Mà ở trong kết giới viễn cổ, Nhạc Thành đối với người của Tứ đại Thú tộc ấn tượng cũng không khá hơn chút nào, Nhạc Thành từ trong miệng Yêu Huyên biết rõ vài ngàn năm trước bộ tộc của nàng bị Toan Nghê tộc, viễn cổ Hổ tộc, viễn cổ Minh Xà tộc liên thủ tiêu diệt, Yêu Huyên đối với tam đại Thú tộc có thâm cừu đại hận, nếu bây giờ Nhạc Thành che chở Minh Yêu cùng Huyễn Yêu, thì Yêu Huyên cũng không cao hứng.
Đối với Yêu Huyên, Nhạc Thành vẫn cảm thấy kỳ quái, nhưng vì Yêu Huyên hắn cũng không có thể che chở cho Minh Yêu cùng Huyễn Yêu được.
Về phần bố trí linh hồn phong ấn ở trong đầu Minh Yêu, chẳng qua Nhạc Thành muốn cho mình an toàn hơn một chút mà thôi.
Bây giờ hai người Minh Yêu cùng Huyễn Yêu gương mặt tái nhợt, hai người bị lôi điện trụ oanh kích, mặc dù miễn cưỡng chống lại, nhưng tiêu hao rất lớn.
- Ti ti.
Một dòng điện mang lao tới năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi oanh kích xuống dưới, lần này hướng về phía Nhạc Siêu.
- Toàn Phong trảm.
Nhạc Thành không hề do dự, thủ ấn trong tay đánh ra, một mảnh loan nguyệt ánh sánh hướng về phía lôi điện trụ, đây là lần thứ bảy Nhạc Thành trợ giúp Nhạc Siêu ngăn cản đạo lôi điện trụ trong công kích, dựa vào thực lực Nhạc Siêu, Nhạc Thành biết rõ Nhạc Siêu không thể chống lại được, thực lực Nhạc Siêu còn không bằng Hắc ưng, cho dù có Hoàng Long chi thể, cũng không chống lại được.
- Thịch.
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, tiếng phá hủy tạo thành một mảnh trắng bệch, lập tức chung quanh có cảm giác mờ đi, lôi điện không ngừng lập loè quang mang, Nhạc Thành vừa rồi trợ giúp Nhạc Siêu cản lại một đạo lôi điện trụ công kích.
Che chở Nhạc Siêu chính là vì Nhạc Duy, trong lúc xuất phát Nhạc Duy muốn mình chiếu cố Nhạc Siêu một chút, dù sao Nhạc Siêu cũng là cháu trai của lão, nhưng cuối cùng Nhạc Duy cũng không mở miệng nói, nhưng ý nghĩ của Nhạc Duy Nhạc Thành cũng nhìn ra.
Nhìn thấy Nhạc Duy đối với bản thân mình cũng không tệ lắm, Nhạc Thành cũng chỉ có thể hết sức bảo vệ Nhạc Siêu mà thôi, dù sao cũng là người của Nhạc gia, mặc kệ trong lòng Nhạc Thành có thừa nhận hay không, nhưng huyết dịch trên người là giống nhau.
Nhạc Siêu cảm kích nhìn Nhạc Thành, trong lòng hắn hiểu rõ, nếu không có tộc trưởng, hắn đã chết bảy tám lần rồi.
- Thịch.
Trong lúc Nhạc Thành thay Nhạc Siêu tiếp được một đạo lôi điện trụ, lúc đó, một đạo lôi điện trụ trực tiếp bổ vào trên lưng Nhạc Thành, thân hình Nhạc Thành mạnh mẽ cản lại, hiểm hiểm lui lại mấy chục thước, sau đó tung người nhảy lên.
Chỉ là bây giờ trên thân Nhạc Thành Kim Long chi thể cũng mờ đi một chút, trên lưng áo đen bị đạo lôi điện trụ bổ trúng rách ra lộ một mảnh lân phiến màu vàng dày đặc.
