Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 1040: Bầy sói uy áp


- Được, chúng ta tiếp tục đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song, Thú ma đã thu phục thêm băng thánh thú, về sau mình cũng có nó làm trợ lực, thực lực của viêm băng thánh thú này rất khá, khó trách thú ma lại chủ động đối phó với nó.
Nhìn thấy thú ma thu phục viêm băng thánh thú, người của Tứ Đại Nhân Tộc đều há hốc mồm.
Mọi người tiếp tục thẳng tiến về phía trước, mà lúc này thú Ma đã có Viêm Băng thánh thú để cưỡi thay về đi bộ. Tốc độ của viêm băng thánh thú cũng không hề chậm hơn so với Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ.
- Viêm Băng, ở phía trước bao lâu thì hết sông băng?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, một ngày nữa là có thể qua sông băng này, chỉ là sau khi qua thì sẽ gặp một khu rừng hắc ám, qua khu rừng đó mới có thể tới Hắc Ám Ma Huyết Tộc.
- Khu rừng hắc ám là gì, có nguy hiểm không?
Thú ma cất tiếng hỏi.
- Khu rừng hắc ám này thuộc hạ cũng không quen thuộc, sáu nghìn năm trước vì thua dưới tay của Hắc Ám Ma Huyết Tộc tộc trưởng cho nên thuộc hạ đáp ứng bảo vệ cho bọn họ, sáu nghìn năm nay vẫn một mực ở bắc cực ma xuyên.
Viêm băng thánh thú nói.
Nghe thấy lời nói của viêm băng thánh thú, Nhạc Thành cũng hiểu rằng viêm băng thánh thú chỉ biết ở khu vực sông băng mà thôi.
Một ngày sau, mọi người đã thoát ly khỏi mảng trắng xoa, nhìn thấy một cảnh tượng màu đen chính là một khu rừng rậm không cùng.
Nhìn thấy khu rừng rậm hắc ám kia, Nhạc Thành thầm nghĩ khó trách nó có tên là hắc ám chi lâm, ám chỉ trong đó có nhiều nguy hiểm.
Dòng sông băng kia mở rộng một mảng, nguy hiểm xem ra không dứt, liếc mắt là có thể nhìn thấy.
Nhạc Thành cũng thật lo lắng, dù sao mọi người cũng là cường giả, năng lực bảo vệ dĩ nhiên là có, chỉ sợ vạn nhất có điều gì bất ngờ.
- Tất cả mọi người cẩn thận chú ý một chút.
Nhạc Thiên lão tổ liền nhắc nhở mọi người.
- Đại Song, cấn thận một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song, Đại Song khống chế Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ dĩ nhiên thực lực tiêu hao không ít.

Mọi người sau khi lấy được bình tĩnh trở lại thì bắt đầu tiến vào hắc ám chi lâm, tất cả mọi người đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ gặp nguy hiểm gì đó, ở trên dòng sông băng, có ma thú như viêm băng ma thú tồn tại thì mọi người cũng thầm nghĩ không biết ở đây có ma thú như vậy chạy ra không.
Mọi người cẩn thận một phen, một ngày sau vẫn chưa thấy nguy hiểm gì.
- Chủ nhân, phía trước đã đi vào trung tâm, phải đi xuống.
Đại Song cất tiếng nói với Nhạc Thành, lúc này ở trong khu rừng hắc ám đã bao phủ một mảng bóng tối, không gian giống như bị đè ép vậy.
- Tất cả mọi người đi xuống cấn thận một chút.
Nhạc Thành nhìn xung quanh rồi nói.
Mọi người theo Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ rơi xuống mặt đất, toàn bộ tinh thần đều đặt ở xung quanh.
- Mọi người cẩn thận.
Lúc tất cả rơi xuống đất, ở bên trái đột nhiên truyền tới một tiếng ầm ầm, một số ma thú đã lao về phía bọn họ.
Ma thú này lớn nhỏ có tới mấy chục thước, tứ chi mạnh mẽ lộ ra răng nanh thật dài, chân trước cũng có lợi trảo sắc bén, mang theo một vẻ xuyên thấu không gian.
- Chỉ là lục giai ma thú địa ma lang mà thôi.
Nhạc Thiên lão tổ cất tiếng nói, sau đó một kim sắc đấu khí bắn ra, vô số đấu khí ngăn cản trước.
- Xoẹt xoẹt.
Một mảng đấu khí bắn tới, trong nhất thời địa ma lang trở thành một đống thịt vụn.
- Ngao ngao.
Đúng lúc này vô số thanh âm sói tru truyen tới quanh quẩn xung quanh.
Nhưng chỉ một lát sau mọi người đã biết, nhìn thấy trước mắt khắp nơi đều là địa ma lang. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Một mảng địa ma lang tràn ngập, liếc mắt nhìn quanh ít nhất cũng có hơn mười vạn con, tuy chỉ là ma thú cấp sáu mà thôi nhưng số lượng cũng kinh người.
Trong lòng Nhạc Thành thất kinh, thiên lang địa lang bọn họ cũng là địa ma lang không ngời gia tộc của địa ma lang lại lớn như vậy.
- Chết tiệt, giết hết đi.

