Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 705: Hoàng Sơn Chân Quân Có Quản Lý Nhóm Có Nghề

Quả nhiên… “con rối Đồng Quái” bị treo lên đánh là chân thân, kẻ ngụp lặn trong nhóm mới chính là phân thân hoặc con rối. Kế hoạch của Đồng Quái Tiên Sư bị Bắc Hà Tán Nhân nhìn thấu và vạch trần.

Bắc Hà Tán Nhân mỉm cười:

- Những lời này ta trả lại nguyên xi cho ngươi. Đến lúc đó, người bị đánh đến khóc lóc cầu xin tha nhất định sẽ là ngươi! Đồ thầy bói dỏm, chúng ta cứ chờ xem!

Khi đang nói chuyện, trong “nhóm Cửu Châu số 1” lại có tin mới.

Cuồng Đao Tam Lãng:

- Bạch tiền bối, ta sai rồi! Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi!

Tiếp đó, trên bầu trời sơn trang nghỉ mát vang lên một tiếng kêu thảm thiết lanh lảnh.

Cuồng Đao Tam Lãng biến thành một vì sao sáng ngời phóng lên trời cao. Quay tròn dạng cối xay gió, xoay tròn kiểu kiếm nhận phong bạo, bay lượn sóng, chạy hình zic-zắc, đủ loại cách thức kỹ xảo phi hành hoa mỹ… Đi kèm với tiếng kêu thảm thiết của Tam Lãng, càng bay càng xa, biến mất trong tầm mắt của chúng đạo hữu.

Cách phi hành kinh điển như vậy rõ ràng là xuất xứ từ series “Lưu Tinh kiếm dùng một lần” của Bạch Tôn Giả.

- Tam Lãng bay lên trời rồi hả?

Tuyết Lang Động Chủ hỏi.

Giao Bá Chân Quân:

- Bị Bạch đạo hữu cho bay rồi, dù sao lần này Tam Lãng hơi quá trớn, ngay cả ta cũng nhìn không nổi. Bạch đạo hữu, ta đề nghị chi bằng cho Tam Lãng bay đến mặt trời luôn đi.

Giao Bá Chân Quân nhìn như sắm vai “kẻ ác”, kỳ thực hắn đang xin tha giúp Tam Lãng… Hắn nói như vậy, Bạch Tôn Giả sẽ không tiện đưa Cuồng Đao Tam Lãng đến mặt trời thật.

Bạch Tôn Giả trả lời:

- Yên tâm đi, ta cũng không định đưa Tam Lãng đạo hữu đến mặt trời đâu. Hơn nữa đưa Tam Lãng đạo hữu vào vũ trụ cũng không có nghĩa lý gì. Người như hắn, dù là ở trong vũ trụ cũng có thể chơi rất vui vẻ.

Chúng đạo hữu xem đến đây, lại nhớ đến tính cách của Cuồng Đao Tam Lãng… Đúng là không sai! Cái loại như Tam Lãng, dù có ném hắn vào hoàn cảnh gì thì hắn đều có thể tìm cơ hội trêu chọc người khác. Dù là trong vũ trụ thì nhất định hắn cũng có thể tìm được cách tìm đường chết.

Bạch Tôn Giả nói tiếp:

- Vì vậy ta đưa hắn vào một bí cảnh trước kia ta đã phát hiện được. Đó là một bí cảnh rất thú vị, hiện tại cũng là một trong những sơn trang nghỉ mát của ta, ta đặt tên cho nó là bí cảnh chậm chạp. Phàm là người tiến vào bí cảnh này, tất cả động tác đều sẽ bị chậm lại vô số lần. Ví dụ như ngươi muốn bước ra một bước, ở bên trong bí cảnh chậm chập cần khoảng mười lăm giây thì ngươi mới có thể hoàn thành chuỗi động tác nhấc chân, cất bước, hạ chân xuống. Dù ngươi dùng thủ đoạn gì, làm nổ chân khí hoặc linh lực nhằm tăng nhanh động tác thì đều vô dụng trong bí cảnh. Dù là ai thì cũng cần tốn mười lăm giây mới bước ra được một bước.