- Cũng may có Kim Long chi thể.
Nhạc Thành cười khổ một cái, hắn vừa phải chịu một đòn công kích không thấp hơn bát tinh Đấu tôn cường giả.
Thời gian từ từ trôi qua, tại bên trong đỉnh núi, vẫn tràn ngập ánh sáng Lôi điện mang.
Một ngày sau đó, bên trong đỉnh núi khí tức đã bắt đầu giảm xuống, Kim Tiên Khôi lỗi của Nhạc Thành khí tức càng lúc càng mạnh mẽ, nó được lôi điện tẩy lễ, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi hoàng mang đại thịnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lúc này Kim Long chi thể trên thân Nhạc Thành cũng ảm đạm hơn rất nhiều, trong một ngày này, Nhạc Thành cũng không sống khá giả gì, toàn thân thất linh bát lạc, một bộ áo đen cũng rách nát tung toé, tất cả là do nhiều đạo lôi điện công kích tạo ra.
Cũng may bây giờ lôi điện trụ cũng không có cường đại như trước, khí tức lôi vân cũng bạc nhược hơn rất nhiều.
- Rốt cục cũng sắp xong rồi sao?
Nhạc Thành bất đắc dĩ cười khổ, lập tức trong tay thủ ấn đánh ra, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi lần nữa bay lên mấy chục thước, tham lam cắn nuốt tất cả lôi điện chi lực, Kim Tiên Khôi lỗi còn chưa đạt tới tầng tiên khôi, Nhạc Thành bây giờ muốn Kim Tiên Khôi lỗi ổn định cảnh giới.
Với năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi bây giờ hoàn toàn hút lấy tất cả điện trụ, Minh Yêu cùng Huyễn Yêu áp lực cũng giảm đi, Nhạc Thành cũng thở dài một hơi, bây giờ trên thạch bích điện mang cũng không còn nữa, chỉ có trên không lôi vân còn có mấy đạo lôi điện trụ không ngừng oanh kích xuống dưới, chỉ còn mấy đạo lôi điện trụ mà thôi, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi hoàn toàn có thể chống lại được.
- Không tốt.
Trong lúc Nhạc Thành vừa mới thở dài một hơi, lúc đó có một ý niệm xuất hiện trong đầu.
- Xuy xuy.
Hai màu đen hình cầu như tia chớp từ tầng trời xẹt qua xông về vách núi, chính là hắc cầu của Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, hắn lúc này không nghĩ tới hai người Hắc Ám Thần điện này thừa cơ chạy trốn, cũng không để ý trên vách núi đá có rất nhiều nguy hiểm.
- Tiểu tử, ngươi nhớ kỹ cho ta, ta đã nhớ kỹ ngươi.
Thanh âm của Đoan Mộc Xuyên từ trên vách núi đá truyền xuống, lập tức hai người tiêu tán, phía sau vách núi không thấy đâu nữa.
- Hừ.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, cũng chỉ có thể nhìn hai người kia rời đi, muốn đuổi theo bây giờ cũng không kịp.
Bất quá thời gian này, Nhạc Thành càm thấy tiếc cho cơ hội tốt, hai người này đấu khí tiêu hao không ít, muốn đối phó cũng dễ dàng hơn, cơ hội như vậy cũng không thường xuyên có.
Chỉ là Nhạc Thành bây giờ cũng tiêu hao hầu như không còn, muốn chiếm tiện nghi, thì chờ cơ hội lần sau vậy.
- Ti ti.
Một dòng điện mang bắt đầu không ngừng lóe ra, trên không trung một mảnh lôi vân cũng yếu đi rất nhiều, nếu không thì Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên cũng không thể rời đi được.
- Ầm ầm.
- Thịch.
Cuối cùng mấy đạo lôi điện trụ ầm ầm oanh kích xuống dưới, tất cả lôi vân rốt cục biến mất, chung quanh đột nhiên một mảnh sáng ngời.
