- Ta đã biết, ngươi có thể lui xuống.
Hỗn Thế Ma Vương đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, một lát sau liền nói với Đoan Mộc Cuồng.
Đoan Mộc Cuồng nhìn thấy ma vương thì cũng không nhiều lời, nghi hoặc một lát sau đó biến mất.
Ba ngày sau đám người Nhạc Thành vẫn ở trên dòng sông băng, mà dòng sông băng này vô biên vô hạn, không biết bao lâu mới có thể bay hết.
Mấy ngày nay không gặp bất kỳ nguy hiểm gì, tuy nhiên mọi người cũng không dám khinh thường.
Tiến vào trong vòng tròn của dòng sông băng, nhiệt độ cũng tăng lên cao hơn, khiên cho Trần Bưu đã không thể vận khí luyện công.
- Lão tổ, dòng sông băng này bao lâu mới hết?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Theo tiến độ hiện tại thì phải hai ba ngày nữa.
Nhạc Thiên lão tổ trả lời.
- Mọi người chú ý, phía trước xem ra có chút cổ quái.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn về phía trước rồi nói với mọi người.
Nhạc Thành bảo Đại Song dừng Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ lại, theo tầm mắt của Nhạc Thiên lão tổ mà nhìn về phía xa xa. Ở bên ngoài sông băng mấy vạn thước, có một cái hồ, khó trách Nhạc Thiên lão tổ nói nơi này cổ quái.
- Xoẹt xoẹt.
Đúng lúc này một tiếng vang phát lên từ dưới lòng sông băng, trong nhất thời sông băng đột nhiên trở nên nứt nẻ.
- Mọi người cẩn thận một chút.
Nhạc Thiên lão tổ nhắc nhở mọi người, lúc này Nhạc Thiên lão tổ cũng thấy xung quanh đã có biến hóa.
- Vù vù.
Đúng lúc thanh âm của Nhạc Thiên lão tổ dứt thì mặt nước ao hồ bắt đầu gợi lên sóng trào, giống như là nước sôi vậy.
- Có chuyện gì vậy?
Tôn Lương trưởng lão kinh ngạc cất tiếng hỏi, cái hồ của dòng sông băng này rất không bình thường.
- Đại Song, mau lui ra hơn vạn thước.
Nhạc Thành cất tiếng bảo Đại Song lui ra về phía sau, lúc này dòng sông băng đã như muốn hòa tan tất cả, trên mặt nước tràn ngập sương khói.
Đại Song khống chế Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ lui về phía sau, không gian nhất thời trở nên sôi trào mãnh liệt, nước trên bề mặt như muốn bị đốt cháy vậy, không gian nóng bỏng một mảng.
- Ngao.
Một thanh âm gầm gừ vang lên từ dưới hồ, đúng lúc này mặt nước liền được bao phủ bởi một tầng băng, lộ ra bóng dáng của ma thú.
Lúc này một con ma thú hiện ra, dáng vẻ tới hơn van thước, thân thể cao lớn, điều kinh ngạc là từ giữa lưng của con ma thú này có một khối trụ thẳng tắp màu đỏ.
- Hô.
Toàn bộ ma thú từ dưới hồ tràn ngập ra.
Chỉ thấy con ma thú này nếu tính cả đuôi nữa thì dài tới hơn vạn thước, nó ngẩng đầu nhìn mọi người giống như là voi nhìn kiến vậy.
Con ma thú này toàn thân bao phủ một mảng thịt, trên đầu có một sợi dây thật dài tới hơn trăm thước.
Ma thú đứng trên mặt nước, mỗi chân đều lớn mấy chục thước, mặt nước khi nó đi qua đều bị đông lại, cảnh tượng quỷ dị như vậy Nhạc Thành cũng nhìn thấy lần đầu.
- Nhạc Thiên, chẳng lẽ đây chính là hắc ám ma thú Viêm Băng Thánh Thú của Hắc Ám Ma Huyết Tộc.
Mọi người thấy ma thú này thì sắc mặt đại biến, Nhạc Thành cũng cảm nhận thấy khí tức trên người của nó cường hãn vô cùng, không ít người cảm nhận thấy sự khó chịu.
- Đây chính là Viêm băng thánh thú, không ngờ Hắc Ám Ma Huyết Tộc lại có viễn cổ ma thú lợi hại như vậy.
Nhạc Thiên lão tổ cất tiếng nói.