Bạch tiền bối, rốt cuộc ngài có bao nhiêu sơn trang nghỉ mát vậy?

Lúc Bắc Hà Tán Nhân nghe đến đó thì tò mò hỏi:

- Bạch tiền bối, đây là loại bí cảnh làm chậm thời gian sao?

- Không, không liên quan gì tới thời gian hết. Chỉ đơn thuần là hiệu quả “chậm chạp” mà thôi. Khi mọi người tiến vào đó, thời gian mà bản thân trôi qua, tốc độ tư duy cũng sẽ không thay đổi.

Bạch Tôn Giả giải thích.

Bắc Hà Tán Nhân:

- Nói cách khác, sau khi Tam Lãng huynh tiến vào “bí cảnh chậm chạp”, tốc độ suy nghĩ không thay đổi nhưng làm bất kể chuyện gì đều sẽ bị hạn chế đến mức độ chậm nhất nhỉ? Đi một bước cần mười lăm giây, giơ cánh tay cũng cần hơn mười giây đúng không?

Bạch Tôn Giả:

- Đúng là như vậy.

Diệt Phượng Công Tử nghe đến đó thì lập tức vui vẻ:

- Ha ha ha, đây đúng là chuyện tàn nhẫn nhất đời đối với Tam Lãng.

Bình thường người thích tìm chết đều khá là hiếu động. Chính vì bọn họ không chịu ngồi yên, đặc biệt hoạt bát nên mới có thể phát hiện “chỗ tìm chết” mà người khác không cách nào phát hiện, từ đó làm ra sự kiện tìm chết mà người thường không cách nào tưởng tượng nổi.

Nếu Tam Lãng bị đưa đến “bí cảnh chậm chạp” kia, tối đa nửa ngày, hắn sẽ phát điên lên mất.

Vân Du Tăng Thông Huyền: [Icon giơ ngón tay cái]

[Ác Mộng Xa Lộ] Đông Phương Lục Tiên Tử:

- Bạch tiền bối làm tuyệt quá, nên ném Tam Lãng vào cái “bí cảnh chậm chạp” kia từ sớm để đầu óc hắn tỉnh táo lại. Gần đây bệnh tìm chết của Tam Lãng nghiêm trọng lắm rồi, phải chữa mới được.

Bắc Hà Tán Nhân:

- Đông Phương Lục đạo hữu, biệt hiệu của cô lại bị đổi rồi à.

[Ác Mộng Xa Lộ] Đông Phương Lục Tiên Tử:


- …

Một lát sau.

[Đổi Tên Ta Nữa Ta Sẽ Giận Đấy] Đông Phương Lục Tiên Tử:

- Rốt cuộc là ai hả, suốt ngày đổi biệt hiệu của ta thế? Cái tên sát thủ xa lộ này không hay chút nào! Ta đang khổ luyện kỹ thuật lái xe đấy, sẽ không tùy tiện đụng vào người khác nữa đâu!

Lưu Huỳnh Tiên Tử:

- Lục Lục, ta nghe nói ngày “Tạo Hóa Pháp Vương live stream”, lúc cô quay đầu xe ở bãi đậu xe đã đâm nát bấy đuôi xe của Thư Hàng tiểu hữu đúng không?

[Đổi Tên Ta Nữa Ta Sẽ Giận Đấy] Đông Phương Lục Tiên Tử:

- …

Lưu Huỳnh Tiên Tử, đời người đã gian nan như vậy, cô không cần vạch trần đâu! Có một số chuyện một khi nói ra khỏi miệng thì tình bạn sẽ không còn đó.

Bắc Hà Tán Nhân vội giải vây nói:

- Nhắc tới Tạo Hóa Pháp Vương… bây giờ Pháp Vương đâu rồi nhỉ? Hồi sáng ta thấy hắn cứ thần thần bí bí, ta vốn tưởng rằng sẽ có đạo hữu trong nhóm tìm hắn tính sổ chứ nhưng sao không thấy tăm hơi thế?

Thất Sinh Phù Phủ Chủ:

- Không phải Tạo Hóa đạo hữu muốn live stream lúc mọi người đóng phim đấy chứ? Định phối nhạc nền cho phim chẳng hạn?