Mà lúc này, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi hoàng mang tràn ngập, một cổ khí tức mạnh mẽ phóng lên trời, Rốt cục Kim tiên khôi lỗi cũng đạt tới Tiên khôi, Nhạc Thành mĩm cười vui vẻ.
- Chúng ta đi trước đi, ở đây không nên ở lâu.
Nhạc Thành cũng không có thời gian thử nghiệm Kim Tiên Khôi lỗi, chỗ này quỷ dị không nên lưu lại thì tốt hơn, về phần lôi điện, Nhạc Thành mặc dù kỳ quái, nhưng không có thời gian lưu lại nghiên cứu, rời đi quan trọng hơn.
Lập tức Nhạc Thành hướng trên vách núi đá lao đi, hai người Hắc Ám Thần điện đã thuận lợi vượt qua, Nhạc Thành bây giờ cũng không cần quá quan tâm, lúc này cũng không xuất hiện nguy hiểm quá lớn.
Thân ảnh mọi người theo sau Nhạc Thành không dám dừng lại, lập tức biến mất tại sau ngọn núi.
Trong lúc Nhạc Thành cùng mọi người biến mất, giữa không trung có một thân ảnh trồi lên, thân ảnh này cũng không phải thân ảnh người, mà là một con ma thú, mà con ma thú này nếu Nhạc Thành nhìn thấy mà nói, nhất định nhận ra chính là con ma thú mà lúc đầu Nhạc Thành tiến vào Cổ nham, nó đã đi theo mấy ngày.
Chỉ thấy ma thú quỷ dị này tại trên không đỉnh núi nhìn một đống bừa bộn, sau đó đôi mắt sáng lấp lánh nhìn trước đỉnh núi, nhảy lên.
- Đồ hỗn trướng, ngươi mau thả chúng ta ra ngoài, nếu không chúng ta ra khỏi nhất định không bỏ qua cho ngươi, nhất định đem ngươi bầm thây vạn đoạn.
- Ngươi là chó giữ nhà, ngươi mau thả chúng ta ra ngoài.
- Mau thả chúng ta ra ngoài, chúng ta muốn đi ra ngoài, chờ chúng ta ra ngoài, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Lúc đó, một mảnh hôi mang qua đi, bên trong đỉnh núi quỷ dị vang lên rất nhiều tiếng hò hét, phẫn nộ gào lên.
Những thanh âm này đến từ nơi nào không biết, nhưng vô cùng quỷ dị, nếu Nhạc Thành ở chỗ này, cũng có thể bị giật mình.
Đầu ma thú quỷ dị này nghe thấy thanh âm, lập tức nói:
- Các ngươi cũng đừng nghĩ ra khỏi, các ngươi đã bị chủ nhân nhốt ở chỗ này, thì cho dù là đại ma đầu cũng không có cách nào thoát ra, chỉ bằng các ngươi sao, chẳng lẽ có thể nghĩ thoát khỏi cấm chế của chủ nhân bố trí.
- Hừ, ngươi là chó giữ nhà biết gì, mấy con Khôi lỗi kia hấp thu đại bộ phận lôi điện, chúng ta có thể thoát khốn ra.
- Không sai, khôi lỗi của người đó rất quỷ dị.
Đầu ma thú quỷ dị thần sắc hơi trầm xuống, lập tức nói:
- Bất kể như thế nào, mười năm kế hoạch của các ngươi phá sản, ta sẽ chữa trị tốt cấm chế này, ta xem các ngươi về sau cũng không có cơ hội ra nữa.
- Chó giữ nhà, với thực lực của ngươi làm được không, cấm chế này thực lực của ngươi có thể chữa trị sao.
- Mười năm, cùng lắm thì mười năm sau, chúng ta phá vỡ cấm chế, lúc đó ta muốn nhìn thấy chó giữ nhà làm thế nào vây khốn chúng ta.