- Cánh cửa kia hẳn là biết rõ chuyện của Hắc Ám Thần điện.
Nhạc Thành do dự một chút rồi cất tiếng hỏi, Hắc Ám Thần Điện ở trong cự thành có phân ra điện, với thực lực của Cuồng Sư môn ở Cự Thạch Thành thì tuyệt đối nhìn sẽ biết.
- Ngươi cũng biết chuyện của Hắc Ám Thần điện, rốt cuộc ngươi là ai?
Sắc mặt của Lê Giang Nam hơi biến đổi, người bình thường đối với chút chuyện này tuyệt đối sẽ không thể biết.
- Tại hạ đã nói rồi dường như tông chủ không tin, tuy nhiên tất cả là sự thật.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Sắc mặt Lê Giang Nam hơi biến hóa, y chần chừ một lúc rồi nói:
- Chuyện của Hắc Ám thần điện ta cũng không nghe nhiều, chỉ biết rằng bọn họ cũng di chuyển vào trong kết giới.
Chí sợ môn chủ biết đến rất nhiều, chẳng lẽ trong cự thành có người của Hắc Ám thần điện mà môn chủ không biết sao?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Không sai, trong thành Cự Thạch đúng là có người của Hắc Ám Thần điện tuy nhiên Hắc Ám thần điện và Cuồng Sư môn từ trước tới nay không có bất kỳ ân oán gì với nhau, ta muốn Cuồng sư môn không bị rơi vào bãi nước đục này.
Lê Giang Nam một lần nữa u buồn nói với Nhạc Thành.
- Ngươi cùng với Hắc Ám Thần điện có cừu oán?
Ngay sau đó Lê Giang Nam hỏi Nhạc Thành.
- Cứ xem là như thế đi, có một số ân oán, đa tạ môn chủ đã cho biết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Ta cũng không nói cho ngươi biết điều gì, ta chỉ hy vọng nếu như ngươi thích Dao nhi thì làm bất kỳ chuyện gì cũng nên nghĩ tới nó một chút, những thứ khác ta cũng không nhiều lời, đó là chuyện của người trẻ tuổi các ngươi.
Lê Giang Nam nói xong liền rời khỏi gian phòng của Nhạc Thành.
- Tại sao lại nhắc đến Lê Tiêu Dao?
Nhạc Thành nghe thấy câu nói cuối cùng của Lê Giang Nam thì không khỏi nổi lên nghi ngờ.
- Thi đấu Luyện Khí Sư xong chúng ta sẽ đến chỗ của Hắc Ám thần điện phân điện xem một chút.
Nhạc Thành nói thầm, bây giờ Thanh Bối Ma Ngưu đã đột phá tới ma thú cấp tám, trong Hắc Ám thần điện phân điện có cường giả Đấu Tôn thì mình cũng có thể liều mạng chống lại, đế lúc đó mình cũng đã đột phá tới Nguyên Anh Kỳ rồi.
Rốt cuộc cũng đã đến ngày thi đấu Luyện Khí sư, sáng sớm đã có vô số người dân tới nhìn trận đấu, những người không có bản lĩnh tham gia dự thi cũng xếp đầy xung quanh mà xem.
Thi đâu luyện khí sư không thường xuyên được nhìn thấy, hơn nữa lần thi đấu này phần thưởng của chức quán quân khiến cho người ta thạt điên cuồng, mọi người cũng thật muốn biết năm người nào có thể tiến vào trong trận chung kết.
- Nhạc Thành, ta thấy hay là bỏ qua nó đi, ta thấy ngươi cũng không lấy được thành tích gì, đỡ phải mất thể diện.
Nhạc Thành mới sáng sớm đã xuất phát tới Cuồng Sư môn, trên đường đi, Lê Tiêu Dao dội một gáo nước lạnh cho Nhạc Thành.
- Nhạc Thành, ngươi đừng mong lấy được Lạc Nhan xinh đẹp.
Lê Tiêu Dao nói.
Thi đấu về luyện khí sư, Lê Tiêu Dao tự nhiên là muốn đi một chút, bởi vì có Nhạc Thành ở đây, hơn nữa Lê Giang Nam cũng biết rõ Nhạc Thành còn có năm con ma thú, trong đó có một con ma thú cấp tám.
