngàn năm trăm tên ngưng mạch. Kim đan có ưu thế là đánh không được thì hắn có thể chạy, có thể nói hắn chiếm quyền chủ động khi công kích.

Mấy ngàn tu giả tập trung trùng kích, một khi tới gần, tuyệt đối là một tràng ác mộng.

Pháp quyết kiếm quang giống như hạt mưa rơi xuông, ngươi căn bản không thể kháng cự được.

Mọi người đều có thể dự đoán, thành Kim Ô sẽ tan tác sau một trận!

Nhị trưởng lão máu cả người như sôi lên, hắn thậm chí còn phấn khích run lên nhè nhẹ. Bản thân là trưởng lão đầu tiên tiến sát tới thành Kim Ô, hắn có thể chọn trước ba kiện pháp bảo, công lao lớn khiến vị thế của hắn ở ngoại đường càng thêm to lớn.

"Giết!" Hắn điên cuồng gào thét.

"Giết giết giết! Đám tu giả xung quanh nhất thời cũng rống lên!

Tả Mạc nheo mắt, phía dưới trong mỗi toà lầu canh phù chiến đều đã chứa đầy tu giả.

"
Đứng đúng vị trí!"

"
Tuỳ thời chuẩn bị tiếp ứng cho tốt!"

"
Không cần giữ sức! Vừa xông lên hãy dùng toàn lực, linh lực hết ra, lập tức nhường lại vị trí. Nhớ kĩ vị trí đi ra, không được ngăn cản người khác."

"
Không cần hoảng sợ, giống như huấn luyện mà thôi. Không cần ngắm kĩ, chỉ cần hướng chỗ lắm địch nhân là được."



Mỗi toà lầu canh phù chiến lúc này đều đang giương cung bạt kiếm, bầu không khí căng thẳng tới cực điểm. Trên mặt mỗi tu giả đều vô cùng ngưng trọng. Bọn họ thật ra không sợ, tuy bản thân bị bắt làm tù binh nhưng tốt xấu gì cũng đã lăn lộn lâu như vậy ở Tiểu Sơn giới. Bọn họ trước đây kỉ luật không có, trải qua khoảng thời gian huấn luyện cuối cùng cũng có chút tiến bộ.

Nòng cốt của Chu Tước doanh là Đông Tây doanh đi ra, mẹ trẻ bước từng bước một, tất cả đi theo sau.

Sau khi dặn dò xong, tất cả tạp âm của mọi người đều biến mất, thần kinh mỗi người đều tập trung, bọn họ đang chờ mệnh lệnh của ông chủ.

Ba mươi sáu toà lầu canh phù chiến, lúc này yên tĩnh đến nỗi một chiếc kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Tả Mạc nhìn tu giả đang gào thét khắp trời, nhìn xung kích ba lớp kiểu sóng của Công Tôn Sai, trước mặt loại trùng kích này hắn trong lòng không có chút lo lắng. Trong đầu rất nhanh đã tính toán ra cự ly của song phương, nhìn lên bầu trời mắt không chớp.

Cự ly giữa song phương càng gần, trận hình của đối phương cũng gần lại, nhanh chóng trở nên dày đặc.

Tu giả ngoại đường điên cuồng hướng thành Kim Ô bay tới, mà thành Kim Ô chỉ là một toà thành nhỏ, muốn tới gần, tự nhiên sẽ phải dồn thành từng đống. Trong mắt mọi người, một ngàn tu giả tụ tập cùng một chỗ, giống như nước lũ, trên bầu trời âm thanh tăng lên mấy lần làm người khác khiếp đảm!

Đám tu giả đến xem chỉ cảm thấy trời đất biến sắc, núi lở đất nứt, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch ra, một số người nhát gan không tự chủ được môi cũng run rẩy theo.

Nhìn trận hình đối phương kín không một kẽ hở, đôi măt Tả Mạc bỗng nhiên sắc bén, giống như từ lồng ngực trùng điệp phun ra, sát khí lành lạnh không chút nào che giấu ở bên trong thành Kim Ô kích động hô: "Giết!"

Trong nháy mắt, ba mươi sáu toà lầu canh phù chiến lúc trước ảm đạm bỗng ngân quang tăng lên mạnh mẽ!

Vô số cương lội tụ tập thành một cỗ ngân sắc nước lũ.

Quá nhanh!

Đám tu giả ngoại đường chỉ thấy trước mắt sáng ngời, trong lòng hoảng sợ, bọn họ chưa kịp đưa ra thì phản ứng gì, chỉ cảm thấy bị cái gì đó hung hăng đập tới!

Hai cỗ nước lũ không có chút hoa xảo gì đón đầu chạm vào nhau!

Ba ba ba!

Tiếng động dày đặc, giống như nhịp trống dồn gấp, tu giả ở tiền phương bị xuyên thủng mất đi khống chế, tốc độ bị kiềm hãm, tu giả phía sau không kịp giảm tốc độ, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

Một ngàn ngươờ nhất thời loạn hết cả lên!

Cương lôi dày đặc làm người ta không thể tránh né, mà tốc độ bọn họ sớm đã đạt tới cực hạn, lúc này bọn họ cũng không thể làm được động tác nào khác.

"Tiến lên! Tiến lên!" Vài vị trưởng lão gầm vang, mỗi người bọn họ sắc mặt đều có chút trắng bệch.

"
Xông…"

Một vị trưởng lão đang gào lên bỗng dừng lại, năm cương lôi nện vào linh tráo của hắn, tứ phẩm linh giáp ầm vỡ tan, lực lượng cường đại xé hắn thành mấy miếng.

