Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình kỳ thực vượt qua cuộc khảo thí không khó, chỉ có Tư Mã Yên Nhiên là lo lắng, nàng gần đây mới đột phá tới cảnh giới Tứ Phẩm Luyện dược sư mà thôi.
Cuộc khảo thí học viện những học viên mới cũng hơi bận tâm, trừ phi là những siêu cấp thiên tài đứng ở một trăm vị trí đầu tiên, còn học viên cũ thì không cần lo lắng chuyện khảo nghiệm, chỉ là học viên cũ thì lo lắng trận đấu bảy ngày sau.
Tất cả mọi người đều khẩn trương chạy nước rút, cuối cùng cũng đã tới ngày khảo thí, cuộc kháo thí chia làm khảo nghiệm linh hồn lực đối với Luyện Dược sư và đấu khí với Đấu sư.
Đấu khí học viện là một khoảng sân rất lớn, mới sáng sớm đã có bốn năm nghìn người đứng ở đây chờ đợi cuộc khảo thí. Hiện tại ở đây có năm nghìn người, bên trong có không ít nữ sinh, hiện tại ở huyền thiên đại lục, nữ Đấu sư cũng không ít hơn so với nam Đấu sư bao nhiêu.
Ở trung ương khoảng sân đã hình thành một dải đất hình vuông, một lát sau, một nam tử cùng mấy cô gái đã xuất hiện, những nam tử và nữ tử này đều có tu vi Đấu vương, một nữ tử trong đó Nhạc Thành biết tên chính là Hàn Nguyệt.
Mấy nữ tử và nam tử này chính là sư phụ của học viện đấu khí, cho nên bọn họ muốn khảo thí học viên. Nguồn: https://truyenfull.vn
Cuộc khảo thí lần này, học viện cũng cho bọn họ không ít phần thưởng.
Học sinh của mình muốn khảo thí, những sư phụ vô cùng lo lắng, hi vọng trong những học viên mình dạy dỗ có một chút hạt giống nếu thấp hơn so với học viên khác thì bọn họ sẽ bị học viện trách phạt.
Hàn Nguyệt đứng ở trên đài mà nhìn về phía cửa lớn, hôm nay nếu như Nhạc Thành vẫn chưa tới Đấu Khí Học viện thì sẽ bị loại khỏi, mình cũng sẽ bị viện trưởng mắng vốn.
Đối với chuyên khảo thí này, Hàn Nguyệt có một học viên tên là Tô Hân Nhi, người này khiến cho Hàn Nguyệt thật bất ngờ, lúc khảo thí cho vào học viện, Tô Hân Nhi chỉ là vừa vặn hợp cách mà thôi, vậy mà sau hai năm, Tô Hân Nhi đã có những bước tiến rất lớn.
- Vạn nhất tên Nhạc Thành kia không tới thì mình có một học viên thiên phú như Tô Hân Nhi thì viện trưởng cũng mắng mình bớt đi vài câu.
Hàn Nguyệt lẩm bẩm nói.
- Chuẩn bị bắt đầu đi.
Lão giả áo xanh nói với mấy sư phụ bên cạnh.
- Theo tuần tự mọi người tiến lên khảo tí.
Một nam tử đi ra sân khấu nói với các học viện, lập tức một học viên áo vàng bước lên trên đài, dựa theo lời nói của các vị sư phụ mà đứng ở trước lão giả mặc áo xanh.
- Học viên đấu khí Đỗ Cảnh Lai tham gia khảo thí.
Thanh niên áo vàng lễ phép nói với lão giả mặc áo bào màu xanh, lão giả này chính là trưởng lão ở trong học viện, chức vụ so với các sư phụ bình thường còn lớn hơn, không thể đắc tội.
Ở bên cạnh chính là một khối ngọc thạch màu trắng và một khối màu đen, dùng để đo lực linh hồn và đấu khí.
Lần này khảo thí này mấu chốt chính là nhất tinh Đấu Linh, tu vi thấp hơn nhất tinh Đấu Linh thì sẽ bị loại bỏ ra ngoài, bởi vì sẽ không có bao nhiêu tiền đồ phát triển.
