Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 328: Đánh bại tứ trưởng lão Ma Viêm cốc?

Lão già tóc bạc thấy được Tiêu Sơn quát lạnh một tiếng thì con mắt kinh ngạc. Con chim ưng khổng lồ Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng đột nhiên rú lên một tiếng. Nó toàn lực vỗ cánh, từ miệng của nó phun ra một ngọn lửa. Ngọn lửa nhanh chóng hình thành một cái khiên chắn trước người nó cùng với người thanh niên kia. Cái quỷ trảo màu đen xì hướng về phía người thanh niên kia trực tiếp công kích. Tuy nhiên nó va chạm vào màn chắn lửa của con chim ưng Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng thì ngay lập tức phát ra một âm thanh khá lớn.

Phanh!

Cả bức tường lửa cùng với không khí bị trấn động. Bàn tay quỷ màu đen hung hăng nện thẳng lên bức tường lửa khiến cho tường lửa rung động. Nhất thời hai thứ này dây dưa trong chốc lát. Hai thứ dường như là một loại lực lượng đối lập phát ra. Chúng rằng co phát ra những âm thanh vô cùng ghê răng: "Kèn kẹt, kẹt..." Từng tia hắc khí bị ngọn lửa màu xanh lam đem đốt chụi hóa thành không khí. Tuy nhiên cũng có không ít tàn lửa bị bàn tay đánh bay. Tàn lửa bắn tung tóe giống như pháo hoa giữa trời đêm.

Phừng!

Chiếc bàn tay khổng lồ chỉ rằng co trong chốc lát, nó nhanh chóng đánh tan bức tường lửa sau đã đập mạnh lên người Tiêu Sơn và Thanh Viêm. Thân mình Tiêu Sơn cùng với Thanh Viêm trực tiếp đánh bay. Miệng của mỗi người đều phun ra một ngụm máu. Tiêu Sơn không bị trúng toàn bộ đòn đánh nhưng bị dư lực mạnh mẽ đánh nên người, toàn bộ máu của Tiêu Sơn cảm giác được giống như đóng băng. Toàn thân có cảm giác đau buốt. Thanh Viêm thì thảm trạng hơn nhiều. Chiếc trảo hung hăng nện thẳng lên người Thanh Viêm đem cơ thể Thanh Viêm đánh bay. Mấy cái cánh của Thanh Viêm bị đánh gãy. Bộ lông bị đánh cho sơ xác, lông vũ bay tứ tung khắp nơi. Hai cánh trong trạng thái gẫy rời, máu thịt bắn tung tóe.

Bàn tay Tiêu Sơn trực tiếp chạm vào sau lưng Thanh Viêm đem cơ thể của Thanh Viêm thu vào trong không gian kỳ lạ. Toàn thân Tiêu Sơn trong lúc này có chút rách nát. Tín ngưỡng khôi giáp của hắn hoàn toàn bị đánh tan. Một số chỗ khôi giáp bị băng bể, vết rạch khá sâu. Mặc dù vết rạch nhanh chóng liền lại nhưng máu từ đó vẫn chảy ra đem chỗ đó tạo ra một lượng máu khá lớn. Tín ngưỡng khôi giáp nhanh chóng hấp thu tín ngưỡng lại bổ sung cho cơ thể khiến cho cơ thể nhanh chóng khôi phục như trước kia. Tuy nhiên mặt của hắn vẫn trở nên trắng bệch, thân thể của hắn gần như bất tử nhưng nó cũng yêu cầu cần phải có năng lượng để cung cấp.

Lão già tóc bạc kinh hãi nhìn về phía trung quanh. Bởi vì ở phía dưới chân đã sáng lên một vòng tròn khá lớn. Ngay sau đó một hình có hình dạng nửa hình cầu khổng lồ trực tiếp chụp lên khu vực hai người đang đứng đem hai người vây vào. Màn sáng lấp lóe màu trắng nhìn như trong suốt nhưng lờ mờ có thể thấy được. Đôi mắt lão già nheo lại nhìn về phía cảnh này, hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: "Cái gì thế này? Kết giới ư?"