Cường đại như cương lôi, lúc này đã được thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn. Tam phẩm linh giáp phổ thông không thể ngăn cản, tu giả thường bị xuyên thủng, dư thế chưa hết của cương lôi vẫn đủ để dánh tới linh tráo của tu giả thứ hai.

Cương lôi của ba mươi sáu toà lầu canh phù chiến tụ tập lại không quá mười trượng, căn bản không có không gian để tránh né.

Một kích đột nhiên tới, tới mãnh liệt như thế, tu giả ngoại đường bị đánh cho ngây ra.

Ba mươi sáu toà lầu canh phù chiến lúc này hoàn toàn trở thành một.

"Không cần giữ lại linh lực, không cần chính xác, tốc độ, tốc độ nhanh nhất!"

"
Nhanh lên một chút, động tác nhanh lên một chút! Lớp tiếp theo!"

"
Nhanh, lên trên!"



Chỉ thấy vài người tạo thành một tổ, trong một thời gian ngắn nhất phóng ra nhiều nhất cương lôi, ngay lập tức rời đi, mà một tổ đã chuẩn bị ở bên lập tức nhảy vào vị trí, bắt đầu tiếp nhận, như thế không ngừng lặp đi lặp lại.

Cương lôi từ ba mươi sáu toà lầu canh phù chiến không ngừng bay ra, đánh tới đội ngũ ngoại đường đã dồn thành đống.

Trong chớp mắt, một ngàn tu giả chỉ còn lại năm trăm người.

Nhị trưởng lão cũng bị đả kích này làm cho tỉnh mộng, nhưng hắn là nhân vật gì chứ, biết rõ tình huống đã tới thời khắc nguy hiểm. Lúc này phải bất chấp tất cả, tất cả các pháp bảo phòng ngự có thể lấy hắn đều lấy ra.

Chỉ thấy trên người hắn xuất hiện thêm vài tầng linh tráo, hai mắt đỏ rực, mạnh mẽ tiến lên: "Giết!"

Hắn giống như dã thú đã bị dồn tới đường cùng!

Trận này bại, hắn ở ngoại đường không có chỗ dung thân.

Cương lôi đánh vào linh tráo của hắn, ba, một cái linh tráo bị nghiền nát, kiện pháp bảo trên người hắn cũng bị vỡ ra. Hắn không để ý tới, tốc độ không giảm.

Nhị trưởng lão tiên phong, nhất thời sĩ khí tăng lên, tất cả mọi người giống như điên hướng thành Kim Ô bay tới!

Lúc này còn chưa tới năm trăm người, ngược lại không có như trước chen chút dày đặc, hơn nữa bọn họ có ý tản ra, tình hình lập tức chuyển biến tốt đẹp. Thành Kim Ô nhất thời phản ứng chậm mất nửa nhịp, hiệu suất mục tiêu trúng lập tức giảm xuống rất nhiều.

Tu giả ngoại đường nhân cơ hội lại xông tới gần hơn.

Ba dặm.

Lúc này đã tiến vào phạm vi tu giả có thể công kích, tu giả ngoại đường càng thêm phấn chấn! Tuy rằng bọn họ còn lại không tới ba trăm người, nhưng tất cả mọi người đều tin tưởng, thủ đoạn của đối phương đều đã dùng hết. Bọn họ chỉ còn một chút nữa là có thể công hãm thành Kim Ô!

Phi kiếm đã sớm chuẩn bị tốt rất muốn xuất ra.

Tả Mạc ngồi trên tường vân, trong lòng thầm than, trình độ của Đông Tây doanh so với Chu Tước doanh còn khác biệt rất nhiều. Vừa rồi đối phương dột nhiên tản ra khiến tiết tấu của bọn họ nhất thời rối loạn, hơn phân nửa cương lôi đều đánh vào chỗ trống. Nếu như tiết tấu không có loạn, trong khoảng thời gian đó đối phương ít nhất phải tốn thương thêm một trăm người nữa!

Nhưng hắn cũng biết, đây không phải là lúc trải nghiệm.

Một loạt biến hoá này khiến người xem hoa hết cả mắt, thiếu chút nữa quên cả thời. Khí thế ngoại đường như cầu vồng trùng kích tới, mọi người trong lòng không khỏi thầm nghĩ, thành Kim Ô xong rồi. Tình huống trận chiến hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Thành Kim Ô dừng lại một lúc lâu hiển nhiên có âm mưu, kia chỉ là lừa ngoại đường mắc bẫy mà thôi.

Khi mà cương lôi tan vỡ, não mọi người bỗng trống rỗng.

Bọn họ mất đi khả năng tư duy, chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn một màn đang xảy ra trước mắt, một màn hoa lệ mà tàn khốc! Một màn dữ dội mà thê mỹ!

Ngay sau khi tận mắt nhìn thấy nhị trưởng lão xông tới, tu giả ngoại đường điên cuồng mà đánh tới thành Kim Ô, mấy trăm người đột nhiên sinh ra một cỗ khí tức thảm liệt, mọi người càng kinh sợ, hít vào một hơi lãnh khí.

Bọn họ mở mắt trừng trừng nhìn thấy nhị trưởng lão mang theo mọi người vọt tới cách thành Kim Ô một dặm, trong đầu mỗi người chỉ còn một ý nghĩ: thành Kim Ô xong rồi!

Nhưng đúng lúc này, trên bầu trời thành Kim Ô, một thanh niên đang ngồi ở trên phù vân hấp dẫn ánh mắt của mọi người cuối cùng cũng động tác.

Hắn đứng lên.