Thanh niên áo vàng dùng sức đánh vào khối ngọc thạch màu đen.
- Xoẹt.
Lực màu đen kiểm tra liền bay lên, chạm vào ba đường cam, sau đó khôi phục nguyên dạng.
- Tu vi Tam Tinh Đấu Linh, vượt qua kiểm tra, xuống dưới.
Lão giả mặc áo màu đen cất tiếng nói, ghi lên ngọc giản của thanh niên áo vàng.
Sau đó người thứ hai tiến tới, người này cũng có tu vi Tam Tinh Đấu Linh, kỳ thật mỗi lần kiểm tra không có mấy người không hợp cách, bởi vì khi tiến vào Đấu Khí học viện bọn họ đều được kiểm tra nghiêm khắc một lần, thiên phú không tốt thì không được lọt vào đây.
Cứ như vậy năm nghìn người tiến tới chỗ kiểm tra đo lường, trong vòng một buổi sáng thì đã xong.
- Thác Ni Tư, Trần Bưu, hai người tạm thời ở trong vòng tay trữ vật của ta mấy giờ, ta đi vào Đấu Khí học viện khi nào quay ra sẽ thả các ngươi.
Nhạc Thành nói với Thác Ni Tư và Trần Bưu đấu khí học viện dù sao cũng không cho đệ tử ngoài học viện tiến vào.
- Đại nhân, ta chưa từng ở trong Trữ vật, trữ vật chỉ có thể lưu trữ hàng hóa mà thôi.
Thác Ni Tư nghi hoặc nói với Nhạc Thành.
Bất kể là giới chỉ hay vòng tay trữ vật cũng chỉ có thể chứa đựng vật chết, không thể chứa đựng vật xống.
Nhạc Thành cười nói:
- Các ngươi cứ yên tâm đi, đây cũng không phải là giới chỉ trữ vật bình thường, hai người các ngươi đi vào không sao đâu.
Nhạc Thành dùng giới chỉ trữ vật do mình luyện chế, bên trong có không gian rất lớn, chứa đựng vật sống cũng không có vấn đề gì.
-Chủ nhân, chúng ta tới đây.
Khiêu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng tiến tới, bọn họ rất không nguyện ý vào trong giới chỉ.
- Các ngươi theo sát sau ta là được, chỉ là ta sợ có cao thủ ở Học viện cảm nhận được khí tức của các ngươi cho nên các ngươi cần phải che giấu, nếu không sẽ có nhiều phiền toái.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được rồi chủ nhân.
Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ nhanh chóng vọt thân hình đi, Khiếu Thiên Hổ biến thành một con mèo nhỏ, còn Tử Điện Mãng hóa thành một con rắn to bằng đầu ngón tay, quấn quanh ở đầu của Khiếu Thiên Hổ.
Nhạc Thành dùng một thủ ấn quỷ dị, lập tức chỉ thấy Thác Ni Tư và Trần Bưu bị Nhạc Thành thu vào trong đó, Khiếu Thiên Hổ cũng hóa thành một con mèo nhỏ đáng yêu theo sát sau lưng Nhạc Thành.
- Đấu Khí học viện.
Mấy phút sau đó Nhạc Thành nhìn bốn chữ to phía trước mà nói.
- Ngươi là ai, đến Đấu Khí học viện để làm gì?
Có mười mấy người cầm kiếm hoặc là đao thương vây quanh Nhạc Thành.
- Tất cả đều có thực lực ngũ tinh, lục tinh Đấu Linh.
Nhạc Thành cảm nhận khí tức mà thầm nghĩ, đây hẳn là học viên của Đấu Khí học viện.
- Các vị, ta là học sinh ở đây, hôm nay tới báo danh.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ngươi lừa gạt ai, học viên của học viện hai năm trước đã tới, ngươi có phải là gian tế ở trong Quỷ Uyên không?
Thanh niên dẫn đầu la lớn.
- Hiệp sư huynh, ta thấy hắn đúng là gian tế ở trong Quỷ Uyên, không bằng trước hết chúng ta giết hết đi.
Một thanh niên cắn răng nói, tựa hồ như đối với người trong Quỷ Uyên có oán thù.