Từ trên miệng Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười lạnh lẽo, hắn mở miệng nói: "Rồi ngươi sẽ biết!"

Tuy nhiên Tiêu Sơn vừa dứt lời xong thì lão già tóc bạc giật mình kinh hãi. Hắn cảm giác được cơ thể của mình trở nên nặng trĩu. Dường như có cả nghìn cân đang đè nên cơ thể của lão. Trong cơ thể của lão thì lượng đấu khí nhanh chóng bị chèn ép. Hắn cảm giác được đấu khí của mình di chuyển trở nên vô cùng chậm chạp. Nhất thời khóe miệng lão già liên tục co quắp, con mắt mở lớn, hai tay đưa lên trên, ánh mắt nhìn về phía hai tay của mình tràn ngập kinh ngạc. Hắn lẩm bẩm nói: "Lực lượng của ta... đang bị áp chế!"

Đầu Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật xuống, hắn mở miệng nói: "Không sai! Là bị người áp chế. Với lực lượng của ngươi hiện giờ có lẽ giảm xuống một giai đi. Lần này xem hươu chết vào tay ai!" Toàn thân Tiêu Sơn bốc ra ngọn lửa đỏ rực, hai mắt của hắn trở nên đỏ ngầu. Chiến ý của hắn trở nên sôi sục.

Lão già tóc bạc hừ lạnh khinh bỉ nói: "Nếu lão phu đoán không nhầm thì trận thế này vây không lão phu không được bao lâu. Hơn nữa trận đồ này ngoài ngươi ra thì thực lực của tất cả mọi người đều bị áp chế nếu không ngươi đã không thu con ma thú Thanh Hoa Kim Trảo Ma Ưng đúng không?"

Khóe miêng Tiêu Sơn nhếch lên, ánh mắt hắn nhìn chăm chú về phía lão già. Đầu hắn hơi lắc lắc, miệng của hắn mở miệng nói: "Vậy thì thế nào... Cực viêm chỉ!" Ngón tay của Tiêu Sơn trực tiếp chỉ ra. Từ ngón tay của hắn bắn ra một tia sáng đỏ rực. Ngay sau đó tia sáng đỏ rực đi theo đường chôn ốc trực tiếp đánh về phía lão già.

Lão già hừ lạnh một tiếng. Trong lòng của hắn hiện giờ có đầy những nghi vấn cùng với kinh hãi. Cái kết giới này lại đem tu vi của lão giảm đi đến một giai. Tu vi của lão vốn là đấu tông thất tinh. Hiện giờ tu vi của hắn chỉ còn đạt đến đấu hoàng thất tinh. Nếu như có trận pháp này ở đây thì chẳng phải có khả năng khiêu chiến vượt giai hay sao? Lão già càng nghĩ càng kinh hãi. Mặc dù tu vi bị áp chế nhưng lão già vẫn có thể sử dụng ngự không phi hành cùng với tác động lực không gian cỡ nhỏ. Ngay lập tức toàn thân lão già điều khiển đấu khí tăng nhanh tốc độ. Tốc độ lão già giống như quỷ mị ngay lập tức trốn thoát.

Khi mà đã trốn ra xa thì lão già phát hiện được khi tia lửa đánh lên trên kết giới hoàn toàn để cho kết giới không có chút hao tổn nào. Chiêu vừa rồi đánh lên kết giới giống như nước dội vào một tảng đá lớn không chút nào sứt mẻ. Điều này hiển nhiên làm cho lão già kinh ngạc. Tuy nhiên hắn vẫn quát lạnh một tiếng: "Ngươi khôn hồn giao cho bản tông bí thuật kết giới của ngươi có lẽ bản tông sẽ tha cho ngươi một mạng!"