- Lão tổ, người biết con ma thú này sao?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Nhạc Thiên lão tổ.
- Ta lúc trước đã nghe người ta nói qua, Hắc Ám Ma Huyết Tộc có một con ma thú là Viêm băng ma thú, thực lực mạnh mẽ vô cùng, là ma thú viễn cổ đã tuyệt tích, thiên phú không kém so v ớithần thú bao nhiêu, đặc biệt là có thiên phú công kích, uy lực không thể khinh thường.
- Hống hống.
Đúng lúc này, viêm băng ma thú hé miệng gào lên một tiếng, không gian xung quanh nhất thời tràn ngập khí tức.
- Các ngươi là Tứ Đại Nhân Tộc?
Viêm Băng thánh thú nhìn đám người Nhạc Thành rồi cất tiếng hỏi.
- Không sai.
Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên trả lời, tuy viêm băng ma thú này có tu vi cửu giai hậu kỳ đỉnh phong.
- Các ngươi rời khỏi nơi này, ta đã từng đáp ứng với Hắc Ám Ma Huyết Tộc bảo hộ cho Hắc Ám Ma Huyết Tộc chứ không phụ trách đối phó với Tứ Đại Nhân Tộc, các ngươi rời đi thì ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.
Viêm băng ma thú nói với Nhạc Thiên lão tổ.
Sắc mặt của Nhạc Thành không hề biến đổi, hóa ra viêm băng ma thú này chính là thánh thú ộ tộc, xem ra phải là gia tộc lâu đời mới có được, chỉ là mình có Khiếu Thiên Hổ, Yêu Cơ, Tứ Sí Ma Ưng, không lâu sau cũng sẽ đạt được tu vi giống như viêm băng thánh thú.
- Ngươi nếu như không phải thuộc Hắc Ám Ma Huyết Tộc thì cũng đừng chặn đường ta nếu không ta sẽ không khách khí.
Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên nói.
- Nhân loại đáng chết, chỉ bằng vào các ngươi mà cũng dám uy hiếp ta sao?
Viêm băng thánh thú kia liền giận dữ nhìn Nhạc Thiên mà nói.
- Chủ nhân, để con ma thú này cho ta là được.
Thú Ma cất tiếng nói với Nhạc Thành, nhìn con ma thú cửu giai hậu kỳ kia, Thú Ma cười lạnh rồi nói.
- Được.
Nhạc Thành gật đầu đáp, Thú ma đến đối phó với viêm băng ma thú kia dĩ nhiên là không có vấn đề gì, Thú ma hiện tại có tu vi nhất tán tiên nhất kiếp dĩ nhiên là dễ dàng đối phó với viêm băng ma thú.
- Xoẹt.
Thú ma thả người hóa thành một chuỗi tàn ảnh xuất hiện phía trước viêm băng thánh thú, trong chớp mắt đã tiến đến:
- Cả huyền thiên nội lục, ma thú cửu giai hậu kỳ đỉnh phong chỉ có một mình ngươi, ta lấy làm tọa kỵ xem ra cũng không tệ. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Nhân loại hung hăng ngu xuẩn, ngươi muốn chết.
Viêm băng thánh thú nhất thời giận dữ, nói xong vẫn chưa hạ xuống đã chĩa mũi nhọn về phía Thú Ma.
Không gian xung quanh nhất thời giảm nhiệt độ, một mảng mũi nhọn giống như là âm ba công kích, bao phủ toàn không gian.
- Một ma thú cửu giai hậu kỳ nhỏ bé mà thôi, làm tọa kỵ cho ta là may mắn của ngươi rồi.
Thú ma cười lạnh mà nói, ánh mắt như độc xà bắn về phía Viêm băng thánh thú.
Ma khí bắt đầu trở nên ngập trời, khí ức âm hàn khiến cho tim người ta phải đập nhanh, mà Nhạc Thành cũng cảm nhận thấy thực lực của Thú Ma, xem ra với thực lực của mình bây giờ nếu như không dựa vào Hạo Thiên Tháp thì cũng vô pháp chống lại nó.
- Phá cho ta.
Thú ma ngưng tụ một chưởng ấn thật lớn trong tay mà dời đi, lực đạo đáng sợ này như muốn không gian phía trước sụp xuống.
- Nhân loại ngươi muốn chết.
Viêm băng thánh thú ngẩng đầu lên nhìn lên trên không trung rồi nói.