Nhìn trữ vật giới chỉ của Hôi Ma và Đan Vương ngay lập tức thủ ấn của Nhạc Thành bao trùm Vô Thượng Chân Hỏa, từ từ đốt cháy linh hồn trí nhớ của Đan Vương và Hôi Ma.
Lúc này Nhạc Thành bận bịu, Đại Song và Tiểu Song cũng không dám mở miệng nói, bọn họ chỉ có thể nhìn nhất cử nhất động của Nhạc Thành.
Vô Thượng Chân hỏa bao bọc giới chỉ này Nhạc Thành cũng không dám chủ quan, Đan vương và Hôi Ma có linh hồn trí nhớ không yếu, mình cởi bỏ cũng cần một số thời gian.
Điều này cũng khó trách, Đan Vương là luyện dược sư, linh hồn so với cửu tinh Đấu Tôn còn muốn mạnh hơn.
Nhạc Thành tinh thần quán chú, cởi bỏ linh hồn ấn ký, nếu như mạnh một chút thì sẽ hủy hoại còn nhẹ thì không thể rút ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Trọn vẹn một canh giờ, cuối cùng Nhạc Thành cũng thở ra một hơi, giải khai linh hồn ấn ký của hai người.
Kỳ thật cởi bỏ linh hồn ấn ký cũng không phải là quá khó với hắn, trong lĩnh vực linh hồn, Nhạc Thành ở thế giới tu chân hoa hạ đã là rất mạnh, đến Huyền Thiên Đại lục còn mạnh hơn nhiều.
- Nhìn xem có gì.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau đó dùng thần thức nhìn trộm vào.
- Giá trị con người của lão ma này thật phong phú.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong đó có mười viên bát phẩm sơ giai đan dược và một viên bất phẩm cao cấp đan dược, mặt khác còn không thiếu đấu kỹ, Nhạc Thành không do dự mà nhét vào trong trữ vật giới chỉ của mình.
Nhạc Thành phỏng chừng sơ bộ trữ vật giới chỉ của Hôi Ma không dưới mấy tỉ kim tệ, đây là một số lượng rất lớn.
Nhạc Thành dùng thần thức nhìn vào trữ vật giới chỉ của Đan Vương, khóe miệng của hắn không khỏi nở ra một nụ cười, Đan Vương quả không hổ danh là hồng nhân của Hắc Ám Thần Điện, những vật phẩm giá trị rất lớn.
So với trữ vật giới chỉ của Hôi Ma, Đan Vương giàu có hơn nhiều, giá trị đã tới mấy tỉ kim tệ, đặc biệt có tới hai viên cửu phẩm đan dược ở bên trong.
Thu hồi Huyền Linh U thảo và không ít đan dược lại Nhạc Thành cuối cùng cũng nở ra một nụ mỉm cười.
- Chủ nhân.
Nhìn thấy Nhạc Thành đã sắp xếp xong, Đại Song và Tiểu Song mới mở miệng.
- Đại Song, Tiểu Song hình như các ngươi cũng sắp đột phá?
Nhạc Thành dò xét khí tức trên người của Đại Song và Tiểu Song, cảm nhận thấy hai người này đã mạnh hơn không ít.
Nhìn hai nữ nhân Thiên Sinh mị đồng này, Nhạc Thành không khỏi thấy cám dỗ.
- Chủ nhân thật lợi hại, đã nhìn ra rồi.
Đại Song cất tiếng cười với Nhạc Thành, trong mắt hiện ra một mị ý câu hồn.
Nhìn Đại Song một cái, Nhạc Thành không khỏi khẽ giật mình, vừa rồi Đại Song vừa dùng Thiên Mị với mình, đúng là lợi hại, suýt nữa là bị mê hoặc.
Đại Song dường như cố ý vậy, bộ ngực sữa khẽ rung rung, kiều đồn cao vút sáng ngời khiến cho Nhạc Thành bị hấp dẫn.
- Chủ nhân, người nhìn gì vậy?
Tiểu Song cất tiếng nói với Nhạc Thành, trong mắt đầy vẻ yêu mị.
Nhạc Thành dĩ nhiên không cự tuyệt chăm chú nhìn hai nữ nhân trên khuôn mặt hiện ra vẻ mỉm cười.