"Muốn bí thuật kết giới của ta vậy thì đến đây đi!" Tiêu Sơn lạnh lùng đáp lại. Phải biết được rằng mấy trận pháp này là căn cơ để Tiêu Sơn khiêu chiến vượt cấp. Nếu như mất đi nó thì hắn hoàn toàn cực kỳ khó khăn khiêu chiến vượt cấp. Trận pháp này chẳng qua chỉ là trận pháp mượn thiên địa lực đem tu vi của đối phương áp chế xuống dưới. Tu vi càng cao thì áp chế càng lớn tuy nhiên năng lượng tiêu tốn cho duy trì đại trận càng lớn. Hiện giờ dùng để áp chế lão già tóc bạc này thì mấy viên ma tinh chỉ có thể duy trì được một giờ đồng hô. Sau một giờ đồng hồ thì trận pháp sẽ chấm dứt.

"Gian ngoan mất khôn!" Từ đôi môi tái nhợt của lão già liên tục mấp máy. Lão già mở miệng đáp lại Tiêu Sơn. Sống lâu như thế thì dù lão già không có nhìn được tu vi của Tiêu Sơn cao bao nhiêu tuy nhiên lão tuyệt đối tin tưởng được rằng thực lực của Tiêu Sơn chẳng qua chỉ đạt đến đấu hoàng trung cấp mà thôi, miễn cưỡng có thể coi là đấu hoàng thất tinh. Lão già dù thực lực bị áp chế xuống nhưng đồng thời vẫn có khả năng lớn thắng được Tiêu Sơn. Đây chính là ý nghĩ trong lòng lão già tóc bạc lúc này mặc dù lão già trước mặt này đã... Con mắt lão già tóc bạc co rụt lại bởi vì hình thể lão già trước mặt lão nhanh chóng biến đổi. Nó hóa thành một thanh niên khoảng mười bảy tuổi với mái tóc màu bạch kim.

Nhất thời trong đầu của lão già này giống như toàn bộ đổ vỡ. Tuổi như vậy mà đã có được thực lực đạt đến đấu hoàng. Người như vậy chắc chắn có trong gia tộc con em. Hiện giờ lão già tóc bạc biết được mình dây vào người không nên dây vào. Có lẽ trong đầu của hắn hiện giờ đang suy nghĩ như vậy. Một khi để cho Tiêu Sơn sống trở về đến lúc đó chắc chắn sẽ có một đám người đến tìm hắn dù cho hắn có là người của thế lực nào đi nữa thì thế lực sau lưng người thanh niên này tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Cách tốt nhất bây giờ của hắn chính là giết chết Tiêu Sơn sau đó đồng thời giết chết đám người Hắc Hoàng tông rồi xóa đi mọi dấu vết. Đây chính là cách an toàn nhất.

"U, u, u..."

Bàn tay lão già ngay lập tức đưa lên, ngón chỏ điểm thành chỉ, từ ngón tay của hắn một nguồn năng lượng đấu khí cực kỳ bá đạo xuất hiện. Nó có sức mạnh hủy diệt, khí màu đen tràn ngập khắp nơi. Đám khí đen tịch quyển về phía Tiêu Sơn khiến mặt hắn biến sắc. Tiêu Sơn nghe được âm thanh ghê rợn giống như ma quỷ đang kêu khóc trên ngón tay của lão già tóc bạc. Bàn tay của hắn trực tiếp bắn ra đám khí đen ngòm. Đám khí này giống như một ngôi sao băng bay vút đi, bao ở đầu ngôi sao băng chính là khói đen đậm đặc.

Tiêu Sơn ngay lập tức cảm giác có chút kinh hãi, tóc tai dựng đứng lên. Tuy nhiên hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh của mình. Trên bàn tay của hắn tập trung một cái đĩa màu đỏ rực. Chiếc đĩa đỏ rực này tập trung xoáy tròn rít mạnh trên tay Tiêu Sơn. Tiêu Sơn trực tiếp ném chiếc đĩa lửa này đi cắt ngang đem đám khí đen này cắt làm đôi. Ngay lập tức đám khí đen bị chiếc đĩa màu đỏ cắt phăng đi. Đám khí đen đánh về phía hai bên bay đi khá xa. Mặc dù chúng vọt sang hai bên Tiêu Sơn nhưng cảm giác đám khí này khiến cho Tiêu Sơn có cảm giác sởn cả gai ốc.

"Xích, xích..."