Diệt Phượng Công Tử:

- Đừng nói chuyện đáng sợ vậy chứ, @Tạo Hóa Pháp Vương, Tạo Hóa đạo hữu, giờ ngươi đang làm gì đấy? Chắc ngươi không định hát thật đâu ha?

Tạo Hóa Pháp Vương nhanh chóng ngoi lên:

- Ha ha, bí mật!

- Đậu xanh, Tạo Hóa đạo hữu, không lẽ ngươi muốn hát thật à? Nếu muốn hát thì nói trước một tiếng nhé, ta sẽ đóng chặt thính giác lại trước.

Bắc Hà Tán Nhân thấp thỏm nói.

Tạo Hóa Pháp Vương:

- Yên tâm đi, ta cũng không phải Tam Lãng hay Đồng Quái. Ta chỉ thích ca hát thôi, sẽ không tìm chết đâu.

Nhưng dù Tạo Hóa Pháp Vương cam đoan như vậy, trong lòng các đạo hữu “nhóm Cửu Châu số 1” vẫn sợ lắm lắm. Có mấy vị đạo hữu đã chuẩn bị đạo cụ bịt tai, có người đang cân nhắc xem ngày mai quay phim có nên đóng chặt thính lực trước hay không.



Sau tin nhắn của Tạo Hóa Pháp Vương, bởi vì không có chủ đề mới, nên “nhóm Cửu Châu số 1” dần dần yên tĩnh lại.

Lại qua năm phút, trong nhóm vẫn im ắng như cũ, dường như mọi người đều đã nghỉ ngơi.

Lúc này, Phá Dương Kích Quách Đại rốt cuộc nắm lấy thời cơ ngoi lên:

- Ha ha ha, lần này sẽ không ai quấy rầy ta nữa đi? Xem ta [Icon đầu chó đáng yêu]!

Bắc Hà Tán Nhân:

- Ơ, sao đột nhiên im hết vậy? Chẳng lẽ mọi người đều đi xem Tống Thư Hàng tiểu hữu kết kén rồi à?

Phá Dương Kích Quách Đại: [Icon tức giận xoa đầu chó lầu trên]

Bắc Hà Tán Nhân:

- …

Phá Dương Kích Quách Đại:

- Bắc Hà đạo hữu, con mợ mi!

Bắc Hà Tán Nhân dở khóc dở cười, oan quá mà, hắn chỉ là thấy trong nhóm im lặng lâu như vậy, cảm giác có phần không quen nên nhắn một tin, không ngờ còn có thể trúng chiêu.

Hơn nữa, Quách Đại đạo hữu, ta cũng không thèm đoạt cái “đầu chó bị xoa” của ngươi đâu. Càng oan hơn là, đầu chó của ta… A phì phì phì, đầu của ta đã bị ngươi xoa rồi, còn phải bị ngươi mắng cho một trận. Tim ta đau quá.

Phá Dương Kích Quách Đại:

- Không chơi nữa, đi ngủ đây. Ngủ ngon, Bắc Hà đạo hữu. Hôm nay đúng là quỷ quái mà, tức điên người.


Bắc Hà Tán Nhân:

- Quách Đại đạo hữu, ngủ ngon…

Cứ như vậy, trong “nhóm Cửu Châu số 1” yên tĩnh lại.

Khoảng chừng năm phút sau.

Phá Dương Kích Quách Đại đột nhiên hiện thân lần nữa:

- Hồi mã thương, xem ta [Meme đầu chó đáng yêu]!

Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:

- Chờ được ngươi rồi! Mạnh mẽ xen vào [Meme tức giận xoa đầu chó lầu trên]!

Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:

- Phàm nhân môi cá nhám à, bản Đậu Đậu biết ngay ngươi sẽ đánh đòn hồi mã thương nên đã mai phục ở đây chờ ngươi. Xem móng vuốt to bự của bản Đậu Đậu bùng nổ này, thoáng cái liền đoạt “lầu đầu chó bị xoa” của ngươi. Không cần cảm ơn ta đâu, những câu này ta đã gõ trước đó rồi, + paste đấy!

