- Ta thấy những nữ nhân của phó cốc chủ thật là xinh đẹp, so với cốc chủ chúng ta thì không hề kém hơn, đều là thiên tư quốc sắc, ta nhìn cũng thấy ghen ghét.
- Được rồi, chuyện của phó cốc chủ các ngươi đừng có nghị luận, trưởng lão của cốc biết thì sẽ xử phạt các ngươi.
Dương Tú Tú trách mắng chúng nữ.
- Sư tỷ, nghe nói trước kia phó cốc chủ được tỷ dẫn vào trong cốc, dựa theo lệ cũ thì tỷ phải kiểm tra toàn thân, tỷ có phải là kiểm tra rồi không?
- Thế nào sư tỷ, phó cốc chủ dáng người thế nào, còn nữa chỗ kia của phó cốc chủ có phải sư tỷ cũng đã kiểm tra rồi không?
Một đám đệ tử nổi lên nghị luận ào ào.
- Được rồi các ngươi còn hồ đồ nữa thì ta sẽ xử phạt các ngươi, phó cốc chủ có thể tùy tiện đem ra nghị luận hay sao?
Dương Tú Tú bất đắc dĩ sắc mặt chỉ có thể nghiêm nghị với chúng nữ.
- Ha ha, nữ đệ tử của Hồ Điệp Cốc đúng là nhiều chuyện, tư sắc cũng không tệ, nếu như không phải có chuyện thì bổn nhân phải đem về hưởng dụng một phen.
Ở giữa không trung truyền tới một tiếng cười, khiên cho người ta phải giật mình.
- Hồng Ma, ngươi vẫn như năm đó, nữ nhân khắp nơi đều có cớ sao lại đụng vào Hồ Điệp Cốc?
Một giọng nói truyền ra, sau đó thân ảnh đã hiện ra ở Hải Vực.
- Khặc khắc, ngươi xem những nữ nhân này tư sắc cũng không tệ lắm, chỉ là thật đáng tiếc…
Lúc này hồng bào lão giả cũng xuất hiện ở trên không mà nói.
- Hồng Ma, không phải nữ nhân sau khi qua tay ngươi thì cũng chết dưới tay ngươi hay sao?
Một thanh âm cười lạnh vang lên.
- Chết dưới tay ta sẽ luôn khiến cho các nàng cảm thấy thoải mái.
Hồng bào lão giả cười nói.
- Hồng Ma đại nhân, U Minh đại nhân, hai vị thật có nhã hứng không bằng sau khi giải quyết xong việc hai vị lưu lại một số người hưởng dụng thế nào?
Lão giả áo xám cất tiếng nói.
Hai lão nhân này một người mặc áo bào màu vàng một người mặc áo bào màu trắng.
Thanh Sơn song thánh, các ngươi có hứng thú với nữ nhân saom Luyện Dược Sư công hội có không hề ít nữ nhân mà.
Hồng Ma cất tiếng nói cười với hai lão nhân này.
- Hồng Ma đại nhân nói vậy thôi, hai người bọn ta chỉ ngồi ở ghế khách trưởng lão mà thôi.
Lão giả áo vàng cười nói.
Bốn người vừa xuất hiện liền thu liễm khí tức trên người lúc này khí tức khiến cho các nữ đệ tử của Hồ Điệp Cốc hít thở không thông, khí tức này các nàng tuyệt đối không thể nào chống lại được. Trong các nàng người có thực lực mạnh nhất chính là Dương tú Tú nhưng cũng chỉ có tu vi thập tinh Đấu Tông mà thôi.
- Các ngươi là ai, dám xông vào Hồ Điệp Cốc chúng ta.
Nhìn thấy bốn lão nhân ở trên không trung, Dương Tú Tú phục hồi tinh thần lại sau đó lập tức la lớn với bốn người, trong đó có một vẻ hoảng hốt.
- Khặc khặc cô bé này cũng không tệ lắm, thật là đáng tiếc.
Hồng Ma đảo qua đường cong trên người của Dương Tú Tú trong mắt không thôi, Dương Tú Tú tuy không phải là tuyệt sắc nhưng chắc chắn là người đẹp.
- U Minh Thanh, cô bé này thấy thế nào, không tệ chứ?
Hồng Ma lập tức quay đầu nhìn lão giả áo xám mà nói.
- Hồng Ma cô bé này cũng được, không bằng ngươi giữ lại đi.
Người được Hồng Ma gọi là U Minh thánh cất tiếng nói.
- Hồng Ma đại nhân, U Minh đại nhân, ở bên ngoài có một thông đạo, đại nhân có muốn hủy hanh không?
Hai lão giả áo vàng Thanh Sơn song thánh cất tiếng nói.
- Không biết ai tới Hồ Điệp Cốc, vậy thì hủy đi, miễn cho bọn chúng quấy rầy ta.
Hồng Ma cất tiếng nói.
- Tốt lắm ta sẽ phá hủy.
Lão gia
- Hừ, Thanh Sơn song thánh, Hồ Điệp Cốc của ta đâu phải là chỗ để cho ngươi làm càn, hai người các ngươi cũng không để lão bà tử ta vào mắt đúng không?