Đột nhiên lão già tóc bạc quỷ dị xuất hiện trước mặt Tiêu Sơn. Một đám xiền xích từ bàn tay hắn bắn ra. Nó biến thành một cái lưỡi giống như lưới nhện chụp thẳng về phía Tiêu Sơn. Nhất thời khóe miệng Tiêu Sơn giật giật. Hắn hừ lạnh một tiếng ngay lập tức vọt về phía sau, đồng thời đưa bàn tay ra đánh thành một chưởng. Một cái thủ ấn bằng lửa sáng rực rỡ bắn về phía dây xích.

Phanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Mặc dù lưới nhện bị mờ đi khá nhiều nhưng nó vẫn thành công phá đi bàn tay lửa của Tiêu Sơn đánh ra, nó vẫn hung hăng chộp tới Tiêu Sơn. Tuy nhiên tốc độ của nó giảm xuống khiến cho Tiêu Sơn có thể dễ dàng tránh thoát. Tuy nhiên lão già tóc bạc cũng chưa có ý định bỏ cuộc. Hiển nhiên lão già vẫn bám theo sát nút Tiêu Sơn. Bàn tay lão già hơi động, một đường dây xích màu đen quỷ dị mang theo âm thanh leng keng có chút chói tai từ trong tay lão già tóc bạc vọt ra. Cuối cùng dây xích hơi nhẹ nhàng chấn động, nó uyển chuyển chẳng khác nào một con rắn độc. Đường dây xích mau đen khẽ run, nó bắn đi với tốc độ nhanh hơn tên bắn hướng về phía người Tiêu Sơn đâm đi. Ở đầu dây xích trông cực kỳ sắc bén còn hiện lên những đường văn kỳ quái.

Ngón tay Tiêu Sơn ngay lập tức rung lên, từ ngón tay của hắn xuất hiện một vệt ánh sáng màu xang lam bốc ra hàn khí cực kỳ mạnh mẽ. Vệt sáng bắn đi cực kỳ sắc bén giống như một thanh kiếm bắn thẳng về phía dây xích.

Keng!

Dây xích không ngờ lại bị tia sáng màu lam này đánh đi. Đồng thời lão già tóc bạc còn cảm giác được toàn thân lạnh buốt giống như từ trong linh hồn phát ra. Ngay lập tức lão già thu hồi lại đám dây xích của mình. Hắn kinh ngạc lên tiếng nói: "Ngươi có thể công kích linh hồn!"

Tiêu Sơn không đáp lại hắn, mà thân mình bay về phía xa. Hai tay nhanh chóng chập lại. Thấy được như vậy thì lão già tóc bạc cực kỳ kinh hãi. Hắn ngay lập tức đánh ra một chưởng. Chưởng của hắn hóa thành một cái đầu lâu đen ngòm đầy khói đen. Cái đầu lâu trông đầy quái dị giống như phát ra những tiếng âm u.Nó há cái miệng lớn hướng về phía người Tiêu Sơn đánh đi.


Hai tay Tiêu Sơn đã kết tạo ra một quả cầu ba màu sắc đẹp rực rỡ. Không phải mà là có bốn màu. Một màu khác có màu trắng phát ra hàn khí nhàn nhạt. Cả người Tiêu Sơn vã ra mồ hôi. Tuy nhiên thấy được cả cái đầu lâu đánh về phía hắn thì khiến cho Tiêu Sơn giật mình. Hắn cắn nhẹ răng một cái tay phải đem quả cầu lệch sang một bên. Tay trái bốc lên ngọn lửa cực kỳ mạnh mẽ. Bàn tay của hắn trực tiếp đánh mạnh lên cái mặt đầu lâu.

Oanh!

Cả cái đầu lâu màu đen đánh lên cơ thể của Tiêu Sơn. Thân mình Tiêu Sơn bị đám khói màu đen hoàn toàn bao trùm. Đôi lông mi của lão già tóc bạc hơi mấp máy. Khi lão thấy được Tiêu Sơn bị khói đen bao phù thì trong lòng có chút thỏa mái. Bởi vì chiêu thức này của hắn chính là địa cấp cao cấp. Tiêu Sơn muốn sống sót cũng vô cùng khó khăn. Trong khi lão già đang phân vân thì lão già giật mình kinh hãi.