Nhìn thấy Nhạc Thành không cự tuyệt lá gan của Đại Song và Tiểu Song không ngừng lớn lên mà tiến sát tới bên cạnh Nhạc Thành.
- Chủ nhân, bọn nô tỳ là người của chủ nhân, muốn hầu hạ chủ nhân một chút.
Đại Song và Tiểu Song cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Hai nữ kề cận Nhạc Thành, hai bàn tay ngọc khẽ vuốt ve.
Bị bàn tay ngọc khẽ quấn, Nhạc Thành cảm nhận thấy mình bị một thủ chưởng mềm mại xâm nhập, thủ chưởng này khẽ vuốt ve thân hình của mình.
Mà lúc này một bàn tay khác đã vươn tới dưới bụng của Nhạc Thành, trượt qua mà vuốt ve vật cứng rắn.
Cảm nhận được điều này Nhạc Thành thấy hai nữ nhân này đúng là yêu tinh, tuy nhiên không thể tùy tiện phá bỏ tấm thân xử nữ của hai nàng.
- Đại Song, Tiểu Song, hai người đúng là tu luyện Thiên Sinh Mị Đồng, nếu trước Độ Kiếp Kỳ mà thất thân thì về sau tu luyện sẽ không có lợi.
Nhạc Thành lập tức nói với Đại Song và Tiểu Song.
- Chủ nhân, chỉ cần chủ nhân muốn bọn nô tỳ, bọn nô tỳ không quan tâm tu vi.
Đại Song và Tiểu Song cất tiếng nói.
- Được rồi, ta sợ bị các ngươi dụ dỗ tiếp thì không nhịn được, các ngươi hay là tu vi quan trọng hơn?
Nhạc Thành cất tiếng nói, bị hai nữ nhân dụ dỗ, dục hỏa của hắn đã tràn ngập.
- Chủ nhân nói đùa, với thực lực của chủ nhân, chúng ta làm sao mê hoặc được.
Đại Song vũ mị cười với Nhạc Thành.
- Chủ nhân, chúng ta không có ý dụ dỗ chủ nhân, chỉ là chủ nhân nếu như sợ ảnh hưởng tới tấm thân xử nữ thì chúng ta có thể dùng tay hoặc miệng hầu hạ chủ nhân.
Tiểu Song nói xong liền khẽ vuốt ve vận cứng cáp của Nhạc Thành.
- Quên đi, ta ra ngoài.
Nhạc Thành cố nén dục hỏa mà đứng dậy đi ra ngoài.
Nhạc Thành cũng không phải là không muốn chỉ là trong thần thức Nhạc Thành đã cảm nhận được Yêu Huyên và Hỏa Lão đã xuất quan, nếu như làm gì ở đây sẽ bị Yêu Huyên nhìn trộm.
Nhìn thấy Nhạc Thành đứng dậy, Đại Song và Tiểu Song chỉ có thể thất vọng, khuôn mặt mười phần mị ý.
Thu dọn một phen Nhạc Thành liền ra khỏi sơn động, Hỏa Lão cùng với Yêu Huyên hai người đã chờ bên ngoài.
Nhìn thấy sắc mặt đỏ ửng của Hỏa Lão và Yêu Huyên Nhạc Thành cũng đã biết hai người đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất, chuyện kế tiếp chính là tính toán thời gian.
Còn bốn tháng nữa chính là ngày tới Thúy Phong Cổ Nham, đọ sức tỉ thí với Tứ Đại Nhân Tộc, Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện, Nhạc Thành biết rằng mình phải xử lý chuyện của Nhạc gia thật tốt trong thời gian hiện tại mới được.
Phiền toái cũng thật nhiều, Nhạc Thành cố gắng nghĩ ra biện pháp giải quyết nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách tốt nhất.
- Nhạc Thành, ngươi cũng nên trở về đi, nhưng mà còn có một số phiền toái đang chờ ngươi.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Nên trở về Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nơi này cách phân điện của Hắc Ám Thần Điện không xa, Hắc Ám Thần Điện sẽ nhanh chóng nhận được tin tức, bọn họ nhất định sẽ phái cường giả tới, chúng ta nên rời đi hiện tại thì tốt hơn.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Đi thôi, chúng ta về Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn móc ra một ngọc giản màu vàng mà bóp nát, trước mắt hắn liền hiện ra một thong đạo.