Một than âm trầm thấp đột ngột vang lên, sau đó một đường cầu vồng xuất hiện.
Lão bà áo tím này toát ra một mảng hàn quang, khí tức tuôn ra, ánh sáng công kích vô cùng cường hãn.
- Phá. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Lão bà áo tím kia cất tiếng la lên, một mảng quang mang như giấy vụn chia năm xẻ bảy như băng vậy.
- Hàn Băng quyết, thiên cấp cao cấp đấu kỹ, quả không hổ danh là Hồ Điệp phu nhân.
U Minh thành nhìn lão bà kia thì sắc mặt trầm xuống mà nói.
- U Minh Thánh, không ngờ ngươi lại tới Hồ Điệp Cốc, chẳng lẽ ngươi cho rằng lão bà tử ta chưa chết sao?
Lão bà áo tím lạnh lùng la lớn với U Minh thánh.
- Hồ Điệp phu nhân, đã lâu không gặp, Hồ Điệp Cốc các ngươi có dụng ý gì, các ngươi có thể ngăn cản U Minh nhị thánh sao?
Hồng Ma chăm chú nhìn lão bà áo tím mà nói, thần sắc tràn ngập hàn ý.
- Hồng Ma, Hắc Ám Thần Điện các ngươi cũng muốn nhúng tay vào chuyện của U Minh Tông hay sao?
Lão bà áo tím nhìn Hồng ma, trong mắt hiện ra một vẻ ngưng trọng.
- U Minh Tông đã đáp ứng liên thủ với Luyện Dược Sư công hội với Hồ Điệp Cốc, Tuyệt Tình cốc và Cuồng Sư Môn, gia nhập Hắc Ám Thần Điện chúng ta, ta hôm nay có thể tha cho ngươi một mạng.
Hồng Ma cất tiếng nói.
- Nực cười, chẳng elx Hắc Ám Thần Điện sợ Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc hay sao, chúng ta sẽ liên thủ đối phó với các ngươi, ta thấy Tứ Đại Nhân Tộc không lâu sau cũng sẽ đối phó với Hắc Ám Thần Điện.
Lão bà áo tím lạnh nhạt nói với Hồng Ma.
- Hừ, Hồ Điệp phu nhân, miệng lưỡi của ngươi cũng thật ghê gớm.
Sắc mặt của Hồng Ma hơi biến hóa mà nói, nghe thấy lời nói của Hồ Điệp phu nhân thì hàn ý trong mắt liền trở nên tràn ngập.
Thần sắc của lão bà áo tím không ngừng biến hóa, nàng đã sớm nhìn trộm qua, thực lực của U Minh thánh cùng với Hồng Ma đều là đấu thánh, mình lấy hai địch một tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ.
- Chúng đệ tử bên trong Hồ Điệp Cốc nghe đây, lấp tức rời khỏi Hồ Điệp Cốc, toàn bộ đi thành Hạo Đặc.
Thanh âm của lão bà áo tím truyền tới đủ khiến cho tất cả mọi người thuộc Hồ Điệp Cốc nghe thấy.
Chuyện tới nước này, lão bà áo tím cũng không muốn bỏ cơ nghiệp nghìn năm nhưng hiện tại đúng là không thể chống nổi.
- Chúng ta không đi, lão tổ, chúng ta cùng với Hồ Điệp Cốc cùng sống cùng chết.
Ở phía xa xa một thanh âm xé gió truyền tới, có ba tứ tinh và hai ngũ tinh Đấu Tôn sau lưng chính là chúng đệ tử tu vi Đấu Tông và Đấu Hoàng.
- Khặc khặc, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Hồng Ma cười lạnh nói, đối với chúng đệ tử tứ tinh ngũ tinh Đấu Tôn này Hồng Ma dĩ nhiên là không để vào trong mắt.
- Các ngươi chịu chết đi, đi mau.
Hồ Điệp phu nhất nhìn đám đệ tử phía sau mà bất đắc dĩ nói.
- Lão tổ, muốn chúng ta cùng đi sao, chúng ta cũng là một phần tử của Hồ Điệp Cốc.
Một ngũ tinh Đấu Tôn cất tiếng nói.
Lúc này trong đám trưởng lão, đám người Dương Tú Tú cũng đã thả người lên trên không trung.
- Vậy đừng hòng đi, Hồ Điệp Cốc hôm nay sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi Huyền thiên nội lục.
U Minh thánh hung hăng mà nói.
- Khặc khặc, Thanh Sơn song thánh, các ngươi đối phó với những người khác, ta cùng với U Minh Thánh đối phó với Hồ Điệp phu nhân.
Hồng Ma cất tiếng nói sau đó hóa thành một đạo tàn ảnh, một mảng hồng mang bắn về phía Hồ điệp phu nhân.
- Các ngươi mau đi, không cần hi sinh vô ích.
Lão bà áo tím hơi la lên, sau đó trong tay của bà cũng tràn ngập một mảng quang mang nghênh hướng hồng mang, trên mặt cũng hiện ra vẻ ngưng trọng vô cùng.
- Xoẹt xoẹt.
Hai luồng lực lượng cường hãn va chạm vào nhau trên không trung, một mảng hồng mang cũng lóe lên, lực lượng cuồng bạo khuếch tán.