- Ra mắt chủ nhân.
Đại Hắc cũng từ phía sau tiến lên chào hỏi Nhạc Thành.
- Ngược lại một chuyện, chúc mừng Hỏa Lão đã đột phá, hẳn là đã khôi phục được bằng trước kia. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhạc Thành cười nói với Hỏa Lão, dựa vào khí tức trên người của Hỏa Lão Nhạc Thành biết rằng Hỏa Lão đã ít nhất đột phá tới thập tinh Đấu Tôn.
- Đã trở về thực lực trước kia, tuy nhiên đột phá thì còn rất chậm.
- Từ từ, tin rằng Hỏa Lão chẳng mấy chốc nữa sẽ đột phá tới Đấu Thánh.
Nhạc Thành cười nói.
- Chủ nhân, Yêu Huyên tỷ đâu.
Đại Song và Tiểu Song cất tiếng hỏi Nhạc Thành, lần trước Yêu Huyên đã đi cùng với chủ nhân.
-Yêu Huyên ở trong Hạo Thiên Tháp chờ đợi, các ngươi đã đột phá tới Nguyên ANh kỳ thành công rồi sao?
Nhạc Thành đánh giá hai người Đại Song và Tiểu Song, hai người này trong vòng tám tháng đã đột phá tới Nguyên Anh Kỳ, đối với sự tiến bộ của hai nữ tử này, Nhạc Thành vô cùng thỏa mãn.
Về phần Đại Hắc, xem ra Đại Hắc cũng đã đế mức thành hình hậu kỳ, sắp đột phá tiếp rồi.
Trở lại đình viện, Nhạc Thành nói cho Hỏa Lão biết cuộc tranh chấp giữa Tứ Đại Thú Tộc, Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Nhân Tộc, về chuyện Linh châu Nhạc Thành cũng không nói, không muốn cho người khác biết.
- Nói như thế, thực lực của ngươi đã tới Đấu Thánh, thật thần kỳ.
Nghe xong lời nói của Nhạc Thành, Hỏa Lão không khỏi trợn mắt hác hốc mồm, Nhạc Thành không hề giấu diếm chuyện mình giết Minh Vương và Hoàng Ma.
- Thực lực tiến bộ, từ đường tẩy lễ đúng là có chút thần kỳ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Nhạc Thành cũng biết chuyện mình đột phá có quan hệ rất lớn với từ đường tẩy lễ.
- Mới tám tháng, thực lực này của ngươi thật khiến cho ta hâm mộ.
Hỏa Lão mỉm cười nói.
- Đại Song, Tiểu Song, ta muốn bế quan ba tháng, các ngươi hộ pháp cho ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song và Tiểu Song.
- vâng chủ nhân.
Đại Song và Tiểu Song cất tiếng đáp.
Sau đó Nhạc Thành lập tức quay trở lại gian phòng, bế quan ba tháng, Nhạc Thành cũng không biết có đủ hay không, đầu tiên là phải luyện chế Huyền Linh đan sau đó phải luyện hóa tám viên linh châu thượng cổ.
Ở trong phòng, Nhạc Thành bố trí một cấm chế lợi hại xong bắt đầu ngồi xuống, thủ ấn của hắn đánh ra, từ trong mi tâm xuất hiện một luồng ánh sáng tràn ngập, sau đó Hạo Thiên Tháp xuất hiện, thân ảnh của Nhạc Thành cũng tiến nhập vào bên trong đó.
Ở trong phòng luyện chế đan dược Nhạc Thành cũng không tìm thấy chỗ chỉ có thể tiến vào trong Hạo Thiên Tháp mà thôi. Có linh khí của Hạo Thiên Tháp, luyện chế đan dược càng thêm dễ dàng.
Hạo Thiên Tháp chính là thượng cổ thần khí, Hạo Thiên Tháp giống như là thế giới bên trong của Nhạc Thành vậy, dĩ nhiên là không dẫn tới Đan Lôi.
Ở trước đại điện Yêu Huyên và Thanh Đồng cũng dddag tu luyện, cảm nhận thấy Nhạc Thành tới thì bọn họ liền đình chỉ mà đứng lên.
- Nhạc Thành bên ngoài thế nào rồi, không có chuyện gì chứ?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Không có chuyện gì, ta đã quay lại, chỉ là ở Thúy Phong Cổ Nham, Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện đã giao thủ với ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên rồi kể lại mọi chuyện.
- Nhạc Thành ngươi có linh khí nhiều như vậy mà không nói sớm cho ta biết, muốn gạt ta ở bên cạnh ngươi.
Nhìn thấy Nhạc Thành Thanh Đồng cất tiếng nói với Nhạc Thành, trong lời nói hiện ra một vẻ trách ký.
Nhạc Thành cũng không biết trả lời thế nào, đúng là lúc đầu hắn cũng thật sự muốn lừa gạt Thanh Đồng ở bên cạnh hắn.