Sau một lúc lâu, Phá Dương Kích Quách Đại: [Meme tức giận xoa đầu chó lầu trên]!

Phá Dương Kích Quách Đại:

- Đậu má, mạng bị lag!

Phá Dương Kích Quách Đại:

- Đậu Đậu, ngươi nhớ đó cho ta, hôm nay ngươi đã đoạt lầu của ta hai lần. Lần sau gặp mặt, ta tuyệt đối không tha cho ngươi đâu.

Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:

- Vẫn câu nói kia, không phục thì làm đi, tới xoa đầu chó của ta nè, tới cắn ta nè, ha ha ha ha.

- Đậu Đậu khốn kiếp! Thật sự không chơi nữa, đi ngủ. Tim đau quá.

Phá Dương Kích Quách Đại nói.

Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:

- Ngủ ngon, Quách Đại đạo hữu. Ngoài ra ta nhắc nhở ngươi, tối nay ta không có gì làm, ta sẽ canh trước máy vi tính. Bù cho câu “Đậu Đậu khốn kiếp” vừa rồi của ngươi, đêm nay chỉ cần là lầu đầu chó bị xoa của ngươi, ta đoạt chắc rồi!

- Xúi quẩy, Đậu Đậu ngươi mau lập gia đình đi!

Phá Dương Kích Quách Đại cắn răng nói.

Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:

- Tới đi, tiếp tục đi, tới đây tổn thương lẫn nhau nè, ai sợ ai chứ.

- …

Bắc Hà Tán Nhân:

- Luôn cảm thấy cái nhóm này không cứu được nữa rồi.

Bắc Hà Tán Nhân vừa dứt lời, Hoàng Sơn Chân Quân đột nhiên ngoi lên:

- Í, Bắc Hà đạo hữu ngươi cũng thấy vậy à. Gần đây ta vẫn luôn cảm thấy cái nhóm này đã không còn thuốc nào cứu được, thật muốn giải tán nó cho rồi.

Bắc Hà Tán Nhân:

- Σ(°△°|||)︴Chân Quân, ngươi đừng lẩn quẩn trong lòng mà. Bọn ta chỉ nói giỡn thôi, “nhóm Cửu Châu số 1” nhất định phải tồn tại đấy!

Không còn cái nhóm này, Bắc Hà Tán Nhân phải đi ngụp lặn ở đâu đây?

Lời này của Hoàng Sơn Chân Quân lại nổ cho một đống lớn đạo hữu đang ngụp lặn dưới nước ngoi lên.

Diệt Phượng Công Tử:

- Chân quân, ta cảm thấy “nhóm Cửu Châu số 1” còn có thể cứu được một chút.

Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:

- Hoàng Sơn đạo hữu, ta nối thêm cho “nhóm Cửu Châu số 1” một giây, đừng nghĩ quẩn nè!

Bạch Hạc Chân Quân cũng la lên:

- Đạo hữu thủ hạ lưu tình!

Không còn cái nhóm này, hắn làm sao tìm hiểu hành động của Bạch Tôn Giả đây?

Hoàng Sơn Chân Quân:

- Ầy… Không nói với các ngươi nữa. Ta tiếp tục đi bắt Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử đây.

Chân Quân nói xong bèn offline.

Làm sao ngăn đạo hữu trong nhóm đang không ngừng buông thả, không ngừng tìm đường chết? Cách một, trước tiên là phải hù dọa bọn họ, để cho bọn họ biết nếu tiếp tục bung lụa, không ngừng tìm đường chết thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng.

Hoàng Sơn Chân Quân cảm thấy mình là một chủ nhóm đạt tiêu chuẩn, hắn nhất định sẽ ngăn lại bầu không khí xấu trong “nhóm Cửu Châu số 1”!



Bên kia, Tống Thư Hàng đang nghỉ ngơi trong phòng.

Quá trình kết kén của Tống Thư Hàng đã gần kết thúc.

Một cái kén lớn được hoàn thành, kén kia càng kết càng dày, các tiền bối trong “nhóm Cửu Châu số 1” đang vây xem đã không cách nào dùng mắt thường để nhìn thấy bóng dáng Tống Thư Hàng nữa rồi.