- Nhạc Thành, ngươi làm gì mà tại sao không phải để ý đến ta?
Lê Tiêu Dao nhìn thấy Nhạc Thành không để ý tới mình thì không kìm được tức giận.
- Ngươi còn nói nữa ta sẽ đem chuyện kia nói cho phụ thân ngươi biết.
Nhạc Thành trừng mắt nhìn Lê Tiêu Dao, tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo này thì không thể nói lý lẽ.
- Hừ, ngượi dám…. Chuyện này mà xong chúng ta sẽ tiếp tục đấu với nhau.
Lê Tiêu Dao đúng là hơi kiêng kỵ Nhạc Thành, ngoan ngoãn ngậm miệng lại, hung hăng nhìn hắn.
Một lát sau, trận đấu của Luyện khí sư đã sắp bắt đầu, Lê Tiêu Dao đã sớm báo danh cho Nhạc Thành, có được vị tiểu thư của Cuồng Sư môn báo danh giúp, Nhạc Thành cùng với Thanh Bối Ma Ngưu lập tức đi vào trong trường, sau đó Lê Tiêu Dao liền tiến đến chiếc ghế trọng tài của Luyện Khí sư. Thân phận đại tiểu thư của Cuồng Sư môn tuyệt đối có tư cách ngồi ở đó, huống chi Nam Cung Lạc Nhan cũng ngồi trên ghế trọng tài.
Bởi vì trận đấu này chỉ là vòng loại mà thôi cho nên Nam Cung Hiên cũng không tới, khi tới ba trận chung kết cuối cùng Nam Cung Hiên mới xuất hiện.
- Lạc Nhan, thế nào, có vừa ý không?
Đối với Nam Cung Lạc Nhan bên cạnh, Lê Tiêu Dao tựa hồ như hơi chế nhạo.
- Aizz, quả là không tệ, nhưng mà ngươi đã nói hắn không thích hợp.
Nam Cung Lạc Nhan vừa nói vừa cố ý thở dài một hơi, vừa rồi nàng đã tận mắt nhìn thấy Nhạc Thành và Lê Tiêu Dao đi cùng nhau, thấy Lê Tiêu Dao nói đùa với mình cho nên không khỏi muốn trả đũa.
- Là ai vậy, ngươi nói ai?
Lê Tiêu Dao đột nhiên quan tâm, vội vàng tìm tới tìm lui mấy trăm Luyện Khí Sư.
- Aizz, ta nghĩ rằng cái tên Nhạc Thành kia, bộ dáng tuấn lãng, khí chất thanh nhã, nhưng mà ngươi nói nhất định sẽ không tốt.
Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng nói, chăm chú nhìn Nhạc Thành, Lạc Nhan thấy Nhạc Thành cũng không tệ lắm, trong lòng cũng nao nao.
- Lạc Nhan, muội không phải là vừa ý tên hạ lưu gia hỏa kia chứ, ta thật sự không lừa muội, tên đó thật sự rất hạ lưu vô sỉ, muội nghìn vạn lần đừng để bị hắn đánh lừa.
Lê Tiêu Dao đột nhiên nóng nảy lên mà vọi vàng nói.
- Ta nghe nói ở trong thời gian này hắn vẫn ở trong Cuồng Sư môn của ngươi, nếu như hắn thật sự là hạ lưu vô sỉ thì tại sao ngươi lại cho hắn ở lại, ta thấy là ngươi thích hắn, không muốn hắn lấy ta.
Nam Cung Lạc Nhan tiếp tục cười nói.
- Aizzz, ta không phải muốn vậy, là cha ta không hiểu chuyện nên mới lưu hắn lại ở Cuồng Sư môn, ta đối với tên gia hỏa này không có bất kỳ sự quan tâm nào, nếu như ngươi tin ta thì ta sẽ nói thật với ngươi.
Lê Tiêu Dao vội vàng giải thích, muốn nàng thích tên gia hỏa hạ lưu vô sỉ kia làm sao cso thể, mình còn đang tìm cơ hội giết sống hắn, làm sao có thể thích hắn.