- Ta biết rõ ý ngươi, ngươi muốn thu phục ta, tuy nhiên thực lực của ngươi hiện tại không đủ, trừ khi ngươi đột phá lên Hợp Thể Kỳ, ngươi không cần giải thích, trí nhớ trong đầu ta là như thế, người tu chân nhìn thấy thượng cổ thần thú đều muốn thu phục.
Thanh Đồng chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói.
Nhạc Thành rất buồn bực, hóa ra chuyện mình muốn Thanh Đồng đã sớm biết còn tưởng rằng mình có thể mưu đồ với nó. Truyên thừa trí nhớ của Hóa Xà khiến cho Nhạc Thành không khỏi sửng sốt.
- Để ngươi thu phục là chuyện không thể nào, những thượng cổ thần thú chúng ta đều là những người vô cùng kiêu ngạo.
Thanh Đồng chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Chỉ là ta thấy ngươi cũng không tệ lắm, dựa theo lời nói của Hóa Xà tộc chú ta, có thể kết huyết ước, đây là một huyết ước phong ấn bình đẳng, sau đó chúng ta sẽ có tâm linh cảm ứng với nhau.
- Huyết ước, được, chúng ta kết huyết ước.
Nhạc Thành mỉm cười nói, đây là chuyện tốt, mình còn đang nghĩ cách làm sao thu phục Thanh Đồng, huyết ước Nhạc Thành đã nghe nói qua, ngoài nhứng thứ khác thì còn có Huyết ước tồn tại.
Huyết ước và linh hồn phong ấn khác nhau, linh hồn phong ấn có thể khống chế được linh hồn của đối phương, chiếm hữu trắng trợn nhưng huyết ước thì không, huyết ước sau khi thành lập thì hai người sẽ tương liên với nhau, một khi một người gặp chuyện thì người còn lại cũng sẽ bị ảnh hưởng, nặng thì có thể bị chết, đây là một phong ấn công bằng. Kết huyết ước xong không thể nghi ngờ là quan hệ giữa hai người càng thêm chặt chẽ.
Nhạc Thành cũng không nói gì thêm với Thanh Đồng, hắn lập tức ký kết huyết ước với Thanh Đồng, Nhạc Thành cũng không ó ý thu phục Thanh Đồng là yêu sủng, chỉ mong Thanh Đồng ở bên cạnh mình, trợ giúp mình mà thôi.
Thần thú số lượng rất thưa thớt, so với yêu thú thì ít hơn quá nhiều, nhưng trời già cũng công bằng, thiên phú của Thần Thú cũng vô cùng khủng bố, ở Cổ Nham linh khí ít ỏi như vậy mà thần thù cũng đạt tới Thành Hình hậu kỳ.
Thành Hình hậu kỳ tương đương với Phân Thần hậu kỳ của người tu chân, tốc độ tu luyện mười năm tới Thành Hình Hậu kỳ người tu chân không thể làm được, người tu chân tu luyện mười năm đột tới Trúc Cơ hậu kỳ có thể coi là thiên tài, dĩ nhiên Nhạc Thành là ngoại lệ.
Nhạc Thành và Thanh Đồng khoanh chân ngồi xuống, hai bàn tay của hai người không ngừng biến đổi thủ ấn khiến cho ngay cả Yêu Huyên cũng nghi hoặc, sau đó từng luồng huyết dịch từ trên người của Nhạc Thành và Thanh Đồng bắn ra.
Hai người bao bọc huyết dịch với nhau, đồng thời linh hồn lực rót vào nhau, sau đó linh hồn lực đã dung hợp lại với nhau
Huyết ước chính là phong ấn bình đẳng, cả hai người đều cam tâm tình nguyện, cho nên huyết ước cũng không phải là phiền toái.
Sau nửa canh giờ, tất cả huyết dịch và linh hồn lực đã ngưng tụ thành thanh mang, sau đó thủ ấn của hai người biến đổi, bàn tay của Nhạc Thành và Thanh Đồng tách ra.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, thanh mang của hai người khắc sâu vào mi tâm của nhau, sau đó từ từ tiêu tán không còn thấy nữa.
- Cha, được rồi, đã kí kết huyết ước xong xuôi.
Thanh Đồng đứng dậy nói với Nhạc Thành.
- Thanh Đồng, ngươi gọi ta là gì?
Nhạc Thành nghe thấy Thanh Đồng cất tiếng thì trợn mắt há hốc mồm, còn tưởng mình nghe lầm.
- Cha, chúng ta đã ký kết huyết ước, con ở trong trí nhớ không có cha mẹ, cho nên hiện tại ký kết huyết ước xong, cha chính là cha của con.
Thanh Đồng ngây thơ nghiêm túc nói với Nhạc Thành, không hề có chút gì đùa giỡn.
- Cái gì….
Nhạc Thành há hốc mồm.
- Cha, người kinh ngạc sao?
Thanh Đồng nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của Nhạc Thành thì hỏi.
- Không phải, ta….
Nhạc Thành không biết nói gì nên đành lắc đầu:
- Cha, được, gọi ta là cha là được rồi…