Vù!

Từ trong đám khói đen một quả cầu có bốn màu bắn mạnh ra với tốc độ rít gió. Nó hoàn toàn giống như bỏ qua khoảng cách về không gian bắn thẳng về phía trước. Lão già ngay lập tức xoay người muốn tránh thoát. Tuy nhiên quả cầu lửa có năm màu đã đến sát gần lão. Từ trong đám khói đen một âm thanh nhàn nhạt phát ra, âm thanh có vẻ vô cùng suy yếu: "Bạo!"

Oanh!

Một tiếng nổ vô cùng lớn vang lên. Vụ nổ này hoàn toàn bao phủ cả một khu vực rộng lớn. Nó nổi lên một cây nấm khổng lồ đem cơ thể của lão già tóc bạc bao vào. Cây nấm liên tục quay tròn, quay tròn đồng thời diện tích của nó cũng nhanh chóng mở rộng. Tốc độ mở rộng của nó hoàn toàn chóng cả mặt.

Tiêu Sơn tại trong lúc này đã hiển lộ ra khỏi khói đen. Toàn thân của hắn rách nát không chịu nổi. Nói đúng hơn là cơ thể của hắn chỉ còn duy nhất một cái quần lót coi như là nguyên vẹn. Tất cả thương thế đều để hiện ra tận xương. Đám khí đen xâm nhập vào xương cốt của hắn khiến cho xương cốt của hắn trở nên đen xì. Từng vết rạch hở cả xương cùng gân bên trong. Đám khói đen bắt đầu bốc lên từ cơ thể Tiêu Sơn. Cánh tay trái của hắn đã hoàn toàn phế bỏ. Một cách tay đã bị đánh nát chỉ còn từ khủy tay đến giữa cẳng tay mà thôi. Vết thương be bét, máu đen chảy ra từng giọt từng giọt rơi xuống trước mặt Tiêu Sơn.

Con mắt Tiêu Sơn có chút lờ đờ. Tuy nhiên hắn nhìn thấy cây nấm lửa đang lan về phía mình thì con ngươi co quắp lại. Hắn không nghĩ đến lần này mình lại sử dụng chiêu thức bá đạo như vậy. Thân mình Tiêu Sơn bay vút ngược lại. Đồng thời tay phải đưa lên, hắn sử dụng lượng thiên hà nguyên lực ít ỏi trong cơ thể của mình để tụ tập một quả cầu nữa. Thiên hà nguyên lực không có tiếp tục sử dụng chữa thương mà chỉ dùng để trì hoãn vết thương xua đuổi khí đen, còn lại thì đều điều động ra muốn tạo ra một quả cầu lửa lần nữa. Chiêu vừa rồi hắn đánh cược sử dụng thêm hàn lực từ địa cầu, không nghĩ đến lại có thể thành công. Bởi vì Tiêu Sơn không có nắm chắc đánh chết lão già tóc bạc nên hắn muốn đánh liều. Đây chính là vạn vô nhất thất.

Từng đợt sóng lửa lan tràn khắp nơi. Nó giống như một đợt sóng xung kích điên cuồng tản ra. Nó đem bộ phận đá phía dưới đánh nát đồng thời đem đất cát đẩy dạt ra hình thành một cài lòng trảo cực kỳ lớn.

Tàn dư của sóng lửa táp trúng cơ thể của Tiêu Sơn làm cho hắn cảm giác được vô cùng quái dị. Đó là một cảm giác đau đớn do bỏng rát ngay sau đó lại có một cảm giác lạnh như băng lan tràn lên chỗ vết thương vừa bị lửa đốt kia. Sự thay đổi nhiệt độ đột ngột khiến cho toàn thân Tiêu Sơn cảm giác được vô cùng thống khổ. Cánh tay trái của hắn bị ngọn lửa tạp vào đau đớn buốt tới tận xương, Tiêu Sơn không nhịn được rên lên một tiếng: "A... hộc, hộc..." Hắn thở ra hồng hộc. Thân mình nhanh chóng lui lại phía sau. Không biết được lão già tóc bạc kia thế nào nhưng chắc chắn ở tâm trung vụ nổ không thể sống được.

