- Vậy thì mọi người hãy chứng kiến, chúng ta đi thôi.
Trần Xuân cất tiếng nói với mọi người, sau đó thân ảnh di động lập tức binế mất trên không trung, vô cùng quỷ mị.
- Đi.
- Xoẹt xoẹt.
Mọi người di động theo sau lưng của Trần Tân lên giữa không trung.
- Nhạc Thành, ngươi có nắm chắc không, đây không phải là chuyện nhỏ, có quan hệ tới danh dự của Nhạc gia.
Vũ Văn Minh Quang ở trên không trung cất tiếng nói với Nhạc Thành, lo lắng cho hắn không thôi.
- Ta tận lực là được.
Nhạc Thành quay lại mà nói, trong lòng tuyệt đối nắm chắc, nếu lần này hắn giúp Trần Bưu lên được tộc trưởng thì sau này mình sẽ chắc chắn có thêm một lực lượng hỗ trợ rất lớn.
- Nhạc Thành, ngươi chú ý tới tốc độ của Trần Tân, thiên phú của Trần gia vô cùng lợi hại.
Hỏa Lão nhắc nhở Nhạc Thành.
Một lát sau, một dãy núi hiện ra trước mắt của mọi người, trên dãy núi đó có rất nhiều người xem, có hai tộc trưởng luận bàn ở đây dĩ nhiên là tộc nhân của Trần gia rất nhiều người muốn đến xem.
Ở trên không, Hỏa Lão cùng với Nhạc Thuần, còn có Nhạc Sử Chân chăm chú nhìn Nhạc Thành ở trên không trung, sắc mặt cũng trở nên lo lắng, mà ngay cả Vũ Văn Minh Quang và Hắc Sơn cũng lo lắng không thôi.
Nhạc Thành hiện tại trấn tĩnh tâm tình lại chăm chú nhìn Trần Tân, bất kể thế nào thì hắn cũng không thắng không được.
Nhìn Nhạc Thành và Trần Tân di động ở trên không trung, người của Tứ Đại Thú Tộc dĩ nhiên không bỏ qua náo nhiệt như vậy, mặc kệ ai thắng ai thua thì đối với bọn họ cũng không quan hệ.
- Nhạc tộc trưởng, ngươi hối hận.
Ở trên không trung, Trần Tân cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Có lẽ không, ngươi mới là người hối hận mới đúng.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
- Có đúng không, nhạc tộc trưởng tuổi trẻ mà thật ngông cuồng, vậy không mau động thủ đi.
Trần Tân cất tiếng nói.
- Ta dĩ nhiên là không khách khí.
Nhạc Thành cười nhạt một tiếng rồi sau đó thủ ấn đánh ra, thân ảnh đã hiện lên giữa không trung.
Trần Tân mỉm cười, trên khuôn mặt của hắn cũng không hề lo lắng, mà đúng lúc này khi Nhạc Thành xuất hiện Trần Tân mới cấp tốc lao tới, toàn thân bao phủ một luồng ánh sáng màu hồng, giống như là ngọn lửa gào thét quỷ mị xông về phía hắn.
- Xuy xuy.
Đấu khí quanh thân chuyển động, một mảng hồng mang tràn ngập, quang mang chói mắt ngưng tụ khiến cho người ta không dám nhìn, khí tức tràn ngập đạt tới trình độ cường hãn.
Mà lúc này Nhạc Thành lại cảm thấy không giống vậy, luồng sáng luân phiên liên tục thôn phệ.
Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên biến đổi, thủ ấn của hắn không ngừng biến đổi, thân pháp của hắn đại thịnh, thân ảnh của hắn cấp tốc luân phiên bao bọc phạm vi.
- Như hình với bong.
Giữa không trung vang lên một tiếng quát nhẹ, thân ảnh của Nhạc Thành thoát khỏi sự bao bọc, Trần Tân sau đó đã vọt tới trước người Nhạc Thành.
- Đoạt Hồn chỉ.
Sắc mặt của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi lớn, thủ ấn của hắn cấp tốc biến hóa, đồng thời mười luồng sáng xanh bắn về phía luồng sáng xanh kia.
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.
Quang mang bắn ra, Nhạc Thành đột nhiên nhảy ra khỏi, sắc mặt của hắn sau đó trở nên thay đổi lớn.
- Vô Ảnh chưởng.
Đúng lúc Nhạc Thành trốn thoát, ở giữa không trung thân ảnh của Trần Tân quỷ dị xuất hiện trên không, một mảng lực lượng cường hãn xuất hiện.
- Tru ma chưởng.
- Kim Long thân thể.