Tôn Lương lão tổ cất tiếng nói, những con ma thú này chỉ là cấp sáu mà thôi, dĩ nhiên không tạo ra bất kỳ thương tổn gì.
- Giết toàn bộ khong khó nhưng phải hao tổn sức lực.
Trần Vân lão tổ nói.
Đánh chết toàn bộ mười con địa ma lang này mọi người tuyệt đối là được nhưng vô cùng hao phí sức lực.
- Hống.
Mà đúng lúc này thú ma và viêm băng thanh thú rít gào một tiếng, khí tức cường hãn trở nên tràn ngập, một luồng uy áp cực lớn xuất hiện.
- Mọi người dưới sự dẫn đường của viêm băng thanh thú đi ra khỏi thế lực phạm vi của bầy sói này là được.
Thú ma nói với mọi người.
- Ba, con đã đến, mấy con sói này thật đáng ghét.
Thanh Đồng chu cái miệng nhỏ nhắn lên rồi nói.
- Ngao.
Thanh Đồng gầm gừ một tiếng, sau đó thân hình cũng hiện ra bản thể hỏa xà lớn đến hơn mười thước, khí tức cường hãn tràn ngập tỏa ra.
- Gầm gừ.
Sau đó Thanh Đồng truyền ra từng thanh âm gầm gừ vô cùng.
Chỉ thấy một con địa ma lang đã nhũn người xuống, dưới sự uy áp của bản thể của Thanh Đồng, thân hình của nó run rẩy không ít.
- Ngao.
Đúng vào lúc này thú ma thiếu chút nữa thì ngã xuống khỏi thân hình của viêm băng thanh thú, uy áp của Thanh Đồng đã tạo ra áp lực cho viêm băng thánh thú.
Sau một đạo thanh âm rít gào, bầy sói kia đã phải bỏ chạy đi tứ phía.
- Thu hồi.
Thanh Đồng thu hồi bản thể xong liền vỗ bàn tay nhỏ bé tiến lại gần Nhạc Thành.
Lúc này mọi người càng kinh ngạc thêm về Thanh Đồng, chỉ là uy áp mà thôi đã khiến cho mười vạn con địa ma lang đã phải sợ hết hồn.
- Chúng ta tiếp tục đi vào bên trong.
Nhạc Thành khẽ vỗ vai Thanh Đồng rồi nói với mọi người.
Mọi người tiếp tục đi vào bên trong, mà dọc đường đi, viêm băng thánh thú cố ý đi rất xa Thanh Đồng, nhìn thấy Thanh Đồng, viêm băng thánh thủ cảm thấy mất tự nhiên.
Mọi người lo rằng có nguy hiểm nên đi rất chậm, sau khi ban ngày trôi qua, bọn họ ngồi trên một mảng lá nghỉ ngơi.
Không ít phi hành ma thú bay qua trên đầu của bọn họ nhưng cũng không công kích, ở phía xa xa, một số ma thú cảm nhận uy áp của Thanh Đồng cũng không dám tới gần.