- Dù sao cũng là quyết định của ta, nếu như Nhạc Thành có thể thật sự đoạt được ngôi quán thì ta thực sự muốn gả cho hắn, trừ phi là ngươi nói cho ta biết rằng hắn rất thích ngươi, nếu không thì ta sẽ không tranh đoạt với ngươi.
Nam Cung Lạc Nhan khẽ cười nói.
Nhạc Thành đi tới trong trường thi đấu, xung quanh có bốn trăm Luyện Khí sư đã đến trong trường, cảm thấy trên người này tràn ngập khí tức, Nhạc Thành phát hiện ra những người này Linh Hồn Lực so với Đấu Sư và Ma pháp sư thì mạnh hơn không ít, so với Luyện Dược sư cũng không hề yếu hơn, đối với Luyện Khí sư, Nhạc Thành kỳ thực chưa từng tiếp xúc qua, nhưng hắn khong sợ, hắn đã từng luyện chế một số binh khí đem đi đấu giá, binh khí của hắn luyện chế còn tốt hơn cả bọn họ.
Không lâu sau, ở trên đài đã có năm trăm người xuất hiện, tất cả đã được Cuồng Sư môn sắp xếp tất cả, Nhạc Thành cũng nằm trong những vị trí đầu tiên, hắn hơi đánh giá Nam Cung Lạc Nhan trên đài thì kinh ngạc, không ngờ cô gái này lại xinh đẹp như vậy, nghe nói người giành chức quán quân có thể thành thân với nàng ta, quả là không tệ.
Mà ở cách chỗ Nhạc Thành không xa, trên đài thi đấu, U Minh Tung Khương Dương lúc này cũng đang nhìn Nam Cung Lạc Nhan cùng Lê Tiêu Dao, thấy hai cô gái xinh đẹp trong lòng hắn đã nhịn không được mà thấy ngứa ngáy, trong lòng thầm nghĩ:
- Lần này thi đấu Luyện Khí sư nhất định phải giành được chức quán quân,
Trận đấu chuẩn bị bắt đầu, mỗi người của Vạn Kim Môn đều mang ra một viên nội đan mãnh thú ngũ giai và một thanh hàn thiết nghìn năm, trận đấu quy tắc trong thời gian ba ngày, nếu ai dùng ma thú nội đan này dùng với hàn thiết nghìn năm luyện chế ra binh khí có uy lực lớn nhất thì coi như là thắng, nếu ba ngày luyện chế không thành công hoặc ra thành phẩm không tốt thì coi như thất bại.
- Luyện chế binh khí trong thời gian ba ngày?
Nhạc Thành nghi hoặc không thôi, mình luyện chế binh khí tốt chỉ cần một ngày thời gian là đủ, nhìn khối hàn thiết nghìn năm cùng với ma thú nội đan ở trên bàn, xem ra chỉ cần nửa canh giờ luyện chế là đủ rồi.
- Ba ngày quả là một con số quá nhiều, mình cần phải nắm chắc thời gian luyện chế.
Nhạc Thành cũng không để ý tới người bên cạnh, sau đó người của Vạn Kim Môn bắt đầu tuyên bố, Nhạc Thành cũng chọn một đạo cấm chế mà khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Hơn năm trăm Luyện Khí sư khác bắt đầu trận đấu, toàn bộ móc ra chiếc nhẫn trữ vật của mình bày lên trên bệ đá, ngưng tụ một mảng luyện khí rót vào trong lô, khí hỏa cùng với đan hỏa của Luyện Dược sư cũng mạnh hơn so với Thú Hỏa không ít, hơn năm trăm người ngưng tụ, không khí xung quanh cũng đột nhiên nóng bỏng hẳn lên.
- Tiêu Dao, Nhạc Thành đang làm cái gì đó, tại sao hắn lại không bắt đầu luyện chế?
Nam Cung Lạc Nhan vẫn chăm chú nhìn Nhạc Thành, thấy bộ dáng tu luyện của Nhạc Thành thì không khỏi thấy kỳ quái.