Ngọn lửa công kích lên kết giới khiến cho kết rời điên cuồng rung động mạnh giống như có dấu hiệu sắp hỏng mất. Tiêu Sơn nhìn cảnh này cực kỳ kinh hãi. Hắn không nghĩ đến uy lực của mình đánh ra lại mạnh mẽ như thế. Ngọn lửa sau vài phút mới tản đi, may mắn là kết giới không có bị phá tan, trong lúc này thì thân hình của lão già tóc bạc trông vô cùng trât vật. Toàn thân áo bào cũ kỹ của lão già hoàn toàn bị nát bất, Từng vết thương hiện ra vô cùng ghê rợn. Khói bốc nhè nhẹ trên người hắn. Râu tóc của hắn đã hoàn toàn đốt rụi.

Máy chảy trên người hắn dầm dề. Điều khiến cho Tiêu Sơn rợn cả tóc gáy là một bên mặt của lão già này bị đốt cháy nám đen để hiển lộ ra bộ răng trắng hếu giống như xương đầu lâu vậy. Đồng thời mi mắt bị đốt rụi hiện ra con mắt xám xịt của lão già. Một con mắt của não đã bị đốt nóng phồng cả ra như một bọc nước muốn vỡ. Cảnh này khiến cho người muốn ói ra. Toàn thân lão già tóc bạc run lên lẩy bẩy, lão lên tiếng nói: "Ngươi... được!" Lão già trực tiếp từ không gian giới chỉ lấy ra một cái ngọc giản.

Rốp!

Lão già cảm giác được may mắn là chiếc nhân không gian của hắn còn có thể giữ lại được. Bàn tay hắn run run nắm giữ một cái ngọc giản đem ngọc giản bóp vỡ. Ngọc giản ngay lập tức hóa thành một đống ngọc vụn rơi lả tả ra đất. Một loại năng lượng từ ngọc giản khuyếch tán ra ngoài.

Thấy được cảnh này thì Tiêu Sơn không có vội công kích lão già này ngay tuy nhiên ánh mắt hắn chăm chú nhìn về phía kết giới. Lão già trong lúc này cười lớn: "Hahaha... bất kể ngươi hôm nay làm việc gì, người của ai! Ngươi hôm nay cũng phải chết!" Tuy nhiên khiến cho lão già kinh ngạc bởi vì trong lúc này không có bất cứ dấu hiệu nào cả. Lão già chỉ thấy được vòng ánh sáng màu trắng trong suốt hơi rung lên một cái.

Ngay sau đó con mắt của lão trợn tròn mở to bởi vì một cái quả cầu lửa đã trực tiếp bay vút về phía lão già. Con mắt của lão già trợn tròn nhìn quả cầu từ từ bay đến. Lão dường như cảm thấy thời gian đang chậm đi. Lão điên cuồng lẩm bẩm rồi hét lớn: "Làm sao có thể? Ta rõ ràng đã bóp ngọc giản cầu cứu rồi mà! Tại sao không có phản hồi!"

Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Lần này nó xuất hiện một cây nấm lửa nhỏ hơn. Cây nấm lửa trực tiếp bao lấy cơ thể của lão già. Sóng lửa lan tràn khắp nơi. Trong con ngươi màu đen nhánh của Tiêu Sơn hiển lộ ra từng đợt sóng lửa dập dờn. Hắn từ từ nhắm mắt lại, toàn thân hắn cảm giác được giống như toàn thể bộ phận đang giã rời ra bên ngoài. Thân mình của hắn thoãi xuống, trên cơ thể đầy vết thương, mồ hôi cùng với máu đen đang lan tràn cảm giác nhức nhối và mệt lả. Tuy nhiên ánh mắt của hắn vẫn chăm chú nhìn về phía cây nấm lửa. Hắn chưa nhìn thấy cái xác chết của lão già tóc bạc thì hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ đề phòng