Nhạc Thành vội vàng ngưng tụ một chưởng ấn màu xanh mà phóng ra đồng thời tâm niệm của hắn chuyển động, toàn thân bao trùm thân thể Kim Long, thân ảnh cũng nhanh chóng lùi lại.
- Ầm ầm.
Ở giữa không trung, chưởng ấn của hai người dung hợp vào nhau, sau đó trên không trung vang lên một tiếng phá hủy kinh thiên.
- Xoẹt xoẹt.
Một không gian bị nứt đi, một lực lượng bị không gian thôn phệ.
- Xoẹt.
Thân thể của Nhạc Thành bỗng nhiên bị đánh bay ít nhất là xa năm trăm thước, cơ thể huyết khí trở nên cuồn cuộn, không sử dụng Âm Dương Kiếm và Ám Ảnh Kiếm, Nhạc Thành không thể chống lại Trần Tân, nếu không có Kim Long thân thể Nhạc Thành không thể không bị thương nặng.
- Chín thành huyết mạch, Kim lân hộ thân, huyết mạch thật là đậm.
Nhìn thấy Nhạc Thành bố trí xong Kim Long thân thể, Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc tuyệt đối rõ ràng, chín thành huyết mạch thân thể Kim Long, thật quá mạnh.
- Vậy mà vẫn chưa đến Từ Đường Tẩy lễ.
Một số người hít một hơi lạnh, chín thành huyết mạch thân thể Kim Long, nếu như trải qua từ đường tẩy lễ thì huyết mạch không chừng sẽ khôi phục được đến mười thành, khó trách tên tiểu tử này có thể ngồi lên địa vị tộc trưởng của Nhạc gia.
- Thực lực bát tinh Đấu Tôn, bát phẩm trung giai Luyện Dược sư.
Đối với Trần Tân, mọi người cũng kinh ngạc mà kêu lên, đối với người có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng của gia tộc này, kỳ thật mọi người cũng đoán ra Trần Tân không hề đơn giản.
- Tốc độ thật nhanh, cộng thêm thực lực bát tinh Đấu Tôn, thật khó đối phó.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
- Nhạc tộc trưởng, ta vẫn chưa dốc toàn lực, ta nói rồi, ngươi sẽ phải hối hận.
Ở giữa không trung, Trần Tân nói với Nhạc Thành.
- Đến cuối cùng rồi hãy nói sau.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó thần sắc của hắn trầm xuống, thura án của hắn đánh ra, thân hình kéo lê một vòng cung rồi biến mất ngay tại chỗ.
- Âm Dương Kiếm.
Nhạc Thành một lần nữa xuất hiện, ba vòng sáng một lần nữa xoay tròn quanh thân thể Trần Tân.
- Xoẹt.
Nhìn thấy ba thanh Ám Ảnh Kiếm, Trần Tân cũng biên sắc, hắn cũng cảm nhận được khí tức cường hãn, ba thanh kiếm này tuyệt đối mang theo lực lượng khổng lồ, ngày hôm qua, dưới sự công kích của ba thanh kiếm này, Long Tam cũng chật vật không thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sắc mặt của Trần Tân biến đổi, sau đó thân hình của hắn cấp tốc lui lại, toàn thân của hắn bao trùm một hồng mang chói mắt.
- Tốc độ của Trần gia thật là nhanh.
Đám người kia nhìn thấy tốc độ này thì cũng kinh ngạc không thôi, tốc độ này thật quá kinh người.
- Thu.
Thủ ấn của Nhạc Thành nhanh chóng thu lại, ba thanh Ám Ảnh Kiếm cũng không hữu dụng với Trần Tân, tốc độ của Trần Tân thật nhanh, điều này khiến cho hắn đau đầu không thôi.
Nhạc Thành nghĩ đến một chuyện tuy nhiên thân hình cũng không dừng lại, thanh Ám Ảnh Kiếm sau khi thu lại thì nhanh chóng lui về, tốc độ của Trần Tân quá nhanh, lùi lại một chút sẽ tốt hơn.
- Nhạc tộc trưởng, ngươi thật là nhanh.
Ngay lúc thân hình của Nhạc Thành lui lại một tiếng quát nhẹ khẽ truyền đến.
Một ánh sáng chói mắt xuất hiện, ở giữa không trung xuất hiện một con chim ưng thật lớn, con chim ưng này có lợi trảo vô cùng sắc bén chộp tới Nhạc Thành.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, hắn có thể thắng Nhạc Hạo mà với Trần Tân chỉ có thể miễn cưỡng đấu lại vài phần, nãy giờ hắn phải rơi vào thế hạ phong.
- Âm Dương Kiếm.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, mi tâm của hắn lóe lên bạch quang, sau đó bạch quang chói mắt hiện ra trước người của Nhạc Thành.